BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73479)
(Xem: 62247)
(Xem: 39438)
(Xem: 31182)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Hắc Long Dậy Sóng Sông Thạch Hãn Quảng Trị

02 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 1780)
Hắc Long Dậy Sóng Sông Thạch Hãn Quảng Trị
510Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
510
Nói đến Quảng Trị, miền đất đầy sóng gió với sông Thạch Hãn lững lờ trôi, với Cổ thành Đinh Công Tráng, người ta lại nghĩ đến người chiến binh mũ xanh. Phải, Thủy Quân Lục Chiến đã gắn liền với Quảng Trị; với chiến thắng Cổ thành Đinh Công Tráng đã ghi một điểm son trong lịch sử. Chiến thắng ấy là nhờ sự đóng góp của 3 Lữ đoàn:
- Lữ đoàn 147 Thủy Quân Lục Chiến
- Lữ đoàn 258 Thủy Quân Lục Chiến
- Lữ đoàn 369 Thủy Quân Lục Chiến

Với các Tiểu đoàn Thủy Quân Lục Chiến:
- Tiểu đoàn 1 Quái Điểu
- Tiểu đoàn 2 Trâu Điên
- Tiểu đoàn 3 Sói Biển
- Tiểu đoàn 4 Kình Ngư
- Tiểu đoàn 5 Hắc Long
- Tiểu đoàn 6 Thần Ưng
- Tiểu đoàn 7 Hùm Xám
- Tiểu đoàn 8 Ó Biển
- Tiểu đoàn 9 Mãnh Hổ.

Với sự hỗ trợ vô cùng đắc lực của các Tiểu đoàn Pháo Binh:

- Tiểu đoàn 1 Pháo Binh - Lôi Hỏa
- Tiểu đoàn 2 Pháo Binh - Thần Tiễn
- Tiểu đoàn 3 Pháo Binh - Nỏ Thần
Cùng với các Đại đội Viễn Thám oai hùng và Văn phòng, Sở, Bộ Tư Lệnh Quân Lục Chiến.
Mỗi đại đơn vị ấy đã tự mình đóng góp một phần vào chiến thắng lẫy lừng của Cọp Biển như trăm hoa đua nở để rồi đưa đứa em bé bỏng Thần Ưng dựng lá cờ Vàng 3 Sọc Đỏ lên Cổ thành Đinh Công Tráng, đẩy lui 3 Sư đoàn thiện chiến của Cộng sản Bắc Việt ra khỏi thành phố Quảng Trị, về phía bên kia Sông Thạch Hãn và tiêu diệt tại chỗ toàn bộ 1 trung đoàn cố thủ của Việt Cộng tại Cổ thành Đinh Công Tráng.

Trong bó hoa đầy hương thơm ngạt ngào ấy, Tiểu đoàn 5 Hắc Long của chúng tôi cũng đã cắm một đóa hoa rực rỡ cho toàn vẹn chiến thắng lẫy lừng của người chiến binh mũ xanh. Hôm nay ngồi ghi lại những chiến tích ấy tôi không khỏi không nhớ đến:
- Quang Dũng Hồ Quang Lịch, Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 5 Hắc Long
- Vũng Tàu Trần Vệ, Tiểu đoàn phó
- Ngô Thành Hữu, Đại đội trưỏng Đại đội 1
- Đỗ Trung Giao, Đại đội trưỏng Đại đội 2
- Nguyễn Văn Tùng, Đại đội trưỏng Đại đội 3
- Dương Công Phó, Đại đội trưỏng Đại đội 4
- Hồ Ngọc Hoàng, Trưỏng Ban 3 Tiểu đoàn.

Sau đợt tấn công dữ dội mà các Lữ Đoàn 147, 258 và 369 Thủy Quân Lục Chiến cùng dàn hàng ngang từ quốc lộ 1, phía Tây đến bờ biển ở phía Đông, Thủy Quân Lục Chiến đã vượt sông Mỹ Chánh tiến chiếm Hải Lăng để làm bàn đạp từ đó tấn công chủ lực vào thành phố Quảng Trị, Tiểu đoàn 5 Hắc Long chúng tôi được về nghỉ dưỡng quân vài ngày ở Mỹ Thủy để bổ sung quân số, chỉnh trang toàn bộ để tiếp tục hành quân.

Là người lính tổng trừ bị, hễ sau đợt hành quân là chúng tôi phóng về thành phố để giải trí sau những ngày căng thẳng đầy bom đạn chết chóc. Đại Bàng Quang Dũng thông cảm điều đó vô cùng, cho nên sau khi đã kiểm điểm đầy đủ quân số, kiểm kê vũ khí, đạn dược liền ngoắc tôi lại bả “Ê, Vũng Tàu, mày còn chần chừ gì nữa, để tao bám trụ cho. Mày dông ngay, chỉ 24 tiếng thôi nhé ! Nhớ mở máy 24/24, có gì tao gọi.” Tôi như mở cờ trong bụng, nhưng chần chừ chưa đi vì còn thiếu ... “tại” (tiền đó mà). Hiểu ý tôi, Quang Dũng cười ha hả: “Đây, cha nội cầm lấy 20 chục xấp kêu thằng Hữu và Giao đi với”. Tôi vội chộp lấy xấp Trần Hưng Đạo, ở tay Quang Dũng, chào một cái cốp rồi nháy Hữu và Giao phóng ra xe ngay. Thế là chúng tôi được 24 giờ phép thoải mái, tha hồ tán dóc với những em gái hậu phương để bõ công những giờ phút dưới làn tên mũi đạn. Ba đứa chúng tôi - Vệ - Giao - Hữu - đang cụng ly ở Khách Sạn Hương Giang thì tên đệ tử chạy vào rỉ tai: “Thưa Đại Úy, có Quang Dũng gọi”. Tôi bật miệng: “Chết mẹ ! Lại có chuyện rồi”. Quả nhiên có lệnh về gấp để hành quân. Thôi, chào Tố Nguyện - chào Như Ý - chào Thu Sương - Xin chào các em gái hậu phương, các em ở lại, còn các anh tiếp tục lên đường để cho giấc ngủ của em được yên lành. Đời lính là thế, gần nhau chỉ giây phút thôi...

Vừa bước vào Bộ Chỉ Huy Tiểu đoàn, tôi đã thấy Hồ Quang Lịch đang chăm chú trên tấm bản đồ trải rộng. Thấy tôi, Quang Dũng ngoắc lại: “Ê, Vũng Tàu, có chuyện cho mày. Đại Bàng Lạng Sơn vừa nhận chiếc bánh Trung Thu (tức là Cổ thành Quảng Trị) của Thằng Dù giao lại. Mình sẽ đánh từ ngã ba Long Hưng thẳng lên Chi khu Mai Lĩnh bên hông trái của Cổ thành. Thằng Sói Biển đi chính diện còn thằng Trâu Điên ở Triệu Phong chận đường tiếp viện của Việt Cộng từ cửa Việt xuống. Tối nay đúng giờ G. mình sẽ vượt tuyến xuất phát”.

Tưởng cũng nên nhắc lại trước đây tuyến của Nhảy Dù từ phía Tây kéo đến Cổ thành Quảng Trị còn Thủy Quân Lục Chiến từ đó kéo về phía Đông giáp Hương Lộ 555. Nhưng tình hình địch ở phía Tây quá nặng, Nhảy Dù không thể đảm nhận thêm thành phố Quảng Trị trong đó có Cổ thành Đinh Công Tráng. Cho nên Bộ Tư Lệnh/Tiền Phương/ Quân Đoàn 1 đã giao phần Cổ thành Quảng Trị cho Thủy Quân Lục Chiến, một mục tiêu khó nuốt vì đây là điểm cố thủ của Cộng sản Bắc Việt.

Đúng giờ G, Tiểu đoàn 5 di chuyển trình diện Lữ đoàn 147/TQLC vì đây là phần trách nhiệm của 147/TQLC kéo từ phía cầu Quảng Trị giáp Nhảy Dù cho đến Chi khu Mai Lĩnh bên hông trái của Cổ thành Đinh Công Tráng. Lữ đoàn 258/TQLC đảm trách Cổ thành với Tiểu đoàn 6 Thần Ưng chính diện, còn Lữ đoàn 369/TQLC mặt Triệu Phong với Tiểu đoàn 2 Trâu Điên.

Cánh B của tôi gồm có Đại đội 1 của Ngô Thành Hữu và Đại đội 2 của Đỗ Trung Giao. Vừa đến đầu ngã ba Long Hưng thì nghe 2 tiếng “tong ! tong !” bên phía Bắc Sông Thạch Hãn vọng sang. Tiếng của Quang Dũng: “Tụi nó gáy đó Vũng Tàu”. Tôi đáp: “Yên chí Quang Dũng, vô sự”. Hai loạt đạn 130 ly nổ bên trái chúng tôi nhưng tôi đã cho dàn quân thưa và ẩn dưới các hàng cây nên vô sự. Tôi gọi máy cho Ngô Thành Hữu là Đại đội đi đầu: “Hồng Hà đã bám được ngã ba Tâm Tình chưa ?” - Báo cáo Vũng Tàu: “Thằng con tôi đang đốt pháo cưới”. Quả nhiên có tiếng súng nổ rền phía trước rồi im lặng. Một lát sau lại một loạt và từng loạt một. Ngô Thành Hữu báo cáo tại ngã ba Long Hưng có 3 căn nhà liên tiếp nhau. Địch cố thủ ở căn đầu. Tiểu đội 1 của Trung đội 1 đã dứt được chốt Việt Cộng và đang cố gắng tìm cách lọt vào căn nhà đầu: “Hữu đang cho Trung đội 2 tiếp tục chiếm căn số 2. Tôi dẫn Ban chỉ huy của tôi vượt lên gặp Hữu và bám vào căn nhà số 1. Ở đây 7 tên VC chết tại chỗ, mặt mày tên nào tên nấy non choẹt khoảng 14, 15 tuổi mà thôi. Tôi gom vũ khí địch, báo tin vui đầu tiên cho Quang Dũng. Hồ Quang Lịch cười ha hả trong máy: “Có con chuột nào sống, mày đem về cho tao”. - “Tụi nó về chầu Diêm Vương cả rồi. Đại Bàng chờ đợt sau”.

Chốt thứ hai địch bám kỹ, có cả súng 82 ly không giật cho nên ta chưa tiến lên được. Hữu cho câu M79 vào đằng sau nhà và vào các lỗ tường hổng. Tiếng súng địch vừa ngưng thì quân ta bám lên ngay và sau hai loạt đại liên nổ dòn, Trung đội 2 đã làm chủ tình hình, nhưng Chuẩn úy Trung đội trươœng Trung đội 2 bị thương và 2 binh sĩ chết khi tấn công vào chiếm mục tiêu. Sau khi tải thương, tôi cho Đỗ Trung Giao lên chiếm căn nhà số 3. Muốn đến mục tiêu này phải qua một sân rộng 20m lại trống trải, nên ta qua dễ bị bắn tỉa.

Tôi xin Pháo yểm trợ đồng thời xin Quang Dũng cho ông già 81 ho tiếp trong khi đó Đỗ Trung Giao cho Trung đội 1 yểm trợ từng người chạy qua khoảng trống. Giao báo cáo đợt đầu Tiểu đội 1 bị 1 chết, 2 bị thương nhưng Tiểu đội 2 của Trung đội 1 đã bám được đầu nhà và đã tung lưu đạn vào nhà và đã lọt vào trong. Tiếng súng lại nổ, Giao nói trong máy, lạc cả giọng: “Ta bị thêm 2 chết, 1 bị thương nhưng đã chiếm được mục tiêu”. Tôi lom khom vượt qua khoảng trống được một nửa thì 1 loạt đạn từ hông trái xẹt xuống. Tôi phóng mình như bay vào trong nhà. Giao nấp sau bức tường chỉ cho tôi 1 khẩu 82 ly không giật cười toe toét. Tôi giơ tay đáp nhau và báo cáo về Tiểu đoàn. Tôi bò ra phía đầu tường quan sát địa thế. Dãy nhà chúng tôi vừa chiếm nằm ngay ngã ba; đường về Chi khu Mai Lĩnh còn một dãy nhà liên tiếp. Bên trái con đường ngay góc có 1 căn lầu 2 tầng, tường bị pháo vỡ để lộ cả gạch. Vừa lúc đó súng đủ loại AK có, trung liên có, từ căn lầu đó bắn về phía chúng tôi.

Quang Dũng gọi tôi: “Tao nghe nhiều tiếng ho quá, Vũng Tàu cho biết tình hình”. Tôi báo cáo cho Hồ Quang Lịch biết hướng địch đồng thời nói Quang Dũng liên lạc bên thằng Mũ Đỏ (Dù) xem nó ở trên cao có thể quan sát giùm được không ? Hồ Quang Lịch OK rồi một lát sau báo với tôi: “Vũng Tàu, mày biết Thành Râu không ? Nó bảo mày về nhà nói chuyện với nó”. Tôi nhớ ra ngay Thành Râu tức là Nguyễn Văn Thành, khóa 19 Đalat, hiện là Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn Dù, có lẽ Tiểu đoàn nó nằm bên cạnh mình. Ở Đalat chúng tôi có KBC là 4027 cho nên chúng tôi ước hiệu với nhau là hễ ra hành quân muốn gặp nhau thì về tần số 4027 mà nói chuyện. Cho nên tôi vội cho máy rà tần số 4027. Trong máy tôi nghe có tiếng: “Vẻ Vang ! Vẻ Vang đây Tango gọi”. Tôi đáp ngay: “Tango ! Tango đây, Vẻ Vang nghe”. Thành Râu liền báo cho tôi hay nó đóng quân ở giáp cầu, địa thế cao thấy rõ địch đang ở căn lầu khỉa về phía cánh quân của tôi. Thành Râu bảo tôi cứ bố trí ở đó, nó sẽ cho pháo dọt vào mục tiêu địch. Quả nhiên một lát sau từng loạt pháo nã vào căn lầu, dòn dã. Địch im tiếng súng ngay. Tôi cảm ơn Thành Râu và hẹn sẽ gặp nhau sau. Tôi nghĩ đến tình đồng đội, huynh đệ chi binh mà ấm cả lòng, lúc nào cũng quan tâm đến nhau và yểm trợ cho nhau. Đó là truyền thống của trường Võ Bị Đàlạt chúng tôi.

Sau khi đưa thương binh, xác chết và vũ khí chiến lợi phẩm về Bộ Chỉ Huy Tiểu đoàn xong, tôi cho Đại đội chuẩn bị tiếp tục di chuyển tiến chiếm từng căn nhà hướng Chi khu Mai Lĩnh. Quang Dũng gởi tiếp thêm cho tôi Đại đội 4 của Dương Công Phó, còn Đại đội 3 ở lại bảo vệ Bộ Chỉ Huy Tiểu đoàn.
Vừa dợm chân được mấy bước thì nghe một loạt đạn XM16 của ta nổ phía Đại đội 2. Tôi vội chụp ống liên hợp: “Đ.M., thằng nào bắn gì vậy, tôi đã dặn chỉ bắn khi thấy rõ địch mà”. Giao trả lời: “Trình Vũng Tàu, thằng con tôi đi đầu thấy có bóng người nên bắn. Tôi đã la nó rồi”.

Về kỷ luật tác xạ, tôi dặn các Đại đội rất kỹ khi xuất quân. Sau Tết Mậu Thân và vượt biên Kampuchea, quân ta rất có kinh nghiệm khi đánh trong thành phố: di chuyển nhẹ nhàng, tác xạ thật ít, có hiệu quả để khỏi lộ bởi vì địa thế toàn là nhà cửa, cao ốc. Phải yểm trợ nhau từng người một khi chuyển từ góc nhà này sang góc nhà kia, quan sát cẩn thận. Mình bắn vu vơ chỉ để lộ vị trí cho địch thấy mà thôi. Tôi rất giận khi Đại đội 2 tác xạ mà không có kết quả, tuy nhiên tôi biết Giao rất cẩn thận và có kỷ luật với lính thuộc Đại đội mình cho nên tôi không nói nữa. Tôi nhẹ nhàng bảo Gia “Có phải mấy chú tân binh bắn không ? Lần sau tôi phạt đó”. Giao cười: “Tôi đã đá cho nó mấy đá rồi."

Khoảng đường từ ngã ba Long Hưng đến Chi khu chỉ 300m toàn nhà kiên cố, cửủsắt kéo cho nên địch cố thuœ, ta rất khó xâm nhập. Tôi cho 3 Đại đội xa luân chiến thay nhau tiến chiếm từng căn nhà một, yểm trợ hỏa lực pháo tối đa. Chỉ đánh ban đêm vì di chuyển không lộ còn ban ngày rất khó tiến quân. Có lẽ Việt Cộng cũng mệt mỏi cho nên hễ ta nghỉ tấn công thì Việt Cộng cũng im tiếng súng, còn ta bắn yểm trợ tiến quân thì Việt Cộng cũng bắn trả yếu ớt.

Chiếm được một điểm cố thủ, hạ được 7, 8 tên VC tại chỗ thì bên ta cũng mất đi 2, 3 chiến sĩ, có khi cả Sĩ quan Trung đội trưởng, Đại đội phó. Hằng ngày thấy cảnh tải thương, tôi xót cả ruột. Tuy nhiên lệnh phải vào Chi khu Mai Lĩnh đúng giờ G ngày N + 6 cho nên tôi đốc thúc các Đại đội trưởng liên tục. Nhiều lúc tôi lên ngay tuyến đầu để quan sát, quên cả sự nguy hiểm làm đám máy móc, đệ tử của tôi mặt mày đứa nào đứa nấy hốc hác cả. Đêm ngày N + 5, Đại đội của Ngô Thành Hữu đã bám được bờ tường Chi khu. Tôi hân hoan báo cho Quang Dũng thì được Quang Dũng cho hay thằng Thần Ưng cũng đã bám được Trường Trung học Nguyễn Hoàng và chuẩn bị để bộc phá Cổ thành. Tôi họp ngay caœ ba Đại đội trươœng: Hữu + Giao + và Phó để bàn trận chiến chiếm Chi khu Mai Lĩnh. Sau khi đã giao công tác cho từng đơn vị, tất cả về vị trí nghỉ ngơi. đúng 1 giờ sáng, tôi cho lệnh tổng tấn công vào Chi khu, lần nầy tôi cho tác xạ tối đa, vừa bắn yểm trợ vừa tiến quân vì địch với ta cận kề, không cần phải che dấu.

- Đợt đầu, ta bị chận lại vì không thể vào cổng chính, ở đây địch đặt đại liên tác xạ liên tục.- Đợt 2, tôi cho Đại đội 4 của Phó đánh bọc hậu phía sau vì tôi biết ở đây còn một cửa để bỏ hoang giáp với ruộng rau muống. Ngày trước tôi là dân Huế thường ra Quảng Trị chơi, vào Chi khu xin xăng ở kho xăng phía sau nên tôi rất rõ đường đi nước bước. Trong khi Đại đội 4 của Phó đánh mặt sau thì Đại đội 1 vẫn cầm chừng ở cổng chính. Quả nhiên sau hai đợt khai hỏa, Phó dẫn 2 Trung đội vào trong Chi khu và trong khi địch nao núng thì Đại đội 1 của Hữu đã chiếm cổng chính vào hẳn Chi khu. Như vậy tôi đã bắt tay được Thần Ưng bên Nguyễn Hoàng. Hồ Quang Lịch nóng lòng muốn biết kết quả, yêu cầu tôi báo cáo ngay trong khi tôi đang kiểm điểm lực lượng bên ta và số lượng địch lẫn vũ khí tịch thu. Rút kinh nghiệm những lần chiếm đất xong, thế nào địch cũng phản pháo cho nên tôi cho các Đại đội bố trí, ẩn núp ngay không được ỷ y chạy đi chạy lại giữa khoảng trống. Quả nhiên không đầy 5 phút sau, 2 loạt 130 ly ở hướng Ái Tử bắn vào ngay vị trí chúng tôi. Sau khi dứt pháo, chúng tôi cũng không tránh khỏi 5, 6 thương binh vì mãnh của 130 ly. Xác của địch nằm la liệt, có 2 tên còn sống cũng chỉ 17, 18 tuổi. Tôi chuyển về cho Quang Dũng cùng chiến lợi phẩm, đoán rằng 2 tên VC kia chắc cũng tốt số khi lọt vào tay Hắc Long trưởng. Đêm đó địch pháo lai rai hoài nhưng ở Chi khu có 1 lô-cốt đời Tây để lại rất kiên cố nên tôi lấy làm Ban Chỉ Huy cánh B.

Tôi theo dõi máy thì được biết Thiếu tá Đỗ Hữu Tùng, Tiểu đoàn trường Tiểu đoàn 6 Thần Ưng đã chiếm được Cổ thành với cánh B gần Đại đội của Định nhí vào được hẳn trong Cổ thành Đinh công Tráng. Phía Lữ đoàn 369 Thủy Quân Lục Chiến, Tiểu đoàn 2 Trâu Điên cũng vào hẳn Triệu Phong. Ở đây Trần Văn Hợp, cùng khóa 19 Võ Bị Đalat với tôi, đã chịu đựng hỏa lực địch rất nặng nề từ hướng Cửa Việt xuống, vì đây là đường tiếp vận chính của địch để tiếp tế cho Quảng Trị.

Toàn bộ 3 Sư đoàn thiện chiến của Cộng sản Bắc Việt chiếm đóng Quảng Trị đã bị đẩy lùi qua khỏi Sông Hàn. Ta đã dựng lại Lá Cờ Vàng 3 Sọc Đỏ lên Cổ thành Đinh Công Tráng, giờ đây chỉ còn đống gạch vụn đánh dấu một chiến tích vẻ vang của người Chiến Binh Mũ Xanh.

Trong buổi lễ gắn huy chương và thăng cấp bậc tưởng thưởng cho những chiến sĩ có công trong Chiến Thắng Quảng Trị, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã biểu dương toàn thể Sĩ quan, Hạ sĩ quan và Binh sĩ Sư đoàn Thủy Quân Lục Chiến với chiến thắng vẻ vang ghi một nét son trong lịch sử chống Cộng đem lại Tự Do cho Tổ Quốc.Trần Vệ
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn