Tại sao một đám công an lại có thể đánh đến chết một người dân chỉ vì họ không đội mũ bảo hiểm, chỉ vì họ đôi co, thậm chí ngay khi họ chửi?

Mình nghĩ ra đường giờ không khác gì ra trận. Những chiếc quan tài bay chất lượng tỷ lệ thuận với số khói phun đằng đít. Những chiếc hố tử thần bất kỳ lúc nào cũng có thể sụp ngay dưới chân. Những sợi dây thòng lọng không ngày nào không chơi trò “ai là nạn nhân”. Và những thần chết mặc áo công lý cầm gậy công quyền nấp sau gốc cây, cột điện. Đến việc không đút điện thoại vào nồi cơm điện cũng bị coi là trọng tội, bị đánh chết không cần ra toà, thì quả thực phố phường giờ man dợ quá.
Tất nhiên sẽ có vụ án được khởi tố, có kẻ đi tù và có người cho đó chỉ là “những con sâu”. Nhưng không phải chỉ ở Thịnh Liệt đâu, ở đâu giờ công an, dân phòng cũng nhâu nhâu bắt kẻ vi phạm như thế. Công an, giờ đã chỉ còn quan tâm đến hiệu quả, đến vấn đề đầu tiên, đã chỉ còn bắt, và phạt chứ không thừa hơi tốn sức đâu mà đi xử lý, hướng dẫn, nhắc nhở. Ở phường mình cũng có một đội trật tự- dân hay gọi là công an hạng 2- cùng với công an hành nghề bắt bọn đầu trọc- tức là ngồi xe mà không đội nồi cơm điện. Tử tế nhất trong đội là một cậu gần nhà mình. Đã qua mấy năm lính, sau không học hành gì cả, và thất nghiệp trước khi làm công an hạng 2. Một anh khác, cùng ngõ thì từng đi trường giáo dưỡng từ bé vì đánh nhau và cướp giật, lớn lên đi tù, chữ còn chưa đọc sõi. Anh này ban đêm chuyên được mang ra làm ngáo ộp bắt trẻ con ngủ. Gặp anh, nhìn ánh mắt ban đêm khi anh lừ lừ chui ra từ gốc cây cột điện mà yếu tim vớ vẩn đi cấp cứu luôn. Thế mà đùng một cái, vào một ngày anh bỗng mặc đồng phục dân phòng có sao, có gậy, quát ra lửa và sẵn sang tặng cho bọn thích trình bày những cú vuốt má hoa mày chóng mặt. Nói chung làm dân phòng rất dễ, chỉ cần thất nghiệp, có năng khiếu chửi bới quát tháo, chân tay to một tí và diện “hoàn lương” thì càng tuyệt.
Cứ cẩn thận vẫn hơn. Mình tự răn khi ra đường là phải đàng hoàng nồi cơm điện có kính chắn, giáp gáy và thề không bao giờ dừng lại, tháo mũ để nghe điện thoại trên đường, dù đó là điện thoại của…chị. Quan trọng hơn, chẳng hạn có bị các anh công an chặn đường thì chỉ được mỉm cười và đáp một chữ: Vâng. Mình chưa muốn đi gặp nha sĩ, càng không muốn xuống Văn Điển.
Đào Tuấn
09-03-2011
Theo Blog Đào Tuấn
Ý kiến bạn đọc
16 Tháng Sáu 20117:00 SA
nhung
Khách
Bai viet hay qua.cho minh hoi ne.minh bi giu xe vi di nguoc chjeu y,bi dan phong gju,roi bo minh goi dien co chui ng ta may cau.gjo ho dang gay kho de cho minh.mjh phaj lam gj de lay dc gjay to xe day?