(Xem: 1275)
Bí thư Lan dùng quyền lực che đậy cho Phúc Sơn và các doanh nghiệp sân sau “ăn đất”, xé nát rừng Tam Đảo để xây khách sạn, phân lô bán nền. Ngân sách bị rút ruột, còn gia đình bí thư Lan thì giàu nứt đố đổ vách. Quyền lực nắm trong tay, tiền nhiều hơn lá rừng, nên quan bà Hoàng Thị Thuý Lan khuynh đảo cả hệ thống chính trị tỉnh Vĩnh Phúc. Luân chuyển cán bộ để bán ghế, sắp xếp bè cánh, trừng phạt các đối thủ… là nghề của Lan. Tuy suy thoái về mặt đạo đức, sa sút về nhân cách, vậy mà lần bỏ phiếu tín nhiệm lãnh đạo mới đây, số phiếu tín nhiệm của bà Lan cao ngất ngưỡng và chỉ bị duy nhất một phiếu tín nhiệm thấp.
(Xem: 1724)
Và mỗi thời kỳ, mỗi giai đoạn, mỗi lần thay đổi chính sách lại có thứ tù nhân mới, có kẻ bị khai trừ mới. Có thứ bị khai trừ trong “thời kỳ” theo đệ tứ hay theo đệ tam, khai trừ “thời kỳ” cải cách ruộng đất, khai trừ “thời kỳ” Nhân Văn Giai Phẩm, khai trừ “thời kỳ” chính sách theo Nga hay theo Tàu, khai trừ “thời kỳ” trong “vụ án chống đảng, chống nhà nước ta đi theo chủ nghĩa xét lại và làm tình báo cho nước ngoài”, khai trừ “thời kỳ” Mặt trận Giải phóng miền Nam, khai trừ “thời kỳ” những người cựu kháng chiến Nam bộ.
(Xem: 2257)
Hiện nay Trạc đang trở lên điên cuồng vì tương lai tới của mình bởi không thể ngồi ghế trưởng ban nội chính được quá 2 nhiệm kỳ, nhất là kinh tài sân sau của Trạc là Bắc Á và Thái Hương đang trong cơn khó khăn. Mất chức không những mất quyền mà còn sẽ mất luôn nguồn lợi. Trạc đang đi vào con đường mà Trương Hoà Bình đã làm, đó là trước khi về đe doạ khủng bố các nơi, để sân sau mình cướp lợi ích như vụ Nguyễn Cao Trí cướp dự án Lâm Đồng do Trương Hoà Bình đạo diễn.
(Xem: 1605)
Vài tháng sau ngày bị ” Giải phóng ” người dân miền Nam nghe thông tin ngày mai sẽ có đổi tiền. Cả Saigon nhốn nháo bất kể giờ thứ 25, ai cũng tất bật chạy đôn đáo để tranh thủ không nhìn những đồng tiền kiếm bằng mồ hôi nước mắt biến thành đống giấy lộn, nhất là đồng tiền của 1 chế độ đã bị chôn. Nỗi đau cũng không khác gì khi nhìn lá cờ vàng mà mình từng trân trọng kính cẩn bị vất bỏ, bị chà đạp… Năm trăm đồng VNCH chỉ đổi được 1 đồng miền bắc và mỗi gia đình chỉ đổi được 200 đồng tiền mới.
(Xem: 2141)
Với sự chống lưng của đại tướng Lê Đức Anh, bố vợ Vũ Chính cùng con rể Nguyễn Chí Vịnh đã biến Tổng Cục 2 (TC2) thành cơ quan siêu quyền lực, đứng trên cả Bộ Chính trị, gây nên vô số bê bối trong cung đình cộng sản. Những thủ đoạn tàn độc mà một số cá nhân, phe nhóm trong Đảng CSVN sử dụng Tổng cục này để triệt hạ đối thủ của mình, nhằm thâu tóm quyền lực, đã hiện rõ trong giai đoạn này. Hai vụ án chấn động trong đảng và cả hệ thống chính trị phải kể đến, xảy ra từ trước đại hội 7 năm 1991
(Xem: 2281)
Đời binh nghiệp luôn là niềm tự hào và là những trang đời đẹp nhất đối với các đấng nam nhi khi cống hiến, phụng sự cho Tổ quốc. Nguyễn Chí Vịnh thì khác, Vịnh luôn chọn lối đi riêng, lối đi trải đầy bổng lộc, quyền lực cho bản thân, gia đình và phe nhóm. Tuy nhiên, luật Trời thật khắc nghiệt và công bằng. Làm đại quan mà cưỡi trên cổ nhân dân, hút máu và đạp lên đầu đồng đội để bước đi, cái kết sẽ cay đắng và thảm khốc. Khi anh không vì quốc gia, dân tộc, luôn bán linh hồn cho quỷ dữ và ngoại bang, thì cái giá phải trả sẽ không hề rẻ chút nào.
(Xem: 1966)
Hôm nay 8 tháng 5 năm 2023 ông Trọng chủ trì xem xét vụ việc này và kết luận rất nặng nề đối với ông Nguyễn Ngọc Ánh. Ông Ánh là cấp dưới, dây dưa sai phạm của ông từ những người trên ông, họ phó là tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Minh, phó thủ tướng thường trực Trương Hoà Bình, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ( sau là chủ tich nước ) và ảnh hưởng của nguyên chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Với những gì nêu trên, có thể thấy ý kiến dư luận về hai chiều hướng xử đến ông Nguyễn Ngọc Ánh là dừng, hay do cân nhắc sợ vỡ bình, sợ phe nhóm ông Sang, Phúc , Bình còn ảnh hưởng mạnh mà phải cẩn trọng làm từng bước đều có cơ sở cho cả hai.
(Xem: 3197)
Hùng Phò Mã hiện nay đang giữ chức phó tổng cục trưởng tổng cục thuế, nếu ông Phúc không bị bắt về, có lẽ Hùng sẽ nắm chức tổng cục trưởng tổng cục thuế năm 2023 này và lên thứ trưởng vào năm 2025, vào uỷ viên trung đảng năm 2026. Nhưng con đường thăng tiến của Hùng đã bị ngưng lại khi ông Phúc về, Bộ Tài Chính trao quyền tổng cục trưởng cho người khác là ông Mai Xuân Thành. Hùng Phò Mã trước cảnh bố vợ mất quyền, mẹ vợ bị giam lỏng, viễn cảnh đen tối của nhà vợ hiện rõ trước mắt. Trong khi tuổi mình còn đang sung sức, đã tính chuyện li dị vợ để cắt đứt liên quan. Ôm khối tài sản khổng lồ đã kiếm chác được từ ảnh hưởng của ông Phúc để lo cho thân mình.
(Xem: 3971)
Trùm maphia dùng vũ lực, Khế thì dùng truyền thông. Sức mạnh của đồng loạt những bài báo hoặc những bài viết trên mạng ngày nay còn khủng khiếp hơn cả một nhóm côn đồ, sát thủ uy hiếp đối thủ. Vì ngày nay dưới sức ép truyền thông, dư luận và các cán bộ hưu trí cùng với những cuộc đấu đá quyền lực ...những thứ đó có thể chi phối lực công an làm theo. Một khi công an phải làm theo thì cần gì đến xã hội đen như các ông trùm maphia truyền thống. Đến khi nào những tên trùm truyền thông đen như Nguyễn Công Khế phải đền tội?
(Xem: 3494)
Nguyễn Công Khế và đàn em truyền thông đã song song hỗ trợ cho cuộc thanh trừng trên, vạch tội lỗi của quan chức, vạch những phương thức làm ăn của tập đoàn sân sau của nhóm Sinh Hùng, Tấn Dũng, Đại Quang, Lê Thanh Hải và ngược lại ca ngợi quan chức và khen ngợi những tập đoàn sân sau của phe Phúc, Sang. Truyền thông của đám Khế đánh tới đâu, công an , viện kiểm sát, toà án đi theo đến đó. Như một dũng tướng tiên phong mạnh mẽ, mỗi lần truyền thông tay chân của Tư Sang nhắc đến ai, kẻ đó trước gì cũng bị uỷ ban kiểm tra trung ương sờ đến xử lý.
(Xem: 8579)
Nhà văn Nguyễn Trọng Tạo có bài "Tự dưng lại nghĩ đến tiền" để phản ánh tâm trạng lo âu, chán ngán của người dân trước vấn đề lạm phát tồi tệ nhất tại Việt Nam tính trong 3 năm qua. Từ đó ông hồi tưởng đến câu chuyện đổi tiền ngày xưa đã mang lại thảm ...
(Xem: 10171)
Tết nào tui cũng ngồi nhớ những cái tết thời bao cấp. Thời đó nghèo khổ lắm nhưng vui lắm. Cứ mỗi lần tết đến là háo hức vô cùng. Còn bé thì háo hức đến tết được mặc áo mới, được lì xì, được ăn thịt cá thoả thuê… Tuổi thanh niên thì háo hức được về quê ...
(Xem: 12023)
Thời bao cấp có rất nhiều loại tem phiếu, không thể nhớ hết được. Ví dụ Phiếu chứng nhận máy thu thanh chẳng hạn, tui quên khuấy đi mất. Còn các loại tem gạo, tem vải, tem đường thì nhiều vô kể. Trung ương phát hành rồi về tỉnh còn phát hành tem phiếu ...
(Xem: 8979)
Thời bao cấp trai gái thời thượng không ai gọi là hot boy, hot girl. Không biết miền Nam gọi là gì chứ ở miền Bắc trai gái thời thượng đều gọi là người yêu lý tưởng. Ngay cả cái từ hot hình như cũng chỉ được dùng hơn chục năm trở lại đây thôi, nó bắt ...
(Xem: 7019)
Đã có vài ba phim truyền hình kể về thời bao cấp rồi nhưng chưa có phim nào ghi lại thật đúng thời ấy cả. Mình rất muốn làm một phim về thời bao cấp, làm thật chuẩn để mọi người nhớ lại cái thời đã qua. Nhiều chuyện bây giờ kể lại cho trẻ con chúng nó ...
(Xem: 7824)
Một tuần sau khi tớ tung lên mạng “Phấn đấu kí số 27”, đã có khá nhiều người, đặc biệt là lớp trẻ (từ 50 tuổi trở xuống), comment, gửi message và gọi điện hỏi thăm tớ về những hiện tượng bao cấp mà tớ mới lướt qua vài dòng. Tớ mới chợt nghĩ ra: Ừ nhỉ, ...
PHÊ BÌNH MỚI
Xin thêm vào danh sách nhân viên Cảnh sát Quốc gia chết trong khi đi học tập cải tạo lao tù khổ sai. Đó là Trung tá Tôn Thất Dẫn, Trưởng phòng Thanh tra Bộ Tư lệnh CSQG, chết tại trại cải tạo Ba Sao Nam Hà. Ông là một người đạo đức thanh liêm, vợ ông đã phải nấu cơm tháng, kiếm thêm nuôi dạy đàn con 7 đứa. Vào một ngày giỗ chồng, bà đã gục chết trước mặt con cái và những người thân.
Tim tin tuc ong Nguyen Cuu Nhong, co con la Nguyen Cuu Long, gia dinh o tai Da Lat truoc khi sang My dinh cu, xin lien lac voi Mai, email yoyonico9996@yahoo.fr, cam on
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0
23 Tháng Tư 2024
Thời kinh tế thị trường định hướng XHCN, có nhiều lợi ích từ quyền lực định hướng cho nên phải cần sân sau để hứng lợi ích. Khi leo lên trung ương, Tú rút bài học Đường Nhuệ, tìm bọn đàn em có học hơn, đó là Nguyễn Du Comas. Nhờ ảnh hưởng của Tú, sức ép của Tú mà Comas liên tục trúng thầu kiểu đáng lên án như trên. Comas trúng thầu của MOBIFONE một cách chung thuỷ y như Phượng Hoàng trúng thầu ở Hải Dương mà báo công an chỉ ra.
23 Tháng Tư 2024
Hậu Pháo chăn vịt, trình độ tiểu học. Nhưng y hiểu bản chất quan chức chế độ. Y đưa tiền hay nói chuyện đều có những thiết bị ghi âm tân tiến nhỏ gọn để thu âm, thu hình lại. Lời khai của Hậu Pháo về việc hối lộ cho Trần Cẩm Tú và Trần Đức Thắng hàng triệu usd trước cơ quan điều tra đã được nhiều bộ phận trong bộ công an nắm được. Tô Lâm nếu có muốn giấu đi, e rằng khó vì BCA không phải chỉ có mình ông. Thiết nghĩ đến lúc bộ trưởng CA Tô Lâm phải có văn bản báo cáo với Bộ Chính Trị về những lời khai của Hậu Pháo hối lộ tiền cho Thắng Công Sản và Trần Cẩm Tú.
22 Tháng Tư 2024
Trong chế độ này, kẻ có tội mà chiến thắng thì tất thành người hùng, nhất là những người mà có chân rết lan toả nhiều như Vương Đình Huệ. Những người khác khi trong trạng thái bị xem xét như Huệ, truyền thông báo chí và mạng xã hội lên án họ rất gay gắt. Nhưng trong trường hợp của Huệ thì không, trái lại nhiều Kol còn lên tiếng bênh vực cho Huệ. Huệ kháng cự, thành công sẽ được tất. Những dị nghị vốn ít ỏi và lẻ tẻ sẽ biến mất. Thay vào đó là làn sóng tung hô Vương Đình Huệ là người có trình độ nhất trong tứ trụ, người có gương mặt sáng sủa nhất, người tài hoa, có tâm, có lòng với đất nước. Phe phái mà Huệ đứng đầu sẽ nắm vững quyền lực ít nhất là 30 năm tiếp theo.
18 Tháng Tư 2024
Ngay khi hể hả bắt tay với các quan chức cao cấp của Bắc Kinh và ra về, mặt Vương Đình Huệ đã tái mét khi thấy dưới chân máy bay đã có mấy chiếc xe bảng số 80 đang chờ để áp giải Phạm Thái Hà về cơ quan điều tra. Hà là cánh tay phải lâu năm của Huệ để bàn tính trong các nước cờ đối phó chính trị lẫn leo cao, và Phạm Thái Hà hiện cũng nắm giữ chức Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, kiêm trợ lý cho Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ.

Nghèo đói ngày xưa và hôm nay

22 Tháng Bảy 20217:41 SA(Xem: 1381)
Nghèo đói ngày xưa và hôm nay
50Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
00
Nghèo đói ngày xưa
 
Tết năm 1976 - Dân Sài Gòn đón "Mùa Xuân Đầu Tiên" cùng lời tuyên bố dõng dạc của Lê Duẩn: "Trong vòng mười năm nữa, mỗi gia đình ở Việt Nam sẽ có một radio, một TV và một tủ lạnh” [1].
 
Mười năm sau,  Lê Duẩn tạ thế, nhiều người Việt Nam, trong đó có cả đảng viên mừng lắm! Lúc bấy giờ, thiên hạ rất lấy làm lạ, tại sao một con người không có gì để đáng gọi tài ba xuất chúng mà đảng viên từ cao đến thấp đều sợ như sợ cọp, để khi ông ta chết đi mới làm cái việc gọi là “cởi trói”, “đổi mới”. Lạ thật! Người CSVN (trong đó có những nhà báo tên tuổi) lại tiếp tục u mê tụng ca Nguyễn Văn Linh, Võ Văn Kiệt như vị cứu tinh kịp thời xuất hiện, để cứu nhân độ thế với nỗi ám ảnh mang tên "ngăn sông cấm chợ", vốn gây ra nạn nói kinh khủng sau ngày "Mỹ cút- Ngụy nhào".
 
Cái đói thì muôn hình vạn trạng, mỗi người có những cảm nhận khác nhau: Đói cồn cào, đói quay quắt, đói rũ rượi, đói run tay run chân, đói đến làm thinh mà nằm xoay bên này cũng thấy đói, trở người bên kia cơn đói cũng không mất đi. Đói khốc liệt. Đói tàn nhẫn. Cơn đói trôi vào trong giấc ngủ giả vờ quên lãng. Nhiều người chạy trốn cơn đói bằng một ly cối nước, người này giả bộ vui tươi để quên đói; người khác lại ráng bò dậy, vật vờ làm cái gì đó mà vẫn không xong, trong cơn đói triền miên ngày ấy!
 
Lần đầu tiên trong đời, tôi mới biết thế nào là đói mờ hai con mắt, đó là khi tôi nhìn vào mắt má tôi, lúc mà bà nhường hết cả bo bo, khoai sùng cho con...
 
Tôi thật thấm: “Đói, đầu gối phải bò”.
 
Thú thật, tôi hồ hồ nghĩ rằng, lớp trẻ ngày nay chắc chưa có dịp nhìn kỹ vào mắt một người đói – đói quanh năm suốt tháng, để cảm thông, để thương xót và để làm gì đó có thể. Vì thế, những năm nghèo đói sau 1975, rất hiếm người ăn xin, vì lẽ đơn giản, ai cũng hiểu. Thân mình, gia đình mình lo còn không xong, lấy đâu giúp người ăn xin. Hầu như không có đĩ điếm, cũng vô cùng hiếm trộm cướp. Ăn còn đói, mặc còn rách tiền đâu mà … “chơi”! Thế là người CS càng lên tiếng ngợi ca chế độ của họ và càng có cớ mạt sát những gì thuộc về “tàn dư của chế độ Mỹ – Ngụy”.
 
Cuộc đổi tiền đầu tiên, vào năm 1976 đã làm nhiều gia đình khánh kiệt ngay từ đầu, không đợi đến lần 2, lần 3. Đa số dân Sài Gòn trước 1975, hầu như gởi tiền trong nhà băng. Những gia đình mua bán, sản xuất càng chẳng bao giờ giữ tiền mặt ở nhà. Gia đình tôi cũng vậy. Hiện trạng tài chính ngân hàng có thể nói giống như hiện nay, người dân không giữ tiền mặt ở nhà nhiều. Thời đó, gia đình tôi cũng đã thanh toán bằng chèque, tuy chưa có credit card, debit card, ATM v.v... như bây giờ.
 
Một buổi sáng nóng bức và ngột ngạt của tháng Sáu năm 1975, má tôi đi "đổi tiền", khi trở về, với nắm tiền trong bàn tay phải mỏng lét, bà thẫn thờ như người mất hồn, với cánh tay trái buông thõng...
 
Tôi nhìn trong mắt má tôi, cả một nỗi bàng hoàng chết lặng. Trước đó, toàn bộ trương mục của gia đình tôi trong ngân hàng đã mất sạch theo sự sụp đổ của VNCH.
 
Má tôi bật khóc tức tưởi như con nít với nắm tiền "Giải Phóng" trong tay!
 
Cái đói sinh ra sự chia rẽ, khởi đầu từ những cuốn sổ mua gạo, chất đốt, nhu yếu phẩm, những tem phiếu mua vải…
 
Gia đình CS (ngoài Bắc vào, nằm vùng, trong khu ra) luôn được ưu tiên báo trước, khi hàng hóa, nhu yếu phẩm về đến các HTX, cửa hàng lương thực (vì hàng về không bao giờ đủ cho tất cả cư dân trên địa bàn cùng một lúc). Lúc bấy giờ, má tôi nhận được tin, luôn kêu tôi báo cho bà con chòm xóm cùng ra mua.
 
Ban đầu, các cô cửa hàng trưởng, mậu dịch viên ngạc nhiên lắm. Dần dần, họ hỏi những hàng xóm đó và phát hiện ra má tôi báo, vậy là gia đình tôi được xếp vào diện “thường dân” luôn cho… bõ ghét! Điều đáng buồn, bà con trong xóm lúc đó lại nghĩ má tôi xấu bụng không báo cho họ nữa! Tình nghĩa láng giềng mấy chục năm sống với nhau cứ thế mà vơi đi, vì chẳng ai hiểu ai, chẳng ai tin ai và tan rã dần theo thời gian...
 
Nghèo đói hôm nay
 
Đại dịch virus Vũ Hán đang lan rộng tại Việt Nam, với 57.566 người nhiễm như cổng thông tin điện tử của Bộ Y tế cập nhật mới nhứt [2].
 
Chỉ thị 16 của nhà cầm quyền CSVN ban ra, gây xáo trộn và đảo lộn đời sống của hàng triệu người dân.
 
Thật lạ lẫm về cuộc trường chinh "chống dịch như chống giặc" trở thành hiệu lệnh tiến quân trên đường dài của tân Thủ tướng Phạm Minh Chính trong tư cách vị thống soái xông xáo, xông pha giữa giặc virus Tàu Cộng, với sự điều quân cả công an [3] và quân đội [4]. Không thể hiểu nổi, với con mắt của ngành y tế và cả thường dân, đội quân hùng hậu đến như vậy sẽ chiến đấu với con virus nhỏ hơn sợi tóc 600 lần ra sao, để giành chiến thắng (?!).
 
Hầu hết dân hiện nay quan tâm đến miếng ăn mỗi bữa đang dần teo tóp, trong cái nghèo đói đang trương phình ra.

Người đàn ông ngồi vỉa hè với tấm bánh
 
Thủ tướng Phạm Minh Chính yêu cầu [5] "Ưu tiên số 1 là bảo vệ thủ đô trước dịch bệnh", trong khi người dân Hà Nội chen lấn xô đẩy để được xét nghiệm virus Vũ Hán [6]. Bên cạnh đó, tân Thủ tướng yêu cầu làm rõ [7] vụ chích vaccine không cần đăng ký của một người đẹp nhờ ông ngoại mình mà không cần xếp hàng theo thứ tự.
 
Hồi nhỏ, má tôi thường dạy: "Biết cái gì xấu thì nói cho người ta nghe con, để không mang tội". Những lời dạy dỗ giản dị sao giờ lạ lẫm quá! 
 
Môi trường học đường hồi xưa, tiếng chửi thề không có chỗ cho nó.
 
Tôi không hiểu và ngạc nhiên, khi lần đầu tiên trong đời mình, nghe được chữ... "đéo"! Vâng! Nó do một đứa bạn miền Bắc - di cư vào Sài Gòn sau 1975 - mang vô. Ngây ngô, tôi hỏi nghĩa của "cái từ" nghe lạ tai đó! Nó cười phá lên và bỏ đi trước cái nhìn chưng hửng của tôi.
 
Dần dần, tôi cũng hiểu nghĩa "cái từ" tưởng nghe vui tai nhưng rất thô bỉ.
 
"Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng"! Tôi quen dần và bắt đầu "xài" "văn hóa đéo" không thua kém bất cứ đứa bạn nào.
 
Không chỉ "văn hóa đéo", tôi nhanh chóng "tiếp thu" các "nét văn hóa" khác: "Văn hóa tranh thủ", "văn hóa động viên", "văn hóa thi đua" v.v... đặc biệt "văn hóa vô trách nhiệm" (người cộng sản gọi cho nhẹ đi - "thiếu trách nhiệm") mà trước đây tôi chưa từng biết đến. Tôi tập để "tồn tại", sau đó quen dần như "một phản xạ có điều kiện", rồi "sử dụng ngón nghề" đổ trách nhiệm cho bất cứ ai mà tôi có thể đổ. Đến nỗi tôi còn ngạc nhiên về sự "chuyên nghiệp" của mình (!) Sao mà tài tình đến vậy (!).
 
Một người bạn trang lứa, nói với tôi: Hơn bốn mươi sáu năm! Hơn bốn mươi sáu năm rồi đó mày! Mày tưởng ít lắm hả? Mày nhìn lại mày đi! Mày tỉnh lại giùm tao cái đi!
 
Tôi bừng tỉnh trong bàng hoàng và thảng thốt nhận ra sự khác nhau giữa cái nghèo đói ngày xưa và cái nghèo đói hôm nay ở một điểm quan trọng căn bản: Nhân Cách làm người Việt Nam đã lụi tàn thật sự.
 
"Đảng Cộng sản Việt Nam - Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy Chủ nghĩa Marx – Lenin và Tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội" như tại khoản 1 điều 4 trong Hiến pháp đã thủ đắc, bỗng chốc trở thành nỗi bẽ bàng, niềm cay đắng và sự sống sượng nhất cho người Việt Nam trong cái nghèo đói Nhân Cách, từ hiện trạng dịch virus Vũ Hán.
 
Chưa biết tân Thủ tướng Phạm Minh Chính cùng đội quân của ông ta tiến về "miền Nam ruột thịt", rồi sẽ dẫn cả nước đi về đâu...

Nguyễn Ngọc Già
Blog Nguyễn Ngọc Già
______________________
 
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
DANH SÁCH TÁC GIẢ