BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73239)
(Xem: 62215)
(Xem: 39395)
(Xem: 31149)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Chưa đi vội về sau...

11 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 1047)
Chưa đi vội về sau...
51Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
51
Một buổi trưa nào đó rất xa...ngàn xa...Tôi không nhớ rõ đó là buổi trưa nào, ngày tháng nào...Chỉ biết những ngạt ngào tuổi nhỏ, niềm êm đềm xa xôi ấy...đến giờ vẫn chưa thể nào nhạt tan...Như một vết sâu ngọt ngào mà dư hương còn vương vấn mãi không rời...

Một chú bé, đã lén bỏ ngủ trưa, say sưa khám phá ra một kho tàng quý giá trong những góc tủ phủ đầy dấu vết thời gian,,,Những TUỔI NGỌC, TUỔI HOA, những tập sách hoa niên....như một đám mây hoang đường, tuôn những giọt mưa mát trong hiền hòa đủ làm một "trưa vàng, cỏ biếc, vườn xanh"....thêm huyền ảo, thêm dịu dàng...Những giấc mơ dịu dàng, mà sau này, tôi cư nghĩ về nó mãi, trong đời sống...và trong cả...những giấc mơ.



Ngày ấy, những tập san hiền hòa cuốn hút tôi...vì những hình ảnh nhiều sắc màu...những sắc màu mà bất kì tụi con nít nào, trong thời kì ti vi còn là những chiếc hộp trắng đen...cũng dễ dàng mê mẩn..

Tôi chưa thể hiểu được những giá trị bên trong những kỉ vật nhỏ nhắn ấy...Tôi chưa thể nào cảm được những kỉ niệm mà mẹ tôi, vẫn thường hay nhắc nhớ, về một thời chưa xưa nhưng đã mãi xa của mẹ, về những sạp báo ngay trước nhà với những MAI, những VĂN, những SÁNG TẠO, những BÁCH KHOA, những truyện tuổi hoa niên...một thời ai cũng say mê !

Những tập san hoa mộng dễ thương & nhân văn như vậy...trong một cuộc "thanh trừng" của ...những người đến sau...đã biến mất hẳn..

.....

Tôi vừa tìm thấy cơn mộng tuổi nhỏ ấy, khỏi nói, vui mừng đến cỡ nào. Đọc lại những TUỔI NGỌC, những NGÀN THÔNG...từ 1971 giống như đang "Đi trong chuyện cũ ngày xưa" mà " Trong lòng thương nhớ cơn mơ lạ kì"...Trải qua bao thăng trầm, bao đổi dời, bao xa cách, cầm trên tay những ấn phẩm này, mà tôi rưng rưng một niềm cảm hoài khó tả...

Thời gian xóa mòn tất cả, nhưng lại làm đầy những tiếc nuối sâu nặng nhất....Niềm tiếc nuối tuổi nhỏ..phải chăng, đã được đền đáp, cho tôi?

Trong thời lửa đạn, những "tuổi vừa lớn" thời ấy đã có một món ăn tinh thần tuyệt với đến thế nào...Những khuôn chữ, những ánh thơ, những đoạn văn...(chắc) hẳn là những nhân tố để tạo nên những tâm hồn, những tâm hồn đẹp của một thế hệ như thế. Tôi còn ngạc nhiên vì những cung cách nhã nhặn, những chia sẻ nhiệt tâm từ tờ báo đến bạn đọc, một thái độ trọng thị, chân thành nhưng không kém phần thân ái giữa những con người đằng sau mỗi ấn bản đến với hàng hàng lớp lớp những tuổi ngọc hoa niên...

"Mỗi lần xuất bản báo là một lần hồi hộp. Như cậu trai vừa lớn chờ đợi người tình ở gốc cây. Cây khuất nhất trước cổng trường con gái. Như thí sinh làm bài dở chờ đợi nghe kết quả. Không sai chút nào. TUỔI NGỌC. Tuần báo của tuổi vừa lớn, xin được coi giống như một bài thi làm dở của thí sinh chăm học. Và bạn đọc sẽ là thầy chánh chủ... khảo tuyên bố kết quả. Nếu bạn phán hai tiếng "Đọc được" có nghĩa là TUỔI NGỌC đã đậu vớt (DUYÊN ANH - chủ tòa soạn báo TUỔI NGỌC viết trang đầu bộ TUỔI NGỌC mới, số 1, phát hành 27/05/1971)

Những DUYÊN ANH, TỪ KẾ TƯỜNG, MAI THẢO, NGUYỄN XUÂN HOÀNG, ĐINH TIẾN LUYỆN,ĐINH HÙNG, TRẦM MIÊN....Những ÁO TIỂU THƯ, QUÁN TRỌ TUỔI TRẺ,TRANG NHẬT KÍ CỦA QUỲNH, HUYỀN XƯA, THƠ CỦA THƯỞ VỪA LỚN...thân & thương lạ!!!

Còn đây nữa, những lời giới thiệu về tập san NGÀN THÔNG:

"Tươi đẹp như cánh hoa mới nở/ Trong sáng như giọt sương mai/ Hướng thượng như ngọn thông cao vút/Mơ mộng như dòng sông xanh/ Nồng nàn như nắng ấm/ Dịu dàng như ngọn gió đầu xuân"

Hiền & dễ thương hết sức.

Một thời kì khói lửa, những giọng văn hiền hòa...Sự đối lập mới đẹp đẽ làm sao...Những mượt mà như một tấm lụa mỏng tang, ai thả giữa thinh không, ai đem đến cuộc đời, làm cho cuộc sống bớt khô khan hơn, và vì thế, cuộc đời dài rộng đó đáng sống hơn! Phải không nhỉ?

....

Cũng trong một buổi "trưa vàng, cỏ biếc, vườn xanh"...như hôm nay, tôi, lại một mình, bước vào khu vườn thơ mộng ấy... Cuộc đời này qua rộng, kỉ niệm ..cũng thênh thang, giờ đây, còn lại trên tay, là những kỉ niệm thành hình, kỉ niệm không chỉ của riêng tôi, mà còn của một thời, còn của nhiều người.

Ô hay, chăng...."Tôi đang mơ giấc mộng dài"???

....

"Mộng này là thần tiên
Mộng và người quyến luyến
Và chập chờn những bóng dáng quen"

.....

Thì đành vậy, "của tin" cũng " còn một chút này làm ghi"!

Nguyễn Trường Trung Huy

huyvespa@gmail.com

08-04-2011

Theo http://huyvespa.multiply.com/journal/item/708/708
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn