BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 72812)
(Xem: 62102)
(Xem: 39201)
(Xem: 31055)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Ra khỏi Đảng thì có gì mà phải bịn rịn, lưu luyến?

16 Tháng Bảy 201312:00 SA(Xem: 1257)
Ra khỏi Đảng thì có gì mà phải bịn rịn, lưu luyến?
51Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
51
Ngay từ khi thành lập Đảng CS thì họ đã có chủ trương “trí phú địa hào đào tận gốc trốc tận rễ” chủ trương của những người CS là đem lại quyền lợi và lãnh đạo cho giai cấp công nông chứ không phải cho dân tộc, vì vậy Đảng có chủ trương chia rẽ trong nội bộ dân tộc, ngày nay thì rõ hơn, chỉ có đảng viên mới được làm quan và mới được công tác trong những cơ quan béo bở, không đủ đảng viên thì mới lấy dân.

Trước kia và ngày nay cũng vậy thôi, có người vào Đảng để yên một bề đỡ bị dìm trong công việc, thế thôi chứ cũng chẳng mấy người có mộng làm quan. Họ chán Đảng vì nhiểu lý do, mà điều dễ thấy rõ nhất là những gì liên quan tới đời sống hàng ngày. Chán Đảng vì Đảng tham nhũng nhiều quá, chán Đảng vì những đường lối chinh sách của Đảng quá nghiệt ngã và vô lý, số đảng viên ở nông thôn cũng nhiều , họ chán Đảng vì Đảng cướp đất và đàn áp người dân, họ chán Đảng vì luật pháp của Đảng bất công, họ chán Đảng vì Đảng lép về thằng Tàu và có biểu hiện bán nước cho Tàu.

Có điều là khi người ta viết đơn ra khỏi Đảng thì tâm lý chung là người ra day dứt, bịn rịn, coi như mình phải cắt đi một phần của cơ thể. Trước kai nhà thơ Chế Lan Viên đã viết:

Ngày vào Đảng đất trời như đổi khác
Những vật vô trí cũng làm dưng nước mắt
Đá sỏi khô cằn sao bỗng thấy thiêng liêng....

Tại sao như vậy? Vì Đảng đã tuyên truyền và giáo dục cho người ta quá nhiều về Đảng. Đại đa số người theo Đảng đều không biết Đảng là cái gì? Đảng cũng không giải thích mà cứ thần thánh hóa Đảng làm cho người ta cứ tưởng Đảng như một hiện tượng tự nhiên, như thần thánh, mặc đù Đảng ngồi lù lù trước mắt. Đảng là một nhóm người, cụ thể bộ phận cao nhất của Đảng thì có ông Trọng Lú lẫn, bảo thủ, ngu dốt, sang Cu ba nói chuyện mà người ta không thèm mời sang nước khác nữa.

Đảng là “đồng chí” Ba Dũng, một con người gian manh, xảo trá, lắm thù đoạn đày mưu ma chước quỷ và ít học, tàn bạo. Ở những nước tiên tiến đa đảng thì người ta coi đảng rất bình thường, chồng một đảng, vợ một đảng, nay bỏ đảng ngày, mai sang đảng khác chẳng sao cả, còn ta chỉ có những người ở trong Đảng lâu nâm mới coi đảng chẳng ra cái đinh gì cả.

Người ở trong nước là đảng viên thì ít nhiều tự hào vênh váo, còn nếu ra nước ngoài thì giấu mình là đảng viên như mèo giấu cứt. Phải nghĩ như vậy thì đầu óc mới thanh thản và dễ dàng từ bỏ Đảng.

Có một điểu này rất rõ ràng mà không hay ai nói ra, đó là những ai là đảng viên thì ít nhiều có tính lưu manh, họ bị lưu manh hóa ngay từ khi phấn đấu tu dưỡng vào Đảng, có thực hiện những điều vô đạo đức, lừa thầy phản bạn, leo lên lưng người khác thì mới dễ vào Đảng, đó là tố cáo, nói xấu sau lưng bạn để tấn công và còn nhiểu thủ đoạn khác nữa.

Những đảng viên có tốt đẹp gì đâu, phần lớn là những người dốt chuyên môn nên mới lao vào “tu dưỡng” để bù lại. Ta thấy cùng là một con người, lúc bình thường thì cũng con người ấy, khi khoác áo đảng viên thì cũng con người ấy chứ có khác gì đâu. Nay đảng viên lại không thể xin được việc làm ở những cơ sở kinh tế hay cơ quan nước ngoài, vì họ biết đảng viên là người xấu. Đây cũng là một lý do người ta xin ra khỏi Đảng, tức là “bỏ Đảng lấy đô” (đô la ấy mà). Ra khỏi Đảng thì có gì mà phải bị rịn, lưu luyến? Ai bỏ Đảng cứ việc bỏ, chẳng cần phải bàn nhiều cho tốn giấy mực hoặc công gõ phím.

Ngô Văn Ngói
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn