(Xem: 2644)
Xuân Tóc Đỏ chỉ là nhân vật tưởng tượng, còn Xuân Tóc Quăn là nhân vật có thật, là thi sĩ số một của chế độ cộng sản Việt Nam. Xuân không là Phó thủ tướng, Bộ trưởng, Thứ trưởng như Tố Hữu, Huy Cận, Hoàng Minh Giám, Lưu Trọng Lư, hoặc là cập rằn Nguyễn Đình Thi, Tô Hoài, Hoài Thanh, của chế độ, Xuân chỉ là con cún, con miêu được chủ cưng chiều, sáng chiều cho ở bên cạnh để… liếm đít.
(Xem: 16615)
Tô Lâm được công luận phong là “người hùng cướp đất Văn Giang”. Trong phi vụ Văn Giang tháng 4 năm 2012, Tướng Lâm đã huy động lực lượng đông đảo tới 2000 công an phục vụ mục đích giải phóng mặt bằng cho dự án khu đô thị Ecopark mà thực chất là c.ướp đất của dân 3 xã Phụng Công, Cửu Cao và Xuân Quan. Hàng chục nông dân đã bị b.ắt giữ vì dám phản kháng để giữ đất. Nhưng có ai biết được rằng, sau vụ đàn áp dân chúng cho một dự án thuần túy kinh doanh, một nhân vật có tên Tô Dũng đã được chủ tịch Hưng Yên phê duyệt cho phần diện tích đất hơn 1.000 héc ta, như một “đáp lễ”. Tô Dũng là em ruột của Tô Lâm, hiện là giám đốc công ty bất động sản Xuân Cầu Holding. Đồng thời Tô Dũng cũng là đơn vị độc quyền phân phối xe Vespa tại miền Bắc.
(Xem: 9654)
Bí thư Lan dùng quyền lực che đậy cho Phúc Sơn và các doanh nghiệp sân sau “ăn đất”, xé nát rừng Tam Đảo để xây khách sạn, phân lô bán nền. Ngân sách bị rút ruột, còn gia đình bí thư Lan thì giàu nứt đố đổ vách. Quyền lực nắm trong tay, tiền nhiều hơn lá rừng, nên quan bà Hoàng Thị Thuý Lan khuynh đảo cả hệ thống chính trị tỉnh Vĩnh Phúc. Luân chuyển cán bộ để bán ghế, sắp xếp bè cánh, trừng phạt các đối thủ… là nghề của Lan. Tuy suy thoái về mặt đạo đức, sa sút về nhân cách, vậy mà lần bỏ phiếu tín nhiệm lãnh đạo mới đây, số phiếu tín nhiệm của bà Lan cao ngất ngưỡng và chỉ bị duy nhất một phiếu tín nhiệm thấp.
(Xem: 8983)
Và mỗi thời kỳ, mỗi giai đoạn, mỗi lần thay đổi chính sách lại có thứ tù nhân mới, có kẻ bị khai trừ mới. Có thứ bị khai trừ trong “thời kỳ” theo đệ tứ hay theo đệ tam, khai trừ “thời kỳ” cải cách ruộng đất, khai trừ “thời kỳ” Nhân Văn Giai Phẩm, khai trừ “thời kỳ” chính sách theo Nga hay theo Tàu, khai trừ “thời kỳ” trong “vụ án chống đảng, chống nhà nước ta đi theo chủ nghĩa xét lại và làm tình báo cho nước ngoài”, khai trừ “thời kỳ” Mặt trận Giải phóng miền Nam, khai trừ “thời kỳ” những người cựu kháng chiến Nam bộ.
(Xem: 9474)
Hiện nay Trạc đang trở lên điên cuồng vì tương lai tới của mình bởi không thể ngồi ghế trưởng ban nội chính được quá 2 nhiệm kỳ, nhất là kinh tài sân sau của Trạc là Bắc Á và Thái Hương đang trong cơn khó khăn. Mất chức không những mất quyền mà còn sẽ mất luôn nguồn lợi. Trạc đang đi vào con đường mà Trương Hoà Bình đã làm, đó là trước khi về đe doạ khủng bố các nơi, để sân sau mình cướp lợi ích như vụ Nguyễn Cao Trí cướp dự án Lâm Đồng do Trương Hoà Bình đạo diễn.
(Xem: 7876)
Vài tháng sau ngày bị ” Giải phóng ” người dân miền Nam nghe thông tin ngày mai sẽ có đổi tiền. Cả Saigon nhốn nháo bất kể giờ thứ 25, ai cũng tất bật chạy đôn đáo để tranh thủ không nhìn những đồng tiền kiếm bằng mồ hôi nước mắt biến thành đống giấy lộn, nhất là đồng tiền của 1 chế độ đã bị chôn. Nỗi đau cũng không khác gì khi nhìn lá cờ vàng mà mình từng trân trọng kính cẩn bị vất bỏ, bị chà đạp… Năm trăm đồng VNCH chỉ đổi được 1 đồng miền bắc và mỗi gia đình chỉ đổi được 200 đồng tiền mới.
(Xem: 10146)
Với sự chống lưng của đại tướng Lê Đức Anh, bố vợ Vũ Chính cùng con rể Nguyễn Chí Vịnh đã biến Tổng Cục 2 (TC2) thành cơ quan siêu quyền lực, đứng trên cả Bộ Chính trị, gây nên vô số bê bối trong cung đình cộng sản. Những thủ đoạn tàn độc mà một số cá nhân, phe nhóm trong Đảng CSVN sử dụng Tổng cục này để triệt hạ đối thủ của mình, nhằm thâu tóm quyền lực, đã hiện rõ trong giai đoạn này. Hai vụ án chấn động trong đảng và cả hệ thống chính trị phải kể đến, xảy ra từ trước đại hội 7 năm 1991
(Xem: 10981)
Đời binh nghiệp luôn là niềm tự hào và là những trang đời đẹp nhất đối với các đấng nam nhi khi cống hiến, phụng sự cho Tổ quốc. Nguyễn Chí Vịnh thì khác, Vịnh luôn chọn lối đi riêng, lối đi trải đầy bổng lộc, quyền lực cho bản thân, gia đình và phe nhóm. Tuy nhiên, luật Trời thật khắc nghiệt và công bằng. Làm đại quan mà cưỡi trên cổ nhân dân, hút máu và đạp lên đầu đồng đội để bước đi, cái kết sẽ cay đắng và thảm khốc. Khi anh không vì quốc gia, dân tộc, luôn bán linh hồn cho quỷ dữ và ngoại bang, thì cái giá phải trả sẽ không hề rẻ chút nào.
(Xem: 8404)
Hôm nay 8 tháng 5 năm 2023 ông Trọng chủ trì xem xét vụ việc này và kết luận rất nặng nề đối với ông Nguyễn Ngọc Ánh. Ông Ánh là cấp dưới, dây dưa sai phạm của ông từ những người trên ông, họ phó là tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Minh, phó thủ tướng thường trực Trương Hoà Bình, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ( sau là chủ tich nước ) và ảnh hưởng của nguyên chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Với những gì nêu trên, có thể thấy ý kiến dư luận về hai chiều hướng xử đến ông Nguyễn Ngọc Ánh là dừng, hay do cân nhắc sợ vỡ bình, sợ phe nhóm ông Sang, Phúc , Bình còn ảnh hưởng mạnh mà phải cẩn trọng làm từng bước đều có cơ sở cho cả hai.
(Xem: 10078)
Hùng Phò Mã hiện nay đang giữ chức phó tổng cục trưởng tổng cục thuế, nếu ông Phúc không bị bắt về, có lẽ Hùng sẽ nắm chức tổng cục trưởng tổng cục thuế năm 2023 này và lên thứ trưởng vào năm 2025, vào uỷ viên trung đảng năm 2026. Nhưng con đường thăng tiến của Hùng đã bị ngưng lại khi ông Phúc về, Bộ Tài Chính trao quyền tổng cục trưởng cho người khác là ông Mai Xuân Thành. Hùng Phò Mã trước cảnh bố vợ mất quyền, mẹ vợ bị giam lỏng, viễn cảnh đen tối của nhà vợ hiện rõ trước mắt. Trong khi tuổi mình còn đang sung sức, đã tính chuyện li dị vợ để cắt đứt liên quan. Ôm khối tài sản khổng lồ đã kiếm chác được từ ảnh hưởng của ông Phúc để lo cho thân mình.
(Xem: 14753)
Nhà văn Nguyễn Trọng Tạo có bài "Tự dưng lại nghĩ đến tiền" để phản ánh tâm trạng lo âu, chán ngán của người dân trước vấn đề lạm phát tồi tệ nhất tại Việt Nam tính trong 3 năm qua. Từ đó ông hồi tưởng đến câu chuyện đổi tiền ngày xưa đã mang lại thảm ...
(Xem: 16172)
Tết nào tui cũng ngồi nhớ những cái tết thời bao cấp. Thời đó nghèo khổ lắm nhưng vui lắm. Cứ mỗi lần tết đến là háo hức vô cùng. Còn bé thì háo hức đến tết được mặc áo mới, được lì xì, được ăn thịt cá thoả thuê… Tuổi thanh niên thì háo hức được về quê ...
(Xem: 18568)
Thời bao cấp có rất nhiều loại tem phiếu, không thể nhớ hết được. Ví dụ Phiếu chứng nhận máy thu thanh chẳng hạn, tui quên khuấy đi mất. Còn các loại tem gạo, tem vải, tem đường thì nhiều vô kể. Trung ương phát hành rồi về tỉnh còn phát hành tem phiếu ...
(Xem: 15117)
Thời bao cấp trai gái thời thượng không ai gọi là hot boy, hot girl. Không biết miền Nam gọi là gì chứ ở miền Bắc trai gái thời thượng đều gọi là người yêu lý tưởng. Ngay cả cái từ hot hình như cũng chỉ được dùng hơn chục năm trở lại đây thôi, nó bắt ...
(Xem: 12989)
Đã có vài ba phim truyền hình kể về thời bao cấp rồi nhưng chưa có phim nào ghi lại thật đúng thời ấy cả. Mình rất muốn làm một phim về thời bao cấp, làm thật chuẩn để mọi người nhớ lại cái thời đã qua. Nhiều chuyện bây giờ kể lại cho trẻ con chúng nó ...
(Xem: 14881)
Một tuần sau khi tớ tung lên mạng “Phấn đấu kí số 27”, đã có khá nhiều người, đặc biệt là lớp trẻ (từ 50 tuổi trở xuống), comment, gửi message và gọi điện hỏi thăm tớ về những hiện tượng bao cấp mà tớ mới lướt qua vài dòng. Tớ mới chợt nghĩ ra: Ừ nhỉ, ...
PHÊ BÌNH MỚI
16 Tháng Bảy 202510:34 CH
купить диплом с реестром в москве <a href=http://arus-diplom31.ru>купить диплом с реестром в москве</a> .
16 Tháng Bảy 202510:27 CH
Телеграм накрутка подписчиков <a href=https://vc.ru/niksolovov/1284845-telegram-nakrutka-podpischikov-top-19-servisov-2025-goda-silnyi-post>Телеграм накрутка подписчиков</a>
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0
24 Tháng Sáu 2025
Nhóm chủ trương ủng hộ và muốn duy trì Án Tử Hình cho rằng tử hình là biện pháp công bằng (morally justified), hữu hiệu (better tool) của công lý để ngăn ngừa, giảm thiểu các tội ác tày trời. Nó sẽ làm tội phạm không còn cơ hội (tử hình rồi còn gì!) phạm tội thêm nữa; đồng thời cũng là bài học cho các kẻ xấu máu (bad guys) đang có các dự tính phạm tội phải suy nghĩ kỹ lại các hậu quả trước khi phạm pháp (?!) Một thực tế rất rõ là ở các quốc gia có án tử hình, mức độ phạm pháp cũng thấp hơn.
16 Tháng Sáu 2025
Nhưng có một điều mà rất ít người nhận ra – hoặc nếu có, cũng không dám nói ra: đó là dân tộc này chưa bao giờ chiến thắng được kẻ thù nguy hiểm nhất của chính mình – sự ngu dốt. Và nguy hiểm hơn nữa là: họ không hề biết rằng mình đang thua trong cuộc chiến ấy. Họ cứ tưởng mình là nhất, trong khi lại trượt dài trong những thất bại âm thầm: thất bại trong giáo dục, trong khoa học, trong sáng tạo, trong quản trị xã hội – và trên hết, là thất bại trong việc tự vấn chính mình.
11 Tháng Sáu 2025
Thật ra hàng giả và chế độ cộng sản là mối quan hệ cộng sinh. CSVN phải dung túng cho hàng giả tồn tại vì hàng giả mang lại tiền thật cho CSVN. Chỉ khi nào triệt phá được hết đường dây cán bộ giả, bầu cử giả, đạo đức giả thì mới mong xử lý hết được nạn hàng giả ở Việt Nam. Mà triệt phá đường dây này thì lấy ai làm cán bộ?
11 Tháng Sáu 2025
Ngẫm lại câu nói của TT Nguyễn Văn Thiệu: “Làm kẻ thù của Mỹ thì dễ, làm bạn với Mỹ thì rất khó”. Nửa thế kỷ sau khi Putin xua quân Nga xâm lăng Ukraine. Tổng Thống, Quân, Dân Ukraine quyết tâm chống trả với kẻ thù Nga tàn bạo sát hại và phá nát đất nước Ukraine. Trong khi đó nhiều “bạn” đồng minh hết lòng hỗ trợ nhưng cũng có “bạn” lúc thế nầy, lúc thế kia làm áp lực cho TT Zelensky không biết đâu mà lường!...

Nguyên thủ hay là nguyên (bầy) thú?

25 Tháng Sáu 20256:58 SA(Xem: 1077)
Nguyên thủ hay là nguyên (bầy) thú?
50Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
00

Mấy hôm nay, mạng Anh-tạch-nét ngập tràn lời tung hô của đám phóng viên quốc doanh, nhà báo quốc khánh, iu-túp-pơ quốc sự, phây-búc-cơ chính thống, và tíc-tốc-cơ vừa hồng vừa chuyên – tất cả đều mang nhãn mác Ma-dê-in Việt Cộng, thi nhau bốc thơm cho màn “ngoại giao hang Pắc Bó” của ông Thủ tướng Phạm Minh Chính khi tiếp ông Tổng thống Pháp Emmanuel Macron.

Tổng thống Pháp và ông Phạm Minh Chính - 2025 (Hình TTXVN)
Tổng thống Pháp và ông Phạm Minh Chính - 2025 (Hình : TTXVN)


Sau buổi gặp, rõ là khách đã muốn “lượn” cho nhanh, nhưng chủ nhà vẫn ngúng nguẩy níu giữ, y như tiết mục quan họ giao duyên “người ơi người ở đừng về” bản remix dành cho nguyên thủ. Tay cầm tay, vai vỗ vai, miệng cười ha hả, ông Chính bỗ bã mời: “Ngài có đi đâu mà bay qua vùng trời Việt Nam thì cứ hạ cánh xuống, uống cà phê với tôi và anh Tô Lâm, xong rồi đi tiếp!”. Nghe mà tưởng đang rủ bạn nhậu ghé quán bà Ba béo đầu ngõ “làm chai bia”, chứ không phải tiếp chuyện vị Tổng thống đến từ một trong những quốc gia văn minh nhất của nhân loại.

Dường như sợ Tổng thống Pháp không hiểu lời mời “tạt té” uống café (dù đã có thông dịch viên đứng kế bên), ông Thủ tướng Việt cộng còn tận dụng luôn chức năng… hình thể để minh họa cho chuyến bay trong trí tưởng tượng của mình. Trong khi tay trái đang… bận cầm tay ông Macron, thì tay phải của ông Chính liên tục đập đập, vỗ vỗ vào người vị Tổng thống Pháp. Rồi ông cũng dùng chính cánh tay phải ấy, hạ thấp xuống quá hông để diễn tả cho cái sự hạ cánh của phi cơ, sau đó lại hất hất ra ngoài, kèm theo câu kết “xong rồi đi tiếp!”

Cử chỉ ấy, từ cách vỗ vai suồng sã, đến cái hất tay thô thiển đều được phô phang trước ống kính máy quay, trong con mắt bàn dân thiên hạ, không chỉ phản ánh thứ ngoại giao thô lậu và xuẩn ngốc, mà còn mang nỗi nhục quốc thể. Có lẽ ông Chính và cả giàn lãnh đạo cộng sản với hệ thống tuyên truyền hùng hậu nghĩ rằng, chỉ cần vài cử chỉ thân mật, vài câu nói suồng sã được dán nhãn “dân dã, gần gũi” là đủ thay thế cho cả một truyền thống lễ nghi, thể diện và sự chuẩn bị bài bản mà ngoại giao quốc tế đòi hỏi.

Màn mời chào của ông Chính khiến tôi đặt câu hỏi, liệu ông Thủ tướng có từng là một sản phẩm tuyên truyền nhồi sọ trong câu chuyện anh du kích chỉ cần một chiếc xẻng là có thể ném rơi máy bay Mỹ ? Hoặc chú phi công tài tình đến mức có thể tắt động cơ máy bay, núp trong đám mây trốn địch. Để bây giờ ông Chính nghĩ rằng ông Tổng thống Pháp cũng có thể cưỡi phi cơ như ngồi sau xe honda ôm, khi nổi hứng chỉ cần bấu vào mạng sườn người tài xế, ra hiệu dừng lại ở vùng trời nước này, hay không phận nước kia đặng “làm” chai bia, ly trà đá cho ngọt giọng.

“Quốc thể” không chỉ hiện diện trong những cung điện nguy nga hay trên bàn hội nghị trang trọng, mà còn thể hiện qua phong thái và cách ứng xử của người đại diện cho dân tộc. Năm 2016, bà Nguyễn Thị Kim Ngân, khi ấy là Chủ tịch Quốc hội, đã gây choáng váng với một màn cho cá ăn, đáng ghi vào sách đỏ ngoại giao. Trong chuyến tham quan nhà sàn ông Hồ cùng Tổng thống Mỹ Obama, bà bất ngờ bê cả xô thức ăn đổ ụp xuống ao, khiến ông Obama lúng túng, hoảng hốt giữa ống kính truyền thông quốc tế và ánh nhìn sửng sốt của phái đoàn hai nước.

Nhưng kiểu ngoại giao hợp tác xã không chỉ giới hạn khi tiếp khách ở sân nhà, nó còn được giới lãnh đạo “đảng ta” xuất khẩu ra nước ngoài.

Tháng 7/2017, ông Nguyễn Xuân Phúc đến Đức tham dự Hội nghị Thượng đỉnh G20 trong cương vị người đứng đầu Chính phủ. Giống như các nguyên thủ khác, ông được Thủ tướng Angela Merkel mời dự một chương trình nghệ thuật bên lề Hội nghị – buổi hòa nhạc tại Nhà hát Elbphilharmonie, biểu tượng văn hóa hàng đầu của nước chủ nhà. Dù cũng được xếp ngồi ở hàng ghế danh dự, giữa dàn lãnh đạo quyền lực nhất thế giới, ông Phúc vẫn không học được cách, hoặc chí ít là bắt chước sự trang trọng cho giống người ta. Khi bản Giao hưởng số 9 của Beethoven, dưới sự chỉ huy của nhạc trưởng lừng danh Kent Nagano vang lên, ông hồn nhiên cầm quyển chương trình hòa nhạc rồi… quạt phành phạch, như thể đang ngồi họp tổ dân phố giữa trưa hè bị cúp điện. Ông nóng, buồn ngủ, hoặc có thể thấy nhàm chán vì âm nhạc hàn lâm vượt quá sự cảm thụ và tầm hiểu biết của một ông Thủ tướng chỉ quen với thứ nhạc tuyên truyền, kích động bạo lực như nhạc đỏ xứ ông.

Truyền thông Đức đã gọi hành động của ông Phúc là “cử chỉ lạ”, “gây ồn ào” và “ảnh hưởng đến bà Thủ tướng Đức và các nguyên thủ quốc gia dự hội nghị G20”.

Sau vụ việc trên, không rõ ông Phúc có thoáng chạnh lòng ngượng ngùng hay không, nhưng người dân Việt Nam thì đã phải gánh chịu một nỗi nhục công khai. Nỗi nhục quốc thể không chỉ xuất phát từ cảnh nghèo đói, lạc hậu, mất tự do, phi dân chủ, mà còn được khắc họa bởi hình ảnh những lãnh đạo thất học, thô thiển, tham lam và đớn hèn – những người đại diện cho đất nước trên trường quốc tế.

Kể từ khi ĐCS cướp được chính quyền từ chính người Việt đến nay đã gần 1 thế kỷ, dân chúng chưa bao giờ được tự tay bỏ phiếu bầu lãnh đạo, cũng là bỏ phiếu cho danh dự của mình trên trường quốc tế. Thế nhưng, người dân Việt Nam luôn phải gánh chịu nỗi nhục quốc thể mỗi khi – cái mà họ bị gọi là – “lãnh đạo” bước chân ra thế giới. Ở trong nước thì bóc lột dân chúng, đàn áp, bỏ tù những tiếng nói đối kháng, ra quốc tế thì làm nhục quốc thể. Đó không phải là bản lĩnh của những “nguyên thủ”, mà là bản năng của “nguyên bầy thú” – đang cai trị gần 100 triệu con người trong một đất nước cùng khổ.

Ngày 11/6/2025
Phạm Thanh Nghiên

Nguồn: https://phamthanhnghien.blogspot.com/2025/06/nguyen-thu-hay-la-nguyen-bay-thu.html

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
DANH SÁCH TÁC GIẢ