(Xem: 1258)
Bí thư Lan dùng quyền lực che đậy cho Phúc Sơn và các doanh nghiệp sân sau “ăn đất”, xé nát rừng Tam Đảo để xây khách sạn, phân lô bán nền. Ngân sách bị rút ruột, còn gia đình bí thư Lan thì giàu nứt đố đổ vách. Quyền lực nắm trong tay, tiền nhiều hơn lá rừng, nên quan bà Hoàng Thị Thuý Lan khuynh đảo cả hệ thống chính trị tỉnh Vĩnh Phúc. Luân chuyển cán bộ để bán ghế, sắp xếp bè cánh, trừng phạt các đối thủ… là nghề của Lan. Tuy suy thoái về mặt đạo đức, sa sút về nhân cách, vậy mà lần bỏ phiếu tín nhiệm lãnh đạo mới đây, số phiếu tín nhiệm của bà Lan cao ngất ngưỡng và chỉ bị duy nhất một phiếu tín nhiệm thấp.
(Xem: 1708)
Và mỗi thời kỳ, mỗi giai đoạn, mỗi lần thay đổi chính sách lại có thứ tù nhân mới, có kẻ bị khai trừ mới. Có thứ bị khai trừ trong “thời kỳ” theo đệ tứ hay theo đệ tam, khai trừ “thời kỳ” cải cách ruộng đất, khai trừ “thời kỳ” Nhân Văn Giai Phẩm, khai trừ “thời kỳ” chính sách theo Nga hay theo Tàu, khai trừ “thời kỳ” trong “vụ án chống đảng, chống nhà nước ta đi theo chủ nghĩa xét lại và làm tình báo cho nước ngoài”, khai trừ “thời kỳ” Mặt trận Giải phóng miền Nam, khai trừ “thời kỳ” những người cựu kháng chiến Nam bộ.
(Xem: 2241)
Hiện nay Trạc đang trở lên điên cuồng vì tương lai tới của mình bởi không thể ngồi ghế trưởng ban nội chính được quá 2 nhiệm kỳ, nhất là kinh tài sân sau của Trạc là Bắc Á và Thái Hương đang trong cơn khó khăn. Mất chức không những mất quyền mà còn sẽ mất luôn nguồn lợi. Trạc đang đi vào con đường mà Trương Hoà Bình đã làm, đó là trước khi về đe doạ khủng bố các nơi, để sân sau mình cướp lợi ích như vụ Nguyễn Cao Trí cướp dự án Lâm Đồng do Trương Hoà Bình đạo diễn.
(Xem: 1594)
Vài tháng sau ngày bị ” Giải phóng ” người dân miền Nam nghe thông tin ngày mai sẽ có đổi tiền. Cả Saigon nhốn nháo bất kể giờ thứ 25, ai cũng tất bật chạy đôn đáo để tranh thủ không nhìn những đồng tiền kiếm bằng mồ hôi nước mắt biến thành đống giấy lộn, nhất là đồng tiền của 1 chế độ đã bị chôn. Nỗi đau cũng không khác gì khi nhìn lá cờ vàng mà mình từng trân trọng kính cẩn bị vất bỏ, bị chà đạp… Năm trăm đồng VNCH chỉ đổi được 1 đồng miền bắc và mỗi gia đình chỉ đổi được 200 đồng tiền mới.
(Xem: 2128)
Với sự chống lưng của đại tướng Lê Đức Anh, bố vợ Vũ Chính cùng con rể Nguyễn Chí Vịnh đã biến Tổng Cục 2 (TC2) thành cơ quan siêu quyền lực, đứng trên cả Bộ Chính trị, gây nên vô số bê bối trong cung đình cộng sản. Những thủ đoạn tàn độc mà một số cá nhân, phe nhóm trong Đảng CSVN sử dụng Tổng cục này để triệt hạ đối thủ của mình, nhằm thâu tóm quyền lực, đã hiện rõ trong giai đoạn này. Hai vụ án chấn động trong đảng và cả hệ thống chính trị phải kể đến, xảy ra từ trước đại hội 7 năm 1991
(Xem: 2262)
Đời binh nghiệp luôn là niềm tự hào và là những trang đời đẹp nhất đối với các đấng nam nhi khi cống hiến, phụng sự cho Tổ quốc. Nguyễn Chí Vịnh thì khác, Vịnh luôn chọn lối đi riêng, lối đi trải đầy bổng lộc, quyền lực cho bản thân, gia đình và phe nhóm. Tuy nhiên, luật Trời thật khắc nghiệt và công bằng. Làm đại quan mà cưỡi trên cổ nhân dân, hút máu và đạp lên đầu đồng đội để bước đi, cái kết sẽ cay đắng và thảm khốc. Khi anh không vì quốc gia, dân tộc, luôn bán linh hồn cho quỷ dữ và ngoại bang, thì cái giá phải trả sẽ không hề rẻ chút nào.
(Xem: 1955)
Hôm nay 8 tháng 5 năm 2023 ông Trọng chủ trì xem xét vụ việc này và kết luận rất nặng nề đối với ông Nguyễn Ngọc Ánh. Ông Ánh là cấp dưới, dây dưa sai phạm của ông từ những người trên ông, họ phó là tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Minh, phó thủ tướng thường trực Trương Hoà Bình, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ( sau là chủ tich nước ) và ảnh hưởng của nguyên chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Với những gì nêu trên, có thể thấy ý kiến dư luận về hai chiều hướng xử đến ông Nguyễn Ngọc Ánh là dừng, hay do cân nhắc sợ vỡ bình, sợ phe nhóm ông Sang, Phúc , Bình còn ảnh hưởng mạnh mà phải cẩn trọng làm từng bước đều có cơ sở cho cả hai.
(Xem: 3184)
Hùng Phò Mã hiện nay đang giữ chức phó tổng cục trưởng tổng cục thuế, nếu ông Phúc không bị bắt về, có lẽ Hùng sẽ nắm chức tổng cục trưởng tổng cục thuế năm 2023 này và lên thứ trưởng vào năm 2025, vào uỷ viên trung đảng năm 2026. Nhưng con đường thăng tiến của Hùng đã bị ngưng lại khi ông Phúc về, Bộ Tài Chính trao quyền tổng cục trưởng cho người khác là ông Mai Xuân Thành. Hùng Phò Mã trước cảnh bố vợ mất quyền, mẹ vợ bị giam lỏng, viễn cảnh đen tối của nhà vợ hiện rõ trước mắt. Trong khi tuổi mình còn đang sung sức, đã tính chuyện li dị vợ để cắt đứt liên quan. Ôm khối tài sản khổng lồ đã kiếm chác được từ ảnh hưởng của ông Phúc để lo cho thân mình.
(Xem: 3958)
Trùm maphia dùng vũ lực, Khế thì dùng truyền thông. Sức mạnh của đồng loạt những bài báo hoặc những bài viết trên mạng ngày nay còn khủng khiếp hơn cả một nhóm côn đồ, sát thủ uy hiếp đối thủ. Vì ngày nay dưới sức ép truyền thông, dư luận và các cán bộ hưu trí cùng với những cuộc đấu đá quyền lực ...những thứ đó có thể chi phối lực công an làm theo. Một khi công an phải làm theo thì cần gì đến xã hội đen như các ông trùm maphia truyền thống. Đến khi nào những tên trùm truyền thông đen như Nguyễn Công Khế phải đền tội?
(Xem: 3480)
Nguyễn Công Khế và đàn em truyền thông đã song song hỗ trợ cho cuộc thanh trừng trên, vạch tội lỗi của quan chức, vạch những phương thức làm ăn của tập đoàn sân sau của nhóm Sinh Hùng, Tấn Dũng, Đại Quang, Lê Thanh Hải và ngược lại ca ngợi quan chức và khen ngợi những tập đoàn sân sau của phe Phúc, Sang. Truyền thông của đám Khế đánh tới đâu, công an , viện kiểm sát, toà án đi theo đến đó. Như một dũng tướng tiên phong mạnh mẽ, mỗi lần truyền thông tay chân của Tư Sang nhắc đến ai, kẻ đó trước gì cũng bị uỷ ban kiểm tra trung ương sờ đến xử lý.
(Xem: 8568)
Nhà văn Nguyễn Trọng Tạo có bài "Tự dưng lại nghĩ đến tiền" để phản ánh tâm trạng lo âu, chán ngán của người dân trước vấn đề lạm phát tồi tệ nhất tại Việt Nam tính trong 3 năm qua. Từ đó ông hồi tưởng đến câu chuyện đổi tiền ngày xưa đã mang lại thảm ...
(Xem: 10161)
Tết nào tui cũng ngồi nhớ những cái tết thời bao cấp. Thời đó nghèo khổ lắm nhưng vui lắm. Cứ mỗi lần tết đến là háo hức vô cùng. Còn bé thì háo hức đến tết được mặc áo mới, được lì xì, được ăn thịt cá thoả thuê… Tuổi thanh niên thì háo hức được về quê ...
(Xem: 12013)
Thời bao cấp có rất nhiều loại tem phiếu, không thể nhớ hết được. Ví dụ Phiếu chứng nhận máy thu thanh chẳng hạn, tui quên khuấy đi mất. Còn các loại tem gạo, tem vải, tem đường thì nhiều vô kể. Trung ương phát hành rồi về tỉnh còn phát hành tem phiếu ...
(Xem: 8964)
Thời bao cấp trai gái thời thượng không ai gọi là hot boy, hot girl. Không biết miền Nam gọi là gì chứ ở miền Bắc trai gái thời thượng đều gọi là người yêu lý tưởng. Ngay cả cái từ hot hình như cũng chỉ được dùng hơn chục năm trở lại đây thôi, nó bắt ...
(Xem: 7011)
Đã có vài ba phim truyền hình kể về thời bao cấp rồi nhưng chưa có phim nào ghi lại thật đúng thời ấy cả. Mình rất muốn làm một phim về thời bao cấp, làm thật chuẩn để mọi người nhớ lại cái thời đã qua. Nhiều chuyện bây giờ kể lại cho trẻ con chúng nó ...
(Xem: 7815)
Một tuần sau khi tớ tung lên mạng “Phấn đấu kí số 27”, đã có khá nhiều người, đặc biệt là lớp trẻ (từ 50 tuổi trở xuống), comment, gửi message và gọi điện hỏi thăm tớ về những hiện tượng bao cấp mà tớ mới lướt qua vài dòng. Tớ mới chợt nghĩ ra: Ừ nhỉ, ...
PHÊ BÌNH MỚI
bởi 
24 Tháng Tư 20247:02 CH
We are excited to present Leadee - a handy extension for collecting messages through Contact Form 7, Ninja Forms, and WPForms.
How does it operate?
If you gather applications on the site, the module automatically stores them and attaches a multitude of useful data:
1) from which source the client visited the first time
2) what device was used
3) which section the submission was made and much more.
As a result, you get a table with structured data and can export to .csv or Excel.
Where to acquire it?
On the leadee.io site or in the WordPress repository at https://wordpress.org/plugins/leadee/ - Leadee Plugin.
How much does it cost?
The plugin is free, but you can accelerate its development into a great service with a subscription.
Xin thêm vào danh sách nhân viên Cảnh sát Quốc gia chết trong khi đi học tập cải tạo lao tù khổ sai. Đó là Trung tá Tôn Thất Dẫn, Trưởng phòng Thanh tra Bộ Tư lệnh CSQG, chết tại trại cải tạo Ba Sao Nam Hà. Ông là một người đạo đức thanh liêm, vợ ông đã phải nấu cơm tháng, kiếm thêm nuôi dạy đàn con 7 đứa. Vào một ngày giỗ chồng, bà đã gục chết trước mặt con cái và những người thân.
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0
23 Tháng Tư 2024
Thời kinh tế thị trường định hướng XHCN, có nhiều lợi ích từ quyền lực định hướng cho nên phải cần sân sau để hứng lợi ích. Khi leo lên trung ương, Tú rút bài học Đường Nhuệ, tìm bọn đàn em có học hơn, đó là Nguyễn Du Comas. Nhờ ảnh hưởng của Tú, sức ép của Tú mà Comas liên tục trúng thầu kiểu đáng lên án như trên. Comas trúng thầu của MOBIFONE một cách chung thuỷ y như Phượng Hoàng trúng thầu ở Hải Dương mà báo công an chỉ ra.
23 Tháng Tư 2024
Hậu Pháo chăn vịt, trình độ tiểu học. Nhưng y hiểu bản chất quan chức chế độ. Y đưa tiền hay nói chuyện đều có những thiết bị ghi âm tân tiến nhỏ gọn để thu âm, thu hình lại. Lời khai của Hậu Pháo về việc hối lộ cho Trần Cẩm Tú và Trần Đức Thắng hàng triệu usd trước cơ quan điều tra đã được nhiều bộ phận trong bộ công an nắm được. Tô Lâm nếu có muốn giấu đi, e rằng khó vì BCA không phải chỉ có mình ông. Thiết nghĩ đến lúc bộ trưởng CA Tô Lâm phải có văn bản báo cáo với Bộ Chính Trị về những lời khai của Hậu Pháo hối lộ tiền cho Thắng Công Sản và Trần Cẩm Tú.
22 Tháng Tư 2024
Trong chế độ này, kẻ có tội mà chiến thắng thì tất thành người hùng, nhất là những người mà có chân rết lan toả nhiều như Vương Đình Huệ. Những người khác khi trong trạng thái bị xem xét như Huệ, truyền thông báo chí và mạng xã hội lên án họ rất gay gắt. Nhưng trong trường hợp của Huệ thì không, trái lại nhiều Kol còn lên tiếng bênh vực cho Huệ. Huệ kháng cự, thành công sẽ được tất. Những dị nghị vốn ít ỏi và lẻ tẻ sẽ biến mất. Thay vào đó là làn sóng tung hô Vương Đình Huệ là người có trình độ nhất trong tứ trụ, người có gương mặt sáng sủa nhất, người tài hoa, có tâm, có lòng với đất nước. Phe phái mà Huệ đứng đầu sẽ nắm vững quyền lực ít nhất là 30 năm tiếp theo.
18 Tháng Tư 2024
Ngay khi hể hả bắt tay với các quan chức cao cấp của Bắc Kinh và ra về, mặt Vương Đình Huệ đã tái mét khi thấy dưới chân máy bay đã có mấy chiếc xe bảng số 80 đang chờ để áp giải Phạm Thái Hà về cơ quan điều tra. Hà là cánh tay phải lâu năm của Huệ để bàn tính trong các nước cờ đối phó chính trị lẫn leo cao, và Phạm Thái Hà hiện cũng nắm giữ chức Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, kiêm trợ lý cho Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ.

Nhà thơ lính Trạch Gầm: ‘Ngoại bang đã đặt cả dân tộc lên bàn cân buôn bán’

11 Tháng Mười Hai 20196:51 SA(Xem: 2409)
Nhà thơ lính Trạch Gầm: ‘Ngoại bang đã đặt cả dân tộc lên bàn cân buôn bán’
52Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
52
ANAHEIM, California (NV) – Nhớ lại những tháng ngày cầm súng chống Cộng Sản Bắc Việt, nhà thơ lính Trạch Gầm cúi đầu ngẫm nghĩ một chút, rồi ngước mặt nhìn trời đọc vài vần thơ trong bài “Lam Sơn Gọi” mà ông sáng tác: “Đời chinh chiến nuôi dài bao mơ ước/ Đội hoang tàn vẫn đứng thẳng hai chân/ Mình đâu nghĩ có một ngày mất nước/ Trôi lang thang trên đất khách vô chừng!”

Nhà thơ lính Trạch Gầm
Nhà thơ lính Trạch Gầm. (Hình: Trạch Gầm cung cấp)

Ông kể, ngày 12 Tháng Tư, 1975, hai phần ba quân số đơn vị của Trạch Gầm đã có mặt tại Phan Rang cùng Bộ Chỉ Huy Tiền Phương của Quân Đoàn 3. Lúc bấy giờ, ông cùng các toán xâm nhập đang hoạt động trong lãnh thổ Tây Ninh nên ông không có mặt tại chiến trường này. Lúc đó, Tướng Nguyễn Vĩnh Nghi hiện diện ở Phan Rang lập một tuyến phòng thủ để chặn đứng mũi tấn công của địch vào lãnh thổ Quân Khu 3, và cũng có kế hoạch dự trù đổ quân vào Nha Trang, vì thành phố này đã rơi vào tình trạng tan rã mà lại không có một bóng địch quân.

Ngày 14 Tháng Tư, 1975, Trạch Gầm có mặt tại Củ Chi. Đại Úy N., trưởng Ban 2 Củ Chi, là bạn thân của ông. Hai người ngồi uống vài chai bia tại chợ quận.

Trạch Gầm kể: “Đại Úy N., hỏi tôi: ‘Mày làm gì mà giờ này còn phất phơ nơi này?’ Tôi trả lời: ‘Tao không biết làm gì với cái lịnh trời ơi mà tao đang thi hành. Địch thì như kiến lửa bu chân, mà tao phải đi kiểm chứng các đường tiến quân của địch. Phương tiện thì chỉ có một chuyến trực thăng mỗi ngày tăng phái cho tao 3 tiếng đồng hồ, mục tiêu thì tự nghiên cứu, hỏa lực yểm trợ thì tự liên lạc. Còn pháo binh diện địa mỗi khi đụng chuyện thì chỉ rót cho ba quả, không đủ xước da chúng nó, thì làm ăn cái nổi gì?’”

Trạch Gầm và vợ Yên Ly tại nơi cự ngụ ở Anaheim. (Hình Lâm Hoài Thạch-Người Việt)
Trạch Gầm và vợ Yên Ly tại nơi cự ngụ ở Anaheim. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)


Chiến trường tang thương 

Trạch Gầm cho biết trên đường từ Tây Ninh về Củ Chi thì toán của ông cũng ngủ đêm qua ba, bốn nơi đồn trú của Địa Phương Quân hoặc Nghĩa Quân. Đêm nào toán của ông cứ rời khỏi đồn khoảng trên dưới một cây số là chạm ngay địch. Nếu địch lẻ tẻ thì toán của ông thanh toán, còn nếu đông quá thì ông nằm im, nín thở gọi báo cáo về bộ chỉ huy.

Kể xong, Trạch Gầm rít một hơi thuốc lào, ngửa mặt phà khói thuốc, đọc bài thơ “Ngồi Nhớ Củ Chi”: “Tao với mày đạp chân qua bao bến/ Bến Nẩy, Bến Mương, Bến Dược, Bến Đình/ Đất Củ Chi này, mỗi lần nhắc đến/ Đã đến rồi thằng nào lại nỡ quên/ Dân đánh đấm bọn mình thương lắm bạn/ Địa danh nào chẳng có đứa đâu lưng/ Có lắm lúc khề khà trong lửa đạn/ Lại lắm khi ngồi cạn chén rưng rưng.”

Toán của ông rời Củ Chi về Biên Hòa với những thân hình bê bết máu kể cả thịt da của đồng đội. Ông kể: “Chúng tôi không vào đồn Cây Bài theo lời đề nghị của Đại Úy N., vì trong đời cầm súng, bất cứ một người chỉ huy nào cũng hơn một lần, hình như được linh tính báo trước, mà nhờ linh tính này mới được sống còn. Nguyên do là khi đứng trước đồn Cây Bài tự nhiên tôi rùng mình, nên tôi liền đổi ý định và kéo anh em ra đóng quân trong một vườn cao su non cập theo Quốc Lộ 1, cách đồn Cây Bài khoảng 600 mét về phía Nam.”

9 giờ 30 đêm, Trạch Gầm được “mấy thằng em trong tổ kích báo là nhìn thấy Việt Cộng đang kéo chà ‘đắp mô’ để ngăn chặn Quốc Lộ 1, sát bên đồn,” ông liền báo cho Đại Úy N., và kèm theo thắc mắc là, tại sao lính trong đồn không có phản ứng?

5 giờ 30 sáng ngày 15 Tháng Tư, 1975, Đại Úy N. chạy xe Honda đến chỗ Trạch Gầm đóng quân, tiếp sau là một trung đội Địa Phương Quân mở đường để phá “mô” của Việt Cộng. Trung đội này bị lọt vào ổ phục kích của địch. Mìn nổ, đạn reo. Rồi một đơn vị Địa Phương Quân được điều tới để tiếp viện, sau hơn một giờ giao tranh, địch quân xem như là bị đẩy lui.

Rít một hơi thuốc lào nữa, Trạch Gầm lắc đầu tâm sự: “Thế nhưng, tình hình biến chuyển một cách quái đản! Bây giờ, ngồi kể lại, tôi không hiểu tại sao và không tìm được một giải thích thỏa đáng cho chính mình. Lý do là lúc bấy giờ, một đoàn xe GMC trên 20 chiếc chở đạn pháo binh tiếp tế cho chiến trường Tây Ninh, đang kẹt lại trên Quốc Lộ 1, trước chợ Củ Chi, thì được phép di chuyển. Việt Cộng  đánh đoàn xe ngay vị trí đồn Cây Bài, đạn pháo binh tung nổ rền trời. Hủy diệt đoàn xe xong, địch nằm lại để tiếp tục đánh quân tiếp viện của ta. Theo tôi dự đoán, địch đã huy động gần cả tiểu đoàn để tiêu diệt đoàn quân xa chở đạn pháo binh này.”

Trạch Gầm liên lạc được với Trung Úy H., sĩ quan Không Trợ của đơn vị ông. Vị sĩ quan này thường ngồi trên trực thăng tăng phái cho đơn vị của ông mỗi ngày, và chiếc trực thăng này đang bay vào vùng, nơi đóng quân của Trạch Gầm.

“Để tránh ngộ nhận, Trung Úy H. hướng dẫn bọn tôi ra khỏi vườn cao su để bắt tay cùng một tiểu đoàn thuộc Sư Đoàn 25 Bộ Binh đang tiến vào mục tiêu. Chúng tôi vừa tiếp xúc với toán tiền sát của tiểu đoàn này thì địch liền pháo ngay vào vị trí của chúng tôi. Thân xác tôi bị hất tung khỏi mặt đất, tay chân mặt mũi dính đầy cả máu. Cựa quậy thử tay chân, xong tôi đưa tay vào lòng ngực, vào bụng. không tìm thấy vết thương nào cả, tôi bật dậy sững sờ chết điếng! Người thượng sĩ của đơn vị bạn mà tôi chưa từng quen biết đã ôm trọn quả pháo của địch, tan xác, và không chia cho tôi một mảnh pháo nào,” Trạch Gầm ngậm ngùi kể lại.

Trạch Gầm (phải) và nhà văn Trường Sơn Lê Xuân Nhị. (Hình Lâm Hoài Thạch-Người Việt)
Trạch Gầm (phải) và nhà văn Trường Sơn Lê Xuân Nhị. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)


Khi trở về đơn vị Phòng 2 của Quân Đoàn 3, Trạch Gầm đã biết tin Phan Rang đã bị thất thủ. Và, số phận của các anh em trong đơn vị Xâm Nhập của Trạch Gầm biệt phái để chiến đấu tại mặt trận này hoàn toàn mất liên lạc với ông.

Ngày 18 và 19 Tháng Tư, 1975, Trạch Gầm bay ra Vũng Tàu và Long Khánh để đón một số nhân viên của ông đã thoát địch từ chiến trường Phan Rang về. Tình đồng đội, nghĩa thầy trò ôm nhau khóc nức nở. Chiến trường tang thương đã khiến gần hai phần ba chiến hữu đàn em của Trạch Gầm ngã gục.

Trạch Gầm 'phê' thuốc lào
Trạch Gầm “phê” thuốc lào. (Hình: Trạch Gầm cung cấp)

Người lính làm thơ 

Trạch Gầm kể tiếp: “Ngày 20 Tháng Tư, 1975, viên cố vấn Mỹ duy nhất của đơn vị chúng tôi còn lại, đã mặc đồ dân sự, hoạt động trong cơ quan lãnh sự Mỹ trú đóng tại Biên Hòa đến thăm chúng tôi và ông ta đề nghị là tôi nên bỏ đơn vị để di tản. Nước đã đến chân là lời của ông ta. Nhưng, còn nước còn tát là lời của tôi. Sự quyết định khôn ngoan hay đần độn nào cũng gánh nhận hậu quả hay kết quả của nó. Tôi ở lại ngu hay khôn, miễn bàn.
Nhưng cho đến giờ này, gặp lại vài thằng em còn sống sót, tôi không gục mặt là được rồi.”

Thế rồi, 30 Tháng Tư, 1975, lãnh thổ của miền Nam hoàn toàn bị thất thủ! Trạch Gầm, cũng như bao nhiêu người trai của thế hệ, những người từng cầm súng bảo vệ quê hương. Máu thịt da của họ đã nhiều lần hòa nhập để vun xới cho đất mẹ Việt Nam được thêm màu mỡ tự do và cho chính nghĩa. Những người con yêu của tổ quốc đã gục ngã để đồng đội còn những bước đi giữ vững ngọn cờ vàng. Tất cả chỉ còn trong tâm tư của những người thua cuộc. Nhưng, vẫn còn vang dội qua những bài hùng ca, những lòng biết ơn của toàn dân miền Nam còn ở lại quê nhà hay đã ly hương rời xa tổ quốc.

Hai tác phẩm 'Chôn Lầm Huyệt Nhớ' và 'Bên Lề Cuộc Chiến' của Trạch Gầm
Hai tác phẩm “Chôn Lầm Huyệt Nhớ” và “Bên Lề Cuộc Chiến” của Trạch Gầm. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Như còn nuối tiếc những gì đã mất, Trạch Gầm tâm tình: “Cái khốn nạn của thế hệ chúng tôi, quê hương tôi, vận mệnh không nằm trong đôi tay của chúng tôi. Vì bọn ngoại bang đã đặt cả dân tộc của chúng ta lên bàn cân buôn bán!”

Mười năm chinh chiến điêu linh. Mười năm gục mặt trong lao tù Cộng Sản, có lần, Trạch Gầm gặp lại Thiếu Tá C., trưởng ban tình báo Phòng 2 của Quân Đoàn 3. Trong tù, Trạch Gầm tâm sự: “Từ cái nơi lắng đọng nhất tâm hồn, hai đứa tôi nhắc lại những ngày cuối cùng, những ngày tôi có mặt ở Đại An, những ngày toán tôi cập theo sông Đồng Nai, ngược theo trục lộ từ La Ngà đổ xuống. Tất cả những phi vụ mang bom hiếm hoi, chúng tôi xin được trút xuống ngay đoàn quân địch đang di chuyển dài trên một cây số. Tinh thần những ngày cuối cùng còn in trong trí lại bị chết sững bởi lịnh đầu hàng oan nghiệt.”

Mười năm bị tù đày, hết bảy năm trên đất Bắc, Trạch Gầm đã cho ra đời nhiều bài thơ, trong đó có bài “Đứng Trên Hoàng Liên Sơn”: “Tay ta quạnh hiu, tay ta quạnh hiu/ Ta vớt mây trời, mây cũng buồn thiu/ Nỗi nhớ chao ôi bao nhiêu nổi nhớ/ Ngày lại qua ngày còn được bao nhiêu. Ta lại lầm bầm! vô duyên thân phận/ Đã hơn mười năm ngang dọc đất trời/ Ta không vô tình, ta đâu biết được/ Ta lại có ngày đau quá đi thôi.”

1985, sau khi ra tù, Trạch Gầm đã đi vượt biên nhiều lần, nhưng không thành công. Buồn quá, Trạch Gầm bèn cưới vợ: “Ừ thì buồn ta cưới vợ chơi/ Có em ta cũng đủ quen đời/ Phong trần gãy cánh còn tay trắng/ Cạn chén Hồ Trường mở cuộc vui. Cùng ta bản án kết chung thân/ Chẳng chắc gì em chẳng chọn lầm/ Một nửa đời đau trong gió cát/ Ta còn mơ tưởng chuyện núi sông.”

Trạch Gầm (trái) và chiến hữu Tống Văn Thái. (Hình Lâm Hoài Thạch-Người Việt)
Trạch Gầm (trái) và chiến hữu Tống Văn Thái. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Sau đó vợ chồng Trạch Gầm và con gái đầu lòng được định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O. Khi đến Mỹ, vài năm sau ông có thêm một người con gái nữa.

Nhưng rồi Trạch Gầm chia tay với người vợ đầu đời. Và, hiện tại đang sống với hai người con cùng người bạn tâm đầu, mà ông thường giới thiệu cùng bạn bè, một nửa đời của ông có tên là Yên Ly.

Hơn 20 năm trên đất khách, Trạch Gầm đã cho ra đời hàng trăm bài thơ, hàng trăm truyện ngắn nói về cuộc đời lính của ông qua những tác phẩm: “Vụn Vặt,” “Ráng Chịu,” “Dấu Giày Chinh Chiến,” “Bên Lề Cuộc Chiến,” “Nhốt Vòng Nhớ Thương,” “Chôn Lầm Huyệt Nhớ.”

Bạn bè thường gọi ông là “người lính làm thơ” và thơ ông có trên 100 bài được trên 16 nhạc sĩ hải ngoại phổ nhạc.

“Cứ ráng chịu. Tin có ngày mai đẹp/ Bỏ nụ cười vào túi rong chơi/ Ta xin cả những gì người thua thiệt/ Đốt từng trang, thắp sáng cuộc đời. Trang nhật ký người lại thêm nước mắt/ Ráng chịu te tua, ráng chịu tận cùng/ Bọn ta sống, sao quê hương lại mất/ Xót xa này còn ráng chịu nỗi không?” (trích trong bài thơ “Ráng Chịu” của Trạch Gầm).

Lâm Hoài Thạch
Nguồn : Người Việt

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
DANH SÁCH TÁC GIẢ