BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73457)
(Xem: 62247)
(Xem: 39438)
(Xem: 31181)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Ba mươi tháng tư 1955-1975-2008

29 Tháng Tư 200812:00 SA(Xem: 981)
Ba mươi tháng tư 1955-1975-2008
52Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
52
Ba mươi tháng tư nào ở Nam VN cũng là những ngày hạ nắng chói chang trong bước giao mùa mưa nắng. Thời tiết oi ả khó chịu làm bần thần như nhuốm bệnh ...

Ba mươi tháng tư 1955 ít ai còn nhớ, nhưng tôi nhớ vì quý trọng ông Bảo Đại là người luôn có tinh thần đoàn kết dân tộc và bàn tay không dính máu dân VN. Đó là ngày ông Ngô Đình Diệm cho tổ chức thành lập liên minh các đảng phái và mục đích đầu tiên là tuyên bố hạ bệ Bảo Đại, bằng hành động tượng trưng là gỡ hình Bảo Đại và ném xuống đường vỡ tan. Sau đó là cuộc bầu cử đưa ông Diệm lên làm Tổng Thống . Quan điểm của Mỹ là nếu không đủ chỗ cho cả hai, nếu cần phải chọn một trong hai thì chọn ông Ngô Đình Diệm !

Sau khi nhờ ông Dương Văn Minh vừa thu phục hay đánh tan các phe nhóm Cao Đài Hoà Hảo Bình Xuyên, uy tín ông Diệm lên cao, không thể nào không nắm lấy cơ hội tóm thâu quyền lực. Đây cũng có thể coi là ngày chấm dứt hoàng triều nhà Nguyễn chứ không phải 1945 khi thoái vị hay 1991 khi ông Bảo Đại chết!

Ba mươi tháng tư 1975 là một biến cố không thể nào quên, bởi vì chiến tranh kết thúc, nhưng lại mở ra một trang sử đầy nước mắt với hai triệu dân di tản và ít nhất 300 ngàn người chết chìm giữa biển khơi, bi thảm hơn cả khi còn chiến tranh. VN là đất nước sáng tạo không mong muốn ra từ “thuyền nhân”. Từ này sẽ là đặc thù của di dân VN trong lịch sử nhân loại tránh hoạ CS... Dù biết bất cứ một điều gì cũng có điểm bắt đầu và kết thúc, nhưng quả tình vết thương cuộc chiến VN chưa có được kết thúc, bởi sự tiếp tục sai lầm của CSVN !

Năm tháng có đi qua, nỗi buồn đọng lại! Sự tồn đọng nỗi buồn đau trong tâm tư thành khối u tình, chỉ bộc lộ trong giấc mơ, trong phút cô đơn lặng ngắm cảnh chiều tà, khi chợt thấy ai đó có dáng dấp quen thuộc của người đã mất... Không ai đọc được tư tưởng của ai và nỗi niềm trắc ẩn trong lòng đâu có thể phô bày xanh vàng tím đỏ cho ai thấy, nhưng sự gậm nhấm của nỗi buồn làm ngày tháng cuộc đời nham nhở loang lổ méo mó như có dị tật.

Chia lìa, xa cách nhau nửa vòng trái đất, hoài niệm dữ dội vì chứng kiến cái chết thảm khốc của người thân, hoà với nhận thức cần chấm dứt chiến tranh vì cùng là người VN làm nên 33 lần nghĩ về thắng thua đầy ray rứt và quá nhiều lo lắng cho tương lai con cái trong một đất nước còn chông chênh như con thuyền trong cơn bão tham vọng tiền - quyền ! Chừng nào luật pháp còn nằm trong tay một số nhỏ người thì tai hoạ còn bất kỳ .

Khi tầm văn hoá của xã hội –trong đó có cả những người cầm quyền- nâng cao hơn, biết kính trọng nỗi đau và hiểu ra điều cực kỳ quý giá của sinh mệnh, mới khắc hoạ được ý nghĩa đúng của ngày 30.4 ! Lịch sử sẽ dành ngày 30.4 1975 hàng năm làm ngày tưởng niệm vong linh 3,8 triệu người VN chết vì cuộc chiến lầm lạc không đáng có !

Cuộc chấm dứt chiến tranh 1975 là một kết thúc có chuẩn bị chu đáo cho một sự hoà hợp tốt đẹp, nhưng bản chất của những con người tin tuyệt đối vào bạo lực và không đủ trình độ văn minh tinh thần để biết tự chế, biết hậu quả và biết sợ lịch sử phán xét, sẵn sàng làm trái đạo lý để giành giật quyền lợi nhiều hơn lời đã hứa, bất cứ lúc nào khi có thể !

Những người CS bị tuyên truyền rằng do VNCH từng không tổ chức tổng tuyển cử theo hiệp định Genève, nên càng dễ tán thành chuyện chối bỏ hiệp định Paris 1975.

Cần phải biết đến lịch sử đúng để khỏi ngộ nhận: Ngày 21.7.1954, sau chín năm chiến tranh Pháp-Cộng sản Mao Hà Nội, với 400.000 người chết, các bên thoả thuận ngồi lại với nhau để thương thuyết trong ba tháng, cuối cùng đều chấp nhận giải pháp do “quốc tế” đưa ra tại bà nthương thuyết là: một quốc gia chia đôi.

Trưởng phái đoàn quốc gia Ngoại trưởng Trần Văn Đỗ đã khóc chống đối việc chia xẻ đất nước, tiên lượng chính xác đó là khởi đầu một cuộc nội chiến. Ngoại trưởng Trần Văn Đỗ ra một bản tuyên ngôn phản đối Pháp và Việt Minh đã ký kết với nhau. VN và Mỹ không ký. Ông Phạm Văn Đồng cười mỉa mai ông Trần Văn Đỗ là nên dành lo cho ngày tổng tuyển cử thống nhất hai miền !

Phía quốc gia đâu có chịu sự ràng buộc nào với hiệp ước Genève mình không từng ký và còn đã chống lại sự chia cắt từ đầu ! Việc chia cắt là do thoả thuận của TQ và Pháp, nhưng sau đó được đổ lỗi cho VNCH. Làm gì có chuyện theo CS Mao Trạch Đông ! Ông Phạm Văn Đồng và rất nhiều người không biết. Chỉ có ông Nguyễn Tất Thành biết, cho nên nhiều người Việt Minh ngạc nhiên sao lại đi tập kết và mang theo trẻ con, lỡ khi hai năm sau là có tuyển cử ! Hiệp định Genève giải quyết sự hiện diện của Pháp ở miền Bắc, còn chuyện Cộng Sản hoá VN còn dài đến đời sau khi trẻ con tập kết lớn lên cầm súng thay cha anh !

Về tâm lý phụ nữ hay khóc do cảm xúc mình bị mất mát gì đó, nhưng đàn ông khóc thường do cảm giác bất lực, phải đối mặt với bất bình tột độ, đau buồn lớn lao nhiều khi không phải vì mình. Nước mắt của nhà chánh trị yêu nước này lớn bằng sinh mạng 3,8 triệu người VN !

Người VN chúng ta biết về Điện Biên Phủ qua cảnh hò kéo pháo lên núi, qua hình ảnh các chiếc xe đạp thồ có thể tải 300 ký gạo. Không ai tự hỏi: súng đó ở đâu?

Theo Ông Foster Dulles bộ trưởng ngoại giao Mỹ, ông Dulles muốn Mỹ ủng hộ Pháp để chống lại CS vì chiến trường cho thấy có gần đủ yếu tố để kết luận Trung Cộng “tham gia trực tiếp” cuộc chiến Điện Biên Phủ. Bên cạnh Tướng Võ Nguyên Giáp là đại tướng Ly Chen Hoa với hai chục cố vấn chuyên môn, nhân viên truyền tin Trung Cộng thiết lập và điều hành hệ thống điện thoại của Việt Minh, súng cao xạ 37 ly có gắn ra-đa do Trung Cộng điều khiển, 1000 cam nhông của Việt Minh do tài xế Trung Cộng lái VN đi kèm. Đây mới chính là yếu tố bất ngờ của Pháp...

Nhưng tham vọng quyền lợi kinh tế của Pháp khiến giải pháp cứu nước Pháp chỉ là giải pháp tình thế không có lợi cho tuyên truyền nền dân chủ tự do không Cộng sản cho nên Mỹ đã không cứu Pháp...Nước Pháp hận Mỹ ngút trời và Pháp luôn muốn thấy Mỹ thất bại ở VN để trãi nghiệm nỗi cay đắng như Pháp đã trải qua, trong chiến tranh Điện Biên Phủ .

Pháp trợ giúp MTGPMN chống Mỹ thay Pháp và hy vọng sau hiệp định Paris có thể điều khiển được MTGPMN qua tuyên bố của Bà Nguyễn Châu Sa (tức là bà Nguyễn Thị Bình) ! Pháp hết lòng ca ngợi Bà Bình nhưng cuối cùng cũng bị hất cẳng !

Ngày nay khi có được thông tin quân sự Trung Quốc và cựu chiến binh Liên Xô trong cuộc chiến trên không với máy bay B 52 Mỹ đòi quyền lợi, danh dự, mới lòi ra sự thật ! Tôi vẫn hay tìm lại dấu xưa của lịch sử một cách khó khăn vì bị chôn vùi dưới lớp màn sắt che giấu .

Như một lẽ tự nhiên ai cũng nghĩ không nên có nội chiến nhưng hoà bình đâu có, đất nước làm gì có thể phát triển khi theo chủ thuyết sai lầm độc tài toàn trị Cộng Sản !

Khi đọc lịch sử Mỹ và cuộc nội chiến giải phóng nô lệ mới vô cùng thán phục tổng thống Abraham Lincoln (1809-1865) không lùi bước để chân lý được này sinh của chống lại sự mở rộng chế độ nô lệ ở Mỹ. Ông bị ám sát. Khi ký tuyên cáo giải phóng nô lệ Tổng thống Hoa Kỳ Abraham Lincoln nói: “Chưa từng có lúc nào trong đời mà tôi chắc chắn đã làm điều đúng bằng lúc ký tuyên cáo này.” ("I never, in my life, felt more certain that I was doing right, than I do in signing this paper.")

Bạo lực, ám sát, nội chiến để cái tốt chân lý được nảy sinh trăm năm trước ở Mỹ thành công hơn VNCH chỉ nghĩ đến tình đồng bào dân tộc không chịu xả thân mà chờ đơi thương lượng.

Ngày nay VN có thể áp dụng biện pháp chuyển biến hoà bình thay vì chiến tranh hay không ? Dân VN chừng nào mới thoát khỏi hoạ diệt thân tan rã nhân cách vì nền giáo dục và kiểu xây dựng luật pháp, kiểu sử dụng người, hư hoại của CSVN ? Ước gì đọc được tư tưởng các ông xem các ông lấy điều gì làm danh dự ? Lấy các ngôi nhà tư bản nước ngoài cất 100% vốn, lấy chuyện vay vốn xây nhà hội nghị, chuyện ở máy lạnh đi xe hơi... chăng ?

Đâu là sự thật ?

Sự thật như con mèo của Schrödinger luôn bị che giấu khuất tầm nhìn, con người luôn có sự thiếu hoàn hảo của những cách hiểu các vấn đề.

Ông Nguyễn Tấn Dũng từng trả lời báo chí phỏng vấn là ông thích sự thật. Ngày càng thấy, không thể chờ đợi gì ở câu nói này vì “sự thật” của ông lại là sự chủ quan sai lầm do bị che giấu do chính ông không thật sự kiếm tìm. Do đó sự thật của ông Nguyễn Tấn Dũng chỉ làm nản lòng. Càng hơi lạnh gáy khi đọc phân tích tâm lý của Hà Tông Tư viết trong bộ sách “Thế kỷ công dân” của nhà xuất bản CAND của nước CHXHCNVN. Nhà nghiên cứu này viết, người xấu tự hạn chế vén khéo trong quyền lợi cá nhân còn một người có quyền lớn khi tự tin mình đúng tốt do không tham nhũng mà không tự thấy được sự thấp kém sai lầm thì ...việc gì mà không dám làm ! Giống tâm lý các giáo sĩ Hồi giáo khủng bố tin là hy sinh vì Thánh Alah là tốt là đúng thì giết người bỗng thành là nhiệm vụ vinh quang. Hay khi tin bảo vệ danh dự gia đình là đúng có thể giết đứa con gái nếu yêu người không phải do gia đình chọn lựa. Giống kiều Tố Hữu thấy cần tiền thì bày chuyện đổi tiền, nay học theo cứ tự do in tiền lấy hết tiền dân hay chừa lại vửa đủ để sống ngắc ngoải! Rồi đồng tiền trượt giá, lại lo cứu lên, như một vòng lẩn quẩn do chính phủ xoay vần dân chúng !

Ba mươi tháng tư 2008 nghĩ về ba trăm năm Hoa Kỳ và bốn ngàn năm Việt Nam !
Việt Nam sắp sửa kỷ niệm 1.000 năm Thăng Long-Hà Nội. Người VN vẫn được dạy biết hãnh diện vì có “bốn ngàn năm văn hiến”. Nhưng khi sử dụng óc phản biện tất phải tự hỏi: “Ủa ? Vì sao chỉ cần ba trăm năm mà nước Mỹ thành nước hàng đầu thế giới về mọi mặt ?” Khi tìm hiểu lịch sử nước Mỹ bị VN coi như non trẻ không có bề dày văn hoá thì phát hiện rằng, VN cần phải biết đau lòng. Còn nếu nói chính xác là nên biết xấu hổ trước kết quả người VN bốn ngàn năm chưa xây dựng nổi đất nước !

Ngày nay thử làm so sánh Mỹ và lân bang Mexico có cùng biên giới vẫn chìm đắm trong nghèo khó, Châu Âu sa sút, khối CS tan tác. Quốc gia Hawaii của thổ dân da màu, sau khi thành một bang của nước Mỹ đã thành nơi có GDP cao hơn cả Đài Loan hay Singapore !

Còn có thể kết luận nào khác hơn là lòng yêu nước phải dẫn đến khao khát thiết kế đất nước thành vùng đất lành giàu mạnh con người hạnh phúc, giáo dục xã hội giải phóng con người khỏi bị áp lực của lề thói xấu. Muốn vậy phải có triết lý cầm quyền hay lý tưởng quốc gia có tầm cao tư duy, có tổ chức giáo dục-chánh trị-kinh tế tiên tiến. Mỗi con người làm chủ đời mình, dẹp bỏ tham vọng làm lãnh tụ làm chủ thiên hạ của các nhà chánh trị. Thu hẹp nền chánh trị đại diện, tiến đến ngày càng nhiều người có khả năng trực tiếp tham gia các vấn đề địa phương, quốc gia, quốc tế, hình thành một xã hội dân sự thân thiện với những người mình tin cậy nghe theo.

Ba mươi tháng tư 2008 còn dính liền với cuộc rước đuốc Olympic đầy băn khoăn

Chủ nghĩa dân tộc từng là một sợi chỉ đỏ xuyên suốt tâm hồn một dân tộc. Cần phân biệt ở nước bị xâm chiếm như VN chủ nghĩa dân tộc bảo vệ quyền lợi đất nước, chỉ chống lại chủ nghĩa đô hộ xâm lược, thôn tính là hoàn toàn đúng. Nhưng chủ nghĩa dân tộc cực đoan của nước mạnh, thúc đẩy việc xâm chiếm, đô hộ gây hoạ cho nước khác .

Chủ nghĩa dân tộc cực đoan của nước mạnh, thể hiện trong óc chiếm đoạt đất đai thôn tính đô hộ, đến phân biệt chủng tộc, tôn giáo, chánh trị.

Chủ nghĩa nhân loại mới là chân lý. Nhận thức nhân loại về vấn đề này là không rõ rệt cho đến khi Nước Mỹ có cuộc nội chiến để giải phóng ...nô lệ da đen.

Chủ nghĩa nhân loại không có điểm bất đồng nào với chủ nghĩa dân tộc mà còn có hiệu quả hạn chế tinh thần dân tộc cực đoan.

Người mang Nhân sinh quan Công dân thế giới và Tinh thần nhân loại phủ nhận “tinh thần dân tộc cực đoan” và “bạo lực giết người” tật nhiên là phủ nhận tất cả chánh phủ độc tài phủ nhận đặc quyền phe nhóm chánh trị ở chế độ Phát xít, Cộng Sản và khủng bố Hồi giáo.

Chuẩn mực quốc gia phải nhanh chóng làm phẳng so với chuẩn mực quốc tế để người Việt Nam hưởng được nền văn minh ở tầm cao.

Tôi thật sự có cảm tình với khẩu hiệu Bắc Kinh chọn lựa cho Thế vận hội Bắc Kinh 2008 “Một thế giới, một ước mơ ”, vì đó là tư duy tiến bộ đương đại. Thật dễ chịu khi có lân bang hữu nghị hoà bình. Một thế giới với cùng một nền văn minh theo tiêu chí thống nhất của LHQ, một ước mơ hoà bình vĩnh cửu với đất nước đường biên giới được xác định vĩnh viễn. Muốn vậy quốc tế phải có cùng quan niệm thống nhất về vũ khí hạt nhân, bảo vệ môi trường và triệt tiêu tội phạm quốc tế như nguồn sản xuất ma túy, rửa tiền, tiền giả nằm trong quy mô và tầm kế hoạch các một quốc gia như các nước Trung Đông, Bắc Hàn và Trung Quốc...

Trung Quốc mang một quá khứ có xâm lấn đất đai và hầu hết các nước có chung đường biên giới với Trung Quốc khiến Trung Quốc không dễ có bạn. VN dù có giữ hoà khí song chưa bao giờ có thể là đồng minh với Trung Quốc.

So với khẩu hiệu chưa thấy làm gì cả, thậm chí đang làm ngược lại khẩu hiệu này.

Đó là lý do Trung Quốc bị nhiều nước tẩy chay và phản đối, kể cả từng người dân VN dù có bị ngăn cản biểu tình. Cho đến nay thì cuộc rước đuốc chẳng những không quảng bá cho uy tín Trung Quốc, trái lại còn làm cho nhiều người biết rõ thêm nhớ kỷ lại các vấn đề Trung Quốc từng gây ra, thành ra Trung Quốc thất bại về chánh nghĩa quốc gia ngay khi thế vận hội vẫn chưa bắt đầu !

Trần Thị Hồng Sương
29.4.2008
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn