BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 78041)
(Xem: 63425)
(Xem: 40894)
(Xem: 32521)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Nông dân Việt Nam sống dưới chế độ CSVN và những biện pháp cần tháo gỡ

12 Tháng Tám 200812:00 SA(Xem: 1055)
Nông dân Việt Nam sống dưới chế độ CSVN và những biện pháp cần tháo gỡ
51Vote
40Vote
30Vote
20Vote
12Vote
2.33
Từ khi loài người xuất hiện, ruộng đất luôn là tư liệu sản xuất chính thuộc quyền sở hữu tư nhân của người nông dân !. Thời Phong Kiến - Thực dân, ruộng đất vẫn thuộc quyền sở hữu tư nhân của nông dân. Năm 1954, một phần hai đất nước nhân dân miền Bắc phải sống dưới sự kìm kẹp của chế độ CS. Cải cách ruộng đất, ĐCSVN dựng chuyện, bịa đặt vu cho nhiều gia đình nông dân thuần tuý thành "địa chủ" rồi đảng thẳng tay cướp hết ruộng đất của họ chia cho nông dân. Ông bà nông dân sung sướng hô vang khẩu hiệu "người cầy có ruộng !; người cầy có ruộng...". Khi tư liệu sản xuất thuộc quyền sở hữu tư nhân và người nông dân thực sự được suy nghĩ trên luống cầy của họ, thóc lúa làm ra rất nhiều. Được khoảng vài năm, ĐCSVN bắt nông dân phải góp hết ruộng đất vào HTX. Quan điểm của ĐCSVN đất đai là: "quốc gia công thổ". Như vậy quyền sở hữu tư nhân về tư liệu sản xuất chủ yếu là ruộng đất của nông dân bị đảng tước đoạt thắng tay. Đảng biến ruộng đất đang thuộc quyền sở hữu tư nhân của nông dân thành sở hữu tập thể do HTX quản lý, ông bà nông dân chỉ còn cái danh "ông chủ" (HTX là nhà, xã viên là chủ). Cảnh, những mảnh ruộng phần trăm, ruộng của các gia đình cá thể lúa lúc nào cũng tốt gấp 5, gấp 10 lần các thửa ruộng của HTX. Điều đơn giản là: tư liệu sản xuất thuộc quyền sở hữu tư nhân của người nông dân. ĐCSVN đã trở thành tập đoàn ăn cướp ngay từ ngày đó và chính ĐCSVN là lực cản, kìm hãm sức sản xuất của xã hội làm dân tộc Việt Nam thụt lùi. Thứ mà đảng ăn cướp lớn nhất là ruộng đất, tư liệu sản xuất chính của nông dân. Hình thức sở hữu tập thể nếu làm ra nhiều của cải vật chất, hơn hẳn hình thức sở hữu tư nhân, cuộc sống của người nông dân thực sự đổi đời, được như vậy: nông dân thi nhau vào HTX, đảng có đuổi họ cũng không chịu ra !. Việc gì đảng phải o ép, bắt buộc họ ?. Thời gian đó, quê tôi, nhiều gia đình nông dân phản đối, chống lại quyết liệt, kiên quyết không vào HTX. Chính quyền địa phương đến cầy ruộng của họ, cả làng bảo nhau cởi trần truồng nằm giữa ruộng cản trở không cho cày. Song, không lại với loại đảng ăn cướp, người nông dân đành bỏ ruộng thành hoang hoá dẫn dắt nhau đi tha phương cầu thực, mò cua, bắt ốc, đánh rưu, te... kiếm sống cho qua ngày. Nay nghĩ lại thấy: những gia đình ấy mới là thông minh.

Khi HTX mới hình thành, một số xã viên hăng hái còn chút nhiệt tình làm ăn. Nhưng không một xã viên nào tự giác coi thửa ruộng của HTX như thửa ruộng phần trăm nhà mình. Hoạ may một vài xã viên có ý thức, nhưng hàng trăm, hàng nghìn xã viên khác thờ ơ. Người tích cực mãi rồi cũng phải thờ ơ, bỏ mặc. Và cảnh làm ăn hời hợt, được chăng, hay chớ cũng như sự bất công nẩy sinh từ đó. Những thanh niên tuổi 15,17 bẻ gẫy sừng trâu làm rất khoẻ nhưng không bao giờ được điểm cao (trừ gánh phân) chỉ vì họ không phải là lao động chính. Đó là hình thức kìm hãm sức lao động của lực lượng trẻ, tạo ra sức ỳ cho toàn xã hội ?. Làm nhiều hưởng ít, đảng đã biến thanh niên thành lực lượng phá hoại không thể tưởng tượng nổi mà đảng không hề hay biết. Đảng chỉ biết thi nhau báo cáo láo để khoe khoang thành tích. Nhân dân miền Bắc phải gánh chịu nỗi khốn khổ đó đến tận ngày kết thúc chiến tranh. Cả dân tộc Việt Nam phải gánh chịu hậu quả đó đến khi đảng phải thừa nhận sáng kiến của ông Kim Ngọc là đúng. Tới lúc đó, người nông dân mới tạm được nới trói và thực tiễn đã chứng minh: cũng thửa ruộng ấy, cũng con người ấy nhưng thóc lúa người nông dân làm ra không những đủ để nuôi sống cả xã hội mà còn thừa xuất khẩu xếp loại nhất nhì thế giới. Ông Kim Ngọc và nông dân Việt Nam đã dậy cho ĐCSVN, loại đảng học đòi, giáo điều, duy ý chí... một bài học. Chỉ vì ĐCSVN độc tài, toàn trị, siêu lừa, mù quáng... không chịu học mà còn cố quên đi những lời răn dậy quý báu của ông cha ta thủa trước "cha chung không ai khóc", "lắm sãi, không ai đóng cửa chùa"....

Trên bẩy thập kỷ, ĐCSVN nắm trọn quyền lãnh đạo đã gây cho dân tộc Việt Nam biết bao cay đắng, khổ đau.... Tin và nghe loại đảng độc tài, quan liêu, siêu lừa... chỉ vì thứ Chủ nghĩa Mác-Lênin không tưởng mà hàng triệu triệu người dân Việt Nam vô tội phải nằm xuống nay thành vô nghĩa. Và hàng triệu người tha thiết yêu quê hương nơi chôn nhau cắt rốn của mình, nhưng không yêu chế độ đành phải bỏ Tổ Quốc ra đi. Sự thật là thế, đảng "trí tuệ" không chịu nhận ra mà còn lớn tiếng "giáo huấn" dân rằng: những năm tháng kháng chiến chống Mỹ cứu nước, nếu không có HTX thì làm sao huy động được sức người, sức của (!). Giải thích kiểu đó chỉ có những kẻ siêu ngu mới không nhận ra. Nếu cứ để ruộng đất thuộc quyền sở hữu tư nhân, người nông dân lúc nào cũng tự do suy nghĩ trên luống cầy của họ để những thửa ruộng, mảnh vườn lúc nào cũng tốt như ruộng phần trăm, ruộng cá thể !. Xin hỏi lúa gạo để đâu cho hết, khả năng còn thừa xuất khẩu như hiện nay và làm gì đến nỗi nhân dân phải bần cùng, bao năm ăn đói, mặc rách... như thời bao cấp ?!. Làm gì có cảnh phải dậy từ 1, 2 giờ đêm thi nhau "xếp hàng cả ngày" mua hàng phân phối từ cái kim sợi chỉ trở lên. Lúc đó, đảng coi nhân cách con người không bằng hòn gạch, viên đá, chiếc nón rách... vật vờ. Bộ mặt các cô, cậu mậu dịch viên lúc nào cũng như gỗ bạch đàn mới xẻ được nắng hanh (!). Cảnh mua đi, bán lại, móc ngoặc, ăn cắp tuồn hàng cho gian thương làm ăn bất chính nảy sinh từ đó.

Xoá bỏ chế độ quan liêu bao cấp, đảng tiếp tục chia ruộng đất cho nông dân. Đảng hợp đồng khoán cho họ xử dụng 20 năm. Chưa đầy một thập kỷ, đảng phá vỡ hợp đồng. Đảng mua của dân 7 triệu VNĐ một sào (một sào Bắc bộ bằng 360 m2 có chỗ đảng bán tới 7 triệu VNĐ một m2 ), để làm khu công nghiệp, khu đô thị... và đảng hứa: sẽ làm cho cuộc sống của người nông dân "đổi đời". Số ruộng còn lại, đảng chủ trương dồn điền đổi thửa, thực chất đó là mánh khoé để đảng chiếm những mảnh ruộng tốt, thuận lợi chia cho anh em, họ hàng, người thân nhà mình. Những người dân thấp cổ bé miệng, trên không chằng, dưới không rễ... không làm sao được chỉ việc ngoan ngoãn chấp hành. Người nào không nghe kiên quyết giữ bằng được thửa ruộng của mình đang canh tác để sử dụng vì chưa hết thời hạn hợp đồng. Lập tức đảng vu cho họ đã không thực hiện chủ trương của đảng, còn dám chống lại đảng, thế là đảng đánh đập, bắt bớ tù đầy, làm nhục... không nương tay. Dân chán bỏ ruộng, đảng lại bán cho những người có tiền, họ mua để làm trang trại. Mất tư liệu sản xuất, những người dân nghèo lại đi làm thuê, cảnh ông chủ và người làm thuê xuất hiện. Những thanh niên nông thôn không có điều kiện học hành, tư liệu sản xuất bị đảng cướp, không công ăn việc làm, "nhàn cư vi bất thiện". Đó là mảnh đất màu mỡ để các tệ nạn xã hội phát triển. Kiểu vòng vo đèn cù "dở giăng - dở đèn" của chế độ CSVN độc tài, toàn trị, siêu lừa... là như thế đó (!).

Trên bẩy thập kỷ đã qua, người nông dân Việt Nam lúc nào cũng tin lời đảng hứa cuộc sống sẽ được đổi đời. Nhưng sự đổi đời của người nông dân được thể hiện ở chỗ: nhiều nỗi bất hạnh đè nặng lên đầu, lên cổ, tư liệu sản xuất tiếp tục bị đảng ăn cướp làm đời sống của người nông dân càng ngày càng khốn khó nhất là trong giai đoạn lạm phát phi mã hiện nay. Ngược lại: những kẻ có chức, có quyền mới hôm qua bọn chúng đang là những tên khố rách áo ôm, hôm nay đã thành "tư bản đỏ - địa chủ đỏ" kếch sù. Chính đảng mới là những "đồng chí" được đổi đời ngoạn mục vì bọn chúng đều là những kẻ ăn cướp làm giầu trên xương máu của nông dân, của đồng loại. Không chịu nổi những cảnh bất công do đảng lừa dân ăn cướp, làm giàu trên lưng người lao động. Tức nước vỡ bờ, nông dân bảo nhau đoàn kết, xuống đường biểu tình đòi quyền lợi... đảng vu cho họ gây rối, chống đảng. Đảng mở nhiều chiến dịch thanh lọc, bắt bớ, đánh đập, tù đầy... bất kể người đó là ai.



Gần đây, sự việc xẩy ra tại phường Tiền Phong, thành phố Thái Bình, nhân dân nổi dậy lột trần mặt nạ của tập đoàn quan tham, mặc dù mới chỉ hé mở một chút sự thật. Song, tập đoàn quan tham ở Thái Bình đã phải tập trung xem xét nhiều vấn đề có liên quan đến hệ thống lãnh đạo và phải bỏ ra 10 tỷ VNĐ để trả cho nhân dân phường Tiền Phong. Rõ ràng việc tổ chức đấu tranh đòi quyền lợi bị bọn cường hào mới ăn cướp của nhân dân phường Tiền Phong là đúng và những người xuống đường biểu tình đấu tranh đòi quyền lợi đều là những người có công rất lớn với nhân nhân !. Lợi dụng chức quyền, bọn chúng ngang nhiên ra quyết định thu hồi đất của nông dân chia nhau vô tội vạ như: 6.000m2 đất là sân bóng của các cháu ở làng Đoan Túc, phường Tiền Phong bị chúng ăn cướp đem chia nhau bỏ hoang nhiều năm. Thấy không hợp lý, dân thu lại xây tường bao tiếp tục làm sân bóng cho các cháu, chính quyền địa phương bất lực. Nay, không một tên quan tham nào dám lên tiếng nhận đó là đất của mình. Khu đường Trần Phú, chúng làm thủ tục xin 5.000 m2 đất nói là: "làm khu tái định cư". Những người đủ tiêu chuẩn tái định cứ không được một tấc đất cắm dùi. Tập đoàn quan tham chiếm luôn 5000m2 đất đó chia nhau xây biệt thự, vi la, vấn đề này chưa được làm rõ. Nếu quan trên thực sự thanh liêm, hết lòng vì dân chỉ cần buộc tập đoàn quan tham ở Thái Bình công khai hai lô đất trên 10 nghìn m2 ở phường Tiền Phong để làm điểm. Bắt bọn chúng phải xuất trình giấy tờ, xác định kẻ nào đã ký sổ đỏ để hợp pháp hoá cho tập đoàn quan tham, rồi đem công khai trước quần chúng nhân dân chắc chắn tập đoàn giặc nội xâm không còn nơi ẩn nấp, trước khi nhân ra diện rộng. Điều cần lưu ý là: những tên quan tham này đã có đầy đủ nhà cửa khang trang cùng các loại tiện nghi hiện đại, đắt tiền rất sang trọng. Cảnh nêu trên ở phường Tiền Phong cũng như mọi miền quê ở Thái Bình nói riêng, cả nước Việt Nam nói chung, chỗ nào cũng thế. Chỉ vì chế độ CSVN thối nát, mục ruỗng... đảng thực hiện phương châm "để lâu cứt trâu hoá bùn" "quan lại bênh quan" nên chúng tìm mọi biện pháp bao che, o bế, đánh bùn sang ao để bảo vệ nhau. Người phải gánh chịu những hậu quả do tập đoàn giặc nội xâm gây ra lại chính là nhân dân lao động và những cán bộ, đảng viên chân chính.

Núp dưới chiêu bài đất đai là "quốc gia công thổ", bọn quan tham thoả sức cướp đất của nông dân biến thành tài sản riêng của bọn chúng mua đi bán lại kiếm lời làm giầu bất chính. Thậm chí chúng bán cả đất đai, trời biển cho tư bản ngoài bang (!). Bán cả tư liệu sản xuất của người nông dân đã từng gắn bó, nuôi sống họ từ ngàn đời, đẩy nông dân lâm cảnh lưu ly thì chỉ chế độ CSVN độc tài, toàn trị, siêu lừa... mới có !?. Điều này được thể hiện rất rõ ở chủ trương: "đổi đất, lấy cơ sở hạ tầng". Chưa từng có triều đại nào đầy đoạ, làm ô nhục Dân Tộc Việt Nam như triều đại CSVN !.

Cơ chế "thị trường định hướng XHCN" của ĐCSVN là như thế đó. Các nước Châu Phi nên mang khăn gói, quả mướp đến Việt Nam nhờ "thầy TBT" Nông Đức Mạnh dậy cho phương pháp xây dựng "CNXH theo kiểu Việt Nam" mang về Châu Phi mà áp dụng (!).

Những biện pháp tháo gỡ giúp người nông dân Việt Nam thoát nghèo.

- Để người nông dân Việt Nam thoát nghèo, đất nước không tụt hậu, yêu cầu ĐCSVN bằng bất kỳ giá nào cũng phải trả lại toàn bộ tư liệu sản xuất (chủ yếu là ruộng đất) cho nông dân. Giải phóng cho người nông dân để họ có toàn quyền tự do suy nghĩ trên luống cầy của họ.

- ĐCSVN phải chấp nhận không điều kiện phương án đa phương hoá chính trị, tiến tới dân chủ hoá đất nước. Nhân dân thực sự tự do lựa chọn những người đủ đức, đủ tài xứng đáng để nhân dân đặt niềm tin, thay họ lo toan công việc Quốc gia.

- Doanh nghiệp nào còn để dự án treo phải kiên quyết thu hồi, trả lại đất cho nông dân canh tác bảo đảm cuộc sống cho họ. Vì đất đai là tư liệu sản xuất bảo đảm cuộc sống cho người nông dân nhiều đời.

- Xử lý nghiêm minh những cán bộ, đảng viên lợi dụng chức quyền cướp đất của dân mua đi bán lại làm giầu bất chính hoặc chia chác cho anh em họ hàng. Kiên quyết xứ lý những kẻ lợi dụng chức quyền ký sổ đỏ hợp pháp hoá cho tập đoàn quan tham cướp đất của dân.

Tự do - Dân chủ - Đoàn kết muôn năm !.
Dân tộc Việt Nam bất diệt !.


Ngày 12 tháng 8 năm 2008.
Trần Anh Kim
Uỷ viên Trung ương Đảng Dân Chủ Việt Nam.
Thành viên ban điều hành khối 8406 tại miên Bắc.

Địa chỉ liên lạc:
Số nhà 502, phố Trần Hưng Đạo, thành phố Thái Bình, tỉnh Thái Bình, Việt Nam.
Tel: 036642818 và mạng bị tập đoàn giặc nội xâm cắt để bưng bít thông tin.
Mobile: 0936669296.


Ghi chú: Mời các quý vị tham khảo bài:

Thư của một cán bộ kiều vận gửi thượng cấp (tối mất)

Để thấy rõ bộ mặt thật của ĐCSVN nhiều thập kỷ nay đã và đang cai trị nhân dân Việt Nam theo đúng nội dung thư nêu. Hiến pháp, pháp luật chỉ là mớ giấy lộn (!)



Thư của một cán bộ kiều vận gửi thượng cấp
(tối mật)

Thưa các anh,

Chúng ta đang đứng trước một thách thức lớn trong một thời điểm nhậy cảm.

Tôn chỉ của chúng ta là:

Không bao giờ đánh giá thấp đối thủ, luôn phải cảnh giác và chủ động phòng ngừa từ khi kẻ địch còn trứng nước. Phải dập tắt ngọn lửa ngay khi vừa nhen nhúm, triệt tiêu tất cả nguồn lực của kẻ địch, bẻ gãy tất cả các cây đũa trước khi chúng âm mưu thành bó đũa. Chúng ta không coi thường ngay cả trẻ con, đề phòng khả năng chúng trở thành Phù Đổng. Với tôn chỉ như vậy chúng ta luôn tuân thủ nguyên tắc phân tích kỹ càng sức mạnh của kẻ địch, điểm yếu của chúng, bất ngờ ra đòn khi chúng không phòng bị, tùy từng đối tượng mà có biện pháp cứng mềm khác nhau. Phải luôn luôn linh động trong tư duy và hành động, có chiến lược tổng thể rõ ràng, có chiến thuật từng giai đoạn hợp lý, có sự chỉ đạo nhất quán từ trên xuống dưới. Phải luôn nhớ đây là một trận đấu một mất một còn, đòi hỏi trí thông minh, sự khôn ngoan quỉ quyệt, cả sự đạo đức giả lẫn sự tàn độc, tỏ ra bao dung với những kẻ cùng đường để chúng nản lòng mà bỏ cuộc, lại vừa phải ra tay không nể nang với những kẻ cứng đầu để làm gương…

Về phần ta, cũng phải biết rõ được điểm mạnh điểm yếu của chính mình, không bao giờ chủ quan kiêu ngạo, không được duy ý chí và tùy tiện.

Sức mạnh của chúng ta là đội ngũ an ninh đông đảo và thạo nghề, lực lượng quân đội trung thành và được huấn luyện tốt, mặt trận Tổ quốc và các tổ chức chân rết đã bám sâu vào lòng dân tộc. Sức mạnh của chúng ta là khả năng kiểm soát thông tin một cách tinh vi; là sự chủ động trên mặt trận tuyên truyền; là khả năng nắm bắt tâm lý dân chúng để có những biện pháp xả xú pháp kịp thời. Sức mạnh của chúng ta còn là lòng tự hào dân tộc được lèo lái; là sự thờ ơ của dân chúng về những khái niệm trừu tượng như ‘dân chủ’, ‘nhân quyền’, ‘đa nguyên’, ‘diễn biến hòa bình’…

Hơn hết cả, sức mạnh của chúng ta là khả năng lèo lái để nền kinh tế tiếp tục tăng trưởng cao, đầu tư nước ngoài ngày một nhiều hơn, quan hệ quốc tế hòa hoãn với tất cả các nước… đã làm cho dân chúng cảm thấy hài lòng, tin tưởng, và lạc quan. Theo một thống kê gần đây của một tổ chức phi vụ lợi, thì dân Việt tỏ ra hết sức lạc quan về tương lai đất nước. Một dân tộc lạc quan sẽ là một dân tộc ngoan ngoãn, yêu chuộng sự ổn định chính trị và lo sợ sự bất ổn xã hội. Dân tộc đó sẽ dễ bị thao túng và không có ý chí để nổi loạn.

Một sức mạnh đáng kể nữa là chúng ta có điểm tựa vững chắc từ người bạn lớn, vừa là đồng chí vừa là anh em. Người bạn của chúng đang ngày một lớn mạnh trở thành cường quốc, có đủ sức mạnh tài chính, quân sự, và uy tín để đỡ đần chúng ta lúc khó khăn.

Tuy nhiên trong thời điểm nhậy cảm hiện nay, một số những điểm mạnh của chúng ta đang bị suy yếu dần.

Một số hiểm nguy mà chúng ta cần nhận rõ

Thứ nhất là tình trạng lạm phát tăng cao, có nguy cơ khủng hoảng tài chính, bất mãn từ các tầng lớp dân lao động ở mức báo động. Những cuộc đình công tự phát càng ngày càng tăng về cả cường độ lẫn tần số, vượt qua khỏi tầm kiểm soát của Công Đoàn – tổ chức của chúng ta. Hiện tại các vụ đình công mới chỉ là tự phát, manh mún, và mục tiêu là lương bổng. Nhưng đó chính là những đám cỏ khô có nguy cơ thành đám cháy lớn. Việc biểu tình liên tục làm tăng ý thức chống đối của công nhân, có khả năng nảy sinh những lãnh tụ phong trào, dẫn đến khả năng liên kết để tổ chức những cuộc biểu tình lan rộng có hệ thống, có tổ chức… Đến lúc đó thì từ biểu tình đòi tăng lương đến biểu tình đòi dân chủ sẽ không xa.

Thứ hai là quan hệ tế nhị với người anh lớn đã để lộ những kẽ hở. Việc chúng ta nhượng đất nhượng biển là một sai lầm, đụng chạm đến tinh thần dân tộc từ ngàn đời nay. Tinh thần dân tộc và sự nghi ngại đối với người Hán đã thấm sâu vào máu tủy của người Việt, như con giao long đang ngủ yên chỉ chờ cơ hội để thức dậy. Đó là vũ khí vô địch của chúng ta mỗi khi phải chống lại kẻ thù. Nhưng cũng đồng thời là con dao hai lưỡi mà nếu chúng ta không khéo léo thì sẽ bị đứt tay. Gần đây những cuộc biểu tình manh mún về Hoàng-Trường Sa, về việc chống rước đuốc Olympic, là dấu hiệu cho thấy con giao long này đang thức dậy. Làm sao để lèo lái tinh thần dân tộc theo hướng có lợi cho chúng ta, để thanh niên vẫn có chỗ xả xú-páp, mà vẫn tin rằng chúng ta không hề hèn nhát trước Trung Quốc, đồng thời việc đó không làm cho Trung Quốc tức giận. Quả là một thách đố khó khăn, đòi hỏi chúng ta phải cực kỳ linh hoạt, và cho dù có thể làm cho Trung Quốc tức giận một chút nhưng tuyệt đối không để con giao long hướng móng vuốt về phía ta.

Thứ ba là tình trạng chia rẽ trong nội bộ đảng ta. Hầu như chúng ta nhất trí với nhau ở mục đích chung và duy nhất: duy trì sự lãnh đạo của đảng bằng mọi giá, càng lâu càng tốt. Thế nhưng chúng ta khá mâu thuẫn về phương pháp để đạt được mục đích đó. Một số anh thì cho rằng chúng ta cần phải thận trọng khi quan hệ với Hoa Kỳ, phải dựa sâu vào Trung Quốc cả về chính trị lẫn kinh tế, phải mạnh tay đàn áp những hoạt động đối lập, phải dành nhiều quyền lợi cho công an và quân đội để duy trì sự trung thành tối đa. Một số anh khác lại chủ trương mở rộng hơn nữa tự do kinh tế, quan hệ với Hoa Kỳ và phương Tây, coi việc phát triển kinh tế là vũ khí chủ đạo để giữ được tính chính danh cho đảng. Ngoài ra các anh còn chủ trương mềm dẻo trong đối phó với những bất mãn xã hội, công tâm thay cho đàn áp, tăng cường công tác xã hội để giảm tỷ lệ người nghèo, giảm số dân oan, giảm chênh lệch giàu nghèo, giảm tham nhũng… tức là giảm bất mãn của dân chúng đối với chúng ta. Cá nhân tôi cho rằng phương pháp lấy phát triển kinh tế làm trọng tâm, coi việc giảm bất mãn xã hội là chủ đạo, chính là phương pháo hữu hiệu nhất – là sách lược Nhân Trị của các Minh Quân. Dân ta còn lạc hậu, dân trí thấp, còn mang nặng tư tưởng phong kiến, còn chờ đợi Minh Quân. Đó là vai trò mà đảng ta phải đảm nhận.

Về sách lược đối phó với những kẻ đòi dân chủ

Chúng ta tuân thủ theo nguyên tắc bó đũa: bẻ gãy từng cây đũa trước khi chúng âm mưu tạo thành bó lớn. Cô lập các phong trào và triệt tiêu ngay khi mới nảy mầm để chúng không bén rễ. Nếu đã bén rễ thì triệt tiêu nguồn nước để nó không phát triển. Chúng ta cần phải nhớ rõ: sức mạnh của các cá nhân đơn lẻ là không đáng kể; nhưng sức mạnh của một tập hợp có kết cấu chặt chẽ, có lãnh đạo tài ba, có kế sách sắc sảo… là không thể coi thường. Chúng ta phải tuyệt đối không để những kẻ chống đối có thể tập hợp lại, không để chúng hình thành các tổ chức, nếu không cũng phải làm các tổ chức đó trở nên hữu danh vô thực. Chúng ta không để chúng có cơ hội kết hợp với nhau, không để chúng phát triển khả năng hoạt động có phối hợp, không để nảy sinh những lãnh tụ phong trào có khả năng huy động quần chúng.

Đó là nguyên tắc chung. Về cụ thể thì chúng ta cần phải linh động. Chẳng hạn, chúng ta có thể đánh vào sự kiêu ngạo của một số kẻ tự coi là trí thức, sự hiếu danh của một số kẻ nhiệt tình nhưng nông cạn, sự hám lợi và đạo đức giả của một số kẻ khác, sự cực đoan của những kẻ ở hải ngoại... Tóm lại, phải tùy vào từng đối tượng, từng phong trào, từng thời điểm mà có đối sách cho thích hợp.

Kết luận

Hiện tại chúng ta đang khó khăn, nhiều hiểm nguy, nhưng với kinh nghiệm và sự linh động, cùng với sự cầu tiến và khả năng ‘learn-on-the-job’, thì chúng ta sẽ vượt qua thôi. Kinh tế có lẽ sẽ tăng trưởng chậm lại, lạm phát sẽ được kiềm chế, chúng ta sẽ tiến hành một số cải tổ cần thiết, nhất là cải tiến hệ thống ngân hàng, tài chính, hệ thống hành chính, lĩnh vực tư pháp... Chúng ta sẽ từng bước hoàn chỉnh hệ thống luật, như quyền tư hữu và luật đất đai, để đảm bảo các nhà đầu tư yên tâm, làm cho khu vực kinh tế tư nhân phát triển mạnh và nở rộ hơn, khu vực kinh tế nhà nước sẽ tinh giảm để chỉ còn những tập đoàn kinh tế chủ đạo làm ăn có lãi và làm trụ cột cho đảng… Tất cả những việc này sẽ củng cố vị trí của đảng ta, chứ hoàn toàn không phải là mối đe dọa. Dân ta vốn thực tế và thực dụng, chứ không lãng mạn viển vông. Chỉ cần kinh tế tiếp tục tăng trưởng ổn định, thì mâu thuẫn xã hội sẽ được kiềm chế để không vượt quá ngưỡng nguy hiểm. Dân ta vốn coi trọng trật tự xã hội và ổn định chính trị, nên chỉ cần hài lòng về kinh tế, thỏa mãn phần nào với những tự do dân sự đang được nới rộng chậm rãi, và lạc quan về tương lai, thì nhất định họ sẽ không nổi loạn. Và như vậy thì không có gì đáng ngại hết.

Mong các anh cứ yên tâm.
Kính thư,
Nguyễn Tâm Bảocán bộ kiều vận đặc trách vùng Bắc Mỹ

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn