Hai năm về trước cơ quan an ninh điều tra, Bộ công an cùng với công an Đà Nẵng đã bắt khẩn cấp nhà báo, blogger Trương Duy Nhất tại nhà riêng với cáo buộc lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của nhà nước, lợi ích hợp pháp của tổ chức công dân theo điều 258 Bộ luật hình sự.
Vào ngày 4 tháng 3 Tòa án Nhân dân thành phố Đà Nẵng đã tuyên phạt Trương Duy Nhất 2 năm tù về tội vi phạm điều 258 Bộ luật hình sự. Sau đó trong phiên phúc thẩm ngày 26 th áng 6 Tòa án Nhân Dân tối cao Đà Nẵng vẫn giữ nguyên mức án này.
Ngay sau đó nhiều tổ chức quốc tế đồng loạt lên tiếng kêu gọi Hà Nội phải thả ngay Trương Duy Nhất vì ông không vi phạm luật pháp Việt Nam mà chỉ thực thi quyền phát biểu của một công dân.
Sau khi ông bị bắt các báo lề phải cùng cho rằng ông đã đăng tải các bài viết phỉ báng, vu không và mạ lỵ các cấp cao nhất của chính phủ Việt Nam cũng như Đảng cộng sản Việt Nam từ ông Nguyễn Phú Trọng cho tới chủ tịch nước Trương Tấn Sang.
Ý chí Trương Duy Nhất?
Sáng ngày hôm nay 26 tháng 5 chúng tôi may mắn liên lạc được với nhà báo Trương Duy Nhất tại Phi trường Vinh trước khi ông và gia đình bay về Đà Nẵng. Câu đầu tiên ông cho biết tình trạng sức khỏe của mình:
"Tôi bị cột sống thoái vị nặng mà. Nhưng nói chung không đến nỗi gì. Làm sao khuất phục được ý chí của Trương Duy Nhất?"
Khi chúng tôi hỏi cảm giác của ông thế nào khi ra khỏi trại giam với sự chào đón của gia đình, người thân lẫn bạn bè, ông nói:
"Đầu tiên không phải gia đình, gia đình và bạn bè tôi đi đón, và cái điều này chẳng có cảm xúc gì cả. Tới thời hạn trạ tự do thì họ phải buộc trả tự do cho tôi thôi và tôi đang muốn có một cái cảm xúc, cảm xúc mạnh nhất mà tôi mong nhất là khi Trương Duy Nhất vừa bước chân ra khỏi tù thì những thằng ích kỷ ăn tàn phá hoại đất nước những thằng đang bắt dân vô tội thì nó phải vào tù thay tôi và đó là điều tôi đang mừng thế thôi!"
Chúng tôi tỏ ý lo ngại cho ông vì mới ra khỏi nhà giam đã có thái độ rất quyết liệt như thế sẽ không tốt cho cuộc sống của ông về sau, Trương Duy Nhất dõng dạc nói trước khi lên máy bay:
"Tôi ngại gì? Tôi có tội đâu mà tôi ngại? Còn giả sử nó bỏ tù tôi tiếp chung thân hay tử hình đi nữa thì tôi có một câu tôi từng nói mà chắc bạn đã thuộc rồi. “Có thể cưỡng bức được hành vi chứ không cưỡng bức nổi tư tưởng” (thôi tôi có vé rồi tôi phải vào lên máy bay) tôi chỉ gửi lời cảm ơn tất cả các bạn đọc của tôi đã quan tâm trong suốt thời gian hai năm tôi ở tù. Và Trương Duy Nhất đã vận động người chung lên tiếng một lần khi tất cả các người khác lên tiếng."
Nhà báo Trương Duy Nhất là ngòi bút cho nhiều tờ báo chính thống trong đó có tờ Đại Đoàn Kết và Công An Quảng Nam Đà Nẵng. Năm 2011 ông tuyên bố bỏ viết báo để viết trên trang blog cá nhân của mình mang tên “Một góc nhìn khác”.
Từ trang blog này ông link hàng trăm bài đả kích thói xấu của cấp lãnh đạo và chế độ. Trang blog “Một góc nhìn khác” có số lượng truy cập nhất nhì Việt Nam và ngay sau khi bị bắt trang này đã bị chính quyền xóa tên trên mạng lưới Internet.
Mặc Lâm, biên tập viên RFA
26-05-2015
Gửi ý kiến của bạn