(Xem: 1469)
Bí thư Lan dùng quyền lực che đậy cho Phúc Sơn và các doanh nghiệp sân sau “ăn đất”, xé nát rừng Tam Đảo để xây khách sạn, phân lô bán nền. Ngân sách bị rút ruột, còn gia đình bí thư Lan thì giàu nứt đố đổ vách. Quyền lực nắm trong tay, tiền nhiều hơn lá rừng, nên quan bà Hoàng Thị Thuý Lan khuynh đảo cả hệ thống chính trị tỉnh Vĩnh Phúc. Luân chuyển cán bộ để bán ghế, sắp xếp bè cánh, trừng phạt các đối thủ… là nghề của Lan. Tuy suy thoái về mặt đạo đức, sa sút về nhân cách, vậy mà lần bỏ phiếu tín nhiệm lãnh đạo mới đây, số phiếu tín nhiệm của bà Lan cao ngất ngưỡng và chỉ bị duy nhất một phiếu tín nhiệm thấp.
(Xem: 1928)
Và mỗi thời kỳ, mỗi giai đoạn, mỗi lần thay đổi chính sách lại có thứ tù nhân mới, có kẻ bị khai trừ mới. Có thứ bị khai trừ trong “thời kỳ” theo đệ tứ hay theo đệ tam, khai trừ “thời kỳ” cải cách ruộng đất, khai trừ “thời kỳ” Nhân Văn Giai Phẩm, khai trừ “thời kỳ” chính sách theo Nga hay theo Tàu, khai trừ “thời kỳ” trong “vụ án chống đảng, chống nhà nước ta đi theo chủ nghĩa xét lại và làm tình báo cho nước ngoài”, khai trừ “thời kỳ” Mặt trận Giải phóng miền Nam, khai trừ “thời kỳ” những người cựu kháng chiến Nam bộ.
(Xem: 2450)
Hiện nay Trạc đang trở lên điên cuồng vì tương lai tới của mình bởi không thể ngồi ghế trưởng ban nội chính được quá 2 nhiệm kỳ, nhất là kinh tài sân sau của Trạc là Bắc Á và Thái Hương đang trong cơn khó khăn. Mất chức không những mất quyền mà còn sẽ mất luôn nguồn lợi. Trạc đang đi vào con đường mà Trương Hoà Bình đã làm, đó là trước khi về đe doạ khủng bố các nơi, để sân sau mình cướp lợi ích như vụ Nguyễn Cao Trí cướp dự án Lâm Đồng do Trương Hoà Bình đạo diễn.
(Xem: 1743)
Vài tháng sau ngày bị ” Giải phóng ” người dân miền Nam nghe thông tin ngày mai sẽ có đổi tiền. Cả Saigon nhốn nháo bất kể giờ thứ 25, ai cũng tất bật chạy đôn đáo để tranh thủ không nhìn những đồng tiền kiếm bằng mồ hôi nước mắt biến thành đống giấy lộn, nhất là đồng tiền của 1 chế độ đã bị chôn. Nỗi đau cũng không khác gì khi nhìn lá cờ vàng mà mình từng trân trọng kính cẩn bị vất bỏ, bị chà đạp… Năm trăm đồng VNCH chỉ đổi được 1 đồng miền bắc và mỗi gia đình chỉ đổi được 200 đồng tiền mới.
(Xem: 2308)
Với sự chống lưng của đại tướng Lê Đức Anh, bố vợ Vũ Chính cùng con rể Nguyễn Chí Vịnh đã biến Tổng Cục 2 (TC2) thành cơ quan siêu quyền lực, đứng trên cả Bộ Chính trị, gây nên vô số bê bối trong cung đình cộng sản. Những thủ đoạn tàn độc mà một số cá nhân, phe nhóm trong Đảng CSVN sử dụng Tổng cục này để triệt hạ đối thủ của mình, nhằm thâu tóm quyền lực, đã hiện rõ trong giai đoạn này. Hai vụ án chấn động trong đảng và cả hệ thống chính trị phải kể đến, xảy ra từ trước đại hội 7 năm 1991
(Xem: 2487)
Đời binh nghiệp luôn là niềm tự hào và là những trang đời đẹp nhất đối với các đấng nam nhi khi cống hiến, phụng sự cho Tổ quốc. Nguyễn Chí Vịnh thì khác, Vịnh luôn chọn lối đi riêng, lối đi trải đầy bổng lộc, quyền lực cho bản thân, gia đình và phe nhóm. Tuy nhiên, luật Trời thật khắc nghiệt và công bằng. Làm đại quan mà cưỡi trên cổ nhân dân, hút máu và đạp lên đầu đồng đội để bước đi, cái kết sẽ cay đắng và thảm khốc. Khi anh không vì quốc gia, dân tộc, luôn bán linh hồn cho quỷ dữ và ngoại bang, thì cái giá phải trả sẽ không hề rẻ chút nào.
(Xem: 2085)
Hôm nay 8 tháng 5 năm 2023 ông Trọng chủ trì xem xét vụ việc này và kết luận rất nặng nề đối với ông Nguyễn Ngọc Ánh. Ông Ánh là cấp dưới, dây dưa sai phạm của ông từ những người trên ông, họ phó là tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Minh, phó thủ tướng thường trực Trương Hoà Bình, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ( sau là chủ tich nước ) và ảnh hưởng của nguyên chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Với những gì nêu trên, có thể thấy ý kiến dư luận về hai chiều hướng xử đến ông Nguyễn Ngọc Ánh là dừng, hay do cân nhắc sợ vỡ bình, sợ phe nhóm ông Sang, Phúc , Bình còn ảnh hưởng mạnh mà phải cẩn trọng làm từng bước đều có cơ sở cho cả hai.
(Xem: 3368)
Hùng Phò Mã hiện nay đang giữ chức phó tổng cục trưởng tổng cục thuế, nếu ông Phúc không bị bắt về, có lẽ Hùng sẽ nắm chức tổng cục trưởng tổng cục thuế năm 2023 này và lên thứ trưởng vào năm 2025, vào uỷ viên trung đảng năm 2026. Nhưng con đường thăng tiến của Hùng đã bị ngưng lại khi ông Phúc về, Bộ Tài Chính trao quyền tổng cục trưởng cho người khác là ông Mai Xuân Thành. Hùng Phò Mã trước cảnh bố vợ mất quyền, mẹ vợ bị giam lỏng, viễn cảnh đen tối của nhà vợ hiện rõ trước mắt. Trong khi tuổi mình còn đang sung sức, đã tính chuyện li dị vợ để cắt đứt liên quan. Ôm khối tài sản khổng lồ đã kiếm chác được từ ảnh hưởng của ông Phúc để lo cho thân mình.
(Xem: 4143)
Trùm maphia dùng vũ lực, Khế thì dùng truyền thông. Sức mạnh của đồng loạt những bài báo hoặc những bài viết trên mạng ngày nay còn khủng khiếp hơn cả một nhóm côn đồ, sát thủ uy hiếp đối thủ. Vì ngày nay dưới sức ép truyền thông, dư luận và các cán bộ hưu trí cùng với những cuộc đấu đá quyền lực ...những thứ đó có thể chi phối lực công an làm theo. Một khi công an phải làm theo thì cần gì đến xã hội đen như các ông trùm maphia truyền thống. Đến khi nào những tên trùm truyền thông đen như Nguyễn Công Khế phải đền tội?
(Xem: 3641)
Nguyễn Công Khế và đàn em truyền thông đã song song hỗ trợ cho cuộc thanh trừng trên, vạch tội lỗi của quan chức, vạch những phương thức làm ăn của tập đoàn sân sau của nhóm Sinh Hùng, Tấn Dũng, Đại Quang, Lê Thanh Hải và ngược lại ca ngợi quan chức và khen ngợi những tập đoàn sân sau của phe Phúc, Sang. Truyền thông của đám Khế đánh tới đâu, công an , viện kiểm sát, toà án đi theo đến đó. Như một dũng tướng tiên phong mạnh mẽ, mỗi lần truyền thông tay chân của Tư Sang nhắc đến ai, kẻ đó trước gì cũng bị uỷ ban kiểm tra trung ương sờ đến xử lý.
(Xem: 8695)
Nhà văn Nguyễn Trọng Tạo có bài "Tự dưng lại nghĩ đến tiền" để phản ánh tâm trạng lo âu, chán ngán của người dân trước vấn đề lạm phát tồi tệ nhất tại Việt Nam tính trong 3 năm qua. Từ đó ông hồi tưởng đến câu chuyện đổi tiền ngày xưa đã mang lại thảm ...
(Xem: 10292)
Tết nào tui cũng ngồi nhớ những cái tết thời bao cấp. Thời đó nghèo khổ lắm nhưng vui lắm. Cứ mỗi lần tết đến là háo hức vô cùng. Còn bé thì háo hức đến tết được mặc áo mới, được lì xì, được ăn thịt cá thoả thuê… Tuổi thanh niên thì háo hức được về quê ...
(Xem: 12159)
Thời bao cấp có rất nhiều loại tem phiếu, không thể nhớ hết được. Ví dụ Phiếu chứng nhận máy thu thanh chẳng hạn, tui quên khuấy đi mất. Còn các loại tem gạo, tem vải, tem đường thì nhiều vô kể. Trung ương phát hành rồi về tỉnh còn phát hành tem phiếu ...
(Xem: 9105)
Thời bao cấp trai gái thời thượng không ai gọi là hot boy, hot girl. Không biết miền Nam gọi là gì chứ ở miền Bắc trai gái thời thượng đều gọi là người yêu lý tưởng. Ngay cả cái từ hot hình như cũng chỉ được dùng hơn chục năm trở lại đây thôi, nó bắt ...
(Xem: 7130)
Đã có vài ba phim truyền hình kể về thời bao cấp rồi nhưng chưa có phim nào ghi lại thật đúng thời ấy cả. Mình rất muốn làm một phim về thời bao cấp, làm thật chuẩn để mọi người nhớ lại cái thời đã qua. Nhiều chuyện bây giờ kể lại cho trẻ con chúng nó ...
(Xem: 7946)
Một tuần sau khi tớ tung lên mạng “Phấn đấu kí số 27”, đã có khá nhiều người, đặc biệt là lớp trẻ (từ 50 tuổi trở xuống), comment, gửi message và gọi điện hỏi thăm tớ về những hiện tượng bao cấp mà tớ mới lướt qua vài dòng. Tớ mới chợt nghĩ ra: Ừ nhỉ, ...
PHÊ BÌNH MỚI
bởi 
03 Tháng Năm 20241:15 SA
Здравствуйте!
Исследуйте мир выгодных покупок с нашим онлайн-сервисом купонов и промокодов! Мы предлагаем широкий выбор акций и специальных предложений от ведущих магазинов, позволяя вам экономить на различных категориях товаров, начиная от одежды и заканчивая бытовой техникой. Наша простая в использовании платформа поможет вам легко находить актуальные скидки и промокоды для вашего следующего шопинга. Подписывайтесь на наши новости, чтобы быть в курсе последних предложений и уникальных акций, гарантируя вам самые выгодные сделки каждый раз, когда вы совершаете покупку!
Сайт самых свежих и проверенных купонов магазина ALBA http://maxpromokod.ru

Привлекательные промокоды highscreen на сегодня
Актуальные промокоды Kupi-Kolyasku.ru для интернет заказа
Эксклюзивные промокоды Allsoft для интернет заказа
Изысканные промокоды Dx WW на сегодня
Рабочие промокоды ALBA для онлайн-покупок
Надежные промокоды Dresslily.com WW свежие и актуальные
Удачных покупок!
02 Tháng Năm 20245:02 CH
Men dating men experience love, union, and the belle of relationships in their own incomparable way.
https://gayblowjob.tv/tags/straight-gay/
In a superb that embraces distinctiveness and inclusivity, same-sex relationships from ground their place. Men who date men direct the joys and challenges of structure meaningful connections based on authenticity and reciprocal understanding. They hallow love while overcoming societal expectations, stereotypes, and discrimination.
https://gayblowjob.tv/tags/gay-69/
Communication and stirring intimacy pleasure a momentous part in their relationships, fostering trust and deepening their bond. As institute progresses promoting equality, it is significant to approve and respect the care shared between men dating men, embracing their unique experiences and contributions to the tapestry of someone connections.
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0
01 Tháng Năm 2024
Trên chiếc chiếu bố tôi hay ngồi uống trà, ảnh ông Hồ đã bị lột khỏi tấm khung gỗ, nằm vật vờ, méo mó, trông đến là thảm hại. Tôi lặng lẽ nhặt bức ảnh lên, kín đáo kẹp vào cuốn sổ tay, cất trong ngăn bàn. Tôi sốc, và cả sợ hãi. Một nỗi buồn vô cớ ập đến, bám riết lấy tâm hồn tôi. Hai mươi bảy năm sau cái ngày được gọi là “giải phóng” ấy, bố tôi đoạn tuyệt với ông Hồ, với chủ nghĩa Cộng Sản, theo một cách bất ngờ như thế. . Ngày ấy tôi không hiểu vì sao ông lại làm như thế. Bố tôi không bao giờ giải thích, chỉ nói cộc lốc một câu “Đừng bao giờ nhắc đến ông ta nữa.” Nhưng từ đó, mấy mẹ con tôi phải nghe những lời chửi rủa nhiều hơn, nhất là khi xem chương trình thời sự của đài truyền hình nhà nước, với những câu như “Đ.m. cộng sản” hay “Đ.m. quân lừa đảo.”
30 Tháng Tư 2024
Thú thật, tôi không thể nhớ nổi ngày Giỗ Tổ Hùng Vương, ngày Lễ Hai bà Trưng, ngày Lễ Đức Trần Hưng Đạo… nhưng ngày 30 tháng 4 thì tôi, và rất nhiều người Việt, không thể nào quên được; chỉ vì sự kinh hoàng, chết chóc, mất mát quá lớn đã xẩy ra cho tôi và biết bao dân Việt Nam sau lần gọi là “giải phóng” có một không hai của csvn. Trong vòng vỏn vẹn có hơn 50 ngày, chúng ta đã mất miền Nam Việt Nam vào tay cộng sản. Cả thế giới phải sửng sốt. Ngay chính kẻ thù cs cũng không ngờ là chúng có thể đạt được chiến thắng một cách nhanh chóng như vậy.
30 Tháng Tư 2024
Nếu ngày đó đừng trả thù một cách tiểu nhân ti tiện so đo Mà giang rộng cánh tay như trượng phu quân tử Thì làm gì có lằn ranh giữa người và thú Mà đã từ lâu Nam và Bắc một nhà Sẽ không ai nhắc đến ngày 30 tháng 4 tang tóc xót xa Nếu nước chảy về nguồn, lá rụng về cội Nếu biến thống nhất thành sức mạnh Rồng Tiên vượt trội Sử dụng văn minh, dân chủ, tự do làm tiêu chí hòa bình
25 Tháng Tư 2024
Để làm giảm bớt áp lực xã hội mà những nhóm lợi ích đang tạo ra, bằng cách sử dụng những kẻ có ảnh hưởng xã hội như nhà báo, luật sư, nhà văn, nhà giáo và cán bộ hưu trí...nhằm hạ thấp công cuộc chống tham nhũng. Ông Trọng và ông Lâm nên có động thái nào đó, chẳng hạn như giảm án, tha trước thời hạn một số những người bất đồng chính kiến...đồng thời bộ công an cũng xử nghiêm một số trường hợp công an đánh người dẫn đến tử vong. Khoan dung với người bất đồng lúc này và nghiêm khắc với người của mình. Một chút thôi, sẽ đánh tan được dư luận xấu về những người cầm cân, nảy mực mà nhóm lợi ích đang ra sức tạo ra.

Một nét lẻ loi nghiêng lệch góc trời

05 Tháng Tư 20217:02 SA(Xem: 990)
Một nét lẻ loi nghiêng lệch góc trời
50Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
00

Lần gặp đầu tiên, khi tôi đến thì ngọn gió Hua Tát vừa quét vài nhát mà thành trì văn học hiện thực xã hội chủ nghĩa phải nghiêng ngả đã ngồi đó, nhỏ thó, nhầu nhĩ, cũ kỹ, lặng lẽ và lạc lõng khôn tả ở phòng khách nổi tiếng của gia đình nhà giáo Văn Tâm, giữa sách, tranh, đồ cổ, những bức hình vang bóng một dòng họ danh giá, những món ăn tinh tế mà bà Cam đãi khách với một sự thanh lịch quặn lòng, và những tên tuổi lẫy lừng của giới trí thức ít nhiều giữ khoảng cách với hệ thống. Ngay sau đó anh rủ tôi đi uống cà phê đêm, ở một chỗ “hay lắm, chứ đám sa-lông này thì cũng phải biết, nhưng sa vào đó là toi, mình phải thận trọng”.

Nhu cầu thận trọng của tôi rất nhỏ. Một trong những tính cách Việt khiến tôi tuyệt vọng nhất là cái gì cũng cân nhắc, cẩn tắc vô áy náy, cái gì cũng nâng lên đặt xuống, nhìn trước ngó sau, lo xa, dè chừng, uốn lưỡi dăm bảy lần, so đo khôn dại, cẩm nang tồn tại toàn những mưu sinh với thủ thuật tiến thoái giữa nhân tình thế thái, bao nhiêu tinh hoa đúc cả lại trong những mẹo bảo trọng, giữ mình. Giữ mình và mơ thỏa chí tang bồng. Rồi mẹo biến thành đạo. Tôi không mê cái đạo ấy. Anh bảo, vì em còn trẻ, lại may mắn nữa. Tôi đồng ý. Khi ấy tôi vừa ra khỏi cuộc hôn nhân thứ nhất, sống chung với chuột và gián trong một tầng hầm đủ để đứng lom khom và sáng dậy vẫn nhảy chân sáo khỏi giường dù không có gì nhét vào bụng. Anh nghiêm trang nói bằng giọng đàn ông trầm nhất mà tôi từng nghe và không còn gặp lại ở đâu nữa: “Nhưng cuộc đời bất trắc lắm. Hình như anh cũng đầy bất trắc”. Tôi nhắc, anh đang nói đúng lời nhân vật kể chuyện trong Tướng về hưu đấy nhé: “Hình như tôi khá cổ hủ, đầy bất trắc và thô vụng”. Bất trắc nhận rồi, vậy cổ hủ và thô vụng thì sao? Nào, hình như hay không hình như? Anh gầm gừ gì đó trong cổ họng, nhưng nuốt xuống, chỉ nhả ra một tràng “À à à à… Thì thì thì thì…”, tật hay thuật nói lắp mà tôi hay nhại trong bốn tháng rưỡi thân với anh. Tôi cậy tuổi trẻ và tình cảm, đùa chọc ở mọi cung bậc, song không sợ có thể đi quá, vì biết chẳng thật sự chạm được vào anh.

Nguyễn Huy ThiệpCó một bức tường ngăn anh với bên ngoài. Anh thăng hoa nhất, khi bức tường ấy kiên cố nhất. Nó, chứ không phải thần thánh nào sang tay cho những trang viết xuất sắc của anh khi ấy một khí quyển đặc biệt khiến chúng ta say mê và kinh ngạc. Phần lớn người viết ở Việt Nam không sở hữu những bức tường như thế. Họ phát quang cho mình phần ổ ngay ngắn và đẻ suôn sẻ những quả trứng vuông vắn vào đó. Song anh không muốn nó, bức tường của anh, pháo đài kỳ diệu khiến tôi phát ghen. Chừng nào nó còn là một thách thức, những cú húc của anh vào nó còn tóe ra đủ những tia lửa thổi bùng ngọn lửa của một trào lưu văn chương. Tôi gặp anh khi công cuộc húc đầu vào tường đó đã ít nhiều phân thắng bại. Anh sứt đầu mẻ trán, nhưng bức tường lở dần từng mảng. Nó thấp dần, để anh không cao dần.

So với những tồn tại dọn ổ kia, đời văn của anh gập ghềnh hơn, song lời chúc “không thuận buồm xuôi gió” của ông Hoàng Ngọc Hiến với anh cuối cùng đã vô dụng. Trong những tác giả quan trọng của văn học tiếng Việt, anh có một sự nghiệp thành đạt và yên ổn vào bậc nhất. Đất nước này chưa bao giờ hết những văn nhân bị hắt hủi, bịt mồm, đày ải, giam cầm, thanh trừng, hủy diệt. Chiến tranh, chính trị và cơ cực cũng đã cướp đi những Vũ Trọng Phụng, Phạm Quỳnh, Nhất Linh, Khái Hưng, Nam Cao, đẩy những Mai Thảo, Võ Phiến, Thanh Tâm Tuyền, Tô Thùy Yên, Dương Thu Hương đi biệt xứ. Nguyễn Du trong Vàng lửa, chân dung xúc động và lãng mạn của anh về chính mình, một người đàn ông “bé nhỏ, mặt nhàu nát vì đau khổ”, “ngập trong mớ bùng nhùng” của một đời sống vật chất “do những hoạt động cù lần mang lại, năng suất thấp, chỉ thỏa mãn những nhu cầu tối thiểu”, có vẻ bị hãm trong những khổ nhục sống mòn của đời công chức quèn thời xã nghĩa tem phiếu hơn là vây trong những khổ nạn dấn thân và thăng trầm của lịch sử mà tác giả của Truyện Kiều gánh chịu. Nguyễn Du thực chứ không phải của hư cấu đã chọn, dù thế cuộc chỉ cung cấp những lựa chọn cực lòng. Ông, đại diện trâm anh thế phiệt của một vương triều suy tàn, chống đến cùng khởi nghĩa Tây Sơn áo vải, đại thi hào dân tộc chống đại anh hùng dân tộc trong nỗi khó xử của chúng ta hậu thế. Ông thất bại, phiêu bạt xứ người lánh nạn, trở về, bất hợp tác, bỏ trốn, bị bắt, đi tù, ở ẩn, và mười bảy năm cuối đời lại chứng tỏ tầm vóc của cốt cách khi được trọng dụng, nhiều lần cáo quan, cả khi tại vị cũng xa lánh tao đàn chính thống. Nỗi “hận mênh mông, sầu mênh mông”, lời Trương Tửu về ông, của cuộc đời đầy ý thức về dấn thân, thất bại và sự vô nghĩa của công thành danh toại ấy khác hẳn kích thước của những toan tính bảo trọng, lúc nào quất ngựa lúc nào ghìm cương của vị tiên chỉ trong làng văn Việt, khi ấy mới mất và để lại trên chiếu nhất một khoảng trống bao người thèm muốn. Tôi e rằng anh chống batoong đi dạo thì không hợp, nhưng hình hài thần thái ấy trong quần ống cao ống thấp thì chuẩn Nguyễn Tuân của đồng quê.

Trong cách điệu tài tình của anh, nông thôn Việt Nam thô lậu, tối tăm, khốn cùng, cam chịu, song là chốn để thương nhớ, là nẻo để tìm về, như thể ở đó và chỉ ở đó trái tim thích thổn thức của chúng ta mới có thể rung lên trong sự bình dị, trong trẻo, thậm chí tinh khiết, trong thiện tính của tình người, trong tâm linh đậm triết lý dân gian thông thái, trong những lời dân dã bỗ bã sướng tai và cái cười tục tĩu mà giải tỏa, như thể nông thôn ấy là lối thoát của xã hội đô thị hóa nhiễu nhương giả trá với đám trí thức giả danh trong những sa-lông phù phiếm. Từ lúc anh khơi cơn sốt chân quê trong văn chương đến lúc Bà Tân Vê-lốc nhà quê xông vào ẩm thực giải trí, đạt hơn bốn triệu người theo dõi trên YouTube, nông thôn ấy vẫn thế, chưa bao giờ khác và cho đến gần đây nhất, là những cái tên cắm bật máu ký ức, Thái Bình, Tiên Lãng, Đắk Nông, Văn Giang, Đồng Tâm. Chỉ không là giải thoát.

Tôi trách anh đã né tránh những vấn nạn thực và cấp bách của cái nông thôn ấy và ít nhiều thi vị hóa nó. Anh ái ngại, rằng tôi đã quá đặt lòng tin vào ý nghĩa xã hội của văn chương, chỉ có đám nhà văn xoàng, kém tự tin ở tài năng của mình mới đi phản ánh xã hội. Không lâu sau, anh đào sâu quan niệm ấy trong tiểu luận Nhà văn và bốn trùm ‘Mafia’: “Việc phản ảnh xã hội của họ trong tác phẩm thường sốt sắng nhưng cũng thường sai be bét. Làm sao mà không sai be bét được? Ngay các nhà chính trị khi định ra chế, định ra chính sách, hướng dẫn chúng thực hiện chính sách đó, phấp phỏng theo dõi hàng ngày cũng còn không tin sự sai đúng, nữa là một người đứng ở ngoài cuộc?” Nhân vật kẻ sĩ trong các tác phẩm của anh, Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Nguyễn Bính và tất cả các thày giáo nông thôn đều không hiểu gì về chính trị, họ chỉ là những đứa trẻ trong vắt và ngờ nghệch, với một lòng tốt nhỏ chẳng cứu được ai, thậm chí sự cô đơn của họ cũng bé nhỏ.

Một lúc nào đó, tôi chỉ còn nghe tiếng anh từ một khoảng cách lớn. Vẫn giọng đàn ông trầm nhất từng khiến tôi xao xuyến ấy. Bây giờ anh nói về những thứ như nhà văn chỉ là người viết trong tay Thượng đế, rồi ranh giới giữa thiên tài và thiên tai, rồi xuất thế nhập thế, ngôn hoài thuật hoài, vô sở cầu bất sở cầu, rồi tu thân tìm đạo, chân tính Phật tính, rồi chân-thiện-mỹ, rồi một lần nữa lại con người càng có tâm càng nhục, đời rất buồn nhưng rất đẹp hay đời rất bạc nhưng rất đáng yêu, vừa đáng phỉ nhổ vừa đáng trân trọng, thậm chí cả về giữ gìn bản sắc dân tộc và hòa nhập với thế giới văn minh… Anh cũng dành nhiều thời gian để luận anh hùng, chủ yếu trong văn giới. Những thi sĩ thánh thiện bị đám đông phàm phu tục tử bôi bẩn. Những cuộc chơi lớn của tài năng siêu việt vấp phải sự trung bình đông đúc và mẫn cán. Sự đểu giả và bạc bẽo trong trường văn trận bút. Và anh, với nỗi buồn tê tái, vẫn đăng đàn cao đàm khoát luận và cả hội hè thù tạc, thậm chí hòa dần vào “đám giặc già lăng nhăng thơ phú” bất tử trong chính con chữ của anh. Nguyễn Tuân cũng mở đầu bằng mười năm sáng chói và phần đời còn lại dùng để nuôi huyền thoại, bằng chí giữ mình.

Một tác giả lớn dĩ nhiên không sinh ra để phải chịu hoạn nạn hay ngược lại. Goethe vẫn vĩ đại trong văn học Đức từ một cuộc đời quan chức hanh thông, ăn cơm chúa mà tối ngày múa vũ điệu ngoạn mục của riêng mình. Ở phương Tây bây giờ, khổ ải đáng kể nhất với đa số người viết, thường xuất thân từ các lớp đào tạo viết văn ở những trường đại học danh tiếng, chỉ đơn giản là bán được tài năng hơn giá xứng đáng. Song anh đến từ một bối cảnh khác. Nơi không thể có một Trần Dần của Cổng tỉnh, Đêm núm sen, Jờ Joạcx, Mùa sạch, Những ngã tư và những cột đèn, Con trắng, Hùng ca lụa, Động đất tâm thần, Thơ không lời-Mây không lời, Thiên thanh, Thở dài-Tư Mã dâng sao, Thơ mini và những ghi chép trong các cuốn Sổ bụi huyền thoại, nếu không có “quốc nạn Nhân văn”. Không thể có Chuyện kể năm 2000 nếu Bùi Ngọc Tấn không từng mang số tù CR880. Không thể có Trăng ngục và Xem đêm nếu không có 12 năm biệt giam của Phùng Cung.

Cũng không thể có Nguyễn Huy Thiệp nếu không có Đổi Mới. Cái giá phải trả của biết bao người đã cho anh một sự nghiệp phùng thời. Cõi văn chương không có vua, song văn lực thâm hậu của anh lẽ ra không chỉ đủ để lên ngôi trong truyện ngắn. Lần gặp cuối cùng mười năm trước, khi tôi đến thì tác giả lừng danh của văn học Việt Nam đương đại đã ngồi đó, nhỏ thó, nhầu nhĩ, cũ kỹ, lặng lẽ và lạc lõng khôn tả giữa mấy chục độc giả của Liên hoan Văn học Berlin. Tôi nhắc lại ước mơ “cưỡi cơn gió mạnh, đạp bằng sóng dữ” thuở nào, anh bảo đã rửa tay gác bút. Viết thế thôi, viết nữa bọn trẻ nó ghét. Thế là tri túc, biết mình biết đời.

Không ai biết và viết về anh như chính anh. Thời thân thiết tôi thường bày trò lẩy Thiệp, lấy chữ của anh vận vào anh. Hôm ấy tôi lẩy được “một nét lẻ loi nghiêng lệch góc trời”.

29/3/2021

Phạm Thị Hoài

Nguồn: http://www.procontra.asia/

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
DANH SÁCH TÁC GIẢ