BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 72812)
(Xem: 62102)
(Xem: 39201)
(Xem: 31055)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Vui buồn chuyện làm từ thiện và trường hợp Nguyễn Thụy Long

08 Tháng Bảy 200712:00 SA(Xem: 1014)
Vui buồn chuyện làm từ thiện và trường hợp Nguyễn Thụy Long
55Vote
40Vote
30Vote
21Vote
10Vote
4.56
Trong hai tuần vừa qua, tôi và một số bạn bè ở Sài Gòn, nhận được khá nhiều sự giúp đỡ của những tấm lòng từ thiện ở khắp nơi gửi cho anh em Thương Phế Binh VNCH và người nghèo khổ ở VN.

Trước hết xin tường trình với bạn đọc về số tiền 6.200 USD, anh chị Duy Trác, đại diện cho Đài Phát Thanh VOVN Houston mang về VN. Ngay khi gặp tôi, nghe kể về những cảnh cơ cực của một số gia đình, chị Duy Trác đưa tặng thêm 300 USD cho anh Mai Phiên và… tùy theo hoàn cảnh “tặng giùm chúng tôi”.

Ngay buổi chiều hôm đó, tôi gặp Hàm Anh cùng một số anh em thay mặt cho những anh em TPB ở Sài Gòn, chúng tôi đã cố gắng lọc lấy danh sách những anh em TPB ở những vùng xa thành phố, xa Sài Gòn đã được xác minh. Tất cả có 45 anh em thuộc Bình Dương, Sa Đéc, Cần Thơ, Sóc Trăng, Cà Mau, Thừa Thiên Huế, Đắc Lắc. Sau một hồi bàn bạc, chúng tôi thấy chỉ có một giải pháp thuận tiện và bảo đảm nhất là cử người đi đến từng gia đình trao tiền và tìm hiểm thêm về hoàn cảnh anh em hiện nay. Đối với những anh em ở tỉnh xa, các bạn tôi đồng ý trợ giúp mỗi người 150 USD vì mỗi lần đi là một lần khó.

Một cách “thủ công” nhất, nhưng cũng an toàn nhất

Chúng tôi nhờ hai anh Thương Binh làm nghề chạy xe ôm, còn nhanh nhẹn khỏe mạnh, đi làm việc này một cách êm đềm, tránh mọi sự ồn ào không cần thiết. Tất nhiên số tiền xe pháo, chi tiêu dọc đường, chúng tôi đồng ý xuất ở món tiền khác để anh em ở xa được hưởng trọn vẹn món quà của bạn đọc gửi về. Tôi chuyển số tiền 6.200 USD cho Hàm Anh và cô đã nhanh chóng lo chu toàn việc này cho 40 anh em ở Đồng bằng sông Cửu Long. Một tuần sau, chúng tôi đã có trong tay giấy biên nhận cùng những hình ảnh hai anh TB mang về.

Còn ba anh ở Huế, và một anh ở vùng kinh tế mới Đắc Lắc, chúng tôi mới tìm ra và hầu hết từ trước tới nay chưa hề nhận được sự trợ giúp nào. Gồm có các anh

- Lê Can SQ 69/200473, Thuộc TYV/TW, cụt một chân. Gia đình anh có 6 người con. Anh sống bằng nghề đan rổ, vợ làm ruộng nhưng cũng cố gắng nuôi được một người con học đại học. Địa chỉ: Lê Quang Can, Thôn Xuân Mai, Xã Lộc An, H. Phú Lộc, Thừa Thiên Huế.

- Anh Nguyễn Lư, thuộc Tiểu đoàn 610 Truyền tin. Gia đình gồm 2 vợ chồng và 5 người con. Anh bị teo cơ tay, chị làm ruộng. Cuộc sống khá khó khăn.

Hiện ở tại Ấp 5, Xã Vinh Hà, H. Phú Vang, Thừa Thiên Huế.

- Anh Nguyễn Tài, Địa Phương Quân. KBC 4699. Gia đình chỉ có hai bố con. Vợ mất sớm. Anh bị bệnh thận có một khối u và teo. Con gái 17 tuổi, không bình thường, gần như tâm thần. Cuộc sống rất khó khăn. Hiện ở tại Ấp 1, Xã Vinh Hà, H. Phú Vang, Thừa Thiên Huế.

Một anh ở Đắc Lắc:

- Anh Vĩnh Thanh, Đại úy Cảnh sát, Biệt phái tại ĐĐ1, Trung Đoàn 8, SĐ 5BB. Gia đình có 10 người con. Nhưng tất cả đã sống riêng và đều nghèo khó. Nhà chỉ còn 2 vợ chồng neo đơn, không làm ăn gì được.

Hiện ở tại vùng kinh tế mới Đắc Lắc: Thôn Xuân Hành, Xã Phú Xuân, Huyện Krô Năng, Tỉnh Đắc Lắc.

Rất may là chúng tôi quen được một gia đình người Huế thường làm từ thiện nên đã nhờ chuyển số tiền của bạn đọc đến từng nhà các anh ở Huế và Đắc Lắc. Mỗi anh nhận được 200 đô la Canada.

- Một anh khác ở ngay TP. Sài Gòn, đến nay nằm ở bệnh viện mới liên lạc được với chúng tôi. Anh Nguyễn Văn Lang, Thuộc TĐ3, TQLC. Hiện nay anh đang ở 763/2/26 Đường Trường Chinh, Phường Tây Thạnh, Quận Tân Phú, TP. Sài Gòn. Tôi đã thay mặt độc giả tặng anh 200 CnD.

- Chúng tôi cũng lại nhận được tin gia đình ông Nguyễn Văn Nghĩa, trước là Thượng sĩ thuộc TĐ1, Tr Đ 43/ SĐ 18 BB. Bị thương gẫy một tay vào tháng 3- 75 tại Long Khánh. Hiện nay vợ anh đang đau nặng khó lòng qua khỏi. Chúng tôi đã xác minh và đã gửi tặng anh 100 USD.

Địa chỉ: 432 Phường Trung Hòa, Đường Quang Trung, Khu phố 3, Long Khánh, Đồng Nai.

- Ngày hôm sau, họa sĩ Đằng Giao lên thăm tôi, anh kể chuyện, hôm đầu tuần, đứng trú mưa, gặp một anh bán vé số, cụt một chân. Lân la hỏi chuyện mới biết anh là Thương Binh cũ. Anh kể nhiều chuyện về chiến tranh, về đơn vị cũ của mình một cách say sưa và đầy tự hào. Đằng Giao hỏi tên và ghi địa chỉ trên một mảnh giấy còn ghi cả kết quả vé số trúng thưởng và đề nghị nên giúp đỡ anh này vì thấy anh rất đáng thương. Tôi điện thoại cho một anh TB nhờ anh này đến xác minh, và đã tặng anh 100 USD.

Đó là anh Dương Văn Sơn, SQ 73/109759, trước đây thuộc Tiểu Đoàn 8 Dù. Nay ở 34/9K, Tổ 36, Khu phố 3, Phường An Khánh, Q.2, TP. Sài Gòn.

- Con một anh TPB ở Bình Thuận, vào Sài Gòn kêu cứu với anh em quen biết vì bố đang đau nặng, cần vào bệnh viện nhưng không có tiền. Sau khi xác minh, anh là Nguyễn Minh, thuộc ĐĐ 53, TĐ 5 Dù. Hiện ở Hàm Thuận Bắc, Tỉnh Bình Thuận. Một anh TP ở Thủ Đức đã thay mặt chúng tôi tặng 200 USD.

- Anh TB Đinh Trọng Bình mất ngày 13-6-2007, trong khi một số anh em TB ở Sài Gòn đến đưa tiễn người đồng đội đến nơi an nghỉ cuối cùng, một bạn đọc ở Canada về Sài Gòn muốn đến thăm gia đình một anh TB. Tôi đã đề nghị anh đi cùng anh em TPB đến thăm gia đình anh Bình ở Biên Hòa. Anh Quỳnh vui vẻ nhận lời đi cùng anh em đến an ủi gia đình người TP vừa qua đời này. Chúng tôi đã gửi phúng điếu và cũng để phụ giúp gia đình anh Bình 200 đô la Úc. Anh Quỳnh cũng tặng tang gia một số tiền và sau đó anh Quỳnh còn đi đến thăm một gia đình TB khác. Đến khi trở về Sài Gòn, anh… rỗng túi vì “không thể làm ngơ được trước những hoàn cảnh nghèo khó tận cùng của anh em được”.

* Về số tiền của Thời Báo Canada chuyển về, anh Đoàn Dự cho biết đã nhận được tổng cộng 11.480 đô la Canada. Trong hai đợt vừa qua, chúng tôi chỉ sử dụng 3.100 CnD. Số còn lại chúng tôi sẽ tiếp tục gửi đến địa chỉ những anh em TPB gặp những hoàn cảnh khẩn cấp hoặc đặc biệt khó khăn.

* Trong thời gian này Tuần Báo Văn Nghệ Australia nhờ người mang về 13 triệu VND của độc giả tại Úc:

- Bà Nguyễn Thị Huỳnh (VA) tặng anh Lê Hữu Tình 100 AuD (1.300.000VND), anh Phan Thế Duyệt 100 AuD, Phan Van Nha 100 AuD.

- Bà Đặng Thị Chỉnh tặng anh Lê Hữu Tình 100 AuD.

- Một độc giả không cho biết tên ở Melbourne tặng ông Mai Phiên 500 AuD.

- Gia đình Ô.B. Chung Kim Liên tặng ông Mai Phiên 100 AuD.

Tuần Báo Văn Nghệ Úc gửi lần thứ hai của các vị:

- Nguyễn Gia Tân (Victoria) tặng anh Mai Phiên: 200 AuD

- Gia đình Ô.B. Trần Thanh Dương tặng anh Mai Phiên 300 AuD

- Cô Năm (Sydney) tặng TPB 200 AuD.

Chúng tôi đã cố gắng đưa quà của bạn đọc đến đúng địa chỉ như yêu cầu.









Hình ảnh anh TB Lê Văn Thuận ở Vĩnh Long

Những liên lạc bất ngờ

Việc nhận những cú điện thoại bất ngờ không còn xa lạ đối với tôi. Trong thời gian vừa qua, tôi cũng nhận được điện thoại của ông T. ở Úc yêu cầu tôi nhận 10.880.000 đồng VN đề chuyển cho ba người:

- Anh Mai Phiên, một nửa số tiền trên (5.440.000 VND)

- Anh Dương Đình Lộc 2.720.000 VND

- Bà Phan Thị Lài, quả phụ ở Quảng Nam 2.720.000 VND

* Khi tôi về Sài Gòn Bà Lài nhận được tiền, gọi ĐT vào Lộc Ninh cảm ơn. Lúc đó chỉ có bà Thụy Vũ trông nhà giùm. Bà Lài nhất định hỏi thăm đường, đòi vào thăm chúng tôi. Bà Thụy Vũ can ngăn mãi mới bà Lài mới chịu thôi.

Trong khi đó bà Dung em ông Minh Chánh (ở Mỹ) điện thoại yêu cầu tôi chọn cho một cậu học trò để bà đỡ đầu, phải là TPB VNCH và phải là con trai. Bà cho biết chồng bà mất, bà chỉ có một người con gái, nay muốn bảo trợ cho một cậu con trai, coi như con mình. Tôi đang nhờ anh em đi tìm một “đối tượng” nào có hoàn cảnh khó khăn để gửi đến bà.

* Một bất ngờ khác, điện thoại của một cựu quân nhân ở New York gọi cho tôi và “nghiêm chỉnh” không chịu cho biết tên, nhưng anh nói cũng là cựu quân nhân và đã biết tôi từ trước những năm những năm1975, anh thường sang Tổng Cục CTCT và Cục TLC. Anh gửi về 1.000USD. Một nửa tặng anh em TPB và một nửa tặng người nghèo. Tôi đã trao cho anh trưởng làng TPB 500 USD để giải quyết những việc cấp bách. Còn 500 USD sẽ dành tặng người nghèo, đúng như ý muốn người bạn đồng đội của tôi.

Vào ngày thứ năm 5-7 tôi cũng nhận được của nhà văn H. P. từ Cali gửi về 500 USD tặng anh Mai Phiên. Đó là số tiền của những người trong gia đình và bạn bè anh gửi tặng. Tôi đã đưa ngay đến gia đình anh Mai Phiên và được biết, trong thời gian vừa qua, anh Mai Phiên cũng nhận được một số quà của bạn đọc gửi thẳng đến địa chỉ của anh qua đường dịch vụ. Anh nhờ tôi gửi đến bạn đọc lời cảm ơn từ trong đáy lòng. Anh nói: “Chuyện trên trời rơi xuống, những vị ân nhân đã cứu sống gia đình tôi”.









Bà già cô đơn trong căn nhà vách nứa tuyềnh toàng


Vui buồn đến ngẩn ngơ

Trong tuần vừa qua, khi chúng tôi tiếp tục mang số tiền của ông bà Long Tính (ở Canada) tặng người nghèo ở Lộc Ninh đến những thôn xóm hẻo lánh giúp bà con nghèo. Nhân đây cũng xin nói rõ ông Long là Quản Lý cho hãng xe đò Kim Long chạy đường Lộc Ninh - Sài Gòn trước đây và vợ ông là bà Tính đã về VN tặng 30 triệu cho TPB và người nghèo như tôi đã tường trình trong số 212 trước đây.

Một bà lão chỉ có một túp lều, mái lá thủng lung tung, vách che tạm bằng mấy mảnh vải bố rách. Bà nhận được 500 ngàn, hai anh hàng xóm có lòng tốt, bỏ một ngày công mua giúp bà mấy tấm tôn và lợp mái giùm. Nhưng cái mái còn thiếu hai tấm tôn nên bà suy nghĩ rồi để một góc nhà không nóc. Bà mua được thêm 5 ký gạo ăn dần. Bất ngờ đêm đó, một tên trộm lấy mất 2kg.









Trẻ em trong xóm nghèo được bộ quần áo mới, nhưng căn nhà vẫn tồi tàn là hình ảnh thường thấy ở những vùng quê nghèo

Nghe chuyện này, chúng tôi cảm thấy vừa buồn cười vừa thương hại. Thật ra anh trộm này còn ít nhất một chút lòng nhân đạo. Tấm vách của bà lão chỉ là mảnh vải bạt cũ, anh ta có thể lấy luôn cả 5 Kg gạo mang đi dễ dàng. Nhưng anh vẫn để lại cho bà lão 3Kg, hơn phần ăn trộm của mình. Chắc chắn hoàn cảnh gia đình anh trộm này phải nghèo khó hơn bà lão kia nhiều. Bà hàng xóm nhà tôi nói: “Nếu gặp được anh chàng ăn trộm này, chắc ông cũng phải thay mặt độc giả tặng anh ta một phần quà thôi”. Nhưng làm sao mà kiếm ra anh chàng ăn trộm này mới là điều khó. Bạn đọc nghĩ sao? Có nên đi tìm anh trộm này không? Chuyện nhà quê là thế đấy!

Và chuyện “hỏi thăm hay đe dọa?

Trong dịp về Sài Gòn vừa qua, một số anh em Thương Phế Binh cho biết họ đã bị công an xã, công an huyện gọi lên “hỏi thăm”. Không phải là tất cả, mà chỉ ở một vài địa phương. Điều này gây trở ngại cho cuộc sống bình an của anh em. Đôi khi sự “hỏi thăm” còn mang tính chất dọa dẫm, nếu không muốn nói là khủng bố tinh thần. TPB làm gì nên tội? Những câu hỏi của CA xã cũng tỏ ra hết sức vô lý:

- Anh nhận tiền ở đâu? Tại sao người ta cho anh? Sao không đưa qua các cơ quan đoàn thể như Mặt Trận Tổ Quốc? Hội Phụ Nữ…















Thư cảm tạ của anh TB Trần Thanh Ngọc hiện ở Cà Mau
Thư cảm tạ của anh TB Lê Văn Liêm tại Tiền Giang

Là những người đui mù què cụt từ bao nhiêu năm nay, không ai hỏi tới, sống chết mặc bay. Nay được sự giúp đỡ của bất cứ ai thì có gì là sai trái? Có gì là xâm phạm an ninh trật tự? Anh em TPB có đau ốm liệt giường, liệt chiếu, đói nhăn răng thì các anh có giúp đỡ gì cho họ bao giờ chưa? Và liệu những cơ quan các anh vừa nói, có đủ độ tin cậy không?

Nay được giúp đỡ là bớt phần gánh nặng cho xã hội, các anh phải mừng cho họ, chứ sao lại gọi lên gọi xuống. Sao lại toan tính khủng bố tinh thần anh em?

Những anh em TPB được giúp đỡ, cũng chỉ như những người trong nước nhận được sự giúp đỡ của thân nhân ở nước ngoài từ bao nhiêu năm nay, lên đến cả chục tỷ Mỹ kim, nhà nước có cấm không? Trái lại nhà nước còn mong mỏi khuyến khích nữa. Nếu không có những món tiền đó, nhiều người dân đói mờ mịt. Và cũng nhờ những món tiền đó, nền kinh tế VN ngày một khá lên.

Chúng tôi biết rằng việc gây khó dễ cho anh em TPB nhận được tiền giúp đỡ của đồng bào hải ngoại, không phải là chủ trương từ trung ương hoặc của tỉnh hay thành phố. Mà chỉ là mấy anh công an cấp xã, cấp huyện ở một vài nơi, còn quá thiển cận mà thôi. Thậm chí anh trưởng làng TPB còn bị theo dõi, ngay cả những người ngồi uống cà phê với anh cũng bị “hỏi thăm”. Hành động này, chứng tỏ tinh thần nuôi thù hận vẫn chưa dứt bỏ được trong một số đầu óc chỉ biết có quyền lợi của mình, còn nhăm nhe làm phiền những người của “chế độ cũ”.

Các thương binh VNCH sống khổ sở ngay trên đất nước này mà các anh còn không coi là “núm ruột” của tổ quốc thì những người khác làm sao là “núm ruột” được?

Chúng tôi nhắc lại rằng đây không phải là chủ trương của chính phủ hay của tỉnh - thành phố, nhưng thiết nghĩ cần phải có một sư giáo dục tốt hơn nữa cho những “quan” địa phương để trả lại cho người dân đói khổ, lương thiện, ít nhất một cuộc sống bình an. Không nên dồn họ vào chân tường. Mọi địa phương cần tạo những điều kiện thuận lợi nhất cho những người có lòng hảo tâm giúp đỡ những người nghèo khó.

Nhân ở đây tôi cũng cần nhắc lại một vài địa phương đã buộc những người đến làm từ thiện, giúp những người nghèo khó ở làng xã phải “lên xin phép” huyện. (Điều này là hậu quả của một cái lệnh sai từ một ủy ban nào đó ở Trung Ương, đến nay vẫn chưa gỡ bỏ, các quan dưới cứ thế thi hành). Chính vì vậy nên nhiều phái đoàn, nhiều bà con đã chán ngấy, chẳng muốn bị làm phiền, bỏ ra đi. Chỉ thiệt cho người nghèo ở địa phương mình mà thôi.

Nếu sợ bị kẻ địch lợi dụng tuyên truyền, phá hoại, làm mất uy tín thì cứ lẳng lặng mà điều tra. Cần gì phải làm khó cho người có lòng hảo tâm đến thế. Ai có tội, các anh cứ việc đưa ra tòa. Đáng lẽ các cơ quan, các ông “cán bộ nhà nước” phải hết lòng giúp đỡ mọi tổ chức, mọi con người đến với địa phương mình với tấm lòng nhân hậu mới đúng. Nếu cần trải chiếu hoa ra mời thì cũng nên làm. Làm cho dân chứ làm cho ai. Đừng sợ xấu hổ.

Sự đe dọa, có tính khủng bố, trực tiếp hay gián tiếp một công dân vô tội chính là vi phạm đến quyền tự do công dân. Hy vọng những chuyện chướng tai gai mắt như thế này sẽ không còn tiếp diễn dù ở bất cứ địa phương nào.





















Nền nhà Nguyễn Thụy Long bị bọn côn đồ xông vào đập phá ngày 24-6-2007
Một góc ban công nhà Long bị xây lọt vào bên trong
Cả 2 cửa sổ nhà bị nhà bên cạnh xây bít kín


Đến chuyện nhà văn Nguyễn Thụy Long bị đập nhà

Trước khi tôi trở về Lộc Ninh, Nguyễn Thụy Long điện thoại cho tôi. Tưởng rằng “bạn ta” kêu đi uống cà phê. Nhưng vừa nhấc điện thoại lên đã nghe giọng nói của Long “sửng cồ”.

– Chúng nó đập phà nhà tôi rồi anh ơi. Chẳng “thằng nào” chịu can thiệp cả.

Tôi giật mình, lắng nghe tiếng nói của Long phẫn uất, nói năng không còn bình tĩnh như từ xưa đến nay nữa. Tôi phải hỏi đi hỏi lại đến vài ba lần mới hiểu rõ được đầu đuôi sự việc. Khu nhà gia đình Nguyễn Thụy Long ở từ ngày xưa là một khu toàn mồ mả, đến nay muốn tìm vào nhà anh cũng không phải là dễ. Đi vòng vèo qua năm bảy con hẻm, vào đến con đường hẹp, lồi lõm đất đá, hỏi thăm mãi mới ra nhà anh. Cách đây mười năm, khu đất này chẳng có giá trị gì. Nhưng từ ngày khu này được quy hoạch thành phố xá, những ngôi biệt thự, những ngôi nhà cao tầng mọc lên cách đó chừng trăm thước rất hoành tráng. Miếng đất này tất nhiên lên giá, đắt như tôm tươi.

Ở đâu cũng vậy, có chuyện đất đai quy hoạch, thước đất biến thành thước vàng, là có chuyện thưa kiện tưng bừng. Đôi khi những anh hàng xóm bất lương dùng mọi thủ đoạn đen tối nhất để lấn chiếm nhà bên cạnh. Nếu nhà hàng xóm thấp cổ bé miệng chỉ còn nước ngóc cổ chờ chính quyền giải quyết hoặc đưa nhau ra tòa.

Nhà Nguyễn Thụy Long ở vào tình cảnh đó. Nhưng gia đình NT Long chỉ có vợ và mấy đứa con còn quá trẻ, không thể đối phó với những kiểu hành hung côn đồ của nhà hàng xóm. Cách cuối cùng là vác đơn lên xã thưa. Nhưng thưa rồi mà vẫn không được chính quyền địa phương quan tâm, họ buông mặc cho anh hàng xóm lộng hành. Cho đến khi tôi viết bài này (7-7-2007), điện thoại hỏi thăm, nhà hàng xóm vẫn thản nhiên xây dựng, không một cơ quan nào can thiệp. Sự phẫn nộ của gia đình Nguyễn Thụy Long đã lên đến đỉnh điểm. Anh đang ốm và không dám ra đường vì sợ bị bọn côn đồ hành hung. Tình cảnh của gia đình anh lúc này thật bi đát.

Văn Quang


Xin gửi đến bạn đọc nguyên văn 2 lá đơn của Nguyễn Thụy Long:

ĐƠN XIN TỐ CÁO

HÀNH ĐỘNG ĐẬP PHÁ XÂM PHẠM TÀI SẢN CỦA NGƯỜI DÂN

Kính gửi : ban Trật Tự Đô Thị Phường 7 , Quận phú Nhuận .

Thành phố Hồ Chí Minh Ngày 11 -6- 2007

Tôi ký tên dưới đây là Nguyễn Thụy Long sinh năm 1938, số chứng minh nhân dân số 02 3448490 , chủ quyền căn nhà số 156/3 (25/12 ) đường Nhiêu Tứ phường 7 quận Phú Nhuận, căn nhà hiện nay gia đình chúng tôi sinh sống đã được 50 năm.

Tôi làm đơn này xin khiếu nại nhà liền kề số 158/4c (25/8c) xây dựng mới đập phá nền nhà, xâm phạm đến tài sản của gia đình tôi. Căn nhà 158/4c trước đây tôi cũng đã làm đơn xin ngăn chặn việc họ chiếm dụng hốc tường nhà dưới và che chắn cửa sổ , chặt phá ô văng cửa sổ nhà tôi, và đơn thưa này đã được bà phó chủ tịch phường Trần thị Lan giải quyết, theo như biên bản ngày hôm đó thì chủ nhà 158/4c không được phép đập phá ô văng cửa sổ, không được chiếm dụng hốc tường dưới chân nhà tôi không được che chắn cửa sổ. Mỗi lần căn nhà số 158/4c đổi chủ , sửa chữa hoặc xây dựng, nhà chúng tôi lại lâm vào hoàn cảnh khốn đốn, lại bị lấn chiếm. Đây là lần thứ ba.

Hiện nay nhà đã sang bán cho chủ mới và họ đập phá toàn bộ căn nhà cũ để xây dựng cái mới. Trong lúc xây dựng , họ đập phá nền nhà của tôi với ý định lấn chiếm, tôi phản đối thì xảy ra cãi lộn , vợ chồng người chủ nhà dẫn theo một người la, với thái độ đe dọa, ông ta cùng với vợ chồng chủ nhà 158/4c nói: bà ta có giấy phép xây dựng và được chính quyền cho phép tới đâu, họ làm tới đó. Bà ta bất chấp pháp luật ngang nhiên chỉ đạo cho những người làm công, khuyến khích họ đập phá nhà tôi bằng cách hứa chiều nay sẽ thưởng 1 triệu đồng cho đám thợ mới đập phá nhà tôi xong.

Bây giờ họ đang xây dựng đổ móng, đổ cột bê tông, chúng tôi không biết là bao nhiêu tầng, với cách xây dựng như hiện nay của chủ nhà 158/4c thì cửûa sổ nhà tôi không thể mở ra được và ô văng cũng có thể bị xâm phạm. Tôi làm đơn này xin ban Trật Tự Đô Thị phường 7 xuống làm việc với chủ nhà 158/ 4c bắt họ thực hiện những cam kết theo như biên bản mà phường đã giải quyết theo đơn khiếu nại của gia đình tôi ngày 29- 10 – 2005.

Tôi nay đã 70 tuổi già yếu không thể chống chọi với một số đông người có tính cách côn đồ, hành xử theo kiểu xã hội đen , có ý coi thường pháp luật , ức hiếp người cô thế. Xin chân thành cảm ơn .

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 11-6- 2007

Ký tên
Nguyễn Thụy long

Kèm theo đây là:

-Bản photo đơn thưa ngày 29- 10-2005.

- Thư mời của UBND phường 7 quận PN, giải quyết việc nhà đất ngày 9-11-2005
ĐƠN TỐ CÁO HÀNH ĐỘNG VÀ ĐE DỌA HÀNH HUNG

CỦA CÔN ĐỒ ĐẬP PHÁ TÀI SẢN NGƯỜI DÂN LƯƠNG THIỆN (đơn thứ 2)



TP Hồ Chí Minh ngày 2 tháng 7 năm 2007

ĐỒNG KÍNH GỞI :

-Ban Trật Tự Đô Thị quận Phú Nhuận
-Ban Trật Tự Đô Thị và Chủ Tịch Phường 7 quận Phú Nhuận
-Ban Công An phường 7 quận Phú Nhuận

Kính gởi :

Tôi ký tên dưới đây là Nguyễn Thụy Long sinh năm 1938, chủ quyền căn nhà số 156/3 (25/12) đường Nhiêu Tứ phường 7 quận Phú Nhuận. Đây là lá đơn kêu cứu thứ 2 của tôi về việc nhà số 158/4C ( 25/8 C) đập phá nền nhà xây dựng tường lấn chiếm ban công lầu, đổ bê tông bịt kín hai cửa sổ, cắt mái nhà đập phá ô văng cửa sổ nhà tôi. Tôi không biết tên chủ nhà này, nhưng biết bà ta khoe khoang làm nghề cò đất cò nhà , từng xây cả trăm căn nhà và căn nhà số 158/4C là căn thứ 101.

Vào ngày 11-6-2007 tôi có gửi đơn cho ban Trật Tự Phường 7 quận Phú Nhuận , tố cáo hành động của chủ nhà 158/4C đập phá xâm phạm tài sản của gia đình tôi và Ban Trật Tự Đô Thị phường 7 đã nhận đơn, và cho tôi giấy biên nhận hồ sơ đơn thưa, ghi ngày 11-6-2007, sau một tuần Trật Tự Đô Thị phường 7 mới xuống, nhưng chỉ xem xét qua loa, không lập biên bản về những sai phạm của chủ nhà 158/4C . Vì ban Trật Tự Đô Thị Phường 7 không làm hết trách nhiệm, cách làm việc không rõ ràng, minh bạch, nên chủ nhà 158/4C coi thường pháp luật vẫn tiếp tục xâm phạm, lấn chiếm nhà tôi.

Vào ngày 24-6-2007 (đúng vào ngày chủ nhật) chủ nhà 158/4C và một người đàn ông bậm trợn, tự xưng là em của bà chủ nhà, hùng hổ đập phá ô văng cửa sổ và đòi đập luôn ban công lầu nhà tôi với lý luận những phần đó ló qua đất nhà họ, gia đình chúng tôi cũng cố gắng nhẫn nhịn và cho họ biết nhà tôi đã xây dựng 50 năm và có bản vẽ do phòng Xây Dựng UBND quận Phú Nhuận Cấp. Nếu họ muốn làm gì đi chăng nữa phải được sự cho phép của chính quyền, thì họ tuyên bố, nhà tôi có xây dựng được 100 năm cũng đập, đừng nói gì đến 50 năm. Người đàn ông bậm trợn tên Tú dí búa vào mặt vợ chồng tôi hăm chém và nói không những bửa nhà tôi ra, mà còn bửa vào mặt hai vợ chồng tôi nữa. Còn bà chủ nhà hăm dọa sẽ cho xã hội đen chặên đường đánh chết mẹ cả gia đình tôi. Bà ta dùng những câu bẩn thỉu hạ cấp, vô văn hóa nhục mạ chửi bới xúc phạm đến danh dự nhân phẩm của tôi suốt mấy tiếng đồng hồ liền, nhằm khủng bố tinh thần làm cho gia đình chúng tôi phải sợ hãi.

Liên tiếp trong hai ngày, từ 30-6 đến 1-7-2007 họ tiếp tục đập phá ô văng của sổ nhà tôi, cắt mái tôn, đổ bê tông bít luôn hai cái cửa sổ, một góc ban công lầu của nhà tôi bị chủ nhà 158/4C xây kẹp lọt vào trong bức tường nhà họ.

Sau khi gởi đơn cho ban Trật Tự Đô Thị và ban Công An phường 7 quận Phú Nhuận để xin giúp đỡ, nhưng từ ngày gởi đơn (11-6-2007) cho đến nay chưa thấy ban ngành nào của phường 7 giúp đỡ và giải quyết đơn tố cáo của tôi.

Tôi cũng xin trình bày thêm, chủ nhà 158/4C và những người tự xưng là đàn em của bà ta, tới đập phá nhà tôi họ là những con người bản chất bất lương, cách hành xử mang đầy tính côn đồ, xã hội đen, luôn đe dọa đâm chém, chửi bới nhục mạ người khác. Đi đến đâu họ cũng huênh hoang tuyên bố quen hết các cấp các ngành từ phường cho đến quận, chúng tôi chịu hết xiết hành động lấn chiếm nhà cửa và những lời đe dọa của họ, gia đình tôi có lên tiếng sẽ tố cáo với chính quyền, những hành động vi phạm pháp luật của họ. Thì họ lớn tiếng thách thức và nói chúng tôi có đi thưa đến đâu cũng vậy. Vì họ được sự cho phép của chính quyền, kể cả việc đập phá nhà tôi.

Tôi nay 70 tuổi, sức khỏe không còn lại mang bệnh nặng. Tôi cũng gắng gượng làm đơn cầu cứu đến khắp các cấp, tuy biết gia đình chúng tôi gửi đơn tố cáo hành động sai trái của họ, nhưng chủ nhà 158/4C vẫn không nương tay, cứ tiếp tục làm tới, đập phá nhà cửa của tôi.

Hiện nay gia đình tôi lúc nào cũng sống trong sự sợ hãi lo âu, chúng tôi luôn bị những lời cảnh cáo đe dọa từ phía người chủ nhà 158/4C. Rất mong được sự giúp đỡ và can thiệp kịp thời của các cơ quan chính quyền, để gia đình chúng tôi an tâm sinh sống và nhất là tài sản của gia đình chúng tôi không bị bọn người xấu lợi dụng danh nghĩa chính quyền lấn chiếm, đập phá. Xin chân thành cảm ơn.

Ký tên
Nguyễn Thụy Long

Gởi kèm theo đơn gồm có :

-Giấy hợp thức hóa nhà, mang tên Nguyễn Thụy Long

-Bản vẽ do phòng Xây Dựng UBND quận Phú Nhuận cấp.

-Biên nhận hồ sơ của Trật Tự Đô Thị Phường 7 quận Phú Nhuận

-Hai đơn tố cáo hành động đập phá xâm phạm tài sản của người dân ( 1 đơn gửi cho ban Trật Tự Đô Thị Ph.7, 1 đơn gửi cho ban Công An phường 7 ghi ngày 11-6-2007)

-Đơn thưa XIN NGĂN CHẶN XÂY CẤT NHÀ TRÁI PHÉP ghi ngày 29-10-2005.

-Thư mời Nguyễn Thụy Long đến UBND P7 ngày 11-1-2005m để giải quyết nhà đất theo đơn khiếu nại ngày 29-10-2005 do bà phó chủ tịch phường bà Trần thị Lan ký.

* Chúng tôi mong rằng chính quyền địa phương, trong quyền hạn và nhiệm vụ của mình, giải quyết ngay việc này, trước hết và trên hết, buộc nhà hàng xóm phải trả lời về vụ đập phá nhà công dân. Truy tìm và trừng phạt bọn côn đồ đã làm việc dã man này.

Thứ hai, buộc chủ nhà 158/4C ngừng ngay việc xây dựng đang làm điêu đứng nhà bên cạnh.

Có hay không việc liên kết giữa chính quyền địa phương và chủ căn nhà 158/4C là chuyện cần phải điều tra sau này.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn