Chưa xuôi thác đổ lưng chừng đồi cao
Banmê em đã nghẹn ngào
Rừng ngơ ngác – đạn bom gào thâu đêm
Xác người, đếm mãi… mãi thêm
Còn đâu nước mắt rất mềm của tim
Tiếng cha, tiếng mẹ đi tìm
Con trong nắng đổ… đã chìm nghìn thu
Suối ơi giữa chốn bụi mù
Có dòng máu thắm đạn thù giết con
Sương đêm lạnh buốt núi non
Lạnh thân con trẻ lối mòn loạn ly
Tóc xanh con sẽ còn gì
Còn đôi mắt biếc xuân thì con đâu
Khuất đồi gió lộng đêm thâu
Hồn con thơ dại chìm sâu núi rừng
Tháng Ba rừng khóc… rưng rưng
Sắc lan rừng tím tưởng chừng tang em
Như Thương
(Tưởng nhớ Tháng Ba Banmê)
Nguồn http://t-van.net/?p=31021
Gửi ý kiến của bạn