(Xem: 3448)
Bí thư Lan dùng quyền lực che đậy cho Phúc Sơn và các doanh nghiệp sân sau “ăn đất”, xé nát rừng Tam Đảo để xây khách sạn, phân lô bán nền. Ngân sách bị rút ruột, còn gia đình bí thư Lan thì giàu nứt đố đổ vách. Quyền lực nắm trong tay, tiền nhiều hơn lá rừng, nên quan bà Hoàng Thị Thuý Lan khuynh đảo cả hệ thống chính trị tỉnh Vĩnh Phúc. Luân chuyển cán bộ để bán ghế, sắp xếp bè cánh, trừng phạt các đối thủ… là nghề của Lan. Tuy suy thoái về mặt đạo đức, sa sút về nhân cách, vậy mà lần bỏ phiếu tín nhiệm lãnh đạo mới đây, số phiếu tín nhiệm của bà Lan cao ngất ngưỡng và chỉ bị duy nhất một phiếu tín nhiệm thấp.
(Xem: 4020)
Và mỗi thời kỳ, mỗi giai đoạn, mỗi lần thay đổi chính sách lại có thứ tù nhân mới, có kẻ bị khai trừ mới. Có thứ bị khai trừ trong “thời kỳ” theo đệ tứ hay theo đệ tam, khai trừ “thời kỳ” cải cách ruộng đất, khai trừ “thời kỳ” Nhân Văn Giai Phẩm, khai trừ “thời kỳ” chính sách theo Nga hay theo Tàu, khai trừ “thời kỳ” trong “vụ án chống đảng, chống nhà nước ta đi theo chủ nghĩa xét lại và làm tình báo cho nước ngoài”, khai trừ “thời kỳ” Mặt trận Giải phóng miền Nam, khai trừ “thời kỳ” những người cựu kháng chiến Nam bộ.
(Xem: 4365)
Hiện nay Trạc đang trở lên điên cuồng vì tương lai tới của mình bởi không thể ngồi ghế trưởng ban nội chính được quá 2 nhiệm kỳ, nhất là kinh tài sân sau của Trạc là Bắc Á và Thái Hương đang trong cơn khó khăn. Mất chức không những mất quyền mà còn sẽ mất luôn nguồn lợi. Trạc đang đi vào con đường mà Trương Hoà Bình đã làm, đó là trước khi về đe doạ khủng bố các nơi, để sân sau mình cướp lợi ích như vụ Nguyễn Cao Trí cướp dự án Lâm Đồng do Trương Hoà Bình đạo diễn.
(Xem: 3372)
Vài tháng sau ngày bị ” Giải phóng ” người dân miền Nam nghe thông tin ngày mai sẽ có đổi tiền. Cả Saigon nhốn nháo bất kể giờ thứ 25, ai cũng tất bật chạy đôn đáo để tranh thủ không nhìn những đồng tiền kiếm bằng mồ hôi nước mắt biến thành đống giấy lộn, nhất là đồng tiền của 1 chế độ đã bị chôn. Nỗi đau cũng không khác gì khi nhìn lá cờ vàng mà mình từng trân trọng kính cẩn bị vất bỏ, bị chà đạp… Năm trăm đồng VNCH chỉ đổi được 1 đồng miền bắc và mỗi gia đình chỉ đổi được 200 đồng tiền mới.
(Xem: 3975)
Với sự chống lưng của đại tướng Lê Đức Anh, bố vợ Vũ Chính cùng con rể Nguyễn Chí Vịnh đã biến Tổng Cục 2 (TC2) thành cơ quan siêu quyền lực, đứng trên cả Bộ Chính trị, gây nên vô số bê bối trong cung đình cộng sản. Những thủ đoạn tàn độc mà một số cá nhân, phe nhóm trong Đảng CSVN sử dụng Tổng cục này để triệt hạ đối thủ của mình, nhằm thâu tóm quyền lực, đã hiện rõ trong giai đoạn này. Hai vụ án chấn động trong đảng và cả hệ thống chính trị phải kể đến, xảy ra từ trước đại hội 7 năm 1991
(Xem: 4593)
Đời binh nghiệp luôn là niềm tự hào và là những trang đời đẹp nhất đối với các đấng nam nhi khi cống hiến, phụng sự cho Tổ quốc. Nguyễn Chí Vịnh thì khác, Vịnh luôn chọn lối đi riêng, lối đi trải đầy bổng lộc, quyền lực cho bản thân, gia đình và phe nhóm. Tuy nhiên, luật Trời thật khắc nghiệt và công bằng. Làm đại quan mà cưỡi trên cổ nhân dân, hút máu và đạp lên đầu đồng đội để bước đi, cái kết sẽ cay đắng và thảm khốc. Khi anh không vì quốc gia, dân tộc, luôn bán linh hồn cho quỷ dữ và ngoại bang, thì cái giá phải trả sẽ không hề rẻ chút nào.
(Xem: 3561)
Hôm nay 8 tháng 5 năm 2023 ông Trọng chủ trì xem xét vụ việc này và kết luận rất nặng nề đối với ông Nguyễn Ngọc Ánh. Ông Ánh là cấp dưới, dây dưa sai phạm của ông từ những người trên ông, họ phó là tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Minh, phó thủ tướng thường trực Trương Hoà Bình, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ( sau là chủ tich nước ) và ảnh hưởng của nguyên chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Với những gì nêu trên, có thể thấy ý kiến dư luận về hai chiều hướng xử đến ông Nguyễn Ngọc Ánh là dừng, hay do cân nhắc sợ vỡ bình, sợ phe nhóm ông Sang, Phúc , Bình còn ảnh hưởng mạnh mà phải cẩn trọng làm từng bước đều có cơ sở cho cả hai.
(Xem: 5237)
Hùng Phò Mã hiện nay đang giữ chức phó tổng cục trưởng tổng cục thuế, nếu ông Phúc không bị bắt về, có lẽ Hùng sẽ nắm chức tổng cục trưởng tổng cục thuế năm 2023 này và lên thứ trưởng vào năm 2025, vào uỷ viên trung đảng năm 2026. Nhưng con đường thăng tiến của Hùng đã bị ngưng lại khi ông Phúc về, Bộ Tài Chính trao quyền tổng cục trưởng cho người khác là ông Mai Xuân Thành. Hùng Phò Mã trước cảnh bố vợ mất quyền, mẹ vợ bị giam lỏng, viễn cảnh đen tối của nhà vợ hiện rõ trước mắt. Trong khi tuổi mình còn đang sung sức, đã tính chuyện li dị vợ để cắt đứt liên quan. Ôm khối tài sản khổng lồ đã kiếm chác được từ ảnh hưởng của ông Phúc để lo cho thân mình.
(Xem: 5835)
Trùm maphia dùng vũ lực, Khế thì dùng truyền thông. Sức mạnh của đồng loạt những bài báo hoặc những bài viết trên mạng ngày nay còn khủng khiếp hơn cả một nhóm côn đồ, sát thủ uy hiếp đối thủ. Vì ngày nay dưới sức ép truyền thông, dư luận và các cán bộ hưu trí cùng với những cuộc đấu đá quyền lực ...những thứ đó có thể chi phối lực công an làm theo. Một khi công an phải làm theo thì cần gì đến xã hội đen như các ông trùm maphia truyền thống. Đến khi nào những tên trùm truyền thông đen như Nguyễn Công Khế phải đền tội?
(Xem: 5316)
Nguyễn Công Khế và đàn em truyền thông đã song song hỗ trợ cho cuộc thanh trừng trên, vạch tội lỗi của quan chức, vạch những phương thức làm ăn của tập đoàn sân sau của nhóm Sinh Hùng, Tấn Dũng, Đại Quang, Lê Thanh Hải và ngược lại ca ngợi quan chức và khen ngợi những tập đoàn sân sau của phe Phúc, Sang. Truyền thông của đám Khế đánh tới đâu, công an , viện kiểm sát, toà án đi theo đến đó. Như một dũng tướng tiên phong mạnh mẽ, mỗi lần truyền thông tay chân của Tư Sang nhắc đến ai, kẻ đó trước gì cũng bị uỷ ban kiểm tra trung ương sờ đến xử lý.
(Xem: 10233)
Nhà văn Nguyễn Trọng Tạo có bài "Tự dưng lại nghĩ đến tiền" để phản ánh tâm trạng lo âu, chán ngán của người dân trước vấn đề lạm phát tồi tệ nhất tại Việt Nam tính trong 3 năm qua. Từ đó ông hồi tưởng đến câu chuyện đổi tiền ngày xưa đã mang lại thảm ...
(Xem: 11858)
Tết nào tui cũng ngồi nhớ những cái tết thời bao cấp. Thời đó nghèo khổ lắm nhưng vui lắm. Cứ mỗi lần tết đến là háo hức vô cùng. Còn bé thì háo hức đến tết được mặc áo mới, được lì xì, được ăn thịt cá thoả thuê… Tuổi thanh niên thì háo hức được về quê ...
(Xem: 13743)
Thời bao cấp có rất nhiều loại tem phiếu, không thể nhớ hết được. Ví dụ Phiếu chứng nhận máy thu thanh chẳng hạn, tui quên khuấy đi mất. Còn các loại tem gạo, tem vải, tem đường thì nhiều vô kể. Trung ương phát hành rồi về tỉnh còn phát hành tem phiếu ...
(Xem: 10647)
Thời bao cấp trai gái thời thượng không ai gọi là hot boy, hot girl. Không biết miền Nam gọi là gì chứ ở miền Bắc trai gái thời thượng đều gọi là người yêu lý tưởng. Ngay cả cái từ hot hình như cũng chỉ được dùng hơn chục năm trở lại đây thôi, nó bắt ...
(Xem: 8680)
Đã có vài ba phim truyền hình kể về thời bao cấp rồi nhưng chưa có phim nào ghi lại thật đúng thời ấy cả. Mình rất muốn làm một phim về thời bao cấp, làm thật chuẩn để mọi người nhớ lại cái thời đã qua. Nhiều chuyện bây giờ kể lại cho trẻ con chúng nó ...
(Xem: 9408)
Một tuần sau khi tớ tung lên mạng “Phấn đấu kí số 27”, đã có khá nhiều người, đặc biệt là lớp trẻ (từ 50 tuổi trở xuống), comment, gửi message và gọi điện hỏi thăm tớ về những hiện tượng bao cấp mà tớ mới lướt qua vài dòng. Tớ mới chợt nghĩ ra: Ừ nhỉ, ...
PHÊ BÌNH MỚI
13 Tháng Chín 20248:13 CH
Лучшее онлайн казино <a href=https://t.me/s/casino7kzerkalo>7k casino</a> https://t.me/s/casino7kzerkalo
Kính thưa anh Phúc,
Sau khi được anh em bên 530 cho biết sai sót này, tôi đã điều chỉnh lại trên diễn đàn Hội Quán Phi Dũng, tuy nhiên những website nào đã đăng lại từ Cánh Thép thì không thể sửa được. Mong quý anh thông cảm, CCKQ Pleiku có cả trăm hoa tiêu, tôi không thể biết tên hết được Trân trọng.
KQ Nguyễn Hữu Thiện
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0
06 Tháng Chín 2024
Nhìn chung các nước nghèo, trong đó hiển nhiên có cả nước Việt Nam anh hùng, đều có vài điểm giống nhau. Ngoài chuyện thiếu ăn, thiếu mặc còn thấy ngay là nước đó có chế độc tài hoặc cộng sản - hoặc có cả hai của quý “độc tài và CS” một lúc… Tôi đề nghị CS nên đổi lại khẩu hiệu mà họ thường trên in trên những hàng đầu các văn bản của nhà nước là: “Không có gì quí bằng độc tài và Cộng sản.” Không phải vì đất nước thiếu tài nguyên mà vì lãnh đạo độc tài CS phần lớn thất học, tham lam mông muội.
06 Tháng Chín 2024
Rõ ràng, sự tiến hóa của trái tim Nguyễn Đình Bin đã vượt xa tư duy và bãn lĩnh của Lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN). Lời hiệu triệu của Cụ, được dẫn lại từ nhiều nguồn khác trên Internet, vẫn vang vọng: “Tất cả con Lạc cháu Hồng, có lòng yêu nước, thương nòi, phải cùng nhau vứt bỏ mọi hận thù, thành kiến, định kiến, cố chấp, cực đoan, mặc cảm, nghi kỵ, ngộ nhận, hiểu lầm! Phải dẹp lại mọi bất đồng, chấm dứt những điều bất hạnh nói trên, đang hàng ngày, hàng giờ ngoáy vào vết thương chung, sau gần nửa thế kỷ, vẫn còn đang tiếp tục rỉ máu, hủy hoại sức mạnh của Dân tộc ta!”
05 Tháng Chín 2024
Tại sao thanh niên cờ đỏ chỉ căm thù xâm lược Pháp, Mỹ mà không hề nhắc đến tội ác của quân xâm lược Trung Quốc ở 6 tỉnh biên giới phía Bắc và những gì chúng đã xúi dục Campuchia trước kia và đang xúi dục Cam Pu Chia gần đây có thái độ thù địch với nhân dân Việt Nam? Bởi chính Trung Quốc là kẻ đứng sau và tài trợ cho phong trào cờ đỏ này. Mục đích của chúng lợi dụng sự tự tôn, tự phụ của thế hệ thanh niên cờ đỏ để biến thành phong trào lớn mạnh, ngăn cản Việt Nam xúc tiến quan hệ với các nước khác, cô lập Việt Nam phải luôn lệ thuộc vào Trung Quốc, thành một thứ chư hầu luôn què quặt về kinh tế cũng như tinh thần.
03 Tháng Chín 2024
Vậy mà cái stt nói về việc cháu và Đảng, thì lập tức bị đám “báo chí lá ngón” của đảng biến thành “vô ơn với đất nước, với Tổ Quốc”. Và dàn đồng ca báo đảng được thể lên đồng, đánh sòng đánh tráo khái niệm và đủ mọi thứ để lên án, để chửi rủa, để vùi dập đủ thứ với một mầm non đất nước. Và hài hước thay, lại công an vào làm việc, kêu cháu lên, đe dọa, và cháu phải viết “lời xin lỗi”. Mặc dù đã xin lỗi vẫn không tha, báo chí vẫn lên đồng tập thể thi nhau chứng minh mình là tài giỏi, là yêu nước… Mục đích là để tâng công, để lên mặt dạy đời. Họ không hề biết một cháu bé mới 17 tuổi bước vào đời sẽ như thế nào sau cuộc hội đồng bầy đàn này bởi những nhà thông thái và yêu nước.

Khi sự trung thực không có chỗ đứng trong xã hội

03 Tháng Chín 20249:03 SA(Xem: 465)
Khi sự trung thực không có chỗ đứng trong xã hội
50Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
00

Sự trung thực không có chỗ đứng

Một cậu học sinh ở Yên Bái, là người đạt chiến thắng kỳ thi tháng trong một chương trình truyền hình “Đường lên đỉnh Olimpia” với mơ ước sẽ cố gắng học tập và rèn luyện để đạt được ra nước ngoài và ở lại đó.

Chuyện cái cuộc thi quái đán mang tên cái “đường lên Đỉnh Olimpia” là con đường nào, và cái đỉnh ấy là đỉnh nào thì đến nay cũng không ai biết, vẫn cứ u u minh minh giống như con đường đi lên Chủ nghĩa Xã hội của đất nước Việt Nam dưới sự lãnh đạo 79 năm qua.

Chỉ biết rằng, bao nhiêu năm qua và bao nhiêu cuộc thi trên truyền hình cả nước từ thi tuần, tháng rồi đến thi năm… chọn ra người giành giải nhất thì được học bổng đi học ở Australia. Cuộc thi này bắt đầu từ năm 1999 cho đến nay. Mỗi năm có 36 cuộc thi tuần, 12 cuộc thi tháng, 4 cuộc thi quý được phát sóng và 1 trận chung kết năm được truyền hình trực tiếp trên VTV3. Đến nay, là năm thứ 24 của cuộc thi này.

Thế rồi các giải nhất được cấp học bổng sang Australia để học, thì hầu hết đều đã lặn một mạch ở lại để làm việc, để kiếm “bơ thừa, sữa cặn” của bọn đế quốc tư bản mà hình như chỉ có một đứa trở lại Việt Nam nhưng cũng chẳng thèm làm cho nhà nước.

Hầu hết các em đều đã thấm nhuần “đạo đức, tư tưởng của bác” cũng như học tập các gương lãnh đạo Việt Nam. Đặc biệt là những tấm gương mới đây như Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc, Võ Văn Thưởng, Vương Đình Huệ, Trương Thị Mai… là những lãnh đạo cao cấp, là những tấm gương sáng nòng cốt của đảng, với những màn thề thốt và nói dối còn hơn cả cuội.

Thế nên, khi học và thi đến các chương trình về đảng, về Mác, thì các cháu đã leo lẻo như lãnh đạo đất nước, nói và đọc rất suôn sẻ về ơn đảng, ơn bác....

 Vậy nhưng, mới đây, có một cháu học sinh Chu Ngọc Quang Vinh, mới 17 tuổi, là học sinh giỏi lớp 11 chuyên Anh tại Yên Bái. Dư luận cho biết, cháu là một tấm gương học giỏi và trung thực cho các bạn khác noi theo. Cháu đã đạt giải trong cuộc thi tháng của cuộc thi “Đường lên đỉnh Olimpia” vừa nói ở trên.

Trong một dòng tâm sự với bạn bè, cháu đã viết về nhận thức của mình với đảng như sau:

“Tôi và Đảng

- Cuối cấp 2 là tôi tiếp cận với văn hoá phương Tây cao trào nhất. Dần dần, tôi phát hiện những gì mình được học ở trường bấy lâu nay không hoàn toàn là sự thật, chỉ biết lừa gạt dân nên tìm mọi cách để sau này được sống ở nước ngoài

- Rồi tôi ôn Olympia để "sống ở nước ngoài" và đủ muốn hay không thi vẫn phải học lịch sử theo góc nhin của Đảng. Rồi tôi được Đảng ban tặng nhiều thứ vì thành tích của mình, nên dẫn nhìn Đảng một cách chuẩn hơn.

- Và đến lúc giấc mộng O của tôi cũng phải châm dứt, tôi không biết làm gì tiếp theo, nhưng nhìn lại những gi tôi có ở đây, tôi nghĩ ở Việt Nam cũng không tệ. Tôi sẽ kệ Đảng và tập trung vào tôi.

- Và giờ tôi lại muốn rời Việt Nam. Chắc là tôi sẽ không bao giờ nhìn Đảng một cách tích cực được nữa, dủ tôi dã từng cố để ít nhất là "kệ" Đàng. Người dân ở dất nước tôi sinh ra chọn status quo, nên thôi, mình không ùng hộ thi minh đi. Anyways mai là Quốc khánh, chúc nước Việt Nam dù đưới chế độ nào cũng ngày càng phát triển về mọi mặt, vì quê hương của tôi mãi là Việt Nam”.

Chu Ngọc Quang Vinh ở tỉnh Yên Bái,  vô địch trong cuộc thi quý một của chương trình 'Đường Lên Đỉnh Olympia năm ngoái.
Em Chu Ngọc Quang Vinh ở tỉnh Yên Bái, từng giành ngôi vô địch trong cuộc thi quý một của chương trình “Đường Lên Đỉnh Olympia” hồi năm ngoái. (Hình: Chụp qua màn hình)


Đọc lại toàn bộ những lời cháu viết, thì đó là một quá trình nhận thức về đảng CSVN của cháu ấy qua những năm tháng được tuyên truyền nhồi sọ và sự nhận thức của cháu khi lớn lên.

Và đặc biệt là cháu đã nói rõ ràng, trung thực những suy nghĩ, ý định của mình cho tương lai.

Những điều đó, hoàn toàn đúng, chẳng ai có thể chỉ ra được một sự sai sót nào trong suy nghĩ và nhận thức cũng như cách thể hiện của cháu. Bởi yêu ai, ghét ai, là quyền của mỗi người không ai có thể xâm phạm được.

Thế nhưng, sự trung thực đã không có chỗ đứng trong xã hội này.

Ngay lập tức, những dòng này của cháu đã tạo nên làn sóng dữ dội bởi công an, báo chí, bầy dư luận viên và cả dàn những người “yêu nước” với một quan niệm ngu xuẩn và bầy đàn với dàn báo chí… lá ngón xông vào vùi dập một cháu bé chỉ vì lòng dũng cảm thật thà mà nói ra những điều mình nghĩ.

Cơn lên đồng tập thể của dàn báo chí

Đọc kỹ những lời cháu viết, nếu là người biết suy nghĩ chút ít, đều thấy rằng cháu chẳng hề có làm bất cứ điều gì nên tội. Việc cháu bị nhồi sọ, bị tuyên truyền đến mức nào thì cả đất nước này biết, chẳng cần phải chứng minh. Chuyện cháu dần dần tìm hiểu và hiểu được rằng: “những gì minh được học ở trường bấy lâu này không hoàn toàn là sự thật. Tôi coi Đảng như một thổ lực xấu chỉ biết lừa gạt dân…” thì cũng là sự thật, chẳng có gì sai.

Chính tự bản thân đảng hiểu rất rõ điều đó, chứ không cần ai chứng minh.

Vậy mà cái stt nói về việc cháu và Đảng, thì lập tức bị đám “báo chí lá ngón” của đảng biến thành “vô ơn với đất nước, với Tổ Quốc”. Và dàn đồng ca báo đảng được thể lên đồng, đánh sòng đánh tráo khái niệm và đủ mọi thứ để lên án, để chửi rủa, để vùi dập đủ thứ với một mầm non đất nước.

Và hài hước thay, lại công an vào làm việc, kêu cháu lên, đe dọa, và cháu phải viết “lời xin lỗi”. Mặc dù đã xin lỗi vẫn không tha, báo chí vẫn lên đồng tập thể thi nhau chứng minh mình là tài giỏi, là yêu nước… Mục đích là để tâng công, để lên mặt dạy đời.

Họ không hề biết một cháu bé mới 17 tuổi bước vào đời sẽ như thế nào sau cuộc hội đồng bầy đàn này bởi những nhà thông thái và yêu nước.

Và ở đó, cái gọi là Đảng, đã được thay bằng Tổ Quốc và Đất nước. Vậy mà người ta cứ nghiễm nhiên bị đám dư luận viên đã đành, mà còn cả đám báo chí, các nhà giáo, nhà báo, nhà văn… lên đồng vùi dập.

Thật ra, những kẻ đó, đã không hề đếm xỉa đến cái gọi là Hiến pháp Việt Nam 2013, điều 5 quy định: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”.

Ở đây, chưa cần nói đến tự do báo chí hay cái gì khác, chỉ vì không thích đảng thì lập tức được gọi là vô ơn với Tổ Quốc, đất nước.

Đám người đua nhau bầy đàn cắn xé cháu bé đó, cũng chẳng nhớ cái câu mà chính Hồ Chí Minh nói vào đúng thời điểm hôm nay của 79 năm về trước: “Mọi ngời có quyền bình đẳng, tự do và mưu cầu hạnh phúc”. Đám người ấy, cũng đã quên ngay lập tức câu nói mà ngày ngày họ tụng niệm và cho là của Hồ Chí Minh rằng: Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm”. Mà cũng bởi câu nói này, cháu bé hôm nay đã nhận đòn hội chợ từ báo đảng, từ công an của đảng và mọi thứ đòn thù từ đảng.

ĐIều trớ trêu nhất, và khốn nạn nhất ở đây, là sự lập lờ đánh lận con đen, nghiễm nhiên đánh tráo khái niệm đảng là Tổ Quốc, là Đất nước. Làm sao đảng – một tổ chức theo kiểu mafia - có thể là Tổ Quốc, là Đất nước từ bao giờ?

Sự bầy đàn, dốt nát không chỉ từ những người thất học

Trong số những nhân vật theo thói bầy đàn vùi dập cháu bé 17 tuổi ấy, ngoài các tờ báo lớn của đảng, còn một loạt các nhà báo, các thầy, cô giáo của cháu bé cũng như đám Đoàn thanh niên thi nhau đánh đòn hội chợ kết hợp Công an khủng bố cháu bé mọi mặt.

Ngoài những nhân vật vào chửi hôi, thì còn có những nhân vật được mệnh danh có học, là nhà giáo dục, là thầy giáo… cũng dây máu ăn phần.

Một người từng làm nghề nhà giáo, Lê Thống Nhất - một thầy giáo trước đây nay được gọi là “Nhà giáo dục” - cũng xung phong vào trận đánh hôi bằng hai câu thơ như sau dưới tấm ảnh của cháu bé Chu Ngọc Quang Vinh:

Quen ăn Hải sản cấp cao
Chê luôn tôm cá nuôi ao mùi bùn

(Thơ Lê Thống Nhất)

Và lập tức, mạng xã hội đã trút hết cơn phẫn nộ vào stt này của anh ta. Thế là anh ta bào chữa rằng chỉ có hai câu thơ mà làm gì ghê gớm thế. Anh ta không biết rằng, chỉ với hai câu thơ đó, anh ta đã giết chết một đứa trẻ bằng tuổi cháu anh ta.

Trong Stt của anh ta, tôi đã comments như sau:

ĐÃ HÈN CÒN HẠ

Thưa anh Lê Thống Nhất

Ngày xưa, tôi nghe nói đến một Lê Thống Nhất là một người giỏi toán vào thời kỳ đó, thường có bài viết trên tờ tập san hoặc một bản tin gì đó về Toán học. Tôi phục anh và hy vọng sẽ có ngàynoi gương anh trong học tập cũng như đời sống.

Năm 1980 qua Vinh, nói chuyện về Lê Thống Nhất, một người bạn nói với tôi: "Tao biết và vẫn gặp tay ấy, đánh vợ như điên". Mình nghe vậy và biết vậy rồi cũng qua đi chứ không chú ý đến nữa nhưng vẫn có ấn tượng về một người giỏi giang.

Cho đến hôm nay, lại có một bạn fb nhắn cho mình về stt này của Lê Thống Nhất về cậu bé tận miền Yên Bái với một câu nói đang bị đám cờ đỏ và đám thiếu não ném đá không thương tiếc.

- Trước hết, cần nói cho rõ rằng: Bạn trẻ này đã nói đúng thực suy nghĩ của bạn ấy, có thể đúng, có thể sai. Nhưng một bạn trẻ dám nói lên đúng suy nghĩ của mình là đáng trân trọng trong xã hội Việt Nam càng học, càng dối trá và thậm chí là hèn hạ không dám mở miệng trước thực tế xã hội.

- Thứ hai, bạn ấy nói không sai. Phải khắng định như vậy. Bạn ấy nói rằng Đảng không như bạn ấy đã được nghe, được tuyên truyền, không như bạn ấy nghĩ trước đây... Bạn ấy đã thấy bản chất của đảng là chẳng tốt đẹp gì và chẳng đem lại điều gì tử tế cho đất nước, cho dân tộc mà nhất là dân đen như bạn ấy. Điều này, chẳng cần nói, tự đảng đã chứng minh rõ ràng cái bầy sâu ấy là gì.

Điều này chắc chắn mọi người đều thấy, kể cả Lê Thống Nhất. Và có thể khẳng định điều đó không sai. Bởi ai không thấy điều đó, họa ra chỉ có kẻ bị cả ba chứng câm, điếc và mù.

- Và sau đó, thấy suy nghĩ và nếu nói ra vậy thì không ổn, bạn ấy đã học tập thái độ "Makeno" nhưng không thể im được và bạn ấy cố gắng để học, để đi ra nước ngoài sống, vì ở đó không có đảng lãnh đạo tuyệt đối sáng suốt như ở đây. Điều này càng không sai, chính Hồ Chí Minh, vào buổi chiều cách đây 79 năm, đã nói: “Mọi ngời có quyền bình đẳng, tự do và mưu cầu hạnh phúc”. Vậy tại sao con Nguyễn Tấn Dũng, Vương Đình Huệ, Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Đức Chung… đều có thể sống ở nước ngoài, mà bạn trẻ ấy muốn lại không được.

Có điều là bạn trẻ ấy dám nói, còn những người khác "khôn ngoan" như Lê Thống Nhất thì không dám mở miệng, chỉ là "ngậm miệng ăn tiền", dựa hơi mà sống thôi.

Thế nhưng cần nói rõ rằng: Bạn ấy không ưa đảng, và bạn ấy nói về đảng chứ không hề nói về Tổ Quốc, đất nước. Thế mà dàn báo chí rống lên rằng: Vô ơn với đất nước? Đất nước nào trong câu bạn ấy nói?

Đọc stt này của Lê Thống Nhất, mình thấy sự ấu trĩ và sự tàn ác của một con người mà tôi đã có thời ngưỡng mộ. Chẳng lẽ, bạn trẻ ấy có lỗi khi nói ra suy nghĩ của mình? Nếu sai, là người lớn Lê Thống Nhất có thể góp ý dạy bảo bạn ấy như con cháu mình. Nếu không sai, thì ít nhất là người lớn mà hèn thì mình cũng chỉ nên ngậm miệng lại cho đỡ xấu hổ, đỡ thấy cái liêm sỉ của mình nó là món xa xỉ.

Một người được ca ngợi là thông minh, tài giỏi mà không phân biệt đâu là chính, là tà, là đúng, là sai, lại còn hùa vào đám đông du thủ du thực để ném đá một mầm non của đất nước vì cái tội đã không học nói dối và vô cảm, cứ ngậm miệng ăn tiền như mình sao?

Nhân cách nhà giáo để đâu, sự lương thiện bẩm sinh nơi nào?

Nhưng, trái lại, ở đây Lê Thống Nhất đã thể hiện là đồng hạng với bạn trẻ với câu thơ:

Quen ăn Hải sản cấp cao

Chê luôn tôm cá nuôi ao mùi bùn

(Thơ Lê Thống Nhất)

Thưa anh Lê Thống Nhất

Ai là người quen ăn hải sản cấp cao ở đây? Anh hay bạn trẻ miền núi Yên Bái? Về nghĩa đen, bạn ấy đến mùa giáp hạt, củ sắn chưa hẳn đã có mà ăn chứ nói gì đến hải sản hay sơn sản? Nói đến nghĩa bóng, lẽ ra anh phải là người hiểu biết và ăn hải sản nhiều hơn bạn ấy mới đúng.

Điều tôi muốn biết, là Lê Thống Nhất tài cao, học rộng, là nhà Toán học, là Nhà thơ, là nhạc sĩ… đủ mọi loại nhà ấy, có thể giải thích được cho tôi bạn ấy sai chỗ nào không?

Nếu anh Lê Thống Nhất không giải thích được, thì anh nợ cộng đồng mạng và nhất là cháu bé một lời xin lỗi.

Nếu không, thì chỉ xứng đáng là nhà… vệ sinh.

Mong anh hồi đáp.

02.09.2024

JB Nguyễn Hữu Vinh
Nguồn : RFA

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
DANH SÁCH TÁC GIẢ