Tô Lâm được công luận phong là “người hùng cướp đất Văn Giang”. Trong phi vụ Văn Giang tháng 4 năm 2012, Tướng Lâm đã huy động lực lượng đông đảo tới 2000 công an phục vụ mục đích giải phóng mặt bằng cho dự án khu đô thị Ecopark mà thực chất là c.ướp đất của dân 3 xã Phụng Công, Cửu Cao và Xuân Quan. Hàng chục nông dân đã bị b.ắt giữ vì dám phản kháng để giữ đất.
Nhưng có ai biết được rằng, sau vụ đàn áp dân chúng cho một dự án thuần túy kinh doanh, một nhân vật có tên Tô Dũng đã được chủ tịch Hưng Yên phê duyệt cho phần diện tích đất hơn 1.000 héc ta, như một “đáp lễ”. Tô Dũng là em ruột của Tô Lâm, hiện là giám đốc công ty bất động sản Xuân Cầu Holding. Đồng thời Tô Dũng cũng là đơn vị độc quyền phân phối xe Vespa tại miền Bắc.
Bí thư Lan dùng quyền lực che đậy cho Phúc Sơn và các doanh nghiệp sân sau “ăn đất”, xé nát rừng Tam Đảo để xây khách sạn, phân lô bán nền. Ngân sách bị rút ruột, còn gia đình bí thư Lan thì giàu nứt đố đổ vách. Quyền lực nắm trong tay, tiền nhiều hơn lá rừng, nên quan bà Hoàng Thị Thuý Lan khuynh đảo cả hệ thống chính trị tỉnh Vĩnh Phúc. Luân chuyển cán bộ để bán ghế, sắp xếp bè cánh, trừng phạt các đối thủ… là nghề của Lan.
Tuy suy thoái về mặt đạo đức, sa sút về nhân cách, vậy mà lần bỏ phiếu tín nhiệm lãnh đạo mới đây, số phiếu tín nhiệm của bà Lan cao ngất ngưỡng và chỉ bị duy nhất một phiếu tín nhiệm thấp.
Và mỗi thời kỳ, mỗi giai đoạn, mỗi lần thay đổi chính sách lại có thứ tù nhân mới, có kẻ bị khai trừ mới. Có thứ bị khai trừ trong “thời kỳ” theo đệ tứ hay theo đệ tam, khai trừ “thời kỳ” cải cách ruộng đất, khai trừ “thời kỳ” Nhân Văn Giai Phẩm, khai trừ “thời kỳ” chính sách theo Nga hay theo Tàu, khai trừ “thời kỳ” trong “vụ án chống đảng, chống nhà nước ta đi theo chủ nghĩa xét lại và làm tình báo cho nước ngoài”, khai trừ “thời kỳ” Mặt trận Giải phóng miền Nam, khai trừ “thời kỳ” những người cựu kháng chiến Nam bộ.
Hiện nay Trạc đang trở lên điên cuồng vì tương lai tới của mình bởi không thể ngồi ghế trưởng ban nội chính được quá 2 nhiệm kỳ, nhất là kinh tài sân sau của Trạc là Bắc Á và Thái Hương đang trong cơn khó khăn. Mất chức không những mất quyền mà còn sẽ mất luôn nguồn lợi.
Trạc đang đi vào con đường mà Trương Hoà Bình đã làm, đó là trước khi về đe doạ khủng bố các nơi, để sân sau mình cướp lợi ích như vụ Nguyễn Cao Trí cướp dự án Lâm Đồng do Trương Hoà Bình đạo diễn.
Vài tháng sau ngày bị ” Giải phóng ” người dân miền Nam nghe thông tin ngày mai sẽ có đổi tiền. Cả Saigon nhốn nháo bất kể giờ thứ 25, ai cũng tất bật chạy đôn đáo để tranh thủ không nhìn những đồng tiền kiếm bằng mồ hôi nước mắt biến thành đống giấy lộn, nhất là đồng tiền của 1 chế độ đã bị chôn. Nỗi đau cũng không khác gì khi nhìn lá cờ vàng mà mình từng trân trọng kính cẩn bị vất bỏ, bị chà đạp…
Năm trăm đồng VNCH chỉ đổi được 1 đồng miền bắc và mỗi gia đình chỉ đổi được 200 đồng tiền mới.
Với sự chống lưng của đại tướng Lê Đức Anh, bố vợ Vũ Chính cùng con rể Nguyễn Chí Vịnh đã biến Tổng Cục 2 (TC2) thành cơ quan siêu quyền lực, đứng trên cả Bộ Chính trị, gây nên vô số bê bối trong cung đình cộng sản. Những thủ đoạn tàn độc mà một số cá nhân, phe nhóm trong Đảng CSVN sử dụng Tổng cục này để triệt hạ đối thủ của mình, nhằm thâu tóm quyền lực, đã hiện rõ trong giai đoạn này. Hai vụ án chấn động trong đảng và cả hệ thống chính trị phải kể đến, xảy ra từ trước đại hội 7 năm 1991
Đời binh nghiệp luôn là niềm tự hào và là những trang đời đẹp nhất đối với các đấng nam nhi khi cống hiến, phụng sự cho Tổ quốc. Nguyễn Chí Vịnh thì khác, Vịnh luôn chọn lối đi riêng, lối đi trải đầy bổng lộc, quyền lực cho bản thân, gia đình và phe nhóm. Tuy nhiên, luật Trời thật khắc nghiệt và công bằng. Làm đại quan mà cưỡi trên cổ nhân dân, hút máu và đạp lên đầu đồng đội để bước đi, cái kết sẽ cay đắng và thảm khốc. Khi anh không vì quốc gia, dân tộc, luôn bán linh hồn cho quỷ dữ và ngoại bang, thì cái giá phải trả sẽ không hề rẻ chút nào.
Hôm nay 8 tháng 5 năm 2023 ông Trọng chủ trì xem xét vụ việc này và kết luận rất nặng nề đối với ông Nguyễn Ngọc Ánh.
Ông Ánh là cấp dưới, dây dưa sai phạm của ông từ những người trên ông, họ phó là tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Minh, phó thủ tướng thường trực Trương Hoà Bình, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ( sau là chủ tich nước ) và ảnh hưởng của nguyên chủ tịch nước Trương Tấn Sang.
Với những gì nêu trên, có thể thấy ý kiến dư luận về hai chiều hướng xử đến ông Nguyễn Ngọc Ánh là dừng, hay do cân nhắc sợ vỡ bình, sợ phe nhóm ông Sang, Phúc , Bình còn ảnh hưởng mạnh mà phải cẩn trọng làm từng bước đều có cơ sở cho cả hai.
Hùng Phò Mã hiện nay đang giữ chức phó tổng cục trưởng tổng cục thuế, nếu ông Phúc không bị bắt về, có lẽ Hùng sẽ nắm chức tổng cục trưởng tổng cục thuế năm 2023 này và lên thứ trưởng vào năm 2025, vào uỷ viên trung đảng năm 2026.
Nhưng con đường thăng tiến của Hùng đã bị ngưng lại khi ông Phúc về, Bộ Tài Chính trao quyền tổng cục trưởng cho người khác là ông Mai Xuân Thành.
Hùng Phò Mã trước cảnh bố vợ mất quyền, mẹ vợ bị giam lỏng, viễn cảnh đen tối của nhà vợ hiện rõ trước mắt. Trong khi tuổi mình còn đang sung sức, đã tính chuyện li dị vợ để cắt đứt liên quan. Ôm khối tài sản khổng lồ đã kiếm chác được từ ảnh hưởng của ông Phúc để lo cho thân mình.
Trùm maphia dùng vũ lực, Khế thì dùng truyền thông. Sức mạnh của đồng loạt những bài báo hoặc những bài viết trên mạng ngày nay còn khủng khiếp hơn cả một nhóm côn đồ, sát thủ uy hiếp đối thủ. Vì ngày nay dưới sức ép truyền thông, dư luận và các cán bộ hưu trí cùng với những cuộc đấu đá quyền lực ...những thứ đó có thể chi phối lực công an làm theo. Một khi công an phải làm theo thì cần gì đến xã hội đen như các ông trùm maphia truyền thống.
Đến khi nào những tên trùm truyền thông đen như Nguyễn Công Khế phải đền tội?
Nhà văn Nguyễn Trọng Tạo có bài "Tự dưng lại nghĩ đến tiền" để phản ánh tâm trạng lo âu, chán ngán của người dân trước vấn đề lạm phát tồi tệ nhất tại Việt Nam tính trong 3 năm qua. Từ đó ông hồi tưởng đến câu chuyện đổi tiền ngày xưa đã mang lại thảm ...
Tết nào tui cũng ngồi nhớ những cái tết thời bao cấp. Thời đó nghèo khổ lắm nhưng vui lắm. Cứ mỗi lần tết đến là háo hức vô cùng. Còn bé thì háo hức đến tết được mặc áo mới, được lì xì, được ăn thịt cá thoả thuê… Tuổi thanh niên thì háo hức được về quê ...
Thời bao cấp có rất nhiều loại tem phiếu, không thể nhớ hết được. Ví dụ Phiếu chứng nhận máy thu thanh chẳng hạn, tui quên khuấy đi mất. Còn các loại tem gạo, tem vải, tem đường thì nhiều vô kể. Trung ương phát hành rồi về tỉnh còn phát hành tem phiếu ...
Thời bao cấp trai gái thời thượng không ai gọi là hot boy, hot girl. Không biết miền Nam gọi là gì chứ ở miền Bắc trai gái thời thượng đều gọi là người yêu lý tưởng. Ngay cả cái từ hot hình như cũng chỉ được dùng hơn chục năm trở lại đây thôi, nó bắt ...
Đã có vài ba phim truyền hình kể về thời bao cấp rồi nhưng chưa có phim nào ghi lại thật đúng thời ấy cả. Mình rất muốn làm một phim về thời bao cấp, làm thật chuẩn để mọi người nhớ lại cái thời đã qua. Nhiều chuyện bây giờ kể lại cho trẻ con chúng nó ...
Một tuần sau khi tớ tung lên mạng “Phấn đấu kí số 27”, đã có khá nhiều người, đặc biệt là lớp trẻ (từ 50 tuổi trở xuống), comment, gửi message và gọi điện hỏi thăm tớ về những hiện tượng bao cấp mà tớ mới lướt qua vài dòng. Tớ mới chợt nghĩ ra: Ừ nhỉ, ...
Nếu không có những quan chức biến chất, cấu kết với gian thương như nguyên bộ trưởng TNMT và ông chủ tập đoàn bất động sản này, giá đất đâu có đến nỗi cao chót vót khiến người dân thường chẳng bao giờ mơ ước sở hữu được.
Nghiệt ngã ở chỗ, cặp đôi Thản, Quang chia đất cho nhau. Thì cũng phải chia đất bịt miệng cho các quan chức khác với sân sau của họ. Cứ thế thành một chuỗi tập đoàn lợi ích nhóm, xâu xé tài nguyên đất nước, cụ thể là đất ở.
Nạn nhân là những người dân thường, những người lao động chân chính, với đồng lương eo hẹp.
Ngày 20/9/2024, hơn 20 người của Trại giam số 6 đã xông vào buồng giam đọc thông báo rằng Chủ tịch nước đã ký Quyết định đặc xá số 940 ngày 20/9/2024 về việc "đặc xá" cho tôi. Vì vậy tôi trở thành người tự do và không có quyền tiếp tục ở lại trại giam. Tôi phản ứng ngay rằng tôi không có tội cũng như lý do gì để nhận đặc xá và sẽ không đi đâu cả.
Thế là họ cưỡng bức, khiêng tôi ra khỏi cổng nhà tù trước sự phản đối của các anh em tù chính trị ở đó, rồi đưa tôi lên xe ra sân bay Vinh. Cuối cùng tôi bị buộc phải lên máy bay trong chuyến muộn vào Sài Gòn.
Phương thức đấu tranh của cả một nghị quyết, quy định to lớn và ý nghĩa như vây, khi thực hiện được cụ thể bằng những ngôn từ.
-đm thằng ba sọc, đm thằng phản động, gặp tao đập chết, bọn đâm tổ quốc, chọc đồng bào, bọn Tây nội địa…
Đảng viên, đoàn viên, các chiến sĩ đấu tranh tư tưởng mà ăn nói, viết bài không bằng một thằng lưu manh chưa học hếp cấp 3.
Đấu tranh phản biện kiểu ấy cần gì dùng đến đảng viên, đoàn viên. Vào nhà tù phát cho mỗi thằng lưu manh trong ấy một cái điện thoại, hàng ngày bảo lên mạng chửi phản động, thằng nào chửi nhiều được giảm giờ làm, giảm án có khi còn tốt hơn, đỡ lãng phí nhân lực và tiền của.
Nhìn chung các nước nghèo, trong đó hiển nhiên có cả nước Việt Nam anh hùng, đều có vài điểm giống nhau. Ngoài chuyện thiếu ăn, thiếu mặc còn thấy ngay là nước đó có chế độc tài hoặc cộng sản - hoặc có cả hai của quý “độc tài và CS” một lúc… Tôi đề nghị CS nên đổi lại khẩu hiệu mà họ thường trên in trên những hàng đầu các văn bản của nhà nước là: “Không có gì quí bằng độc tài và Cộng sản.” Không phải vì đất nước thiếu tài nguyên mà vì lãnh đạo độc tài CS phần lớn thất học, tham lam mông muội.
Tô Lâm làm Bộ trưởng công an năm 2016. Trong năm đó, Lâm cho công an đến gặp người bất đồng chính kiến Lưu Văn Vịnh, không phải để ngồi lắng nghe nhau và đối thoại, mà đến với cái còng số 8 và bắt ông Vịnh vào tù, sau đó kết tội 15 năm tù. Sang năm 2017, Lâm cho công an đến gặp ông Hoàng Đức Bình, ông Trương Minh Đức, không phải để ngồi lắng nghe nhau và đối thoại, mà đến với cái còng số 8 và bắt ông Bình, ông Đức vào tù, sau đó kết tội ông Bình 14 năm tù, ông Đức 12 năm tù.
Sau hơn 60 năm hiên ngang “kiêu hãnh trên tuyến đầu chống Mỹ”, bị Liên Xô bỏ rơi không thương tiếc, nay Cuba thực trạng thế nào, chả mấy ai không biết. Những idol của một thời, kiểu anh em nhà Fidel, dần rơi vào quên lãng. Người dân Cuba không thể ăn bánh vẽ mãi được, không thể say sưa với “tự do hay là chết” mãi được. Cần phải có thứ gì bỏ vào mồm thì mới tiếp tục làm cách mạng, canh giữ hòa bình thế giới, trong khi đám lãnh đạo Cuba chỉ biết hô hào và dọa dẫm dân chứ không biết làm cho đất nước phát triển.
Nếu đảng CSVN nhận thức cần phải thay đổi, cần có kỷ nguyên mới cho đất nước. Điều phải làm bây giờ là điều chỉnh lý luận phù hợp.
Trong tác phẩm Bố Già, khi nhận thức thời đại đang đến sẽ khác trước, cần phải chuyển sang làm ăn một cách đàng hoàng, hợp pháp hơn. Bố già Mai Cơn đã chửi người cháu trai của mình, vốn thích theo lối làm ăn truyền thống là băng đảng, vũ lực rằng thời bây giờ cần đến luật sư chứ không cần đến thù hận, chém giết.
Thái Lan chỉ là nơi ở tạm thời và không an toàn cho người tị nạn CS, vì nhập cư bất hợp pháp nên không thể làm việc như người Thái được. Chính phủ Thái có luật không cho người nhập cư bất hợp pháp lao động ở Thái, chính sách này nhằm bảo đảm việc làm cho người dân của họ. Do vậy, đa phần người nhập cư bất hợp pháp ở Thái phải đi làm “chui”, nếu bị cảnh sát Thái bắt, nhẹ thì phạt tiền, nặng thì bị trục xuất về nước. Riêng đối với người Việt tị nạn CS, ngoài những vấn đề trên còn phải tránh an ninh CS nằm vùng theo dõi, đối mặt với nguy cơ bị bắt cóc về Việt Nam. Vậy nên, rời khỏi Việt Nam đi Thái Lan là vì không còn lựa chọn. Phía trước còn rất gian nan!
Bò đỏ (BĐ) hiện nay ở VN cũng là một dạng hồng vệ binh của TQ thôi. Hãy thấy đây là một tấm gương cho hành động tiếp tới của mình, đừng «Làm thân bò đỏ cho loài khuyển dương» (Thơ, Bài Ca Cách Mạng trong phong trào xô viết nghệ tĩnh), đừng để lại giống như nàng Bân này, khi chết cũng không nhắm được mắt. Chúng nó xui BĐ chửi Mỹ, rồi chúng nó lại chuồn sang Mỹ, mua nhà cao cử rộng ở Mỹ…. BĐ ngoạc mồm ra chử Mỹ. Một số rất nhỏ muốn đi Mỹ thì đi xếp hàng xin visa, lại bị Mỹ không cho visa. Đa số đói giã họng ra mà vẫn kiên định. Đừng làm gì để sau này hối tiếc cho tội lỗi của mình đối với người khác và cho chính luôn số phận của mình.
Miền Nam những năm 1963-1970 gặp rất nhiều xáo trộn từ phía những người mà sau này có danh xưng “ The 3rd“ (Lực lượng thứ ba). Họ có ăn học và họ quậy phá miền Nam đủ kiểu dưới danh xưng các dân biểu đối lập một cách hợp pháp.
Nếu gọi họ là những kẻ nội thù kể cũng không sai. Hay nói nôm na, họ là những thành phần “ nối giáo cho giặc”..
Miền Nam có mất cũng một phần do bọn này.
Trên thế giới lúc nào cũng có hai loại người: Người giàu và người nghèo. Giàu thì ít còn lại đa số là nghèo. Có người nói đùa là “Thượng đế thương người nghèo cho nên Ngài sinh ra vô số người nghèo” (God loves the Poor that is why He makes so many of them!) Thiệt không hà?! Tôi thấy không phải như vậy đâu. Kinh sách đều nói là Thượng đế muốn con người sống hạnh phúc; Mà trên trần tục này muốn sống hạnh phúc thì việc “đầu tiên” là “tiền đâu?”; có nghĩa là phải có đủ tiền. Rất khó có thể ngụy biện là “Tiền không mua được hạnh phúc.” Thử hỏi chứ có thứ gì mình ưa thích, làm mình hạnh phúc có thể rinh về nhà mà không mất tiền?
Quan trọng hơn cả là việc thả ông Trần Huỳnh Duy Thức. Việc này quan trọng hơn cả, nhưng tôi lại cho nó xuống dưới cùng vì rằng ông Tô Lâm làm việc này là do nhu cầu chuyến đi Mỹ đến Liên Hiệp Quốc, nhưng nó có tác dụng cải thiện không khí u ám mà chính ông tạo ra cho nhân quyền ở Việt Nam. Ông Tô Lâm đã biết nghe lời các cố vấn ngoại giao của ông là nhất thiết phải thả ông Thức dẫn đến việc cưỡng bức ra khỏi nhà tù với ông Thức. Không có điểm cộng ở việc này nhưng là dấu hiệu tích cực hơn.
Dấu hiệu chỉ là những dấu hiệu, chưa là sự thay đổi. Chả ai ngây thơ tin tưởng ở sự thay đổi chóng vánh tại Việt Nam cả. Nhưng việc đặt cho nó một cái tên thời kỳ hậu Nguyễn Phú Trọng, để người ta tin là nó sẽ khác với thời kỳ ù lì, u muội của ông Trọng.
Rất có thể, ông Hồ Chí Minh đã từng sử dụng câu nói ấy trong quá trình diễn thuyết của mình nhưng không nêu danh tính tác giả Quản Trọng, khiến cho các đồ đệ của mình nhầm tưởng rằng chính ông Hồ Chí Minh là tác giả.
Mặt khác, ông Hồ Chí Minh cũng không hề lên tiếng đính chính, làm kéo dài sự hiểu nhầm đó, ít nhất từ năm 1958 cho đến tận ngày nay, và ông Tô Lâm, một nguyên thủ quốc gia lại tiếp tục “bê” sự “cầm nhầm” đó vào tận thánh đường học thuật Hoa Kỳ, Đại học Columbia để truyền bá.
Chúng ta không thể tự hỏi, người gây hiểu nhầm là ông Hồ Chí Minh đã là người thiên cổ, nhưng 5,2 triệu đồ đệ đảng viên Cộng sản của ông ấy, không ai biết tác giả 2 câu nói ấy? Hoặc biết mà vẫn cố ý im lặng để tiếp tục sự “cầm nhầm” lịch sử ấy chăng?
Tô Lâm được công luận phong là “người hùng cướp đất Văn Giang”. Trong phi vụ Văn Giang tháng 4 năm 2012, Tướng Lâm đã huy động lực lượng đông đảo tới 2000 công an phục vụ mục đích giải phóng mặt bằng cho dự án khu đô thị Ecopark mà thực chất là c.ướp đất của dân 3 xã Phụng Công, Cửu Cao và Xuân Quan. Hàng chục nông dân đã bị b.ắt giữ vì dám phản kháng để giữ đất.
Nhưng có ai biết được rằng, sau vụ đàn áp dân chúng cho một dự án thuần túy kinh doanh, một nhân vật có tên Tô Dũng đã được chủ tịch Hưng Yên phê duyệt cho phần diện tích đất hơn 1.000 héc ta, như một “đáp lễ”. Tô Dũng là em ruột của Tô Lâm, hiện là giám đốc công ty bất động sản Xuân Cầu Holding. Đồng thời Tô Dũng cũng là đơn vị độc quyền phân phối xe Vespa tại miền Bắc.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.