Có Hải, Phong như hổ mọc thêm cánh. Cả bộ máy tổ chức, nhân sự hai cấp rơi vào tay cặp bài trùng Phong – Hải. Bí thư Hoài thì liêm khiết, không gặp riêng, không “giải quyết”, nên ai có việc đều biết phải tìm đúng cửa. Cửa đó ở tầng 8 Thành ủy, phòng Phong – Hải. Dòng người tắc từ tầng 1, chen nhau, xếp hàng dài hành lang, từng người lần lượt được “xét duyệt”.
Nắm được điểm yếu: Bí thư mới về, chưa biết ai, chưa tin ai, Phong chỉ đạo Hải giải quyết nhanh, gọn cho các đàn em, phe cánh, người đã biết điều.
Không phải tự nhiên mà Phan Thị Hoài Vân lên tướng, rồi tự chọn tên mình là Tuệ Vương đâu. Ngẫm kỹ chị ta trên cơ sở những quan hệ khủng như vậy, nó không tự nhiên mà có, nó là khả năng thiên bẩm về tài quan hệ đã đành, nhưng cũng là một phần số phận của chị ấy đã được định mệnh sắp đặt được làm một bà hoàng.
Bước từ trước siêu xe Bentley xuống tiệc sinh nhật xa hoa của mình, phó tổng cục trưởng tổng cục quốc phòng thiếu tướng Phan Thị Hoài Vân trong bộ y phục đắt tiền bó sát cơ thể eo ót được thẩm mỹ, đồng hồ nạm kim cương, nhẫn kim cương to kếch sù được sự chào đón của nhiều quan chức, tướng lĩnh và điều đáng chú ý là cả giang hồ xã hội đen, tội phạm hình sự cũng có mặt trong tiệc sinh nhật của thiếu tướng Tuệ Vương ( danh xưng của Phan Thị Hoài Vân)
Xuân Tóc Đỏ chỉ là nhân vật tưởng tượng, còn Xuân Tóc Quăn là nhân vật có thật, là thi sĩ số một của chế độ cộng sản Việt Nam. Xuân không là Phó thủ tướng, Bộ trưởng, Thứ trưởng như Tố Hữu, Huy Cận, Hoàng Minh Giám, Lưu Trọng Lư, hoặc là cập rằn Nguyễn Đình Thi, Tô Hoài, Hoài Thanh, của chế độ, Xuân chỉ là con cún, con miêu được chủ cưng chiều, sáng chiều cho ở bên cạnh để… liếm đít.
Tô Lâm được công luận phong là “người hùng cướp đất Văn Giang”. Trong phi vụ Văn Giang tháng 4 năm 2012, Tướng Lâm đã huy động lực lượng đông đảo tới 2000 công an phục vụ mục đích giải phóng mặt bằng cho dự án khu đô thị Ecopark mà thực chất là c.ướp đất của dân 3 xã Phụng Công, Cửu Cao và Xuân Quan. Hàng chục nông dân đã bị b.ắt giữ vì dám phản kháng để giữ đất.
Nhưng có ai biết được rằng, sau vụ đàn áp dân chúng cho một dự án thuần túy kinh doanh, một nhân vật có tên Tô Dũng đã được chủ tịch Hưng Yên phê duyệt cho phần diện tích đất hơn 1.000 héc ta, như một “đáp lễ”. Tô Dũng là em ruột của Tô Lâm, hiện là giám đốc công ty bất động sản Xuân Cầu Holding. Đồng thời Tô Dũng cũng là đơn vị độc quyền phân phối xe Vespa tại miền Bắc.
Bí thư Lan dùng quyền lực che đậy cho Phúc Sơn và các doanh nghiệp sân sau “ăn đất”, xé nát rừng Tam Đảo để xây khách sạn, phân lô bán nền. Ngân sách bị rút ruột, còn gia đình bí thư Lan thì giàu nứt đố đổ vách. Quyền lực nắm trong tay, tiền nhiều hơn lá rừng, nên quan bà Hoàng Thị Thuý Lan khuynh đảo cả hệ thống chính trị tỉnh Vĩnh Phúc. Luân chuyển cán bộ để bán ghế, sắp xếp bè cánh, trừng phạt các đối thủ… là nghề của Lan.
Tuy suy thoái về mặt đạo đức, sa sút về nhân cách, vậy mà lần bỏ phiếu tín nhiệm lãnh đạo mới đây, số phiếu tín nhiệm của bà Lan cao ngất ngưỡng và chỉ bị duy nhất một phiếu tín nhiệm thấp.
Và mỗi thời kỳ, mỗi giai đoạn, mỗi lần thay đổi chính sách lại có thứ tù nhân mới, có kẻ bị khai trừ mới. Có thứ bị khai trừ trong “thời kỳ” theo đệ tứ hay theo đệ tam, khai trừ “thời kỳ” cải cách ruộng đất, khai trừ “thời kỳ” Nhân Văn Giai Phẩm, khai trừ “thời kỳ” chính sách theo Nga hay theo Tàu, khai trừ “thời kỳ” trong “vụ án chống đảng, chống nhà nước ta đi theo chủ nghĩa xét lại và làm tình báo cho nước ngoài”, khai trừ “thời kỳ” Mặt trận Giải phóng miền Nam, khai trừ “thời kỳ” những người cựu kháng chiến Nam bộ.
Hiện nay Trạc đang trở lên điên cuồng vì tương lai tới của mình bởi không thể ngồi ghế trưởng ban nội chính được quá 2 nhiệm kỳ, nhất là kinh tài sân sau của Trạc là Bắc Á và Thái Hương đang trong cơn khó khăn. Mất chức không những mất quyền mà còn sẽ mất luôn nguồn lợi.
Trạc đang đi vào con đường mà Trương Hoà Bình đã làm, đó là trước khi về đe doạ khủng bố các nơi, để sân sau mình cướp lợi ích như vụ Nguyễn Cao Trí cướp dự án Lâm Đồng do Trương Hoà Bình đạo diễn.
Vài tháng sau ngày bị ” Giải phóng ” người dân miền Nam nghe thông tin ngày mai sẽ có đổi tiền. Cả Saigon nhốn nháo bất kể giờ thứ 25, ai cũng tất bật chạy đôn đáo để tranh thủ không nhìn những đồng tiền kiếm bằng mồ hôi nước mắt biến thành đống giấy lộn, nhất là đồng tiền của 1 chế độ đã bị chôn. Nỗi đau cũng không khác gì khi nhìn lá cờ vàng mà mình từng trân trọng kính cẩn bị vất bỏ, bị chà đạp…
Năm trăm đồng VNCH chỉ đổi được 1 đồng miền bắc và mỗi gia đình chỉ đổi được 200 đồng tiền mới.
Với sự chống lưng của đại tướng Lê Đức Anh, bố vợ Vũ Chính cùng con rể Nguyễn Chí Vịnh đã biến Tổng Cục 2 (TC2) thành cơ quan siêu quyền lực, đứng trên cả Bộ Chính trị, gây nên vô số bê bối trong cung đình cộng sản. Những thủ đoạn tàn độc mà một số cá nhân, phe nhóm trong Đảng CSVN sử dụng Tổng cục này để triệt hạ đối thủ của mình, nhằm thâu tóm quyền lực, đã hiện rõ trong giai đoạn này. Hai vụ án chấn động trong đảng và cả hệ thống chính trị phải kể đến, xảy ra từ trước đại hội 7 năm 1991
Nhà văn Nguyễn Trọng Tạo có bài "Tự dưng lại nghĩ đến tiền" để phản ánh tâm trạng lo âu, chán ngán của người dân trước vấn đề lạm phát tồi tệ nhất tại Việt Nam tính trong 3 năm qua. Từ đó ông hồi tưởng đến câu chuyện đổi tiền ngày xưa đã mang lại thảm ...
Tết nào tui cũng ngồi nhớ những cái tết thời bao cấp. Thời đó nghèo khổ lắm nhưng vui lắm. Cứ mỗi lần tết đến là háo hức vô cùng. Còn bé thì háo hức đến tết được mặc áo mới, được lì xì, được ăn thịt cá thoả thuê… Tuổi thanh niên thì háo hức được về quê ...
Thời bao cấp có rất nhiều loại tem phiếu, không thể nhớ hết được. Ví dụ Phiếu chứng nhận máy thu thanh chẳng hạn, tui quên khuấy đi mất. Còn các loại tem gạo, tem vải, tem đường thì nhiều vô kể. Trung ương phát hành rồi về tỉnh còn phát hành tem phiếu ...
Thời bao cấp trai gái thời thượng không ai gọi là hot boy, hot girl. Không biết miền Nam gọi là gì chứ ở miền Bắc trai gái thời thượng đều gọi là người yêu lý tưởng. Ngay cả cái từ hot hình như cũng chỉ được dùng hơn chục năm trở lại đây thôi, nó bắt ...
Đã có vài ba phim truyền hình kể về thời bao cấp rồi nhưng chưa có phim nào ghi lại thật đúng thời ấy cả. Mình rất muốn làm một phim về thời bao cấp, làm thật chuẩn để mọi người nhớ lại cái thời đã qua. Nhiều chuyện bây giờ kể lại cho trẻ con chúng nó ...
Một tuần sau khi tớ tung lên mạng “Phấn đấu kí số 27”, đã có khá nhiều người, đặc biệt là lớp trẻ (từ 50 tuổi trở xuống), comment, gửi message và gọi điện hỏi thăm tớ về những hiện tượng bao cấp mà tớ mới lướt qua vài dòng. Tớ mới chợt nghĩ ra: Ừ nhỉ, ...
If you're a football fan, this football bet offer is made for you. Bet on top matches and get enhanced odds. Join today and start scoring! <a href=https://promocodebet.com/>https://promocodebet.com/</a> Bet promo code with free bet on first deposit
Có Hải, Phong như hổ mọc thêm cánh. Cả bộ máy tổ chức, nhân sự hai cấp rơi vào tay cặp bài trùng Phong – Hải. Bí thư Hoài thì liêm khiết, không gặp riêng, không “giải quyết”, nên ai có việc đều biết phải tìm đúng cửa. Cửa đó ở tầng 8 Thành ủy, phòng Phong – Hải. Dòng người tắc từ tầng 1, chen nhau, xếp hàng dài hành lang, từng người lần lượt được “xét duyệt”.
Nắm được điểm yếu: Bí thư mới về, chưa biết ai, chưa tin ai, Phong chỉ đạo Hải giải quyết nhanh, gọn cho các đàn em, phe cánh, người đã biết điều.
Giới viết văn, làm nghệ thuật trong nước (cụ thể đối với thành phần sinh trưởng nơi Miền Bắc trước 1975) ĐÃ KHÔNG BIẾT: Chiến Tranh VN/Ba nước Đông Dương có nguyên nhân THẬT từ đâu? Do ai? Đấy là từ Hội Nghị Liễu Châu (3-5/7/1954) với Quyết Định từ Mao Trạch Đông; Là từ Nghị Quyết 15 của Trung Ương Đảng CSVN, 1959 – Hiện thực qua Đại Hội III tại Hà Nội, 9/1960- Thành lập Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam 20/12/1960.
Không phải tự nhiên mà Phan Thị Hoài Vân lên tướng, rồi tự chọn tên mình là Tuệ Vương đâu. Ngẫm kỹ chị ta trên cơ sở những quan hệ khủng như vậy, nó không tự nhiên mà có, nó là khả năng thiên bẩm về tài quan hệ đã đành, nhưng cũng là một phần số phận của chị ấy đã được định mệnh sắp đặt được làm một bà hoàng.
Mỗi nhà lúc ấy sau đổi tiền đều có cao nhất là 200 đồng tiền mới, bằng một lượng vàng, hết ai giàu ai nghèo. Tất cả như nhau.
Tiền mới sau đổi tiền lần đầu ghi năm 1968, phải chăng là dự định tung ra nếu cuộc Tổng tấn công Tết Mậu Thân 1968 của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam giành chiến thắng?
Thoáng đã 50 năm, nửa thế kỷ (22-9-1975/2025). Ai đã sống qua, có lẽ sẽ không bao giờ quên những ngày ấy.
ơi vùng núi rừng thâm u đó, mỗi khi đoàn quân dừng chân, Thạch thường chạnh lòng nghĩ đến phận đời của chàng và của những thanh niên cùng thế hệ với chàng – ở miền Nam – phải rời gia đình, xa người thân và bạn hữu, hành quân liên miên để chống trả những đợt tấn công ác liệt của Bắc quân xâm lược!
Trong một cuộc hành quân rất quy mô, Thạch bị Bắc quân dùng súng CKC bắn sẻ, khi Thạch đang khom người điều quân qua ống liên hợp. Viên đạn trúng chân trái của Thạch. Tiểu Đoàn Trưởng Thiết Giáp xin trực thăng tải thương; nhưng thời tiết quá tệ và cũng vì súng phòng không của địch bắn lên xối xả, trực thăng không thể đáp để “bốc” thương binh!
Chúng tôi được tù trực phòng dẫn vào chỗ ở, căn nhà thấp tè, mái ngói nằm chơ lơ giữa bãi đất nắng chang chang. Hai bên là sàn xi măng, ở cuối là nhà vệ sinh. Tôi được nằm cách nhà vệ sinh qua 4 người kia, lý do hơn họ là tôi có hộ khâủ ở quận Hoàn Kiếm, còn những người kia ở Thạch Thất, Sóc Sơn..gì đó.
Buổi chiều đội đi làm về, chúng tôi được phép ra sông tắm cùng họ. Có hai công an nghĩa vụ bồng Ak canh chúng tôi tắm, tôi lâu lắm rồi mới thấy nước nhiều như thế, nước sông đoạn ấy tuy xiết nhưng tôi quá quen với dòng sông Hồng này, nên theo bản năng bơi ra xa chút thì có tiếng quát.
Có Hải, Phong như hổ mọc thêm cánh. Cả bộ máy tổ chức, nhân sự hai cấp rơi vào tay cặp bài trùng Phong – Hải. Bí thư Hoài thì liêm khiết, không gặp riêng, không “giải quyết”, nên ai có việc đều biết phải tìm đúng cửa. Cửa đó ở tầng 8 Thành ủy, phòng Phong – Hải. Dòng người tắc từ tầng 1, chen nhau, xếp hàng dài hành lang, từng người lần lượt được “xét duyệt”.
Nắm được điểm yếu: Bí thư mới về, chưa biết ai, chưa tin ai, Phong chỉ đạo Hải giải quyết nhanh, gọn cho các đàn em, phe cánh, người đã biết điều.
Hình như , sống trong thời đại ấy , định mệnh đã đẩy con người đi vào những lối ngõ khác nhau và cho đến bây giờ , hàng triệu người lưu lạc xứ người và cuộc chiến vừa qua tới bây giờ vẫn còn hậu quả. Cuộc đời đầy những chuyến ra đi , rời quê Bắc vào Nam , rồi lại phải ra đi lần nữa. Lịch sử toàn là những chia ly tan tác .
Thế mà , ông viết văn trong cái tâm thái ung dung , dù đang trong cảnh tù giam bức bối. Vẫn thái độ tin vào mình , tin vào người , tin ở những điều tốt đẹp của cuộc sống. Độc giả khó tìm thấy những lời hằn học , những tâm trạng phẫn nộ . Viết văn, với ông là một phương cách của “ văn dĩ tải đạo “ Viết , như một cách để làm đời sống đẹp tươi thêm …
Phe quân đội hiện nay do ông Ủy viên Bộ Chính trị Phan Văn Giang có thể lật đổ mềm Tô Lâm chiếm đoạt chức Tổng Bí thư nhiệm kỳ 14 nếu có khủng hoảng lớn xảy ra và lực lượng này “cứu nguy” từ đó giành quyền lực từ phe công an, tuy nhiên trong thời điểm hòa bình thì quyền lực quân đội hạn chế, từ đó kết luận.
Phan Văn Giang chiếm chức Tổng Bí thư cực kỳ khó khăn,
Dù thế nào xác suất thắng chỉ 20.30% cho ông Giang.
Tổng Bí thư Tô Lâm xác suất thắng 70- 80% !.
Trung Nguyên chỉ là nhà sản xuất đưa ra những giải pháp hiệu quả nhất, và biến nó thành chuẩn mực "Cà phê ngon" mà thôi. Điều đáng nói nhất là khi nó đã thành chuẩn mực, thì sự giả dối nghiễm nhiên “lộng giả thành chân.”
Về phía các cơ sở sản xuất, thì họ nghĩ: “Khi những chỉ tiêu chất lượng quan trọng bậc nhất của cà phê - độ đắng, mùi hương, độ sánh - đều là hàng giả, thì việc gì họ phải dùng cà phê thật làm gì?”
Về phía người uống, khi đã quen với thuốc “ký ninh” và đường “Caramel,” họ mất khả năng thưởng thức cà phê ngon thực sự. Và tôi tin chắc rằng, nếu được uống một ly cà phê Blue Mountains hay Hawaii Kona, họ sẽ chửi thề.
Ô kìa chiều
Ai thả nắng vương cây
Tóc rối ai bay
Mòn ai đuôi mắt
Điệu lý buông lơi tính tang khoan nhặt
Da diết bổng trầm xao xác sông xưa
,
Ta hỏi chiều
Thu đã về chưa
Mà lá vàng rơi khẽ nghiêng thật nhẹ
Mà gió mơn man vuốt ve thật khẽ
Biêng biếc trời chiều
Man mát hương sen.
,
Ta hỏi chiều
Sao rất đỗi thân quen
Tí tách bếp ai dẻo thơm cốm mới
Câu lý giao duyên ngập ngừng bối rối
Bồng bềnh người ơi
Mây tím lưng trời.
Một ngàn năm đô hộ giặc Tàu, một trăm năm nô lệ giặc Tây mà đất nước chưa bị đồng hóa và tiếng Việt vẫn giữ được truyển thống, mẫu mực. Ở Miền Nam, hai mươi năm chiến tranh triền miên mà tiếng Việt lại hoàn chỉnh và tiến lên đỉnh cao. Nay Mỹ mới “bình thường hóa” từ năm 1995 mà gốc rễ văn hóa Việt đã có nguy cơ mục ruỗng rồi.
Bài thơ thể hiện sự tự vấn và suy ngẫm của người con trai về cuộc sống và về bản thân mình. Những câu thơ "Tôi lặng nghe lòng chất vấn tôi / Người ta giờ đã khác xưa rồi" thể hiện sự nhận thức về sự thay đổi của bản thân và của cuộc sống. Bài thơ cũng thể hiện sự nhận thức về sự thay đổi của thời gian và bản thân, nhưng tình yêu với Hà Nội vẫn không đổi. Những câu thơ như "Tôi lại giam mình góc xa xôi" và "Mua chút niềm riêng ngủ quên rồi" cho thấy sự cô đơn và nhớ mong của nhà thơ.
Tiếng Việt ông bà mình tinh tế, sáng sủa và có đạo lý. Nó biết “trai thanh gái lịch”, biết “trai tài gái sắc”, biết “nói có trước có sau”.
Tiếng Việt ấy là linh hồn dân tộc, là chứng tích của một nền văn minh biết tôn trọng chữ nghĩa.
Còn thứ tiếng Việt bây giờ – với “trai xinh”, “gái ngoan như cún”, “đỉnh của chóp”, “xịn xò”, “hết nước chấm” – chẳng khác nào món canh chua bị đổ nguyên chai nước mắm vô nồi. Mùi thì mạnh, mà vị thì hư.
Cho nên, tôi nói thiệt, hãy học lại tiếng mẹ đẻ! Đừng để tiếng Việt trở thành ngôn ngữ của thời thổ tả – vừa hôi, vừa hỏng.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.