Tiếng Việt
English
Tiếng Việt
Các bài viết (24)
Về tác giả
Danh sách tác giả
Nguyễn Trường Trung Huy
Mới nhất
A-Z
Z-A
"... Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng..."
09 Tháng Chín 2010
12:00 SA
Tôi, đã ngồi hàng giờ, đọc và (cố) thấu hiểu thơ của NGUYỄN TẤT NHIÊN, lần nào cũng cho tôi nhiều cảm xúc khác biệt, ngôn ngữ trong thơ ông, là những khối thủy tinh trong suốt, chưa bị đục phá bởi những ngoại vi, những dòng thơ là những dòng tâm sự cuồng ...
3 số nguyệt san NHÀ VĂN đầu tiên và (cũng là) cuối cùng trước "tháng Tư úng thủy"
23 Tháng Tư 2015
12:00 SA
Những điểm đặc biệt của 3 số tạp chí NHÀ VĂN này (chủ trương: TRẦN DẠ TỪ & NGUYÊN SA) (từ tháng 1 đến tháng 3/1975) - 3 số đầu và cũng là 3 số cuối của tạp chí văn chương nghệ thuật này , kết thúc ngay trước thềm Avril Noir - Tập hợp hầu hết những nhà ...
50 năm Tết Mậu Thân Huế - "ai giải oan ai sử nợ này?"
02 Tháng Hai 2018
10:41 SA
Vì sao là Huế? Huế thất thủ kinh thành cho đến Huế Mậu Thân... Huế tan nát, Huế người âm sống cùng người dương... ... Người ta bảo... Chỉ có ở Huế mới thấy trước mỗi nhà đều có cái am nhỏ, lưng quay ra phía ngoài, dành để thờ cúng những hương hồn oan khiên tử nạn… .. Người ta bảo ...Chỉ có ở Huế, ngày Tết ... Dân chúng qua giỗ nhà hàng xóm, rồi vội vã trở về nhà làm giỗ cho người thân của mình . Vì quá nhiều người ở Huế có chung ngày giỗ ...
55 năm tạp chí THẾ KỶ HAI MƯƠI - "“Như một lẵng hoa đầu xuân..."
12 Tháng Năm 2015
12:00 SA
Ra mắt chỉ vọn vẹn có 6 số, ngay sau thời gian tạp chí SÁNG TẠO (bộ cũ) đình bản nhưng THẾ KỶ HAI MƯƠI cũng kịp khẳng định vị thế của mình trong làng báo về văn chương – nghệ thuật của miền Nam, và trong một chừng mực nào đó TK20 tiếp tục đi theo con ...
Bên lề sách cũ - lời vỗ về cho ngày sầu muộn...
19 Tháng Tư 2018
7:55 SA
Và không chỉ là những trang sách, mà đó còn là những gì bên lề của tả tơi này... Câu chuyện của những thân phận, của một trời tâm tư…dựng bày không khí của cả một thời đại chỉ bằng đôi ba dòng chữ trải lòng, nơi đó là … những chiều chủ nhật “rối gót tình nhân”, những ngày xưa thân ái, những ngày về phép “vụng về ngôn ngữ tình làm bằng dấu đôi tay”, những chán chường của cuộc nội chiến ... Nơi đó, là một “ngày’…và cũng là cả một “đời”
Chắp tay nguyện cầu...
25 Tháng Hai 2013
12:00 SA
... Sợ em đã quên mùi hoàng lan đêm xuân quên hương cau, thông vàng, bụi phấn Dậu hoàng cúc thu dạt dào nỗi mình xưa nhớ chăng em, thềm trưa mây mưa?" (DUYÊN ANH) Khi tôi vẫn còn rùng mình xúc động đúng vào thời khắc giao thừa và lâm râm cầu nguyện cho ...
Chưa đi vội về sau...
11 Tháng Tư 2011
12:00 SA
Một buổi trưa nào đó rất xa...ngàn xa...Tôi không nhớ rõ đó là buổi trưa nào, ngày tháng nào...Chỉ biết những ngạt ngào tuổi nhỏ, niềm êm đềm xa xôi ấy...đến giờ vẫn chưa thể nào nhạt tan...Như một vết sâu ngọt ngào mà dư hương còn vương vấn mãi không ...
Hà Nội - "quê hương" trong trí tưởng (Văn & Tuổi Ngọc...tưởng niệm Hà Nội)
05 Tháng Sáu 2014
12:00 SA
“Chung quanh chỗ Phượng đứng, những tảng bóng tối đã đọng lại trên bờ đường như những bờ hầm hố. Nhìn xuống, Phượng có cảm giác chơi vơi như đứng trên một tầng cao. Anh nhìn xuống vực thẳm. Hà Nội ở dưới ấy” (ĐÊM GIÃ TỪ HÀ NỘI – MAI THẢO) Hà Nội đã “ở ...
Lần theo tuyến đường sắt răng cưa Đà Lạt xưa ...
05 Tháng Tư 2019
8:35 SA
Lần này men theo cung đường từ Dalat đến Tháp Chàm tôi đi vào đầy đủ các trạm đã kể ở trên, có nhiều trạm nằm heo hút trong sâu của dãy nhà dân, lẻ loi nép mình khuất sau đường cái hoặc ven một bờ sông hoang vắng . Đẹp nhất là Trạm Bò (ga Đa Thọ) - nằm hiu hắt lẩn khuất sau con lộ lớn, bỏ hoang đã lâu nhưng vẫn toát lên nét đẹp “Đông Dương” của một thời vàng son Dalat cũ...và khi đến đề-pô (depot: nơi trạm dừng để sửa đầu tàu) đoạn trước khi đến D’ran thì tìm thấy “di tích” typo Bellevue (Belle = beautiful / vue = view) (mà người Việt đã “dịch” sang tên cho con đèo rất hay là Ngoạn Mục) (hình như lúc trước còn gọi là đèo Krông Pha – một địa danh của người Chăm - người Việt đọc là Sông Pha)
Mai Thảo & "Hà Nội ở dưới ấy"
15 Tháng Mười 2019
7:49 SA
Trong giai đoạn đầu ở giữa lòng Sài Gòn, êm đềm với những “đời người yên, trên những vỉa hè hiền”, ông đưa ra những tuyên ngôn quyết liệt của mình, ông tìm (lại) cho mình một căn cước mới, sau “giã từ”, sau một “lìa cách đã”, những đoản văn của ông như một định danh lại lại vùng đất của trú ẩn tình tự mới, vùng đất mà nay ông “xin nhận nơi này làm quê hương”, điển hình là qua đoản thiên HÀ NỘI – MỘT ÁNH LỬA ĐÃ TẮT , một trong những đoản thiên/ tuỳ bút hay nhất của Mai Thảo, và cũng là 1 trong những đoạn viết hay nhất về Hà Nội/ về sự chia cách "đến tận cùng" trong văn chương Việt.
Quay lại