BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73354)
(Xem: 62245)
(Xem: 39432)
(Xem: 31177)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Một chút mây

25 Tháng Tư 20177:09 SA(Xem: 1701)
Một chút mây
51Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
51

Hắn học trường Võ Bị, năm thứ tư được phép mặc thường phục đi dạo phố Đà Lạt.

Một sáng Chủ Nhật đầu mùa hè, hắn tình cờ giúp cô gắn lại cái dây sên bị sút của chiếc xe đạp mini mà cô đang dắt bộ bên bờ hồ Xuân Hương.

Thế là họ quen nhau.

dalatxua
Mỗi dịp được ra phố, như một thói quen, hắn thường ghé quán Mekong, gọi tách cà phê đen và cái bánh pâté chaud, ngồi nhâm nhi, nhìn thiên hạ qua lại bên ngoài cửa kính, giết thời giờ.

Sau nầy, thỉnh thoảng có cô cùng ngồi, nói chuyện gẫu, hắn thấy vui vui.

Có lần cô nói tựu trường sắp đến, cô được lên lớp đệ nhị trường Bùi Thị Xuân.

Có lần cô hỏi trong các thứ bánh, anh thích ăn bánh nào nhất. Sẵn có cái bánh pâté chaud trước mặt, hắn nói bừa, anh thích bánh nầy.

Có lần cô cho biết trưa thứ Bảy tuần tới là sinh nhật của cô và mời anh ghé nhà.

Hắn đến nhà cô hơi trễ vì phải chầu chực mới xin được giấy phép xuất trại, nhưng không thấy ai ngoài trừ một người giúp việc.

Bà cho biết ba má cô đã đặt nhà hàng chiếc bánh sinh nhật thật lớn nhưng cô muốn tự tay làm thêm bánh pâté chaud để đãi ai đó, nên sáng sớm đạp xe đi mua nguyên liệu, không may, một chiếc xe hơi đã tông vào cô trên đường vào chợ. Xác cô đang quàn trong bệnh viện.

Trời ơi, cô qua đời trong ngày sinh nhật của mình khi vừa mười bảy tuổi. Tên cô là Tiểu Vân.

Một chút mây trên bầu trời Đà Lạt như chưa bao giờ tan mất trong lòng hắn, từ đó!

Nguyễn Văn Ngọc
(15/10/2013)
Nguồn QuyênBook

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn