Chuyện CÁI LƯỠI
“ Một hôm, người chủ bảo người đầy tớ rằng: “Mày ra bắt con lợn đem làm thịt, và xem cái gì ngon hơn cả thì đem về đây cho tao”.
Tên đầy tớ vâng lời, bắt lợn giết và lấy cái lưỡi đem vào hầu chủ.
Mấy hôm sau, người chủ muốn thử tên đầy tớ, lại bảo nó đi làm thịt con lợn khác và dặn rằng: “Xem cái gì không ngon hơn cả thì đem vào”.
Tên đầy tớ làm lợn xong, lại đem cái lưỡi vào cho chủ.
Người chủ quát: “Thằng này láo! Sao lần này mày lại đem cái lưỡi vào cho ta như lần trước?”
- “Thưa ông, cũng một cái lưỡi, khi tử tế ra thì không có gì tốt cho bằng, nhưng khi độc ác, thì lại không có gì xấu bằng”.
Chuyện nay kể rằng.
Nhà nọ có đưa con trai mới lớn, một hôm nó đọc câu truyện ngụ ngôn về cái lưỡi, nó hỏi bố cái gì nhanh nhất và cái gì chậm nhất. Bố nó trả lời.
- Cái cơ chế con à.!
Cậu bé hỏi cơ chế là cái gì mà nhanh nhất hả bố.
Bố trả lời.
- Cơ chế nhanh nhất khi tăng tiền thu, nếu xã hội lạm phát thì cơ chế điều chỉnh giá tăng phù hợp với thị trường rất nhanh. Ví dụ như tiền truyền hình cáp, tiền xăng, gas, tiền học, tiền gửi xe, tiền viện phí, thuốc men, phí cầu đường... Cơ chế cũng nhanh nhất khi cấp giấy phép, bổ nhiệm cán bộ...
Cậu bé hỏi thế cái gì chậm nhất hả bố.
Bố trả lời
- Cái cơ chế con à.!
Con hỏi sao vẫn thế, bố trả lời.
- Vì cơ chế lúc chi tiền ra đã lâu la rườm rà rồi, dù giá thị trường đã vọt xa thì giá chi ra của cơ chế vẫn dậm chân tại chỗ. Như tiền đền bù đất, tiền lương, tiền thương binh, liệt sĩ... nếu có điều chỉnh thì rất ề à như con sên, bên này trình, bên kia họp, bên này xem xét ...rất lâu mới theo kịp tốc độ lạm phát. Về cán bộ có người tốt ì ạch mãi chả lên chức nào, giấy phép có nơi 5 năm chưa xong. Thế nên cơ chế cũng là chậm nhất con ạ.
Người Buôn Gió
09-10-2012
Theo Blog Người Buôn Gió
Gửi ý kiến của bạn