Đất đuổi anh xuống sông
Sông quăng anh ra biển
Biển ném anh vào đại dương
Thuyền anh giữa mênh mông
như tâm điểm
một vòng tròn
bí hiểm
Ngày cứ qua
Đêm cứ đến
Mặt trời mọc phương Đông
Rồi
mặt trời lặn phương Tây
Bãi hứa
sợ rằng
không cuối chân mây
Đằng trước
Đằng sau
Bên trái
Bên phải
nhấp nhô
tuyệt vọng
Vòng tròn rộng
vòng tròn mãi mãi rộng
Nỗi chết to
nỗi sống nhỏ dần dần
Thuyền anh vẫn đi
tưởng chừng
bất động
tưởng chừng
lui về
vô định
một vòng tròn
Mà con thuyền
bò lên
lùi lại
hay ngừng
Như tâm điểm
cái trùng khơi
bí hiểm
Ngày cứ qua
Đêm cứ đến
Biển cứ lặng thinh
và
trời cứ nín câm
Hoàng hôn
biển say rượu
sóng gầm
Mỗi ngọn sóng
một mộ bia
vừa mọc
Đã khắc tên ai
Chết cười
hay
chết khóc
Đã khắc tên ai
chết nhanh
hay
chết sặc
chết ngon chìm vội
hay
chết giẫy dao đâm
Đã khắc tên ai
chết đói
chết khát
chết đứng
chết nằm
chết dưới bụng giả nhân
khốn kiếp
chết trước
hay
chết sau
cơn no hãm hiếp
Em ơi
chẳng bao giờ em biết
chuyện thuyền nhân
chuyện thuyền nhân bi thảm Việt Nam
đánh đu định mệnh
viễn du
quan tài gỗ
Khi thế giới đã có tàu ngầm nguyên tử
thương thuyền nườm nượp
hạm đội giăng đầy
sóng gió đại dương coi là
đồ bỏ
Thế giới văn minh
kỹ thuật giầu sụ
sự tinh khôn mập ú
Chỉ tiếc
loài người
chưa tiến bộ
tình yêu
Loài người
xem ra
vẫn rất nghèo
Trái tim
và
lòng trắc ẩn
Loài người chỉ ham
làm khán giả
bất nhẫn
Thản nhiên xem Việt Nam
diễn kịch
Thuyền Nhân
Chữ nào
đau khổ hơn
Boat People
Chữ nào
bần tiện hơn
Refugié économique
Trên đầu ngọn sóng
mộ bia
còn hằn
nét khắc
Nghĩa tự do
của em gái vị thành niên
tiết trinh em
đã biến dạng
cường toan
nhỏ giọt
nhỏ giọt
nhỏ giọt
lên hững hờ thời đại
nhỏ giọt
nhỏ giọt
nhỏ giọt
lên lương tri nhân loại
nhỏ giọt
nhỏ giọt
nhỏ giọt
lên vinh quang hải tặc
và tâm hồn
không cựa quậy
Thái Lan
Em ơi
vì em chẳng bao giờ làm thuyền nhân
nên chẳng bao giờ
em biết
Hoàng hôn
biển say rượu
sóng gầm
Mỗi ngọn sóng
một mộ bia
vừa mọc
Ở nghĩa trang
biển cả
chiều tàn
Ở bao la
bát ngát
mênh mang
Mà thuyền anh
như tâm điểm
một vòng tròn
bí hiểm
Ngày cứ qua
Đêm cứ đến
Bình minh
não nề
hơn cả
hoàng hôn
Nắng thấp
Nắng cao
không soi tỏ nhận đường
Ôi
những cuộc hành trình
vinh danh sự sống
Hải đồ :
Niềm Tin
Hải bàn :
Hy Vọng
Vẫn ra khơi
để
định nghĩa
Làm Người
Kiêu hãnh
với
Đất
với
Trời
Ngồi lên mặt đại dương
nhịn khát
Ngồi lên mặt đại dương
chấp phong ba
bão táp
Ngồi lên mặt đại dương
thèm gặp cánh chim bay
Thèm nhìn rõ con tầu
nhân loại
qua đây
Con tầu đến
Hạnh phúc
Ước mơ
ngó ngơ
tăng tốc độ
Khi ấy
tĩnh từ xấu hổ
Thay thế tất cả
những trang sách
luận về tình yêu loài người
Khi ấy
khẩu hiệu Human Rights
rách nát
tả tơi
Kinh điển
bác ái
từ bi
vất vào
thùng rác
Khi ấy lương tâm
rắc hạt tiêu
đầy mắt
Giả vờ khóc
cho hợp
thời trang
Và thuyền anh
vẫn
giữa mênh mông
Như tâm điểm
một vỏng tròn
bí hiểm
Ngày cứ qua
Đêm cứ đến
Biển cứ lặng thinh
Trời cứ nín câm
Và loài người
cứ
khiêu vũ
liên hoan
Độc Ngữ
Gửi ý kiến của bạn