Tiếng Việt
English
Tiếng Việt
Các bài viết (24)
Về tác giả
Danh sách tác giả
Nguyễn Trường Trung Huy
Mới nhất
A-Z
Z-A
Nhạc Xuân Trần Thiện Thanh - “yêu lúc băng rừng như Mộng Tình Nhân"
13 Tháng Giêng 2020
8:25 SA
Những hình ảnh mơ đắm ấy, chất trữ tình lính chiến ấy, thoáng “uỷ mị” (của những) quân nhân… được nhắc đi nhắc lại và bày tỏ một cách chân thành và thẳng thắn như vậy trong các bài nhạc miền Nam trước 1975 như thế, là một phần của chân dung những chiến sĩ - bên cạnh những hình ảnh khí chất “Người đi giúp núi sông/hàng hàng lớp lóp chưa về / hàng hàng nối tiếp câu thề/ giành lấy quê hương…”, “Không quên lời xưa đã ước thề/ dâng cả đời trai với sa trường/Nam nhi cổ lai chinh chiến hề/nào ai ngại gì vì gió sương…”...còn là “lãng mạn đời lính”, còn là những nhắn về khi tâm tư còn khắc khoải “người tình & quê hương”
Nguyễn-thị-Hoàng "Chút tình xin...đừng lãng quên" * (tuyển truyện từ VĂN)
24 Tháng Tư 2014
12:00 SA
Trước khi nổi tiếng với tác phẩm đầu tay VÒNG TAY HỌC TRÒ, Nguyễn-thị-Hoàng xuất hiện trên văn đàn với chất giọng thơ lạ và lẩn khuất đâu đó là một niềm sầu sâu thẳm rất đàn bà như trong những bài thơ ký dưới tên Hoàng Đông Phương trên VĂN…. Em đợi anh ...
Nguyễn thị Hoàng trở lại - "định mệnh còn gõ cửa" (?!?)
04 Tháng Sáu 2020
5:20 SA
Sau ngần ấy năm im vắng, im vắng trong ẩn nhẫn - sự ẩn nhẫn “đội một hòn than chôn chân sầu đứng đợi” như trong lời một bài hát của Nguyễn Đình Toàn chăng? - (nhưng, đối với Nguyễn Thị Hoàng “bất động cũng là hành tung của một kẻ ẩn mình”),…có lẽ, định mệnh đã một lần nữa (không lúc nào thôi?!?) “gõ cửa”, và phải chăng người nữ sĩ ấy thấy đã đến lúc cần “hoàn thành”… điều “đó”, đã đến lúc “làm cho xong hết cuộc tiễn đưa” – tất toán một “dự định lớn”! - (& cuộc hồi đáp này, sau 2 quyển sách của “lần đầu”, hứa hẹn sẽ là 2 “bom tấn” lớn của chính bà: Người Yêu Của Đấng Trời & Nhật Ký Của Im Lặng – như trên tay gấp sách NXB New Viets đã teasing).
Người Con Gái Ngồi Đợi Một Chuyến Tàu Về - truyện dài cuối cùng của Duyên Anh trước 1975
23 Tháng Tám 2018
6:43 SA
Đứng ở bậc tháp điêu tàn của dân Hời dựng trên ngọn núi Nhạn trông xuống, thấy thị xã giống như một chợ xổm. Cái vẻ tạm bợ rải rác đó đây. Chúng ta cố níu tạm bợ làm vĩnh cửu nên cuộc sống nó hất hiu đến tội nghiệp. Nó hắt hiu nhấp nhô trên mặt nước đời, dần dà, trở thành những cơn sóng lớn. Và chúng ta là những chiếc thuyền nan bồng bềnh trôi, biết định hướong nhưng bất hạnh hơn cả những cánh bèo vô định.
Mai Thảo & "Hà Nội ở dưới ấy"
15 Tháng Mười 2019
7:49 SA
Trong giai đoạn đầu ở giữa lòng Sài Gòn, êm đềm với những “đời người yên, trên những vỉa hè hiền”, ông đưa ra những tuyên ngôn quyết liệt của mình, ông tìm (lại) cho mình một căn cước mới, sau “giã từ”, sau một “lìa cách đã”, những đoản văn của ông như một định danh lại lại vùng đất của trú ẩn tình tự mới, vùng đất mà nay ông “xin nhận nơi này làm quê hương”, điển hình là qua đoản thiên HÀ NỘI – MỘT ÁNH LỬA ĐÃ TẮT , một trong những đoản thiên/ tuỳ bút hay nhất của Mai Thảo, và cũng là 1 trong những đoạn viết hay nhất về Hà Nội/ về sự chia cách "đến tận cùng" trong văn chương Việt.
Lần theo tuyến đường sắt răng cưa Đà Lạt xưa ...
05 Tháng Tư 2019
8:35 SA
Lần này men theo cung đường từ Dalat đến Tháp Chàm tôi đi vào đầy đủ các trạm đã kể ở trên, có nhiều trạm nằm heo hút trong sâu của dãy nhà dân, lẻ loi nép mình khuất sau đường cái hoặc ven một bờ sông hoang vắng . Đẹp nhất là Trạm Bò (ga Đa Thọ) - nằm hiu hắt lẩn khuất sau con lộ lớn, bỏ hoang đã lâu nhưng vẫn toát lên nét đẹp “Đông Dương” của một thời vàng son Dalat cũ...và khi đến đề-pô (depot: nơi trạm dừng để sửa đầu tàu) đoạn trước khi đến D’ran thì tìm thấy “di tích” typo Bellevue (Belle = beautiful / vue = view) (mà người Việt đã “dịch” sang tên cho con đèo rất hay là Ngoạn Mục) (hình như lúc trước còn gọi là đèo Krông Pha – một địa danh của người Chăm - người Việt đọc là Sông Pha)
Hà Nội - "quê hương" trong trí tưởng (Văn & Tuổi Ngọc...tưởng niệm Hà Nội)
05 Tháng Sáu 2014
12:00 SA
“Chung quanh chỗ Phượng đứng, những tảng bóng tối đã đọng lại trên bờ đường như những bờ hầm hố. Nhìn xuống, Phượng có cảm giác chơi vơi như đứng trên một tầng cao. Anh nhìn xuống vực thẳm. Hà Nội ở dưới ấy” (ĐÊM GIÃ TỪ HÀ NỘI – MAI THẢO) Hà Nội đã “ở ...
Chưa đi vội về sau...
11 Tháng Tư 2011
12:00 SA
Một buổi trưa nào đó rất xa...ngàn xa...Tôi không nhớ rõ đó là buổi trưa nào, ngày tháng nào...Chỉ biết những ngạt ngào tuổi nhỏ, niềm êm đềm xa xôi ấy...đến giờ vẫn chưa thể nào nhạt tan...Như một vết sâu ngọt ngào mà dư hương còn vương vấn mãi không ...
Chắp tay nguyện cầu...
25 Tháng Hai 2013
12:00 SA
... Sợ em đã quên mùi hoàng lan đêm xuân quên hương cau, thông vàng, bụi phấn Dậu hoàng cúc thu dạt dào nỗi mình xưa nhớ chăng em, thềm trưa mây mưa?" (DUYÊN ANH) Khi tôi vẫn còn rùng mình xúc động đúng vào thời khắc giao thừa và lâm râm cầu nguyện cho ...
Bên lề sách cũ - lời vỗ về cho ngày sầu muộn...
19 Tháng Tư 2018
7:55 SA
Và không chỉ là những trang sách, mà đó còn là những gì bên lề của tả tơi này... Câu chuyện của những thân phận, của một trời tâm tư…dựng bày không khí của cả một thời đại chỉ bằng đôi ba dòng chữ trải lòng, nơi đó là … những chiều chủ nhật “rối gót tình nhân”, những ngày xưa thân ái, những ngày về phép “vụng về ngôn ngữ tình làm bằng dấu đôi tay”, những chán chường của cuộc nội chiến ... Nơi đó, là một “ngày’…và cũng là cả một “đời”
Quay lại