Tô Lâm được công luận phong là “người hùng cướp đất Văn Giang”. Trong phi vụ Văn Giang tháng 4 năm 2012, Tướng Lâm đã huy động lực lượng đông đảo tới 2000 công an phục vụ mục đích giải phóng mặt bằng cho dự án khu đô thị Ecopark mà thực chất là c.ướp đất của dân 3 xã Phụng Công, Cửu Cao và Xuân Quan. Hàng chục nông dân đã bị b.ắt giữ vì dám phản kháng để giữ đất.
Nhưng có ai biết được rằng, sau vụ đàn áp dân chúng cho một dự án thuần túy kinh doanh, một nhân vật có tên Tô Dũng đã được chủ tịch Hưng Yên phê duyệt cho phần diện tích đất hơn 1.000 héc ta, như một “đáp lễ”. Tô Dũng là em ruột của Tô Lâm, hiện là giám đốc công ty bất động sản Xuân Cầu Holding. Đồng thời Tô Dũng cũng là đơn vị độc quyền phân phối xe Vespa tại miền Bắc.
Bí thư Lan dùng quyền lực che đậy cho Phúc Sơn và các doanh nghiệp sân sau “ăn đất”, xé nát rừng Tam Đảo để xây khách sạn, phân lô bán nền. Ngân sách bị rút ruột, còn gia đình bí thư Lan thì giàu nứt đố đổ vách. Quyền lực nắm trong tay, tiền nhiều hơn lá rừng, nên quan bà Hoàng Thị Thuý Lan khuynh đảo cả hệ thống chính trị tỉnh Vĩnh Phúc. Luân chuyển cán bộ để bán ghế, sắp xếp bè cánh, trừng phạt các đối thủ… là nghề của Lan.
Tuy suy thoái về mặt đạo đức, sa sút về nhân cách, vậy mà lần bỏ phiếu tín nhiệm lãnh đạo mới đây, số phiếu tín nhiệm của bà Lan cao ngất ngưỡng và chỉ bị duy nhất một phiếu tín nhiệm thấp.
Và mỗi thời kỳ, mỗi giai đoạn, mỗi lần thay đổi chính sách lại có thứ tù nhân mới, có kẻ bị khai trừ mới. Có thứ bị khai trừ trong “thời kỳ” theo đệ tứ hay theo đệ tam, khai trừ “thời kỳ” cải cách ruộng đất, khai trừ “thời kỳ” Nhân Văn Giai Phẩm, khai trừ “thời kỳ” chính sách theo Nga hay theo Tàu, khai trừ “thời kỳ” trong “vụ án chống đảng, chống nhà nước ta đi theo chủ nghĩa xét lại và làm tình báo cho nước ngoài”, khai trừ “thời kỳ” Mặt trận Giải phóng miền Nam, khai trừ “thời kỳ” những người cựu kháng chiến Nam bộ.
Hiện nay Trạc đang trở lên điên cuồng vì tương lai tới của mình bởi không thể ngồi ghế trưởng ban nội chính được quá 2 nhiệm kỳ, nhất là kinh tài sân sau của Trạc là Bắc Á và Thái Hương đang trong cơn khó khăn. Mất chức không những mất quyền mà còn sẽ mất luôn nguồn lợi.
Trạc đang đi vào con đường mà Trương Hoà Bình đã làm, đó là trước khi về đe doạ khủng bố các nơi, để sân sau mình cướp lợi ích như vụ Nguyễn Cao Trí cướp dự án Lâm Đồng do Trương Hoà Bình đạo diễn.
Vài tháng sau ngày bị ” Giải phóng ” người dân miền Nam nghe thông tin ngày mai sẽ có đổi tiền. Cả Saigon nhốn nháo bất kể giờ thứ 25, ai cũng tất bật chạy đôn đáo để tranh thủ không nhìn những đồng tiền kiếm bằng mồ hôi nước mắt biến thành đống giấy lộn, nhất là đồng tiền của 1 chế độ đã bị chôn. Nỗi đau cũng không khác gì khi nhìn lá cờ vàng mà mình từng trân trọng kính cẩn bị vất bỏ, bị chà đạp…
Năm trăm đồng VNCH chỉ đổi được 1 đồng miền bắc và mỗi gia đình chỉ đổi được 200 đồng tiền mới.
Với sự chống lưng của đại tướng Lê Đức Anh, bố vợ Vũ Chính cùng con rể Nguyễn Chí Vịnh đã biến Tổng Cục 2 (TC2) thành cơ quan siêu quyền lực, đứng trên cả Bộ Chính trị, gây nên vô số bê bối trong cung đình cộng sản. Những thủ đoạn tàn độc mà một số cá nhân, phe nhóm trong Đảng CSVN sử dụng Tổng cục này để triệt hạ đối thủ của mình, nhằm thâu tóm quyền lực, đã hiện rõ trong giai đoạn này. Hai vụ án chấn động trong đảng và cả hệ thống chính trị phải kể đến, xảy ra từ trước đại hội 7 năm 1991
Đời binh nghiệp luôn là niềm tự hào và là những trang đời đẹp nhất đối với các đấng nam nhi khi cống hiến, phụng sự cho Tổ quốc. Nguyễn Chí Vịnh thì khác, Vịnh luôn chọn lối đi riêng, lối đi trải đầy bổng lộc, quyền lực cho bản thân, gia đình và phe nhóm. Tuy nhiên, luật Trời thật khắc nghiệt và công bằng. Làm đại quan mà cưỡi trên cổ nhân dân, hút máu và đạp lên đầu đồng đội để bước đi, cái kết sẽ cay đắng và thảm khốc. Khi anh không vì quốc gia, dân tộc, luôn bán linh hồn cho quỷ dữ và ngoại bang, thì cái giá phải trả sẽ không hề rẻ chút nào.
Hôm nay 8 tháng 5 năm 2023 ông Trọng chủ trì xem xét vụ việc này và kết luận rất nặng nề đối với ông Nguyễn Ngọc Ánh.
Ông Ánh là cấp dưới, dây dưa sai phạm của ông từ những người trên ông, họ phó là tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Minh, phó thủ tướng thường trực Trương Hoà Bình, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ( sau là chủ tich nước ) và ảnh hưởng của nguyên chủ tịch nước Trương Tấn Sang.
Với những gì nêu trên, có thể thấy ý kiến dư luận về hai chiều hướng xử đến ông Nguyễn Ngọc Ánh là dừng, hay do cân nhắc sợ vỡ bình, sợ phe nhóm ông Sang, Phúc , Bình còn ảnh hưởng mạnh mà phải cẩn trọng làm từng bước đều có cơ sở cho cả hai.
Hùng Phò Mã hiện nay đang giữ chức phó tổng cục trưởng tổng cục thuế, nếu ông Phúc không bị bắt về, có lẽ Hùng sẽ nắm chức tổng cục trưởng tổng cục thuế năm 2023 này và lên thứ trưởng vào năm 2025, vào uỷ viên trung đảng năm 2026.
Nhưng con đường thăng tiến của Hùng đã bị ngưng lại khi ông Phúc về, Bộ Tài Chính trao quyền tổng cục trưởng cho người khác là ông Mai Xuân Thành.
Hùng Phò Mã trước cảnh bố vợ mất quyền, mẹ vợ bị giam lỏng, viễn cảnh đen tối của nhà vợ hiện rõ trước mắt. Trong khi tuổi mình còn đang sung sức, đã tính chuyện li dị vợ để cắt đứt liên quan. Ôm khối tài sản khổng lồ đã kiếm chác được từ ảnh hưởng của ông Phúc để lo cho thân mình.
Trùm maphia dùng vũ lực, Khế thì dùng truyền thông. Sức mạnh của đồng loạt những bài báo hoặc những bài viết trên mạng ngày nay còn khủng khiếp hơn cả một nhóm côn đồ, sát thủ uy hiếp đối thủ. Vì ngày nay dưới sức ép truyền thông, dư luận và các cán bộ hưu trí cùng với những cuộc đấu đá quyền lực ...những thứ đó có thể chi phối lực công an làm theo. Một khi công an phải làm theo thì cần gì đến xã hội đen như các ông trùm maphia truyền thống.
Đến khi nào những tên trùm truyền thông đen như Nguyễn Công Khế phải đền tội?
Nhà văn Nguyễn Trọng Tạo có bài "Tự dưng lại nghĩ đến tiền" để phản ánh tâm trạng lo âu, chán ngán của người dân trước vấn đề lạm phát tồi tệ nhất tại Việt Nam tính trong 3 năm qua. Từ đó ông hồi tưởng đến câu chuyện đổi tiền ngày xưa đã mang lại thảm ...
Tết nào tui cũng ngồi nhớ những cái tết thời bao cấp. Thời đó nghèo khổ lắm nhưng vui lắm. Cứ mỗi lần tết đến là háo hức vô cùng. Còn bé thì háo hức đến tết được mặc áo mới, được lì xì, được ăn thịt cá thoả thuê… Tuổi thanh niên thì háo hức được về quê ...
Thời bao cấp có rất nhiều loại tem phiếu, không thể nhớ hết được. Ví dụ Phiếu chứng nhận máy thu thanh chẳng hạn, tui quên khuấy đi mất. Còn các loại tem gạo, tem vải, tem đường thì nhiều vô kể. Trung ương phát hành rồi về tỉnh còn phát hành tem phiếu ...
Thời bao cấp trai gái thời thượng không ai gọi là hot boy, hot girl. Không biết miền Nam gọi là gì chứ ở miền Bắc trai gái thời thượng đều gọi là người yêu lý tưởng. Ngay cả cái từ hot hình như cũng chỉ được dùng hơn chục năm trở lại đây thôi, nó bắt ...
Đã có vài ba phim truyền hình kể về thời bao cấp rồi nhưng chưa có phim nào ghi lại thật đúng thời ấy cả. Mình rất muốn làm một phim về thời bao cấp, làm thật chuẩn để mọi người nhớ lại cái thời đã qua. Nhiều chuyện bây giờ kể lại cho trẻ con chúng nó ...
Một tuần sau khi tớ tung lên mạng “Phấn đấu kí số 27”, đã có khá nhiều người, đặc biệt là lớp trẻ (từ 50 tuổi trở xuống), comment, gửi message và gọi điện hỏi thăm tớ về những hiện tượng bao cấp mà tớ mới lướt qua vài dòng. Tớ mới chợt nghĩ ra: Ừ nhỉ, ...
Đừng nghe những gì bọn cộng sản dâm ô cướp bốc nói (rõ ràng từ 1975: cướp nhà vượt biên và bất cứ nhà mặt tiền nào [xóm tôi là nạn nhân đây], ai không tin thì ra quận 1 xem các nhà mặt tiền đều là lũ súc sinh Parky75, cướp đất bất cứ nơi nào, đổi tiền nhiều lần là đã cướp trắng trợn giữa ban ngày, niêm phong là tịt thu nhà đất của cải nếu bạn phạm bất cứ tội hình sự gì thời đó. Còn rất nhiều kiểu cướp lưu manh và hãm híp hại người đủ cách mà không sao kể cho hết. Giờ mới nghe thiếu tá gì đó 72 tuổi lở làm bé gái có thai nhưng không thấy báo chó nào dám đưa tin bé gái là 12 tuổi và nhờ con cán bộ nên gia đình dám tố tới cùng. Vì có công với cách mạng nên cụ thiếu tá đã được về hưu sớm và bồi thường theo qui định của ủy ban.... vậy những bé gái thời bao cấp con cháu ngụy quân ngụy quyền bị hãm híp có ai dám lên tiếng là mất mạng. Gái Tây chúng cũng không chừa như phái đoàn Lương Cường ở Chile và phái đoàn Phạm Minh Chính ở New Zealand. Tội ác của chúng giờ ai ai đều thấy nhưng không ai dám lên tiếng vì dân trong nước biết họ sẽ bị sử tử hay tù đài bất cứ lúc nào. Bà PH bên chúng mà còn bỏ chạy cơ mà, bà T M Lan giúp chúng rút ruột ngân hàng mà còn bị kêu án tử hình đấy. Chỉ có lũ óc khỉ
Người ta không thể giải phóng một thành phần dân chúng giầu có sung túc gấp trăm lần mình. Người ta cũng không thể giải phóng thành phần dân chúng có trình độ văn hóa cao gấp chục lần minh. Nhiều thành phần dân chúng sinh sau 1975, nhìn hình ảnh thành phố hiện nay đã tưởng rằng trước 1975, miền Bắc cũng có hình ảnh gần tương tự như vậy và việc giải phóng miền Nam là chính đáng. Không phải đâu, miền Bắc trong chiến tranh chỉ là những căn nhà ổ chuột, sống chen chúc chục hộ gia đình, mỗi người được chỉ tiêu 4 mét vuông, không bếp, không cầu tiêu, nhà tắm riêng.
Từ thời các triết gia Hy Lạp cổ đại như Socrates, Plato, Aristotle, phản biện đã là công cụ để thúc đẩy sự hiểu biết. Nhưng nếu chính quyền Việt Nam tự nhận mình là “đỉnh cao trí tuệ” và tự cho luôn đúng một cách tuyệt đối, tại sao chúng ta lại có một xã hội đầy tham nhũng, đạo đức xuống cấp, và không có đóng góp đáng kể nào cho nhân loại trong các lĩnh vực khoa học, văn học, nghệ thuật?
Chính quyền sợ phản biện vì nó làm lộ ra những yếu kém. Nhưng chính phản biện mới là cách để xây dựng một xã hội công bằng, nơi mọi tiếng nói đều được lắng nghe.
Tôi thấy rằng Việt Nam nếu có thay đổi thì chính chính quyền là nhân tố quyết định, bởi quyền lực họ nắm trong tay một cách trọn vẹn. Chính vì vậy mà tôi không dại để làm gì chống chính quyền. Tôi không muốn và không đủ khả năng làm vậy. Cái tôi làm chỉ là cất lên tiếng nói phản biện, phản đối những cái sai rành rành của chính quyền. Thử hỏi có đất nước nào nhiều dân oan như ở Việt Nam không? Sở hữu đất đai là sở hữu toàn dân nhưng sở hữu toàn dân là thứ sở hữu gì, không bao giờ có cái thứ sở hữu như vậy cả. Chính cái sự mập mờ ấy khiến người dân mất đất rất dễ dàng. Sự đau khổ do mất mát là rất lớn.
Tôi viết những dòng này để chúng ta cùng nhớ tới những tù nhân lương tâm, những người đang trong lao tù chỉ vì thực hiện quyền tự do ngôn luận của mình. Và tôi cũng xin được chia sẻ nỗi vất vả, sự cực nhọc mà người thân của họ phải một mình gánh vác ở bên ngoài. Giờ này người tù sẽ rất nhớ nhà và những người chồng, người vợ ở nhà cũng rất đỗi thương nhớ người thân của mình.
Chiếc thuyền nhỏ chở theo 52 người, gần một nửa là đàn bà và con nít, ra khơi hai ngày thì gặp bão. Cả bầu trời phủ kín mây đen. Những ngọn sóng bạc đầu từ trên cao phủ xuống, như muốn nuốt chửng con thuyền nhỏ mong manh. Mệnh số 52 con người chỉ còn biết phó thác cho trời nước mênh mông. Bóng tối tử thần bủa vây khắp phía. Con thuyền bây giờ như cánh bướm nhỏ rơi giữa dòng thác lũ, chìm xuống ngoi lên tả tơi, thoi thóp. Chưa khi nào con người lại quá nhỏ bé và bất lực trước thiên nhiên như lúc này đây
"Người có nhân cách nói chung, nịnh một kẻ có quyền chức, mà câu nịnh không thực với lòng mình thường sẽ cảm thấy xấu hổ ghê gớm như thể họ phản bội lại chính mình và tự dùng một con dao đâm vào con tim vốn đầy kiêu hãnh của mình.
Do vậy, đã là người có chữ nghĩa trong xã hội, hãy rất cẩn thận khi khen kẻ có quyền chức."
Một số người dùng Facebook khác cũng có những nhận xét tương tự cho rằng, bài thơ không giống thơ và có vẻ đang "nịnh đầm" lộ liễu ông Tổng bí thư, người giữ vị trí quyền lực nhất ở Việt Nam sau khi các nhân vật sáng giá khác trong Bộ Chính trị phải rời chức vụ.
"Đã 48 năm Ngụy Văn Thà, Hạm trưởng chiến hạm Nhật Tảo bị tử trận ở Hoàng Sa"
Dòng tin lọt thỏm giữa tiền, tình, tù, tội
Cuộc hải chiến mới ngày nào còn nóng hổi
Giờ nguội dần đi trước sự hờ hững người đời
Thiên hạ sẵn sàng chạy theo vàng cho đến độ hụt hơi
Sẵn sàng bán tước mua quan tiêu lòn bằng mọi giá
Sẵn sàng đem chất thải Formosa 500 triệu đô la lên bàn cân mặc cả
Nhưng để cứu một vết thương trước 1975 thì xin lỗi, đừng hòng !
Chuyện cần làm mỗi ngày là “tiền, tiền, tiền” chứ không phải biển Đông
Không phải đòi lại Hoàng Sa, không phải biểu tình yêu nước
Ngồi quán hoặc đi đường là phải dòm sau, ngó trước
Ăn cướp bằng mã tấu dao găm ngang ăn cướp bằng …còi
Tại toà , ông Dũng xin lỗi đảng, xin lỗi nhân dân. Ông can trường và kiên định như những gì ông phát biểu lúc đương chức.
- Chúng ta sai chúng ta xin lỗi nhân dân, nhân dân sai thì chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Trước toà ông nửa quan, nửa dân và mức án treo dành cho ông cũng nửa nạc, nửa mỡ. Mức án treo đó quá nhẹ nhàng với ông, như một pháp thuật nhiệm màu cứu vớt ông.
Trong lịch sử dân tộc, Việt Nam đã từng nhiều lần chống giặc ngoại xâm từ phương bắc. Thế hệ nào bị xâm lược, thì thế hệ đó có trách nhiệm đáp trả, giành lại chủ quyền, lãnh thổ một cách sòng phẳng, dứt khoát. Thế nhưng, chế độ Cộng Sản thì khác hẳn, bị Trung Cộng xâm lược, họ thoái thác trách nhiệm và để lại di sản tồi tệ đó cho con cháu đời sau.
Việc ra tay sát hại người thân không phải nguyên nhân từ hôm kia, từ năm trước. Nó là khó khăn tích tụ nhiều năm dồn nén lại. Thực sự đau thương. Xã hội ngày nay trên báo chí xuất hiện nhan nhản, những đại gia, người mẫu, diễn viên, ca sĩ với những buổi tiệc xa hoa, đồ trang sức, quần áo, phụ kiện tiền tỷ, xe hơi, biệt thự, khu nghỉ dưỡng hàng chục tỷ được phô trương. Nhưng cũng âm thầm hàng hà gia đình lâm cảnh bần hàn như gia đình ông Vương.
Giải quyết nạn thất nghiệp, tạo cho người dân việc làm có thu nhập đủ sống là yêu cầu cấp bách. Đó chính là lý tưởng quan trọng nhất, cao cả nhất và là trọng trách của bất cứ giai cấp cầm quyền nào.
Nếu đất đai tại Vườn Rau Lộc Hưng thuộc đối tượng bị chi phối bởi Quyết định số 111 thì chính quyền sở tại phải ban hành một quyết định riêng rẽ để thực hiện quản lý nhà nước. Bản thân Quyết định số 111 không có giá trị đương nhiên xác lập quản lý nhà nước đối với đất đai Vườn Rau Lộc Hưng. Đến thời điểm năm 1991 mà Vườn Rau Lộc Hưng vẫn chưa có quyết định quản lý nhà nước, thì buộc phải coi là trường hợp quản lý SÓT theo Quyết định 297. Theo đó, phải công nhận quyền sử dụng đất cho người dân đang trực tiếp sử dụng đất.
Nếu ta bỗng dưng trẻ lại
Như ngày xưa mới đôi mươi…
Nếu ta bỗng dưng có lại
Một vầng trăng chớm lên ngôi…
Nếu tình xưa đầy trải nghiệm
Nâng niu không vấp vụng về…
Nếu ta vun tròn kỷ niệm
Trước sau nguyên vẹn ước thề…
Nếu ta ngày xưa mới gặp
Bắt đầu trang sách mở ra…
Nếu duyên ngày xưa mới chắp
Không gieo lầm lỡ xót xa…
Nếu xóa được bao đắng chát
Mà đời vẫn cho thời gian…
Nếu còn cơ hội vớt vát…
Tình chưa là mối tình tan!
Ba tôi thường “ôm” radio, nằm trên võng, nghe nhạc. Không ai được đến gần, vì muốn dành giây phút riêng tư cho Ba tôi. Khi nghe nhạc ngoại quốc, Ba tôi chỉ nghe những nhạc phẩm bán cổ điển Tây Phương được hòa tấu; nhạc Việt, Ba tôi chỉ nghe ban Tiếng Tơ Đồng/ban Thăng Long. Các ca sĩ Ba tôi và tôi đều yêu thích là Thái Hằng/Thái Thanh/Khánh Ngọc/Minh Trang/Bích Chiêu/Mai Hương/Hoàng Oanh/Lệ Thu/Khánh Ly/Quỳnh Giao/Anh Ngọc v.v... Nếu ai từng thấy và nghe Bích Chiêu trình diễn – trên sân khấu – tình ca Nỗi Lòng của Nguyễn Văn Khánh, người đó sẽ không bao giờ muốn nghe bất cứ ca sĩ nào khác trình bày tình khúc “Nỗi Lòng”!
Những ý tưởng quái gở được đưa vào Nghị định 168/2024 (kiểu như khách bộ hành muốn không bị phạt khi qua đường phải dùng tay ra thủ hiệu [13]), rồi cách thức ban hành, thực thi bất chấp các VBQPPL khác và hậu quả như đang thấy chỉ là thêm một ví dụ chứng minh, ông Đại tướng, cựu Bộ trưởng Công an đang thiết lập một triều đại mà công an trở thành lực lượng có thể khuynh đảo toàn bộ hệ thống quyền và “tắc tử” là tương lai gần khó tránh!
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.