BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73479)
(Xem: 62247)
(Xem: 39438)
(Xem: 31182)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Hoa bí vàng

07 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 1603)
Hoa bí vàng
52Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
52
Lúc đó lớp có Trần Thu Hà, thằng bạn học thời Nam Tiểu Học ở một thị xã ngoài Trung. Quê hương tôi, mỗi năm bão lùng bùng, người lớn lo muốn khùng, con nít mừng hết lớn. Mừng là phải vì mưa đến được tắm truồng, chạy cùng xóm, víu cành ổi, hái đại dăm trái cũng chẳng ai cầm roi ra đuổi chạy re.

Lớp tôi còn có Phan Thanh Hải. Cái thằng hay hát “Ly Rượu Mừng” bốn mùa vào những giờ gần bãi học khi thầy cho phép giúp vui. Tôi gọi “ly rượu mừng bốn mùa” vì đây là bài tủ của thằng Hải. Cứ được thầy gọi lên bục gỗ là lại ly rượu mừng. Cũng may hắn hát khá hay. Thầy tôi người Quảng, có dạo theo lệnh động viên thầy nghỉ dạy vào quân trường. Buổi cuối cả lớp ngồi nghe thầy nói chuyện “lên đường nhập ngũ tòng quân” thì có tiếng nấc từ dưới lớp. Trần Thu Hà bắt đầu khóc sau khi nấc thêm vài ba cái làm mắt thầy tôi cũng đỏ. Từ đó mỗi lần nhớ thằng Hà là tôi lại nhớ đến lúc thầy tôi sắp vào Thủ Đức.

Chuyện hát xướng thời thơ ấu không dừng lại ỏ đó. Thi lục cá nguyệt, môn Học Thuộc Lòng dễ kiếm điểm như ăn quà vặt nhà bà cai trường. Đọc hết bài, trả lời câu hỏi trúng nhiều nhất là sáu hay bảy điểm. Nhưng đứa nào lên hát, từ nhạc bolero bắt chước theo ca sĩ hay cao hơn chút cỡ Ly Rượu Mừng là tám điểm. Tám điểm ngon lành mà khỏi phải “Nhớ Rừng” nhớ… Thế Lữ. Đọc loạng quạng sai, là mất điểm thi như chơi.

Vì thế về sau khi tôi bắt chước nhuyễn theo một bài nghe được ở đài phát thanh. Mầu Hoa Bí, mà cô xướng ngôn viên giới thiệu là nhạc Trúc Giang. “Tôi theo đơn vị / Chín tháng vẫn chưa về / Nhớ lúc lên đường / Hành trang bé nhỏ / Nhưng tâm tư bỡ ngỡ / Tôi thương quê hương / Chiến tranh điêu tàn/ … / … / Nhớ lúc tan trường / Cùng nhau bắt bướm / Bướm bay rồi em khóc trong tay / Em giận tôi bắt đền chùm hoa bí / Hoa bí vàng / Tôi yêu nàng / Chưa biết nghĩa yêu thương /…

Tôi được thầy cho tám điểm, còn bảo hát lại lần thứ hai nữa chứ. Tôi nhớ tôi đã hát say mê, dẫu không đàn không trống. Cũng không cần nhìn, không cần thấy nốt nhạc -“chỉ nốt nhạc nhìn ra tôi”, thằng nhóc nghe tiếng ca sĩ ở đài phát thanh mà hát theo và “chưa biết nghĩa yêu thương” là gì.

Vào đời, vào lính, những câu thơ Nhớ Rừng của Thế Lữ dạo học thi lục cá nguyệt của lớp thầy Nguyễn Phú Quyền nhập tâm tôi nên “từ đó bâng khuâng”. Nhớ lại càng thích đoạn bài hát mà thầy tôi nói hát lại: “Em giận tôi / Bắt đền chùm hoa bí / Hoa bí vàng / Tôi yêu nàng / Chưa biết nghĩa yêu thương…” Đọc lên cứ như thơ.

Sau này tôi tìm được bài hát trên internet nhưng không phải nhạc Trúc Giang tôi từng bắt chước hát theo, không là bài hát của thuở ấu thơ, khi thương mà chưa biết vì sao thương. Cũng “Hoa bí vàng / Tôi yêu nàng / Chưa biết nghĩa yêu thương.” nhưng là của Võ Đông Điền.

Tôi bắt chước hát theo. Rồi gọi điện thoại cho cô nhỏ bên kia lục địa, hát như con nít tỏ tình: “Hoa bí vàng thay con bướm vàng… / Con bướm vàng / Bay vô vườn… “ Câu hát-lời tỏ tình bị cô nhỏ bật cười. Chắc có lẽ tại nghe tôi phát âm sai chữ “vườn” theo giọng miền Nam…

An Phú Vang
6 tháng 6, 2009
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn