(Xem: 1871)
Xuân Tóc Đỏ chỉ là nhân vật tưởng tượng, còn Xuân Tóc Quăn là nhân vật có thật, là thi sĩ số một của chế độ cộng sản Việt Nam. Xuân không là Phó thủ tướng, Bộ trưởng, Thứ trưởng như Tố Hữu, Huy Cận, Hoàng Minh Giám, Lưu Trọng Lư, hoặc là cập rằn Nguyễn Đình Thi, Tô Hoài, Hoài Thanh, của chế độ, Xuân chỉ là con cún, con miêu được chủ cưng chiều, sáng chiều cho ở bên cạnh để… liếm đít.
(Xem: 13125)
Tô Lâm được công luận phong là “người hùng cướp đất Văn Giang”. Trong phi vụ Văn Giang tháng 4 năm 2012, Tướng Lâm đã huy động lực lượng đông đảo tới 2000 công an phục vụ mục đích giải phóng mặt bằng cho dự án khu đô thị Ecopark mà thực chất là c.ướp đất của dân 3 xã Phụng Công, Cửu Cao và Xuân Quan. Hàng chục nông dân đã bị b.ắt giữ vì dám phản kháng để giữ đất. Nhưng có ai biết được rằng, sau vụ đàn áp dân chúng cho một dự án thuần túy kinh doanh, một nhân vật có tên Tô Dũng đã được chủ tịch Hưng Yên phê duyệt cho phần diện tích đất hơn 1.000 héc ta, như một “đáp lễ”. Tô Dũng là em ruột của Tô Lâm, hiện là giám đốc công ty bất động sản Xuân Cầu Holding. Đồng thời Tô Dũng cũng là đơn vị độc quyền phân phối xe Vespa tại miền Bắc.
(Xem: 8789)
Bí thư Lan dùng quyền lực che đậy cho Phúc Sơn và các doanh nghiệp sân sau “ăn đất”, xé nát rừng Tam Đảo để xây khách sạn, phân lô bán nền. Ngân sách bị rút ruột, còn gia đình bí thư Lan thì giàu nứt đố đổ vách. Quyền lực nắm trong tay, tiền nhiều hơn lá rừng, nên quan bà Hoàng Thị Thuý Lan khuynh đảo cả hệ thống chính trị tỉnh Vĩnh Phúc. Luân chuyển cán bộ để bán ghế, sắp xếp bè cánh, trừng phạt các đối thủ… là nghề của Lan. Tuy suy thoái về mặt đạo đức, sa sút về nhân cách, vậy mà lần bỏ phiếu tín nhiệm lãnh đạo mới đây, số phiếu tín nhiệm của bà Lan cao ngất ngưỡng và chỉ bị duy nhất một phiếu tín nhiệm thấp.
(Xem: 8405)
Và mỗi thời kỳ, mỗi giai đoạn, mỗi lần thay đổi chính sách lại có thứ tù nhân mới, có kẻ bị khai trừ mới. Có thứ bị khai trừ trong “thời kỳ” theo đệ tứ hay theo đệ tam, khai trừ “thời kỳ” cải cách ruộng đất, khai trừ “thời kỳ” Nhân Văn Giai Phẩm, khai trừ “thời kỳ” chính sách theo Nga hay theo Tàu, khai trừ “thời kỳ” trong “vụ án chống đảng, chống nhà nước ta đi theo chủ nghĩa xét lại và làm tình báo cho nước ngoài”, khai trừ “thời kỳ” Mặt trận Giải phóng miền Nam, khai trừ “thời kỳ” những người cựu kháng chiến Nam bộ.
(Xem: 8928)
Hiện nay Trạc đang trở lên điên cuồng vì tương lai tới của mình bởi không thể ngồi ghế trưởng ban nội chính được quá 2 nhiệm kỳ, nhất là kinh tài sân sau của Trạc là Bắc Á và Thái Hương đang trong cơn khó khăn. Mất chức không những mất quyền mà còn sẽ mất luôn nguồn lợi. Trạc đang đi vào con đường mà Trương Hoà Bình đã làm, đó là trước khi về đe doạ khủng bố các nơi, để sân sau mình cướp lợi ích như vụ Nguyễn Cao Trí cướp dự án Lâm Đồng do Trương Hoà Bình đạo diễn.
(Xem: 7326)
Vài tháng sau ngày bị ” Giải phóng ” người dân miền Nam nghe thông tin ngày mai sẽ có đổi tiền. Cả Saigon nhốn nháo bất kể giờ thứ 25, ai cũng tất bật chạy đôn đáo để tranh thủ không nhìn những đồng tiền kiếm bằng mồ hôi nước mắt biến thành đống giấy lộn, nhất là đồng tiền của 1 chế độ đã bị chôn. Nỗi đau cũng không khác gì khi nhìn lá cờ vàng mà mình từng trân trọng kính cẩn bị vất bỏ, bị chà đạp… Năm trăm đồng VNCH chỉ đổi được 1 đồng miền bắc và mỗi gia đình chỉ đổi được 200 đồng tiền mới.
(Xem: 9394)
Với sự chống lưng của đại tướng Lê Đức Anh, bố vợ Vũ Chính cùng con rể Nguyễn Chí Vịnh đã biến Tổng Cục 2 (TC2) thành cơ quan siêu quyền lực, đứng trên cả Bộ Chính trị, gây nên vô số bê bối trong cung đình cộng sản. Những thủ đoạn tàn độc mà một số cá nhân, phe nhóm trong Đảng CSVN sử dụng Tổng cục này để triệt hạ đối thủ của mình, nhằm thâu tóm quyền lực, đã hiện rõ trong giai đoạn này. Hai vụ án chấn động trong đảng và cả hệ thống chính trị phải kể đến, xảy ra từ trước đại hội 7 năm 1991
(Xem: 10261)
Đời binh nghiệp luôn là niềm tự hào và là những trang đời đẹp nhất đối với các đấng nam nhi khi cống hiến, phụng sự cho Tổ quốc. Nguyễn Chí Vịnh thì khác, Vịnh luôn chọn lối đi riêng, lối đi trải đầy bổng lộc, quyền lực cho bản thân, gia đình và phe nhóm. Tuy nhiên, luật Trời thật khắc nghiệt và công bằng. Làm đại quan mà cưỡi trên cổ nhân dân, hút máu và đạp lên đầu đồng đội để bước đi, cái kết sẽ cay đắng và thảm khốc. Khi anh không vì quốc gia, dân tộc, luôn bán linh hồn cho quỷ dữ và ngoại bang, thì cái giá phải trả sẽ không hề rẻ chút nào.
(Xem: 7862)
Hôm nay 8 tháng 5 năm 2023 ông Trọng chủ trì xem xét vụ việc này và kết luận rất nặng nề đối với ông Nguyễn Ngọc Ánh. Ông Ánh là cấp dưới, dây dưa sai phạm của ông từ những người trên ông, họ phó là tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Minh, phó thủ tướng thường trực Trương Hoà Bình, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ( sau là chủ tich nước ) và ảnh hưởng của nguyên chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Với những gì nêu trên, có thể thấy ý kiến dư luận về hai chiều hướng xử đến ông Nguyễn Ngọc Ánh là dừng, hay do cân nhắc sợ vỡ bình, sợ phe nhóm ông Sang, Phúc , Bình còn ảnh hưởng mạnh mà phải cẩn trọng làm từng bước đều có cơ sở cho cả hai.
(Xem: 9505)
Hùng Phò Mã hiện nay đang giữ chức phó tổng cục trưởng tổng cục thuế, nếu ông Phúc không bị bắt về, có lẽ Hùng sẽ nắm chức tổng cục trưởng tổng cục thuế năm 2023 này và lên thứ trưởng vào năm 2025, vào uỷ viên trung đảng năm 2026. Nhưng con đường thăng tiến của Hùng đã bị ngưng lại khi ông Phúc về, Bộ Tài Chính trao quyền tổng cục trưởng cho người khác là ông Mai Xuân Thành. Hùng Phò Mã trước cảnh bố vợ mất quyền, mẹ vợ bị giam lỏng, viễn cảnh đen tối của nhà vợ hiện rõ trước mắt. Trong khi tuổi mình còn đang sung sức, đã tính chuyện li dị vợ để cắt đứt liên quan. Ôm khối tài sản khổng lồ đã kiếm chác được từ ảnh hưởng của ông Phúc để lo cho thân mình.
(Xem: 14243)
Nhà văn Nguyễn Trọng Tạo có bài "Tự dưng lại nghĩ đến tiền" để phản ánh tâm trạng lo âu, chán ngán của người dân trước vấn đề lạm phát tồi tệ nhất tại Việt Nam tính trong 3 năm qua. Từ đó ông hồi tưởng đến câu chuyện đổi tiền ngày xưa đã mang lại thảm ...
(Xem: 15654)
Tết nào tui cũng ngồi nhớ những cái tết thời bao cấp. Thời đó nghèo khổ lắm nhưng vui lắm. Cứ mỗi lần tết đến là háo hức vô cùng. Còn bé thì háo hức đến tết được mặc áo mới, được lì xì, được ăn thịt cá thoả thuê… Tuổi thanh niên thì háo hức được về quê ...
(Xem: 17974)
Thời bao cấp có rất nhiều loại tem phiếu, không thể nhớ hết được. Ví dụ Phiếu chứng nhận máy thu thanh chẳng hạn, tui quên khuấy đi mất. Còn các loại tem gạo, tem vải, tem đường thì nhiều vô kể. Trung ương phát hành rồi về tỉnh còn phát hành tem phiếu ...
(Xem: 14475)
Thời bao cấp trai gái thời thượng không ai gọi là hot boy, hot girl. Không biết miền Nam gọi là gì chứ ở miền Bắc trai gái thời thượng đều gọi là người yêu lý tưởng. Ngay cả cái từ hot hình như cũng chỉ được dùng hơn chục năm trở lại đây thôi, nó bắt ...
(Xem: 12481)
Đã có vài ba phim truyền hình kể về thời bao cấp rồi nhưng chưa có phim nào ghi lại thật đúng thời ấy cả. Mình rất muốn làm một phim về thời bao cấp, làm thật chuẩn để mọi người nhớ lại cái thời đã qua. Nhiều chuyện bây giờ kể lại cho trẻ con chúng nó ...
(Xem: 14282)
Một tuần sau khi tớ tung lên mạng “Phấn đấu kí số 27”, đã có khá nhiều người, đặc biệt là lớp trẻ (từ 50 tuổi trở xuống), comment, gửi message và gọi điện hỏi thăm tớ về những hiện tượng bao cấp mà tớ mới lướt qua vài dòng. Tớ mới chợt nghĩ ra: Ừ nhỉ, ...
PHÊ BÌNH MỚI
17 Tháng Sáu 202512:23 CH
mostbet. <a href=https://www.mostbet4001.ru>https://www.mostbet4001.ru</a>
bởi 
17 Tháng Sáu 20259:02 SA
lucky jet 1win <a href=https://1win3009.com>https://1win3009.com</a>
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0
16 Tháng Sáu 2025
Nhưng có một điều mà rất ít người nhận ra – hoặc nếu có, cũng không dám nói ra: đó là dân tộc này chưa bao giờ chiến thắng được kẻ thù nguy hiểm nhất của chính mình – sự ngu dốt. Và nguy hiểm hơn nữa là: họ không hề biết rằng mình đang thua trong cuộc chiến ấy. Họ cứ tưởng mình là nhất, trong khi lại trượt dài trong những thất bại âm thầm: thất bại trong giáo dục, trong khoa học, trong sáng tạo, trong quản trị xã hội – và trên hết, là thất bại trong việc tự vấn chính mình.
11 Tháng Sáu 2025
Thật ra hàng giả và chế độ cộng sản là mối quan hệ cộng sinh. CSVN phải dung túng cho hàng giả tồn tại vì hàng giả mang lại tiền thật cho CSVN. Chỉ khi nào triệt phá được hết đường dây cán bộ giả, bầu cử giả, đạo đức giả thì mới mong xử lý hết được nạn hàng giả ở Việt Nam. Mà triệt phá đường dây này thì lấy ai làm cán bộ?
11 Tháng Sáu 2025
Ngẫm lại câu nói của TT Nguyễn Văn Thiệu: “Làm kẻ thù của Mỹ thì dễ, làm bạn với Mỹ thì rất khó”. Nửa thế kỷ sau khi Putin xua quân Nga xâm lăng Ukraine. Tổng Thống, Quân, Dân Ukraine quyết tâm chống trả với kẻ thù Nga tàn bạo sát hại và phá nát đất nước Ukraine. Trong khi đó nhiều “bạn” đồng minh hết lòng hỗ trợ nhưng cũng có “bạn” lúc thế nầy, lúc thế kia làm áp lực cho TT Zelensky không biết đâu mà lường!...
11 Tháng Sáu 2025
Không ai lạ gì truyền thống “cả họ làm quan” trong nội bộ Đảng, nhưng sự sắp đặt lần này đã vượt khỏi mọi giới hạn tối thiểu về thể diện chính trị. Hưng Yên, một tỉnh không nổi bật về thành tích chính trị hay truyền thống cách mạng, bỗng dưng trở thành trung tâm phát xuất quyền lực, khi lần lượt từng vị trí then chốt của ngành công an tại Hà Nội và Sài Gòn đều rơi vào tay người đồng hương của Tổng bí thư. Điều ấy đặt ra một câu hỏi nghiêm trọng: liệu bộ máy công an hiện nay còn là lực lượng bảo vệ pháp luật và trật tự xã hội, hay đã bị biến thành công cụ bảo vệ ngai vàng cá nhân?

Người Việt tị nạn, thể xác bị tổn thương, danh dự bị chà đạp!

05 Tháng Sáu 20257:26 SA(Xem: 545)
Người Việt tị nạn, thể xác bị tổn thương, danh dự bị chà đạp!
50Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
00

Không phải ai rời bỏ quê hương cũng đều muốn đi tị nạn, đặng sau đó kiếm một tấm vé đi định cư ở trời Tây.

Với nhiều người, nếu ở lại họ có thể sẽ chết, sẽ gục ngã trong chốn lao tù, hoặc phải sống câm lặng trong nỗi tuyệt vọng. Từ nạn nhân của cộng sản, không ít người Việt tị nạn tại Thái Lan nay trở thành mục tiêu cho những lời nhục mạ, vu khống đến từ những người khoác lên mình cái danh “mạnh thường quân,” “nhà hảo tâm,” dùng vài trăm đôla hay bao gạo để mua đặc quyền kiểm soát, mắng chửi và bóp méo sự thật…

Những ngày cuối Tháng Năm, 2025 vừa qua, cộng đồng người Việt tị nạn CSVN tại Thái Lan xôn xao hai sự kiện.

-Ngày 28 tháng Năm, anh Nguyễn Văn Ân, một nhà hoạt động dân chủ-nhân quyền từng bị truy nã tại Việt Nam từ nhiều năm trước, bị cảnh sát Hoàng Gia Thái Lan bắt và đưa vào trung tâm giam giữ người nhập cư bất hợp pháp (gọi tắt là IDC).

Khi còn ở Việt Nam, tôi và anh Ân cũng có khoảng thời gian trao đổi với nhau trong sứ mệnh cổ vũ quyền tự do thông tin-báo chí. Năm 2017, nhà cầm quyền tỉnh Nghệ An đã huy động hàng trăm cảnh sát cùng lực lượng chức năng để cưỡng chiếm đất đai của giáo xứ Kẻ Gai nằm ở xã Hưng Tây, huyện Hưng Nguyên. Anh Ân cùng với bà con đồng loạt ký đơn tố cáo nhiều quan chức xã về tội “hủy hoại tài sản,” “lạm quyền,”… hành động này của Ân sau đó bị nhà cầm quyền Nghệ An trả thù và phải rời bỏ quê hương.

Sang Thái Lan xin tị nạn, Ân may mắn được Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc (UNHCR) cấp quy chế. Nếu không có chính sách khắt khe về di trú từ Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump thì rất có thể anh Ân cùng vợ con đã được tái định cư tại Hoa Kỳ trong Tháng Năm.

Anh Nguyễn Văn Ân bị bắt vào IDC. (Hình - Mạng xã hội)
Anh Nguyễn Văn Ân bị bắt vào IDC. (Hình: Mạng xã hội)


-Ngày 27 Tháng Năm, một nam Yotuber nổi tiếng người Mỹ gốc Việt, trong một video livestream dài hơn 2 tiếng 40 phút được đăng tải lên nền tảng mạng xã hội, đưa ra không ít nhận định quy chụp, thiếu chính xác và có phần xúc phạm không ít người Việt tị nạn tại Thái Lan. Theo anh này, hiện nay nhiều người tị nạn có cuộc sống sung sướng và đầy đủ, có xe hơi, nhà có máy lạnh và tủ lạnh thì đầy ấp đồ ăn. Anh ta còn buông lời: “Ân hận vì từng giúp người tị nạn,”… “Nhiều người tị nạn bị bắt vào IDC, là do chính họ gọi cảnh sát Thái tới để được bắt, để có tiền từ hải ngoại gửi về và cơ quan UNHCR thấy được sự nguy hiểm đặng đưa đi Mỹ cho nhanh,” “Có người tị nạn thường dùng mặt nạ lên mạng xã hội kêu khóc là bị bắt hoài nhưng mỗi lần bị bắt là có tiền lời,” “Người tị nạn mà còn công khai số điện thoại vậy thì đâu có sợ cộng sản.”


Cũng thân phận tị nạn, cũng được nhận nhiều sự giúp đỡ của cộng đồng người Việt ở khắp nơi, khi nghe những lời tưởng như vô thưởng vô phạt này, không chỉ riêng cá nhân tôi mà còn cả hàng ngàn người Việt tị nạn đang sống chui lủi, bất hợp pháp tại Thái Lan thấy buồn bã, tủi phận vô cùng, cảm giác như xát muối vào vết thương lòng. Do Chính Phủ Thái Lan không ký công ước về người tị nạn, nên những người tị nạn không được cấp giấy tờ theo pháp luật, có thể bị cảnh sát Thái bắt giữ bất cứ lúc nào. Thảm cảnh của chúng tôi hiện đang là những người không có quê hương để sinh sống và để được bảo vệ.

Một người tị nạn biểu lộ cảm xúc biết ơn khi nhận được quà từ thiện của mạnh thường quân. (Hình - Minh Hải)
Một người tị nạn biểu lộ cảm xúc biết ơn khi nhận được quà từ thiện của mạnh thường quân. (Hình: Minh Hải)


Từ đầu năm 2025 đến nay, ước tính có gần 100 người Việt tị nạn bị bắt tại Thái Lan. Chỉ riêng ngày 23 Tháng Hai, có tới 60 người Thượng bị truy quét-một con số gây rúng động, đánh dấu giai đoạn người Việt tị nạn bị truy bức khốc liệt nhất trong nhiều năm qua.

Ở Việt Nam, người tị nạn bị nhà cầm quyền liệt vào danh sách phản động. Còn ở Thái Lan, nhiều người tị nạn là nạn nhân của bạo lực, đe doạ và sách nhiễu của Đại Sứ Quán CSVN tại Bangkok. Đây là đường cùng, một kiếp sống lưu vong của đời người tị nạn. Nhưng hơn hết, chúng tôi chấp nhận tất cả, chấp nhận sống trong cảnh bấp bênh và chưa từng oán trách tại sao Chính Phủ Thái Lan lại có những động thái thỏa hiệp với nhà cầm quyền CSVN để đàn áp chúng tôi xuyên biên giới. Bởi chúng tôi hiểu rõ, Thái Lan không phải là nơi mình chọn sống an nhàn, mà là nơi gần nhất để trốn chạy khỏi xiềng xích cộng sản, là nơi để tồn tại khi bị nhà cầm quyền “khủng bố” vì đã dám cất lên tiếng nói của sự thật và lương tri.

Trong thời điểm này, người Việt tị nạn tại Thái Lan nói riêng thật sự đối mặt với muôn vàn khó khăn. Nguy cơ bị bắt giữ luôn rình rập từng ngày. Cuộc sống mưu sinh chật vật: cơm áo gạo tiền, tiền thuê nhà, áp lực không ngừng đè nặng lên vai. Thời gian chờ đợi tái định cư kéo dài mòn mỏi, nằm trong nhà thì không có thu nhập, ra đường kiếm ăn thì nguy cơ bị cảnh sát bắt giữ lại quá rất cao.

Phải thừa nhận một số chia sẻ của nam Youtuber nêu trên là chính xác, một vài người trong số hàng ngàn người Việt tị nạn tại Thái Lan sắm được xe hơi để đi lại, thuê nhà có máy lạnh. Nguyên do là vài năm trước, họ làm Youtube chủ đề chính trị Việt Nam, thu nhập khá ổn định. Nhưng kể từ sau đại dịch COVID-19, nhà cầm quyền CSVN siết chặt kiểm soát nội dung trên Youtube, can thiệp mạnh mẽ đối với người xem, đồng thời nền tảng này ngày càng đặt ra nhiều chính sách nghiêm ngặt đối với người làm, khiến nhiều người buộc phải từ bỏ nghề.

Hiện tại phần lớn Youtuber phải chuyển sang làm những công việc tạm bợ, bấp bênh để kiếm sống qua ngày như: ra chợ làm rau, hái cần sa, phụ hồ, lượm ve chai hoặc có chút vốn thì sắm đồ buôn bán vỉa hè như trường hợp của anh Nguyễn Văn Ân-bán nước mía. Nếu trước kia, nhiều gia đình thuê nhà rộng rãi, trang bị máy lạnh đầy đủ để ở thì nay phần nhiều chuyển sang thuê nhà nhỏ hơn, thắt chặt chi tiêu, giảm bớt các nhu cầu không thiết yếu cho phù hợp với hoàn cảnh.

Đây là những chuyện cá nhân thường không tiện công khai nhưng do có sự khơi gợi nên tôi mới chia sẻ, chủ yếu mong dư luận rộng đường thông hiểu. Có thể nói, cuộc sống người Việt tị nạn tại Thái Lan giờ khắc nghiệt hơn bao giờ hết. Mọi người phải cạnh khốc liệt với lao động từ Miến Điện, Campuchia, Lào… công việc ngày càng ít, thu nhập bấp bênh, vừa nơm nớp lo sợ bị cảnh sát bắt vì lao động bất hợp pháp, vừa bị chủ ép trả lương thấp hoặc quỵt tiền công. Nhiều người từng là trí thức, kỹ sư, nhà báo tại Việt Nam giờ phải sống dựa vào những phần quà trợ giúp từ các tổ chức nhân đạo.

Tôi từng chứng kiến những bữa ăn thiếu thốn, khi cha mẹ tị nạn không dám cho con cái mình ăn nhiều bởi lo sợ ngày mai không còn gì để ăn. Hoặc bữa cơm cháo chủ yếu độn thịt mỡ và rau củ như ớt để có chất béo và vị cay, tránh cảm giác lạt lẽo. Mọi người chỉ biết ăn bữa hôm nay mà không biết ngày mai sẽ bị bắt, bị giam, hay bị trục xuất về Việt Nam. Và với những đứa trẻ theo cha mẹ sống đời tị nạn, chắc chắn ký ức của chúng rồi đây sẽ chứa đầy những khoảnh khắc nào là bữa ăn “san sẻ,” nào là những đêm hoảng loạn bị truy quét và những ngày theo cha mẹ vào nơi giam giữ.

Một tô cháo đầy ớt cho qua bữa của người tị nạn. (Hình - Minh Hải)
Một tô cháo đầy ớt cho qua bữa của người tị nạn. (Hình: Minh Hải)


Từ những khó khăn, để tồn tại qua từng ngày, không ít người tị nạn đã thay tâm đổi tánh, sống giả dối, ích kỷ, lừa gạt–hãm hại lẫn nhau. Chính những hình ảnh không tốt đẹp này, đã vô tình gây ảnh hưởng chung đến số đông người tị nạn. Những “mạnh thường quân,” “nhà hảo tâm” khi trao quà từ thiện đã có đôi lần dùng ánh mắt giám sát hoặc kèm những lời lẽ, đòi hỏi khắc khe như “Nhận quà mà không thấy một lời cảm ơn?” “Đặt bao gạo lên xe rồi chạy về, hành vi của quý vị khiến chúng tôi cảm thấy như mình phải có trách nhiệm với quý vị, chứ không phải chúng tôi đang san sẻ khó khăn với quý vị.”

Nghe rất chua xót, người Việt tị nạn tại Thái Lan chưa bao giờ hết cần sự quan tâm, giúp đỡ từ các hội đoàn, cộng đồng người Việt khắp nơi trên thế giới. Thế nên, những chia sẻ trong video livestream của nam Youtuber khiến nhiều người đâm lo ngại, ảnh hưởng đến tinh thần nhân đạo, vốn là truyền thống “lá lành đùm lá rách” bao đời nay của người Việt. Thật phẫn nộ khi có những người ném cho người tị nạn ít quà từ thiện rồi đòi hỏi lời cảm ơn, vẽ hành động để lấy danh tiếng cho bản thân. Từ thiện không phải là tấm vé để xúc phạm người khác, giúp một lần không có nghĩa là được quyền giẫm đạp lên nhân phẩm của người được giúp. Giúp để được tung hô, đó không phải là lòng trắc ẩn mà là một cuộc đầu tư. Đừng lợi dụng danh nghĩa “giúp người” để hành hạ nhân phẩm, người tị nạn cũng có lòng tự trọng, không ai muốn làm phông nền cho sự nổi danh của kẻ khác.

Bản thân tôi, cho đến bây giờ tôi chưa hề ân hận khi quyết định rời bỏ quê hương, rời bỏ gia đình để đi tị nạn. Nhưng tôi sẽ thật sự ân hận khi lỡ tay nhận những món quà từ thiện kiểu như vậy. Thật phiến diện khi chỉ vài người có cuộc sống tương đối đầy đủ mà lại đánh đồng cả cộng đồng hàng ngàn người đang còn mắc kẹt, sống trong cực khổ. Nhận quà thì nên có lời cảm ơn, đó là phép lịch sự tối thiểu dù người tị nạn hay không tị nạn. Nhưng điều đó không có nghĩa là phải chịu ơn mãi mãi, cúi đầu trước những lời bóp méo sự thật, xúc phạm cay nghiệt. Có những vết thương không phải do dùi cui gây ra, mà do lời nói đay nghiến như dao cắt, người tị nạn bị biến thành vai diễn trong vở kịch “từ thiện.”

Cũng cần phải nói thêm, người Việt tị nạn tại Thái Lan chưa bao giờ sợ cộng sản, họ chỉ sợ mắc bẫy sự khốn nạn, mưu mô xảo quyệt của cộng sản. Họ không phải là kẻ chủ yếu đi tìm giấc mộng trời Tây. Họ là những người chạy trốn khỏi nhà tù, khỏi tra tấn, khỏi bịt miệng. Ở Thái Lan, họ đang sống trong những ngày chỉ gọi là tồn tại, và đôi lúc tự hỏi: mình đang sống thật sự hay chỉ là tồn tại.

Người tị nạn cũng không cần lắm lời khen, không cần thương hại, chỉ mong được đối xử như con người, dù không có quốc tịch vẫn có quyền giữ lấy danh dự. Đây không phải là lời oán than, tôi chỉ muốn nói rằng: nếu ai đó từng giúp người tị nạn vì lẽ nghĩa đồng bào, xin chân thành cảm ơn. Nhưng nếu giúp để kể công, để nói những lời khó nghe thì xin ngưng lại. Hãy hiểu cho, cuộc sống tị nạn tuy đầy rẫy khổ cực nhưng không vì thế mà ai cũng mất đi lòng tự trọng.

Do đó, tôi tin chẳng mấy ai muốn bị cảnh sát Thái Lan bắt vào IDC để nhận tiền hải ngoại và để được cơ quan UNHCR giải quyết đưa đi Mỹ cho nhanh. Đặc biệt, vào ngày 16 Tháng Năm vừa qua, Việt Nam và Thái Lan chính thức nâng cấp quan hệ lên thành đối tác chiến lược toàn diện. Điều này dễ hiểu, chỉ một động thái ngoại giao nhỏ thôi cũng có thể khiến bất cứ người Việt tị nạn nào ở Thái Lan đối diện nguy cơ cao bị trục xuất về nước. Điển hình là trường hợp ông Y Quynh BĐăp, một nhà hoạt động người Việt tị nạn tại Thái Lan từ năm 2018, bị Chính Phủ Thái Lan bắt theo yêu cầu từ phía Chính Phủ CSVN, và Tòa án Hình sự Bangkok đã ra phán quyết cho phép dẫn độ ông về Việt Nam.

Cuộc sống tạm đủ ngày hôm nay không thể đổi lấy quyền được tồn tại vào ngày mai. Vì vậy, một khi đã có lòng hảo tâm giúp người tị nạn thì xin hãy giúp đỡ bằng cả trái tim, đừng bố thí và đừng biến những món quà từ thiện thành cái cớ để nhục mạ. Người tị nạn chúng tôi chỉ mong được sống như một con người dù nơi đất khách, với thân phận rẻ rúng và nỗi đau không thể nào giấu giếm.

Minh Hải
https://www.nguoi-viet.com/sai-gon-nho/nguoi-viet-ti-nan-the-xac-bi-ton-thuong-danh-du-bi-cha-dap/

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
DANH SÁCH TÁC GIẢ