BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73318)
(Xem: 62233)
(Xem: 39420)
(Xem: 31168)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Mặt thật

06 Tháng Tư 200312:00 SA(Xem: 1485)
Mặt thật
51Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
51
A._Lời Giới Thiệu.

1. Bao năm khắc khoải không yên

Tai nghe mắt thấy đảo điên sự đời

Nhìn kẻ tàn bạo trên ngôi

Trị dân lừa mị khắp nơi trong, ngoài

Bao năm độc đảng độc tài

Chuyên quyền, tàn bạo không ai sánh tày.

Thế nên xin viết lời này

‘’Mặt thật Việt cộng’’phơi bày người coi

Vì không giấy bút mực đâu

10. Kê ra hết tội bọn sâu mọt đời.

Tiếu lâm, xin góp tiếng cười

Mua vui chắc cũng được mười giây thôi.

Nếu ai khó chịu không chơi

Cũng xin thông cảm là tôi an lòng.

Đây là chứng tích vẫn hòng

Giúp cho lớp trẻ ở trong ở ngoài

Có được tài liệu chẳng sai

Biết đâu là thực, biết ai mị đời

Đây là kinh nghiệm hẳn hòi

20. Bản thân người viết chịu đời bao năm.

Năm năm tù nhỏ tập trung

Bao năm tù lớn, khổ cùng toàn dân

Thành tâm kể lại những phần

Chỉ e thiếu sót ’’vạch trần‘’ chưa xong.

Cúi xin nhận lỗi, cầu mong

Cao minh chỉ dạy, thật tâm nhớ đời

Tâm thành nói chẳng cạn lời.

 ***

B._Quê tôi thực sự đổi đời,

Từ khi tên Cáo đi bồi người ta

30. Chúng đem sắt máu, ranh ma,

Trùm lên dân tộc nước ta điêu tàn!

Chúng thờ chủ nghĩa điên gàn

Từ hang Pắc pó chúng càn quét ra

Dẫn đầu một lão Cáo già

Theo sau một lũ nửa ma nửa người.

Chúng dùng cờ máu đỏ tươi,

Dấu hiệu liềm búa giết người hăng say

Chúng luôn xoen xoét hằng ngày,

Đánh Tây, đuổi Pháp dành ngay chủ quyền.

40. Bản chất khoác lác huyên thuyên,

Chủ trương lừa mị liên miên đủ trò.

Nào là ‘’độc lập tự do’’

Nào là ‘’hạnh phúc - ấm no- nhân quyền’’.

Bây giờ đất nước một miền,

Hai mươi năm lẻ hết tiền chiến tranh,

Vậy mà đất nước tan tành,

Dân tình nát bét, quẩn quanh nghèo hèn.

Thực ra thời thế biến thiên

Thực dân phải trả chủ quyền nước ta. (1)

50. Thi hành chỉ thị Tàu Nga

Lão Cáo cùng bọn ranh ma cướp quyền (2)

Âm mưu nhuộm đỏ từng miền,

Bằng cách xích hóa trước tiên nước nhà

‘’Tiêu thổ kháng chiến’’quê ta

‘’vườn không nhà trống’’ thật là tan hoang

Biết bao nhà cửa xóm làng

Phút giây trở lại đất hoang thuở nào

Chúng luôn mồm mép rêu rao

‘’vô sản chuyên chính’’ đồng bào ấm no

60. Xóa đi tài sản riêng tư

Gom vào tập thể cũng như mọi người

Không còn ‘’người bóc lột người’’

Rồi chúng kích động những người dễ tin

Phong trào đấu tố phú, điền

Những người có của có tiền chịu chung

Trí Hào Địa chủ Phú nông (4)

‘’Cải cách ruộng đất’’ không ông nào còn

 Đất trời dậy sóng oán hờn

Chỉ vì một lũ vô ơn tham tàn

70. Giết người vô tội cơ man

Gây nên vụ án vô vàn tang thương

Ghi trong lịch sử một chương

Dấu hằn bạo ngược vô phương xóa nhòa!

Dù rằng lão Cáo giảng hòa (5)

Lên tiếng ‘’xin lỗi’’để mà lòng dân

Chúng là một lũ Việt gian

Chỉ điểm cho Pháp dẹp tan phong trào (6)

Giết bao chiến sĩ, đồng bào

Cùng bao đảng phái hô hào quốc gia

80. Chúng là một lũ ranh ma

Chúng thà giết lỡ không tha dù lầm

Nhà dân chúng cướp dễ dàng

Chẳng cần súng đạn, chẳng cần lý do

Chúng là một lũ côn đồ

Cần đồ chúng lấy thích đồ chúng rinh.

Chúng thật một lũ vô tình

Từ khi chúng ở U minh mới về

Ôi thôi dân Việt thảm thê

Ăn mặc chẳng đủ sống lê đọa đày

90. Chúng là một lũ mặt dày

Ăn cắp hiến pháp của ‘’thày’’ Cờ Hoa

Đọc lên oang oác giữa nhà (7)

Mọi người nghe thấy tưởng là ngon ơ

Nhưng không, chỉ để phỉnh phờ

Mọi quyền Dân Chủ chỉ mơ thôi mà!

Cho nên thật khổ dân ta

Thấp cổ bé miệng kêu la được nào.

Chúng luôn ngóac miệng kêu gào

Đánh Tây đưổi Pháp, dân nào không nghe.

100. Từ khi cướp được chính quyền

Chúng liền áp dụng chính chuyên, vô thần

Chúng coi Tôn Giáo chẳng cần

Như là thuốc phiện như quân kẻ thù

Quả thật chú quá thâm u

Chúng gài cán bộ cùng tu một đường

Tất cả thống thuộc trung ương

‘’Uỷ ban tôn giáo ‘’địa phương thi hành

Từ việc tuyển lựa tu sinh

Đến việc bổ nhiệm, địa danh, chức gì

110. Cả khi tòa Thánh chọn thì

Cũng phải xin phép’’ủy ban’’ thuận tình

Nếu ai không chịu thi hành

Chúng liền bắt nhốt chẳng dành ưu tiên

Chỉ cần nghị quyết ban liền

Biết bao nhiêu kẻ biến thành phạm nhân.

Nhà thờ chùa miếu của dân

Chúng liền gom lại dành phần quốc doanh

Biến thành chỗ bán hàng xoàng

Thành Hợp Tác Xã, cửa hàng thu mua

120. Cửa chùa thành chỗ bán mua

Nhà thờ thành chỗ thi đua họp đoàn.

Xua quân đánh chiếm miền Nam (8)

Là theo chỉ thị thày quan Nga Tàu

Quan cho vũ khí thật mau (9)

Chiến xa đại pháo cùng bao quân dùng

Phòng không mìn bẫy quá chừng.

Theo đường biên giới Trường Sơn tiến vào

Trong Nam chúng lập phong trào

‘’Mặt trận giải phóng’’dân nào có hay (10)

130. Đó là đồng bọn tay sai

Phỉnh lừa thế giới nói là của dân

Phong trào đối lập hình thành

Đòi hỏi dân chủ, đấu tranh nhân quyền

Tiếp tay Hà nội liên miên

Gây bao tội ác khắp miền quốc gia

Nào là pháo kích sập nhà,

Trường học chợ búa, cùng là nhà thương.

Giao thông chúng cũng chẳng nhường,

Giật sập cầu cống, mặt đường đắp mô.

140. Còn hay mìn bẫy xe đò.

Giết dân vô tội gây trò nhiễu nhương.

Chúng là một lũ cùng phường,

Cộng sản gian ác, chẳng thương dân lành.

Chúng gây ra cảnh chiến tranh

Giết bao nhiêu triệu dân lành chết oan.

Kìa như vụ Tết Mậu Thân

Đang hưu chiến Tết, đón Xuân cổ truyền

Đồng bào đang cúng giao thừa

HỒ liền công kích không chừa nơi đâu.

150. Chúng thật một lũ đầu trâu

Nhẫn tâm bắn giết lúc đâu ai chờ

Lão tưởng công kích bất ngờ,

Sẽ dành chiến thắng, thành mơ hão huyền.

Mặc dù tạm chiếm vài phường

Nhờ bọn ‘’chỉ điểm’’dẫn đường đến nơi.

Chúng gây thảm cảnh để đời!

Giết dân vô tội theo lời kẻ gian,

Chúng lùa dân giết từng đoàn,

Đem đi chôn sống chết oan vô vàn

160. Gây bao tang tóc oán than

Nặng nhất là Huế chốn thần kinh xưa. (10)

Già Hồ chẳng ngờ bị thua

Nên sau trận đánh lão ưa bịnh hoài

Bịnh tình sau một năm dài

Lão đành uất ức, xuôi tay ‘’theo thày’’ (11)

Một đời gian xảo tuyệt vời

Ô hô! Lúc chết muôn lời oán than

Một đời lừa đảo gian manh

Chết rồi ắt để xú danh muôn đời!

170. Chết rồi chưa hết nợ đời

Đàn em xúm lại dành phơi xác già

Chết rồi còn khổ dân ta:

Biết bao tiền của góp mà xây lăng (12)

Lại còn tốn phí hằng hằng

Trông coi săn sóc biết đằng nào đo!

 ***

Miền Nam ‘’cửa ngõ Tự Do’’

‘’Tiền đồn chống Cộng’’ phải lo bảo toàn

Vì vậy chúng quyết ăn gian

Dùng ‘’thế giới vận’’đánh tan bên ngoài (13)

180. Trong nước lừa mị thật oai

Rằng ’’MĨ xâm lược cần quài đánh tan’’

‘’Giải phóng cho cả miền Nam’’

‘’Thống nhất toàn quốc người dân an nhàn’’

Ấy là thế, chúng tiến gần

‘’Xã hội chủ nghĩa’’người dân hết quần

Chúng nhờ ’’phản chiến’’tung quân: (14)

Áp lực người Mĩ xa dần Việt Nam

Thế là người Mĩ họp bàn,

Thế là người Mĩ bỏ toàn Miền Nam

190. Từ Việt Nam hóa chiến tranh

Đến khi rút hết cả quân cả tiền

Thế là người Mĩ đã làm

Một việc sai sót vô vàn thảm thương!

Năm tám ngàn tại chiến trường,

Bao đương mất tích, bao đương ở tù?

Họ chết cho nền Tự Do?

Hay là chết bởi đắn đo sai lầm!!

Bao giờ ‘’cắn rứt lương tâm’’?

Bao năm ’’hối hận’’ bao năm’’phai nhòa’’?

200. Quân Lực Việt Nam Cọng Hòa

‘’Gọng kềm lịch sử’’ chúng ta uất lòng!

Cũng đành buông súng, mà mong

Hòa bình trở lại trên non sông này!?

Thế rồi bao cảnh đọa đày

Trùm lên Đất Nước chuỗi ngày lao lung:

Chồng thì chúng gọi tập trung

Mang theo cho đủ đồ dùng đồ ăn (15)

Thời gian dài ngắn loanh quanh

Tuỳ theo cấp bậc, có nhanh được về?

210. Mọi người thật sự ngô nghê

Đi tù cứ ngỡ đi về ‘’học khôn’’!

Vào’’trường’’ rồi, đúng là’’khôn’’

Vì đây quả thực nơi chôn đời mình.

Thời gian đâu có phân minh

‘’Mười ngày’’, ’’một tháng’’biến thành thiên thu!

Chúng đâu có nói đi tù,

Mà rằng ’’cải tạo’’để ‘’tu sửa mình’’

Bởi vì chúng mới ‘’văn minh’’

Còn anh ‘’đồi trụy’’thực tình ‘’ngụy quân’’

220. Bọn anh ‘’nợ máu nhân dân’’

‘’Tay sai đế quốc’’ muôn phần ‘’ác ôn’’

Nhân dân’’thù ghét căm hờn’’

Chúng tôi gom lại ‘’bảo tồn’’các anh

Nếu không ‘’dân giết’’tan tành

Cách Mạng’’ nhân đạo’’không đành’’giết’’ anh!!?

Cách mạng chỉ cần các anh

Khai cho thật hết tội danh đã làm

Khai cho đầy đủ ‘’trích ngang’’

Khai xong ‘’trích dọc’’ để mang về ‘’đoàn’’

230. Để đoàn ‘’nghiên...kíu’’rõ ràng

Coi anh có thật ăn năn sự tình

Thành khẩn khai báo ‘’tội mình’’

Từ năm mười tuổi, học sinh trường nào,

đã từng tham gia phong trào,

Hay là hoạt động đảng nào, bao lâu

Địa bàn hoạt động ở đâu,

Mục đích, tôn chỉ, đứng đầu là ai?

Ba đời dòng họ phải khai,

Ông bà bố mẹ chẳng ai lọt ngoài

240. Cô dì chú bác những ai,

Làm gì, hậu quả, do ai đứng đầu 

Chỗ nào, hoạt động ở đâu

Gây bao nhiêu tội nông sâu thế nào?

Thành khẩn khai báo cho cao

Bao giờ ‘’tiến bộ’’ trại rao ‘’sẽ về’’

Mới nghe cứ tưởng dễ mê

Nhưng không, thực sự não nề bạn ơi!

Đó là kỹ thuật ‘’khảo’’ người

Khai đi khai lại rã rời thần kinh

250. Kỹ thuật ‘’tẩy não’’ thần tình

Khiến bao nhiêu kẻ tinh thần loạn mê,

Cứ ngỡ ngày mai được về.

Mỗi lần chuyển trại tưởng ‘’về’’ đến nơi

Có kẻ ’’hồ hởi’’ đón mời:

_’’Dạ, mời cán bộ đến chơi uống trà...’’

Rõ thật đứng trước quỉ ma

Mà vẫn cứ tưởng chúng là bạn thân...

Trải qua bao cảnh phong trần

Con người đày đọa xác thân con người:

260. Nào là gánh cứt còn tươi,

Phuy đầy một nửa hai người khiêng đi.

Sợ bẩn khiêng chậm, chúng đì,

Tăng thêm, làm mãi đến khi thắp đèn.

Khiêng cứt mà vẫn phải khen,

Rằng cứt chẳng thối, cứt thơm hơnẨngười:

Cứt còn để bón rau tươi,

Có người ‘’tiên tiến’’thối hơn cứt nhiều!

Cứt tù có ích bao nhiêu,

Đem đi bón cải là điều trước tiên,

270. Kế đến nuôi vịt chẳng tiền.

Cán bộ sơi vịt, vịt liền sơi phân!

Giải quyết được khá nhiều phần.

Rau xanh cần nhất, nuôi thân bọn mình.

Nào là đào đất, móc sình,

Đem lên nhào, đạp, đóng thành gạch, nung.

Gạch ấy dành để cho ‘’khung’’.

Xây nhà cán bộ, hay tung vào đời.

Thường là một vốn bốn lời,

Chúng thì chẳng vốn, muôn lời thì sao:

280. ‘’ Đánh Tây’’, xương máu đồng bào,

Xây dựng’’Xã-Nghiã’’, đồng bào nai lưng!

Nhà nước thì cứ ung dung.

Tay kia vơ vét nận lưng tay này.

Nào là làm rẫy, hạ cây,

Lấy cây xẻ ván đóng ngay mặt hàng.

Đóng toàn đồ xịn, đồ sang:

Salông, tủ đứng, tủ ngang, tủ thờ,

Bàn ngang, bàn phấn, bàn thơ,

Chân quì, chạm trổ sao cho hợp thời.

290. Làm xong tung bán khắp nơi,

Lại còn xuất khẩu chào mời ngoại bang,

Tạo nên uy tín, tiếng vang,

Đồ gỗ xuất khẩu mặt hàng Việt Nam.

Bàn tay tù tạo góp phần,

Nhưng tù vẫn đói, nên thân xác còi 

Xưa kia hùng dũng khác vời

Vào ra chiến trận như nơi an bình

Sẵn sàng chiến đấu hy sinh

Khi nghe súng nổ tung mình xung phong

300. Chẳng phải da sắt mình đồng

Khi mà quyết chiến, sắt đồng cũng thua.

Bạn bè ngã xuống chẳng màng,

Càng say, càng tiến diệt tan kẻ thù.

Chiến đấu nào kể xuân thu.

Một lòng giữ nước, diệt thù an dân,

Kể chi vong mạng hại thân.

Miễn dân được sống an lành thì thôiẨ

Đôi ngày nghỉ phép thảnh thơi,

Thành Đô lại được người yêu đón chào,

310. Trao nhau những phút ngọt ngào,

Trao nhau tất cả khát khao đợi chờ,

Trao nhau hứa hẹn ước mơ,

Mặn nồng môi thắm tình thơ trao tình.

Suối tiên tắm mát chày kình,

Bao nhiêu khao khát trao mình bấy nhiêu!

Bõ công mong ước bao chiều,

Đến nay thỏa dịp bao điều ước mơ!

Hùm thiêng nay đã sa cơ

Nằm trong cũi sắt, ngóng chờ ngày mai!

320. Đành im tiếng, nén thở dài

Sẵn sàng chấp nhận đắng cay đọa đày

Để cho thằng mán thằng tày

Thốt lời nhí nhố làm thày dạy khôn

Nào là cách mạng ‘’khoan hồng’’

Nào là cách mạng đầy lòng hy sinh

Lại còn chiến thắng ‘’thần tình’’

‘’Đỉnh cao trí tuệ’’ văn minh tuyệt vời...

Tư bản chuyên hút máu người

‘’Xã hội chủ nghĩa ‘’ xây đời vinh quang.

330. Các anh quen thói an nhàn

Quen tay ‘’bóc lột’’, quen ‘’chèn ép dân’’

Bây giờ ‘’phấn đấu bản thân’’

‘’Nao’’ động cho tốt, để dần tiến ‘’nên’’

‘’Nàm’’ người tiến bộ văn minh

‘’Xã hội chủ nghĩa’’đỉnh cao ‘’noài ngươì’’

 Ôi thôi nghe thực nực cười

Toàn là búa lớn dao to dọa đời

‘’Đỉnh cao trí tuệ’’lòe người

Đinh cao tới chỗ con người thay trâu

340. Đỉnh cao chót vót tới ‘’khâu’’

Thiên hạ dùng máy, mình thầu bằng tay

Đỉnh cao tiến tới mức này,

Thế giới tiến tới, mình rày tiến lui!

Cả nửa thế kỷ đã trôi

Dân tình nát bét, người ơi mịt mù

Bao nhiêu người chết trong tù

Có về thì cũng nửa mù nửa đui

Có về thì cũng hết vui

Thân tàn ma dại đời lui về già!

350. Vợ con chúng ép đi ra

Vùng’’kinh-tế-mới’’sống mà lập thân

Vì xưa ‘’sống bám nhân dân’’?

Từ nay phải biết sống thân’’tập đoàn’’

Làm ăn hợp tác mới ngoan

Có ngoan như thế ‘’chồng cha chóng về’’ (16)

Vì nghe như vậy nên ‘’mê’’

Nhà cao cửa rộng bỏ về rừng hoang

Sống đời hợp tác đàng hoàng

Nhà tranh vách trống giường không chiếu mùng

360. Đất rừng mỗi’’khẩu’’ một ‘’công’’(17)

Cuốc cày tập thể, chấm công từng người

Cuộc sống hợp tác thật ‘’tươi’’

Kẻng ăn, kẻng ngủ, kẻng chơi, kẻng làm. (18)

Sống đời hợp tác thật ‘’sang’’

Đến khi cuối tháng lãnh toàn ngô khoai

Cuộc sống ôi quá’’thảnh thơi’’

Tất cả mọi việc Đảng thời đã ‘’no’’

Nhân dân chẳng cần phải ‘’no’’

Chỉ việc cắm cúi làm cho thật nhiều

370. Bao nhiêu đảng góp bấy nhiêu

Vào’’hợp tác xã’’trăm chiều’’đẹp sang’’

Tất cả cứ việc xếp hàng

Tay cầm sẵn’’phiếu mua hàng’’có chi (19)

Phiếu mua hàng đã sẵn ghi

Chỉ tiêu từng món, được gì hàng năm

Ghi thì ghi thế đừng hòng

Hàng luôn luôn thiếu khi vòng đến dân

Bởi vì hàng đã dành phần

Cho toàn cán bộ, thành phần đảng viên (20)

380. Ngoài ra còn các ưu tiên

Cho nên hàng đến, xã viên cũng đành...

Xếp hàng dành chỗ, đứng gần

Nhưng hàng không có thì phân chẳng tày (tay chẳng phần)

Chờ đêm rồi lại chờ ngày

Đến khi cầm phiếu mỏi tay...thì về

Ấy vậy đừng có vội chê

Nếu không kiểm thảo tự phê trước đoàn.

Ngoài miệng chúng nói thật sang

‘’Xã hội chủ nghĩa’’ thiên đàng thế gian.

390. Con gái vừa mới sang ngang

Về thăm cha mẹ cũng màng phải khai,

Phải khai ‘’tạm vắng’’ nhà trai,

Về nhà bên ngoại phải khai nữa mà

Vừa về đến ngõ mẹ cha

Phải khai’’tạm trú’’ngay trong nhà mình! (21)

Gia đình chẳng gọi gia đình

Gọi tên là ‘’hộ’’giữa mình với ta

Mỗi hộ, mấy ‘’khẩu’’gọi là

Gia đình mấy’’kẻ’’ở trong nhà này

400. Khi xưa dùng ‘’sổ gia đình’’

Bây giờ ’’hộ khẩu’’ đời mình ra sao?

‘’Hộ khẩu’’ hậu khổ thế nào

Ai mà chẳng biết ra sao sau này!

Người mà không có sổ này

Như người xa lạ ngay trong nhà mình

Phải sống thấp thỏm rập rình

Không quyền không lợi phận mình bơ vơ

Nhà mình cũng chẳng dám vô

Luôn luôn là kẻ bị ngờ trước tiên

410. Đi đâu cũng bị làm phiền

Ở đâu cũng bị’’đầu tiên’’ hạch hoài

Dù anh lúc trước là ai

Thành người ngoại quốc trên ngay nước mình.

Đêm đến kiểm tra thình lình

Nếu không ‘’hộ khẩu’’ thật tình khổ thân!

Liền bị bắt nhốt công an

‘’Lao động xã hội’’nhẹ nhàng mà thôi!

Có tiền thay thế, tạm thôi

Không tiền thì phải lôi thôi nhiều tuần:

420. Viết bài kiểm thảo từng phần

Tự khai cho rõ những lần nọ kia...

Rõ ràng lúc ở khi ‘’dìa’’

Những lần gặp gỡ, những người, ở đâu...?

Phải khai thành khẩn cho mau,

Nếu không thì chẳng biết đâu mà lường!

Chúng luôn nói khoác khác thường,

Nói mà không biết mình đương nói gì:

‘’Ngoài Bắc dầu nửa thiếu chi,

Muốn dùng cứ lấy ống tre hút dùng,

430. Hết dùng úp bát là xong’’! (25)

Đúng là kỹ thuật ‘’đỉnh cao’’tuyệt vời,

Văn minh âu mỹ khó chơi!

Chúng lại còn nói khắp nơi rất giàu

Dầu khí, khoáng sản, thiếu đâu!

Văn minh thế giới như hầu đứng sau!

Mỗi tháng mua hai lít dầu

Không cần biết’’hộ’’ có ‘’đầu’’bao nhiêu.

Chậm mua, dầu hết thì tiêu,

Bên ngòai có bán, eo ôi như vàng!

440. Mỗi năm mấy thước vải ngang

Phải dùng ‘’tem phiếu’’ mới mang hàng về (26)

Hàng nào cũng mặc đừng chê

Nếu chê thì sẽ tứ bề hở ra!

Hở ra ‘’cái ấy’’để ra!

Nhưng vì cả nước ấy mà, ai chê!?

Cuộc sống ôi quá thảm thê,

Từ khi giặc Cộng tràn về quê hương,

Tạo nên cuộc sống bất tường,

Ngay trên Đất Nước thân thương của mình!

450. Luôn luôn khiếp sợ giật mình,

Lúc nào cũng tưởng như mình, kẻ gian.

Ai gây ra nỗi kinh hoàng!?

Chúng dùng khủng bố phá tan an lành, (27)

Cuộc sống thực sự mỏng manh,

Luôn luôn đói rét vây quanh con người!

Tệ nạn rình rập khắp nơi,

Chỉ chờ cơ hội là rơi xuống đầu!

Nông dân cày cấy quanh năm

Vào ‘’hợp tác xã’’không ranh không phần

460. Làm ruộng lại chẳng có phân

Hô hào ‘’hố xí hai ngăn’’, để dành

Nhân dân luôn đói nên đành...!

Đói ăn thì lấy...đầy ngăn nỗi gì!?

Cây xanh ủ tạm dùng đi!

Vì vậy năng suất lấy gì được cao,

Làm nhiều mà vẫn thế nào...?

Quanh năm suốt tháng, lúc nào được no?

Lúc đầu tạm thế bobo

Vì gạo chẳng có, ăn bo bo hoài!

470. Bo bo còn đỡ hơn khoai

 Khoai lang cũng tạm, khoai mì khó sơi

Nhưng không phải vậy người ơi!

Mì cũng chẳng có phải nhơi củ nần (28)

Củ nần cũng phải dành phần

Bởi vì Gạo để trả dần nợ xưa (Liên Sô )

Thức ăn chẳng bao giờ thừa

Ngoài tô nước mắm, hũ dưa suốt đời.

Lâu lâu được bó mùng tơi

Được con cua ốm là thời vàng son

480. Suốt đời được mấy miếng ngon!

Ngày tư ngày Tết họa hoằn chút chi?

Thịt heo vừa mỡ vừa bì

Chia qua chia lại được thì nửa cân

Đem về dành để ăn dần,

Kho cho thật mặn, chẳng cần miệng ngon

Tội nghiệp những đứa trẻ con

Thấy thịt thèm quá chẳng còn biết chi 

Cứ việc đánh chén tì tì

Bố mẹ thấy vậy, ngoảnh đi, thở dài

490. Cảnh này dễ có mấy ai

Họa chăng chỉ có Việt Nam mới thừa.

Đến mùa bủa lưới thu mua

Giá thì hạ thấp còn thua thị trường

Chúng tệ hơn lũ gian thương

Thu mua tất cả chẳng nhường cho ai

Dân kẹt cứ phải bán hoài

Nếu không còn lại chẳng nhai được mà!

Thành thử làm mãi...chẳng ra.

Bao nhiêu góp lại chỉ nhà nước...’’lo’’

500. Dân thì càng lúc càng’’no’’

Quanh năm chẳng có phân tro đủ phần.

Thế nên dân kéo về thành

Kiếm ăn bằng đủ loanh quanh mọi nghề

Nghề gì cũng chẳng dám chê

Cả thân nô lệ cũng lê xin làm

Giảng Võ gần phố hàng Ngang

Có thêm một chợ bán hàng ‘’người ta’’

Sáng sáng ‘’hàng ‘’được xếp ra

‘’Hàng’’ là những kẻ thịt da hơn người

510. Tụ họp nhau tại một nơi

‘’Chợ người’’ đích thị là tên chợ này

Chợ này cũng họp hàng ngày

Chờ khách đi tới tranh nhau xin làm

Khách liền ‘’chọn mặt gửi vàng’’

Chọn người sức vóc lẹ làng, đem đi

Thế là ngày ấy có ‘’tì’’

Còn ai yếu đuối mặt thì buồn so

Bởi vì bao việc phải lo:

Mẹ già, con bệnh nằm co đợi chờ

520. Vì gạo đã hết trong ‘’vò’’ (lu)

Túi thì rỗng tuếch, không lo sao kìa?

Nỗi này ai thấu mà chia!

Chỉ người ‘’cộng sản’’đòi chia đều đều

Bởi vì muốn chợ họp nhiều

Phải lo chia đủ cho đều ‘’Bạn dân’’ (công An là bạn của dân!?)

‘’Bạn dân’’nên rất gần dân

Nếu chia không đủ thì dân ‘’ủ tờ’’

Thế nên dân vẫn xác xơ

Không làm cũng khổ, làm ‘’khồ cảng ‘’hơn

530. Họ là những kẻ cô đơn

‘’Xã hội chủ nghĩa’’mồ chôn bao người

Đời sống rõ quá thật ‘’tươi’’

Mặc thời thường vá, ăn thời chẳng no

Mọi người chẳng biết so đo?!

Vì ai cũng vậy, còn so nỗi gì.

Chính Phủ Nhà Nước cái chi?!

Người dân chỉ muốn bỏ đi nước ngoài,

Cột đèn nó đứng ‘’thở dài’’

Nó đi không được, tiếc hoài người ơi

540. Nó đành đứng lại chịu đời

Nhìn bao tai ách trên đời người dân!

Trời ơi ngó xuống cho gần

Thế gian chắc có đất phần này thôi?

‘’Độc lập’’hai sáu năm rồi

Một bầy quỉ dữ chúng ngồi trị dân

‘’Độc lập’’ họa có một phần?

‘’Tự do’’ thì đã có phần nào đâu?

Nói chi ‘’Hạnh phúc’’hàng đầu,

Cơm ăn chẳng có, việc cầu không ra!

550. Chỉ vì cái thứ đảng ma (fia)

Gom dân chúng bắt lập ra’’tập đoàn’’ (32)

Chỉ tiêu chúng lập rõ ràng

Bắt dân phải hứa sẵn sàng làm sao

Thi đua thành tích nâng cao

Để dâng lên bác thế nào cho ngoan!

Tất cả ‘’nhất trí’’tập đoàn

Cho nên thật khổ những hàng thứ dân.

Cuộc đời càng sống càng bần

Chỉ tạo cơ hội cho quân tham tàn

560. Chúng gây bao cảnh lầm than

Nhân dân đói khổ cơ hàn khắp nơi

Trời ơi ngó xuống mà coi

‘’Xã hội chủ nghĩa ‘’dân lòi ‘’ấy’’ ra

Này này đứng lại xem này

‘’Xã hội chủ nghĩa’’dân cày thay trâu!

Con trâu giá bán còn cao

Con người mà bán có nào ai mua

Thực dân, cái thuở xa xưa

Con trâu đi trước cái bừa theo sau.

570. Ba bốn năm chục năm sau,

‘’Xã hội chủ nghĩa’’, cày sau con Người (33)

Ai ơi xin chớ đừng cười

‘’Đỉnh cao trí tuệ’’ hơn người, Việt nam

Văn minh cơ bắp thập hoàn

Thế giới dùng máy, mình toàn dung tay!

Dùng máy, xử dụng khó xài

Muốn xài, phải học tốn công tốn tiền

Chi bằng có sẵn dùng liền

Cứ Tay mà Chỉ, cứ Tay mà Làm!

580. Chỉ tay năm ngón là ‘’quan’’

Lấy Tay mà Tạo nên hàng, là dân!

Tập trung dân lại mà ‘’mần’’

Cần chi phải máy, thêm phần tốn hao.

Hoàn tất bất cứ giá nào!

Chỉ tiêu có sẵn, ép vào là xong

Dân hèn, đâu dám... mà hòng!

Bởi vì ‘’liềm-búa’’ bủa vòng liên miên

Bởi vì mã tấu đứng liền

Cho nên dân phải ưu tiên chịu phiền

590. Sung sướng chỉ lũ đảng viên

Tuyệt đại dân chúng truân chuyên nghèo nàn

Cuộc sống trong cảnh lầm than

Chìm ngập kềm kẹp công an suốt đời

Khổ quá dân tộc tôi ơi!

Đói ăn tràn ngập, khắp nơi đói làm!

Vì thế Chúng có cơ quan

Chuyên môn tuyển mộ, kiếm dân đi làm: (34)

Mới nghe thì thật là sang

‘’Tuyển người xuất ngoại’’, xếp hàng, ưu tiên.

600. Muốn đi, dân phải đóng tiền

Để lo ‘’lý lịch’’, đảng viên, hàng đầu

Ưu tiên kế tiếp là ‘’khâu’’:

‘’Sức khỏe’’: quan trọng,’’Khả năng’’: càng cần

Vì thế những kẻ được phần

Ra đi, ít nhất chục ngàn đô la.

Thu gom đồ đạc trong nhà

Bán đi không đủ, mượn bà con xa.

Ấy vậy cũng chửa được tha:

Tưởng đi ngoại quốc kiếm ra đồng tiền.

610. Ai ngờ, gặp lũ đại lường:

Chúng đem cống nộp cho phường bất nhân

Tha hồ bọn chúng xoay vần,

Hành hạ, sách nhiễu trăm phần khổ đau.

Công nhân chẳng dám kêu cầu.

Chỉ mong êm chuyện để mau kiếm tiền

Ai ngờ chuyện chẳng được yên:

Tiền công chẳng trả, luân phiên chúng hành

Công nhân quyết định đi trình,

Trình ông Lãnh Sự của mình, cầu mong,

620. Ai dè, đồng bọn cô hồn,

Đã không giải quyết, chúng còn hăm he,

Dọa nạt tống xuất đi về.

Bọn chủ thấy vậy, hả hê tấc lòng.

Chúng càng ra sức xiết vòng,

Dùng tay ‘’đầu gấu’’, đánh đòn ép công.

Mạng người như con số không,

Chúng dùng kỷ luật, xông ngay ra đòn,

Ôi thôi, mạng sống chẳng còn!

Vay công, vay nợ chỉ mong đi làm,

630. Dành dụm kiếm chút tiền còm,

Nuôi con nuôi vợ, Mẹ cha ở nhà.

Ai ngờ chung sống quỉ ma:

Chúng dùng khủng bố hành hà xác thân:

Kẻ thì tàn tật suốt đời,

Kẻ thì bỏ xác chơi vơi giữa dòng. (35)

Ai ơi ngoảnh lại mà trông:

Nhà nước với bọn bất nhân hiệp bầy

Thành bọn khủng bố ban ngày,

Đem dân đi giết thế này Trời ơi!

640. Thiên niên thế kỷ thứ ba

Cảnh buôn nô lệ diễn ra hằng ngày

Việt Nam mới có cảnh này,

‘’Đỉnh cao trí tuệ’’, phơi bày chút thôi!

Làm thân con gái, tệ ơi:

Yên thân sống khổ suốt đời thì thôi

Nếu không, muốn có chút’’hời’’, (36)

Luôn sẵn có kẻ đến nơi mồi chào:

Nào là ngoại quốc sang giàu

Nào là ngoại quốc để đâu hết tiền!

650. Bùi tai, một bước thành tiên,

Để rồi một bước theo liền tai ương:

Những tên ngoại quốc có tiền,

Bỏ ra mua được vợ hiền về ngay!

Họ là những khách quen tay,

Họ ở Bình Nhưỡng, Hán Thành, Đài Loan,

Họ ở Cam Bốt, Thái Lan.

Xưa kia cũng giống Miền Nam thôi mà,

Nhưng nay đã khác quá xa:

Là nơi mơ ước, gái nhà Việt Nam.

660. Ôi tủi phận gái Việt Nam!

Làm thân nhi nữ trong thời ‘’đỉnh cao’’

Chỉ là gái bán...khác nào.

Đúng là:’’Chiều chiều dạo bến Ninh Kiều,

Dưới chân tượng bác đĩ nhiều hơn dân’’(Đồng dao mới ở VN ngày nay!)

Sự thật đâu phải phân trần

Đúng là ảo tưởng của ‘’phần làm dâu’’.

Mua về chẳng được bao lâu

Gả qua gả lại ‘’thanh lâu’’ gả vào.

Thế là giấc mộng làm giàu,

670. Gái ngoan nước Việt cơ cầu từ đây.

Nhờ ơn Bác Đảng cao dày,

Nghĩa sâu bác đảng thế này, ai ơi!

Bao năm bác đảng trên ngôi,

Bao năm gái Việt sống đời ’’thanh lâu’’!

Mua về dâu thực vợ con,

Nhưng trong thực tế lại còn vợ cha.

Tệ hơn nữa, vợ cả nhà,

Anh em cùng hưởng mòn quà chơi chung!

Nàng dâu Việt thành đồ dùng,

680. Để cho bọn phỉ chúng hùng hục chơi!

Bao năm bác đảng trên ngôi,

Bao năm gái Việt lệ rơi nhục nhằn,

Nô lệ tình dục ngoại nhân.

Chỉ vì cuộc sống bần hàn chịu thua

Bằng chứng báo chí đã đưa:

Sáu chục ngàn mới bị lùa về đây (37)

Việt Nam mới có cảnh này!

‘’Xã hội chủ nghĩa’’thế này ai ơi!

Con gái vừa mấy tuổi đời

690. Chỉ độ mười một mười hai thôi mà

Cao lắm cũng chỉ mười ba

Vì nhà quá khổ, mẹ cha không tiền,

Nên em đành phải’’kết duyên’’,

Lấy người ngoại quốc kiếm tiền nuôi cha

Ngoại kiều thưòng ở phương xa

Tiền, vốn sẵn có, tiêu pha lại càng,

Thế nên hai kẻ họp đàn,

Nhà Nước với lại ngoại bang kết đoàn

Bao nhiêu bé Việt đem sang

700. Chúng đều thầu hết, đẹp hàng Việt Nam,

Việt Nam nổi tiếng trên’’làng’’

Gái chơi thật tuyệt thế gian đâu bằng!

Cũng nhờ bác đảng nên... chăng,

Xuất khẩu con nít nhử thằng háo dâm (38)

Bác đảng vì thế càng giàu

Giàu trên xương máu trên đầu nhân dân

Xương máu đóng góp tám phần,

Hai phần còn lại là phần của Em:

Của em cái ‘’nớ’’đáng khen

710. Ngày xưa cái ‘’nớ’’ nhiều phen Bác ... mò

Bác mò xong, Bác lại lo

Sợ để dân biết ‘’mặt mo’’ còn gì!

Cho nên Bác tính thật ...kỹ:

Chơi xong giết quách, quăng đi là vừa!!(39)

Chẳng lẽ Bác lại...‘’mò cua’’!?

‘’Cha Già Dân Tộc’’, mò cua sao đành!

Bác vốn là quỉ râu xanh,

Nên Bác ‘’chơi’’hết chẳng cần đẹp sang

Thậm chí cả gái’’sang ngang’’,

720. Con sen con ở Bác mang ‘’làm’’ hoài

MINH KHAI vợ gã HỒNG PHONG,

Vợ người đồng chí cũng không thoát nào.

Con rơi, con rớt ngoài rào

Con rơi con rớt, con nào của ta?

Con nào mà chẳng giống cha

Ba Đình cái xác so ra khác gì

Vì chưng sợ có vết tì:

Hoen danh thần tượng, Bác thì ra tay,

Vì vậy Bác phải tính ngay,

730. Khai con họ Mẹ, dòng Tày đúng hơn.

Nêu cao tiếng tốt danh thơm,

Bây giờ nước Việt thật hơn nước người!

Có tên Đảng Tổng đười ươi

Mang danh dòng dõi là người Thổ Dân,

Thêm nhục nhã biết bao phần

Con Hồng Cháu Lạc ra thân phận này,

Cả nước im lặng làm ngây!

Để cho thằng Mán thằng Tày chỉ huy

Đúng là dòng dõi’’Chính Mi’’ (40)

740. Vì ngu nên phải ra đi tìm đường

Làm thân tơi tớ mọi phương

Du vào chủ thuyết thảm thương giống nòi

Gây nên bao cảnh khác đời:

Chủ trương sắt máu, tôi đòi nhân dân

Dưới tay một lũ bất nhân

Lầm than Đất Nước, điêu tàn Quê Hương

Đói ăn rách mặc vất vương

Suy đồi đạo đức, tổn thương tinh thần

Nghèo, dốt thì đứng hàng đầu

750. Chỉ vì một lũ, đầu trâu mặt người

Khác gì một lũ đười ươi

Biến thân từ vượn lên người mà ra (41)

Suốt đời chuyên giết dân ta

‘’Ăn gan uống máu’’ dân nhà mà thôi.

Trên giòng sông Đáy quê tôi (42)

Có trên tám chục thuyền trôi tụ về,

Họp thành’’làng nổi’’gọi quê

Gồm toàn những kẻ thế cô, nghèo nàn

Cuộc đời vất vưởng gian nan,

760. Không nhà, không cửa, đất, làng cũng không,

Trên không dưới cũng lại không

Gặp nhau cùng sống trên sông, thành làng,

Chuyên nghề ‘’Bán Máu’’, rõ ràng

Máu đào đổi lấy ‘’cơm vàng’’ai ơi

Bán máu chẳng phải’’dễ chơi’’

Phải là máu Trẻ, máu tươi, máu Lành

Bán máu cũng phải biết ‘’lanh’’ (Malin=ma lanh, khôn ngoan

 mánh mung)

Biết manh, biết mối không thôi đừng hòng,

Bán máu cũng phải tay trong,

770. Ghi tên, mua chỗ, đứng vòng luân phiên,

Làm sao cho được ưu tiên.

Mới mong có được chút tiền nuôi con.

Máu đỏ vừa mới bán xong,

Đáng lẽ phải có miếng ngon bù vào

Tiền nào thỏa được dạ nào,

Vì ăn như thế tiền nào nuôi con! 

Nhìn người ăn phở thấy ngon,

Phải đành ngốn tạm mì khô trở về

Cho kịp chuyến khác đã thuê (43)

780. Đó là những kẻ bình thường ‘’ma lanh’’:

Có tài len lỏi vòng quanh

Bán hai lít rưỡi cho nhanh đủ vòng (44)

Bốn trăm năm chục ngàn đồng

Về nhà còn lại họa hoằn một trăm,

Đó là một tháng ‘’tiền công’’

Máu đào đổi lấy cơm’’ròng ‘’độ thân.

Chẳng may ai thuộc thành phần:

Máu Già, máu Bệnh, máu Điên phải đành

Ôm hận’’máu lậu’’ quanh năm (45)

790. Vì chưng máu đó không ăn được tiền

Muốn bán máu đó, phải ‘’liên’’

Liên tay, liên thế, liên tiền cho đông

Liên nhiều bán được, như không

Liên nhiều, chia hết nên không được nào

Giá ‘’liên’’ càng lúc càng cao

Bán bao nhiêu máu tiền nào thấy đâu!

Tiền thì ‘’rắc’’ tại những ‘’khâu’’:

Xếp hàng, xếp loại, trước, sau thế nào

Ấy nhờ công Bác, Đảng cao!

800. Bác ăn chén máu, dân cào chén cơm

Bác Đảng vẫn được tiếng thơm

‘’Đỉnh cao trí tuệ’’chĩa chôm tì tì

Cuộc đời bán máu được gì?

Sáu bảy chục tuổi chết thì sướng hơn

Trẻ em mười tuổi trở lên (46)

‘’Vào nghề’’ nuôi mẹ, nuôi em, nuôi mình.

Tiếp tục ‘’nghề nghiệp’’mưu sinh

Tiếp tục nối nghiệp mẹ mình là hơn,

Dù chẳng ăn trắng mặc trơn

810. Còn hơn nhiều kẻ ‘’trắng trơn’’trên đời

Bác đảng càng lúc càng ‘’thơm’’

Đỉnh cao trí tuệ chĩa chôm ban ngày.

Tất cả Đảng đã tính ngay

Từ trên xuống dưới’’thế này mà chia’’

Nhân dân nhiều lớp phân chia:

Hễ ai có Đảng đưọc chìa ngồi trên,

Kế đến là kẻ có quyền

Ăn trên ngồi trốc chuyên quyền hại dân.

Kế đến là kẻ có tiền

820. Buôn gian bán lận có tiền xong ngay

Kế đến là kẻ mánh mung,

Lăng xăng chạy chọt lung tung dễ dàng

Khổ nhất là lớp dân’’hàm’’, (47)

Tước quyền chẳng có, mánh làm sao đây?

Thấp cổ bé miệng vạ lây

Đưa đầu chịu trận, van nài tới đâu

Tất cả mọi việc, mọi ‘’khâu’’

Phải kèm thủ tục ‘’đầu tiên’’ đàng hoàng

Miệng luôn oang oác ‘’diệt tham’’ (48)

830. Tay luôn móc ngoặc hỏi han ‘’đủ phần’’

Nếu không chạy đủ ‘’mười phân’’

Thì đành mặc kệ, chết dần, ai lo

Mỗi lần chiến dịch, hô to:

‘’Tận diệt tham nhũng, chăm lo dân lành’’

Ấy là trò bịp loanh quanh.

Ấy là chỉ thị:làm nhanh, hốt nhiều.

Chúng xài toàn những độc chiêu,

Giấy tờ nói trắng, ấy điều rằng đen

Bảo rằng tham nhũng, diệt tan.

840. Ấy là phải tính ‘’bảo toàn đường đi’’

Cùng lắm có lỡ một khi,

Thì đành phải tính thí đi ‘’chốt quèn’’

Chốt quèn ra trước ‘’ánh đèn’’

Hệ thống toà án chuyên chèn dân đen:

Vô tội: những kẻ có tiền

Những người có tội vì ‘’tiên có khồng’’

Miệng luôn oang oác diệt tham:

Kiểm kê tài sản’’ đánh tan nỗi ngờ

Nói rồi chúng để ‘’làm ngơ’’

850. Mặc cho bầy ‘’chó’’ tha hồ tấn công.

Nhiều người tưởng thật xung phong:

‘’Lập hội’’, ủng hộ’’hội đồng diệt tham’’.

Này này chớ vội làm tàng!

Diệt tham là chỗ dành phần ‘’Uỷ ban’’.

Người dưng chớ vội nói ‘’càn’’

Nếu không quản chế cũng nằm biệt giam (49)

 ‘’Xã hội chủ nghĩa’’ Việt Nam

Mọi cái đều để dành phần Đảng’’no’’

Nhân dân không cần phải’’no’’.

860. Chỉ cần cắm cúi làm cho thật nhiều.

Trăm điều tính toán cao siêu

Chẳng qua tìm cách moi nhiều tiền dân

Cán bộ ‘’con đẻ’’ nhân dân

Lãnh đạo lại thuộc thành phần chóp bu

Yêu nước, chỉ dành Đảng ‘’yêu’’

Yêu tiền càng để Đảng yêu thật nhiều.

Vì thế dân thiếu tiền tiêu

Đảng thì đầy nhóc trong bank nước ngoài

Bao lần ‘’xóa đói giảm nghèo’’

870. Là bao cơ hội ăn theo từng đoàn

Dân thì vẫn đói hoàn toàn

Đảng thì cứ việc tính toan cho giàu

Thôi đừng nói chuyện đâu đâu

Diệt hết tham nhũng người đâu mà làm

Tham nhũng ‘’chính sách’’ đàng hoàng

Thày trên tớ dưới, cứ hàng mà theo

Hàng nào cũng có chỉ tiêu

Thày nhiều tớ it là điều tất nhiên

Dân đen chớ dại làm ‘’phiền’’

880. Nếu không tham nhũng thì’’tiên có khồng’’

‘’Xã hội chủ nghĩa’’ là phông

Thực ra ‘’đảng trị’’ ai không biết mà

Một ông cựu Tổng đã la

‘’Nếu không tham nhũng mới là...lạ cơ (50)

Thôi mà, đừng có nằm mơ

Việc chống tham nhũng chắc chờ...Thiên lôi?

Đảng thường chẳng thốt ra lời

Nhưng Đảng tóm hết những ngưòi tố tham

Thường thường những kẻ ‘’thũng nham’’

890. Là người chức trọng, quyền sang nhất nhì...

Nếu mà ‘’đấu tố’’ bỏ đi

Còn ai ‘’giữ nước’’, còn ai’’giữ tiền’’(51)

Tới giờ Đảng vẫn độc quyền

Thế kỷ 21 chẳng truyền cho ai.

Nhất là những kẻ ‘’khó xài’’

Không trong ‘’mặt trận ‘’hay ngoài đảng viên.

Đảng luôn giữ chặt lấy quyền

Độc quyền’’yêu nước’’, yêu tiền mà thôi

Nếu không thì cứ thử coi

900. Hỏi ai giàu nhất, hỏi ai nghèo nàn

Những người có ‘’két’’nhà băng

Tỉ này tỉ nọ nói năng thế nào? (52)

Tiền lương ông có thật cao?

Cũng không bạc tỉ, cớ sao ông giàu?

Không nhờ tham nhũng, tiền đâu?

Ông tài giỏi lắm cũng hầu đủ ăn!

Kể từ chấm dứt chiến tranh,

Toàn người tư bản giúp dân nước mình

Giúp, để Đất nước hồi sinh

910. Xây dựng cơ sở, tái sinh hạ từng (53)

Biết bao tiền của đổ vào,

Mà nay chẳng thấy chút nào đổi thay!?

Kéo dài 27 năm nay

Tiền của nhường ấy, đổ tay người nào?

Dân còn đói khát xiết bao!

Chẳng phải tham nhũng thì sao thế này!???

Ngày xưa Đảng nói’’quá hay’’

‘’Vô sản chuyên chính’’ thay anh ‘’Phú hào’’

Ngày nay Đảng, Cha Phú Hào,

920. ‘’Vô sản chuyên chính’’, Đảng hầu đã quên.

Đảng không nghe tiếng dân rên,

Đói ăn rách mặc, Đảng trên chẳng cần!

Ngày xưa Đảng xúi dân bần,

Nổi lên chống đối những ‘’quân có tiền’’ (54).

Giúp Đảng nắm thế giữ quyền.

Nổi lên cai tri dân quèn ưu tiên

Ngày nay dân muốn chút tiền

Duy trì cuộc sống’’ưu tiên dân nghèo’’

Nhưng Đảng quyết chí chẳng theo,

930. Mày nghèo thì cứ giữ nguyên kiếp nghèo!

Đảng giàu mày chớ vội theo

Chỉ để riêng Đảng ưu tiên giữ tiền.

Còn dân muốn có chút quyền:

Biểu tình, thỉnh nguyện, Đảng tuyên: nhốt vào!

Chẳng cho ai nói lời nào.

Kẻ nào dám nói, Đảng nào có tha!

Đảng thực trùm đảng Mafia

Đến khi dân biết, thực ra muộn rồi

Đất Nước tan nát tơi bời,

940. Tinh thần, đạo đức suy đồi còn chi

Văn minh văn hóa suy vi

Mọi người đối xử chung qui vì tiền

Gia đình xã hội nối liền

Đặt trên căn bản ai tiền nhiều hơn

Có tiền mọi thứ đều trơn

Không tiền cuộc sống như chôn đời mình

Không tiền, mất ánh bình minh,

Không tiền, lặng lẽ bạn tình cũng xa!

Có tiền mọi thứ của ta,

950. Không tiền, mọi thứ biến ra của người

Thật là xã hội tuyệt vời!

Khắp trên thế giới không nơi nào bằng!!

Bốn lăm (45), Đảng cướp chính quyền (55)

Trị dân Đảng đặt trên nền tam vô:

Vô tôn giáo, vô gia đình

Còn thì tổ quốc ‘’chúng mình có chung’’

‘’Xã hội chủ nghĩa’’vô cùng,

Cộng sản thế giới là ‘’khung’’ ta cần.

Đảng nói đảng của nhân dân

960. Điều gì cũng lấy nhân dân đỡ đầu

Việc gì cũng chỉ một câu:

‘’Nhân dân làm chủ’’là câu hàng đầu

‘’Nhà nước quản lý’’hàng sau.

Đảng thời lãnh đạo mọi’’khâu’’, mọi điều (56)

Nhà nước chẳng được dân bầu,

Vậy mà cai trị lại lâu cả đời!

Cả đời ngồi mãi trên ‘’ngôi’’

Trị dân lừa mị ôi thôi đứng đầu.

Nhân dân ‘’làm chủ’’ ở đâu?

970. Đảng thì ‘’lãnh đạo’’ cầm khâu: giữ tiền (57)

Nhân dân làm chủ như điên

Quanh đi quanh lại vẫn ‘’tiên có khồng’’

Nhà nước quản lý khắp cùng

Thảo nào cầm chắc các khung có tiền

Nhân dân làm chủ ’’trước tiên’’

Đảng thì lãnh đạo liên miên suốt đời,

Nhà nước quản lý mọi nơi,

Mọi việc, mọi thứ từ ‘’chơi’’ đến ‘’làm’’,

Nhân dân làm chủ thật ‘’sang’’:

980. Nhà tranh vách nứa khắp làng trống trơn.

Đảng lãnh đạo, Đảng dành hơn

Cái gì cũng có, cũng hơn nhu cầu!

Nhớ xưa thuở mới ban đầu

Từ hang Pắc Pó rúc đầu chui ra,

Dẫn đầu một lão Cáo già,

Theo sau một lũ toàn là chồn hôi

Ăn mặc lếch thếch lôi thôi,

Đầu đội nón cối chân thời dép râu

Chủ trương lừa mị hàng đầu

990. Ở đâu cũng có những câu phỉnh phờ,

Mới nghe thì đẹp như mơ,

Nhưng khi nhìn lại, thẫn thờ lệ sa:

Chủ trương phá cửa phá nhà,

‘’Vườn không nhà trống’’gọi là chính chuyên (58)

Thừa cơ cướp lấy chính quyền,

Vô sản chuyên chính’’mọi người như nhau’’?

‘’Tiêu thổ kháng chiến’’ thật mau

Tiêu nhà, tiêu cửa, tiêu bao nhiêu người!

‘’Xã hội chủ nghĩa’’thật ‘’tươi’’

1000. ‘’Xã hội cộng sản’’, người người như nhau

Nhân dân cơ cực ban đầu,

Nhân dân vô sản Đảng giàu mà thôi!

Biết bao sinh mạng dân tôi,

Vì yêu Tổ Quốc, lầm lời hy sinh!

Lầm nghe theo bọn vô tình,

Đem bao xương máu dân mình đắp xây

‘’Xã hội chủ nghĩa’’cao dày,

Tiến lên Cộng sản, đảng này ấm no!?

Thực tình chúng cố lầm to (59)

1010. ‘’Lý thuyết không tưởng ‘’chẳng cho điều gì.

Suốt bao năm tháng đổ đi,

Còn lại chỉ có ngu si nghèo nàn,

Là điều chúng biết rõ ràng,

Nhưng vì chúng muốn thi hành ngu dân

Làm cho dân dốt cùng bần,

Đó là chúng đã muôn phần thành công

Trong việc cai trị nhân dân,

Để đưa cả nước tiến dần ‘’đỉnh cao’’

‘’Xã hội chủ nghĩa’’ thế nào?

1020. Bác Đảng giàu quá, dân sao nghèo nàn!?

Chỉ vì xây đắp ‘’thiên đàng’’

Chúng đem dân Việt nước Nam làm mồi

Thiêu sống cả dân tộc tôi,

Hoang tàn đất nước, dân thời lầm than!

Khởi đầu chúng giả đấu tranh,

Thi hành chỉ thị đàn anh, gọi là:

Đánh đuổi xâm lược đi ra

Chiêu bài ‘’độc lập’’ tung ra hỏa mù,

Một mặt xây dựng chiến khu,

1030. Mặt kia tiếp xúc quân thù, chỉ ra (60)

Những người chiến sĩ quốc gia,

Nặng lòng vì nước, bị sa lưới vào.

Một mặt chúng vẫn kêu gào:

‘’Đánh Tây cứu nước’’, dân nào chẳng theo!

Suốt bao năm tháng cầm quyền,

Chúng thường khủng bố, lộng quyền trị dân

Người dân cơ cực trăm phần,

Càng ngày cuộc sống càng bần hàn thêm!!

Đã qua 27 năm tròn

1040. Đất Nước chấm dứt không còn chiến tranh,

Đời sống vẫn quá mong manh,

Người dân chẳng có thêm manh giáp gì,

Kinh tế càng lúc càng suy,

Mặc dù Đảng đã sửa đi nhiều lần

Nào là ‘’mở cửa’’ từng phần

Nào là hợp tác với dân nước ngoài

Để mong tiền của ở ngoài

Đổ vào nước Việt cho’’ai’’ làm giàu.

Nhà nước vẫn nắm chắc khâu:

1050. Giữ tiền, giữ của, quốc doanh mọi điều (61)

Nhân dân chẳng tự sài tiêu,

Tự buôn, tự bán, theo chiều tự do.

Ngoài mặt, nhà nước bảo: cho

‘’Tự do kinh tế, tự do thị trường’’.

Làm ăn buôn bán khắp phương,

‘’Xã hội chủ nghĩa’’là đường vẫn theo!

Nói đi nói lại cho nhiều,

‘’Mở ra, mở rộng’’, một chiều mà thôi!

‘’Đỉnh cao trí tuệ’’, cái nôi

1060. ‘’Xã hội chủ nghĩa’’, nước tôi vẫn là,

Vẫn Đảng, vẫn Bác một nhà,

‘’Cộng hòa Xã hội’’thực là đảng Ma (fia),

Vẫn Đảng, vẫn Bác vẫn là,

Cộng Sản vẫn giữ chẳng xa bao giờ

Việt nam thực sự đang mơ...

Nước nghèo dân đói Đảng ngơ, kể gì.

Miễn sao Đảng vẫn trị vì,

Trên cao Đảng vẫn tì tì kiếm to.

Nhân dân chẳng cần phải’’no’’!

1070. Mọi điều, mọi việc Đảng ‘’no’’ được rồi!

Chính quyền, tổ chức đó thôi,

Lập pháp, Hành pháp sẵn rồi đó nha,

Lại thêm Tư pháp nữa mà.

Có ba cơ chế, ấy là ...Tự Do !!?

Các nước thế giới tự do,

Cũng chỉ như thế, đem so hơn gì?

TỰDO đã viết thật to,

Dân sao không thấy còn lo...cái gì.

Nhân quyền là cái chi chi!!??

1080. Con người mỗi nước giống gì được nhau,

Nước họ là những nước giàu,

Còn mình là nước dân đâu có tiền.

Không tiền chẳng có ưu tiên,

TỰ DO DÂN CHỦ không Tiền, có sao?!

Miễn anh đừng có’’tào lao’’

‘’Bày đặt chống đối’’ đòi này đòi kia,

Miễn anh đừng muốn ‘’ăn chia’’,

Để Bác ăn hết là yên thôi mà!

BÁO CHÍ, thì nhiều quá ta! (63)

1090. Tự Do như thế còn ‘’la’’ nỗi gì!!

Ngàn tờ, một vẻ, viết đi

Ghi công ơn Bác, viết gì chẳng hay !

Ghi công ơn Đảng cao dày,

Viết đi viết mãi chẳng ai bỏ tù,

Trái lại còn được đề cử:

Nhà văn’’tiên tiến’’ nhà thơ ‘’đại tài’’,

Được phong lên chức thày ‘’cai’’(64)

Như kia TỐ HỮU còn ai lạ gì,

Lại thêm XUÂN DIU, CÙ HUY,

1100. CHẾ LAN VIÊN, NGUYỄN ĐÌNH THI một bầy,

VĂN NÔ, BỒI BÚT chẳng chầy.

Bao năm vùi dập những người viết văn

Nếu anh thực sự sửa sai,

Đòi quyền dân chủ thì tai biến liền!

Nếu anh lại đòi ưu tiên,

Tự Do Tôn Giáo, Nhân Quyền thì... nguy!

Thì anh sẽ bị lùng truy,

Đem vào ‘’Cải tạo’’ mút mùa anh ơi!

Anh ơi đừng có nói ‘’chơi’’

1110. Tự do tôn giáo, xứ này chỉ mơ.

Đừng hòng mà có TỰ DO

Tại nơi xứ Việt, Bác to Đảng quyền

Mặc dù hiến pháp viết nguyên (65)

Nhân quyền, tôn giáo cũng điều như nhau,

Báo Chí, Ngôn luận trước sau,

Tự do đi lại, cùng nhau lập đoàn.

Chủ trương viết lách, phát hành,

Phải theo nghị quyết...chấp hành Đảng qui.

Phóng viên chẳng dám viết gì,

1120. Nhà văn, thi sĩ cũng thì thế thôi.

Muốn yên thì phải hết lời,

Ca tụng Bác Đảng muôn đời vinh quang.

Bao nhiêu tác phẩm nổi... vang:

Một lũ bồi bút ‘’lời vàng’’ nâng bi

Những người còn chút lương tri,

‘’Nhân văn giai phẩm’’hủy đi cả đời

Đó là vụ án để đời,

Dấu hằn lịch sử không lời biện minh!

Tôn giáo ở tại xứ mình,

1130. Cần gì phải nói, chứng minh rõ ràng:

Tất cả thống thuộc ‘’ủy ban’’,

Trong hàng giáo phẩm ‘’ủy ban’’cầm đầu.

Từ việc tổ chức, ở đâu,

Tuyển sinh, tu sĩ, tu luôn hay về...

Đều do nhà nước ‘’bảo kê’’

Đất chùa đất Thánh thu về Đảng coi,

Lập khu giải trí vui chơi,

Cửa hàng mua bán hay làng thiếu nhi.

Những ai đòi lại được chi,

1140. Đều bị xử lý, có khi nhốt liền

Chẳng cần phán xét, phân bua,

Chẳng cần đói đáp hơn thua làm gì.

Kìa Linh Mục NGUYỄN VĂN LÝ,

Là cha quản xứ Nguyệt Biều, miền trung

Chỉ vì miếng đất nhà chung,

Phương tiện duy nhất giáo dân,vun trồng,

Chỉ mong cầy cấy góp công,

Sinh hoạt giáo xứ, có mong gì nào.

Vậy mà chúng quyết làm cao,

1150. Tịch thu bằng được chẳng sao chuyển dời.

Cha Nguyễn văn Lý hết lời

Đem cả sinh mạng để đòi... Tự Do,

Vậy mà chúng vẫn chẳng cho,

Cha, Con giáo xứ quyết lo bảo toàn.

Chúng đem ‘’đầu gấu’’ ngập tràn,

Dùi cui, roi đìện, chúng càn nát tan.

Cha LÝ quyết chí thi gan,

‘’TỰ DO TÔN GIÁO’’ hay tan đời mình

Một lời, CHA quyết hy sinh:

1160. ‘’TỰ DO TÔN GIÁO HAY LA CHẾT’’ vinh.

Ban đêm chúng vẫn hay rình

Sáu trăm quỉ dữ thình lình ‘’áp xô’’,

Chúng dùng bao bố bắt Cha, (66)

Đem đi như bọn trộm gà ban đêm,

Chúng nghĩ như vậy là êm,

Nhốt Cha chúng chẳng nói thêm điều gì.

Chờ Mỹ ‘’thương ước’’ vừa ký,

Tuyên án vội vã mười lăm năm tù

Hoặc kia Thày THÍCH QUẢNG ĐÔ,

1170. Đại Lão Hòa Thượng HUYỀN QUANG tội gì ?

Chúng nhốt mười mấy năm liền,

Lại còn quản chế liên miên không ngày,

Tại nơi hẻo lánh khôn nguôi,

Thân già bệnh tật chịu đời đắng cay

Chỉ vì chúng muốn các Thày,

Phải theo lệnh chúng nhập vào ‘’Ủy Ban’’

Dưới sự lãnh đạo hoàn toàn,

‘’ỦY Ban Tôn Giáo’’ rõ ràng chỉ huy.

Phật Giáo HÒA HẢO tội gì?

1180. Bắt HUỲNH GIÁO CHỦ giết đi năm nào!

Bây giờ ngày giỗ thì sao?

Tín đồ tập họp, chúng bao cản đường,

Dùi cui, lựu đạn đả thương,

Quyết ngăn đạo hữu tỏ bày niềm tin.

Tuổi già cụ LÊ Quang LIÊM,

Chúng cũng chẳng nể thay phiên nặng đòn,

Lại còn quản chế tai gia

Không cho tiếp tế, không ra không vào

Khiến cho bà lão tuổi cao

1190Tự thiêu thân xác cúng dường Thế Tôn.

Cụ bà tên NGUYỄN THI THU,

Là một đạo hữu chí tu suốt đời.

Bây giờ Bà nguyện một lời,

Đem thân tứ đại cải hồi ác tâm

Chúng liền trộm xác...âm thầm

Hầu mong đặt chuyện bôi thâm đời Người.

Đó là sự thật rõ mười, (67)

Mọi người đều thấy, chối làm sao đây ?

Cao nguyên, dân tộc ít người

1200. Họ theo đạo Chúa chúng liền cản ngăn

Chúng bắt bỏ đạo cho nhanh,

Nhà nguyện phá bỏ, sách, kinh đốt toàn.

Chúng lập Hội thánh quốc doanh,

Bắt họ gia nhập, họ đành trốn đi

Trốn qua Cam Bốt một khi,

Chỉ mong thấy được tí gì tự do.

Chấp nhận khốn khó cam go,

Cũng hòng có chút tự do phụng thờ.

Liên Hiệp Quốc chẳng làm ngơ,

1210. Nhanh tay can thiệp, được hơn ngàn người.

Thoát vòng nanh vuốt...đười ươi

Nhưng còn không biết bao người...thèm đi.

Nhân quyền thì có những gì?

Đi lại xin phép, ở thì phải khai

‘’Tạm vắng, tạm trú’’ hôm mai, (68)

Nhất cử nhất động, phải khai rõ ràng.

Ngoài mặt chúng vẫn làm sang,

Tuyên ngôn quốc tế, Nhân quyền, ký ngay

Còn bao công ước loại này,

1220. Chúng đều ký cả chẳng thay đổi gì.

Ký rồi chúng ngoảnh mặt đi,

Không cần biết đến viết gì ở trong!

Mục đích chúng ký cho xong,

Để lừa thế giới, lừa trong dân mình

Ký rồi chúng giả làm thinh (70)

Để cho bộ hạ, mặc tình ra tay,

Hoành hành dân chúng đêm ngày,

Không cho dân nói điều ngay, điều gì. (71)

Mở miệng chúng liền bắt đi

1230. Theo như nghị quyết 31/CP,

Lẳng lặng giam giữ, chẳng về,

Không ai được biết, chẳng hề ai hay.

Kìa luật sư Lê Chí Quang,

Một người trí thức, con ngoan gia đình,

Chỉ vì không thể làm thinh,

Nên đành lên tiếng đòi bênh nhân quyền.

Hoặc là bác sĩ HỒNG SƠN,

Chỉ dịch quyển sách’’Tự Do Nhân Quyền’’,

Vậy mà chúng đã bắt liền,

1140. Đem đi chẳng biết về miền nơi nao.

Thế giới lên tiếng nói vào,

Chúng liền cao giọng, rằng sao nhiều lời:

‘’An ninh nội bộ nước tôi’’...

Việc gì quốc tế cứ đòi xía vô.

Mới đây chúng dám tuyên hô:

‘’Việt Nam chẳng có một tù lương tâm’’. (72)

Vừa đây Nghị viện Châu Âu,

Phái đòan đến viếng, chúng đâu tiếp gì

Chỉ vì đòi thăm Cha LÝ,

1250. Viếng Thày Quảng Độ, Huyền Quang thôi mà, (73)

Thế là Đoàn phải đi ra.

Chúng là một lũ ranh ma lâu rồi!

Chỉ khi xắp xếp xong xuôi,

Chúng mới dắt đến cho coi ...hiện tiền.

Còn như ai đến thình lình,

Chúng liền tống xuất, chúng kinh sợ gì.

Nói qua nói lại, nói chi,

Người dân thì có chút gì quyền đâu.

Trăm dâu chỉ đổ đầu tằm,

1260. Người dân gánh hết trăm điều tai ương,

Một kiếp sống quá thảm thương!

Dân chỉ mơ ước tầm thường mà thôi:

Ăn no, mặc ấm đủ rồi,

Chẳng cần mặc đẹp, ăn ngon ở đời,

Nhưng dân chẳng được như lời,

Vì dân đói rách suốt đời có chi?!

 Trị đân chẳng cần thứ gì,

Ban hành nghị quyết tức thì được ngay,

Cộng thêm một lũ chân tay,

1270. Hung hăng hống hách, hăng say bức người,

Tạo nên xã hội như rươi,

Không còn công lý tình người là chi.

Đạo đức hủy hoại suy vi,

Văn hóa thật chẳng còn gì tuyên hô.

Cái gọi ‘’tư tưởng bác Hồ’’,

Chẳng qua chỉ mớ xô bồ khắp nơi,

Nói ra chỉ để mà chơi,

Có chăng bác chỉ nhại lời người ta,

Bác vốn đã không thật thà:

1280. Văn thơ chép lại, nhận vơ của mình.

Cả cái tên Hồ chí Minh

Là tên người khác bác rình nhận ngay.

‘’Ngục trung nhật ký’’bác vay,

Vậy mà bác dám đề ngay tên Hồ,

Phải chăng’’tư tưởng Bác Hồ’’,

Là viết quyển sách tự tung hô mình (74).

Rõ thật tên Hồ Chí Minh,

Là tên ăn cắp, tên Minh họ Hồ.

Làm gì có tư tưởng Hồ,

1290. Họa chăng chỉ có đồng Đô sáng ngời,

Có ‘’đô’’ sung sướng như trời,

Có ‘’đô’’sẽ được khắp nơi đón chào,

Có ‘’đô’’vàng hực hơn ‘’sao’’

Có ‘’đô’’thật chẳng thứ nào còn hơn!

Có ‘’đô’’ ăn trắng mặc trơn,

Có ‘’đô’’ tội phạm cũng hơn quan tòa! (75)

Nhân dân quả thật ‘’lầm to’’

Cứ tưởng bác đảng làm cho dân giàu.

Khi xưa ‘’vô sản’’ hàng đầu,

1300. Ngày nay vô sản làm trâu cho người. (76)

Đảng nói dân chớ đừng cười,

‘’Vô sản’’là chỉ những người bần dân,

Còn ra Bác Đảng là thần,

Đô la đầy túi, đầy bank nước ngoài.

Thật ra bác đảng chẳng sai,

Trước kia cũng vậy, ngày nay khác nào,

Vô sản vẫn đứng hàng đầu:

Nhân dân vô sản, Bác giàu, Đảng no!

Dân chúng thì đói Tự Do,

1310. Tự do đi lại, tự do nghiệp đoàn.

Tự do tôn giáo thật’’sang’’

Làm gì mà có trong hàng nhân dân.

Tuy rằng tôn giáo rất cần,

Nhưng làm gì có trong dân mà hòng.

‘’Tôn giáo là thứ thuốc phiện’’,

Cho nên Đảng quyết dẹp yên thứ này.

Đảng thường im lặng ra tay,

Gài ngay cán bộ đảng viên nằm vùng,

Vào hàng giáo phẩm làm nhân

1320. Lũng đoạn nội bộ, hướng dần đảng qui,

Không được lúc ấy mới thì

Lập nên’’Giáo hội quớc doanh’’ để mà

Triệt để tuân lệnh ‘’đảng ta’’

Làm loa phát biểu:’’ôn hòa, nhỏ to’’:

Rằng ‘’chế độ có tự do’’,

Tự Do tôn giáo chăm lo cuộc đời,

Nhân dân yên ổn khắp nơi,

Bởi vì khắp chốn đảng thời đã’’no’’.

Thành thử có đủ thứ ‘’chui’’(77)

1330. Ở chui, đi chui, sống chui, làm chui,

Tu sĩ chui, giảng đạo chui,

Bác sĩ chui, bệnh nhân chui, học chui,

Thày giáo chui, thi cử chui,

Làm ăn buôn bán thứ gì cũng chui.

Ô hô, nghĩ thật là vui!

Dân mình ‘’phải sống ở chui’’nước mình!

Từ ngày Đất Nước hòa bình,

Nhân dân nước mình chẳng được ăn no,

Chẳng hề có chút tự do

1340. Sống đời nô lệ thua bò thua trâu!

Những ‘’anh bộ đội’’ban đầu,

‘’Đánh Tây cứu nước’’, là câu nức lòng.

Nhưng rồi thực chất ở trong,

Chỉ là chết thế cho Ông Quan Tàu,

Thi hành kế sách thâm sâu:

Dùng ngay ngưòi Việt giết nhau thay vào.

Thi hành sách lược quan cao:

Đánh tan tư bản tiến mau’’đại đồng’’,

Lúc đầu lắm kẻ xung phong,

1350. Là vì yêu nước, nức lòng ra đi,

Nhưng sau chết quá, nhiều khi,

Cho dù bị bắt, vẫn không ai thèm.

Vì vậy chúng bắt trẻ em,

Đưa vào lính trận chết dần trong Nam.

Trên con đường nhỏ Trường Sơn,

Biết bao uổng tử, oan hồn khó siêu!

Hằng ngày vất vưởng lêu bêu,

Nào ai hương khói nào ai nhang đèn!

Chúng lùa lính trận vào Nam,

1360. Lo sợ hồi chánh, chúng hành dã man:

Khóa chân vào súng xe tăng,

Vào ổ cao xạ, vào càng phòng không,

Chỉ còn một con đường thông,

Là đành phải chết, nhưng không đành lòng!

Ai ơi hãy ngó, hãy trông,

Chúng dùng quỉ kế giết đồng bào ta.

Chúng lừa dư luận ngòai xa,

Ký ngay hiệp định bảy ba (73): chiến ngừng.

Thi hành đình chiến, Ta dừng,

1370. Chúng dùng đình chiến không ngừng chuyển quân,

Chiếm dân, lấn đất khắp vùng,

Gây thêm tang tóc, dân cùng đau thương,

Cũng vì thế giới, một phường,

Lầm nghe Phản Chiến, bỏ luôn ‘’tiền đồn’’.

Năm tám ngàn lính, đành chôn,

Đành ôm mối nhục, đành lòng yên sao ?

Mang danh cường quốc, lẽ nào,

Cúp đuôi chạy mất’’xé rào’’, đẹp chưa ?

‘’Tiền đồn chống cộng’’ đã ‘’xưa’’?

1380. Nên liều bỏ hết để thua kẻ thù!

Ta đành ôm hận, làm ngơ.

Ta thân nhược tiểu, bây giờ biết sao!

III._KẾT

Bao năm uất nghẹn tuôn trào,

Bao năm oan ức lẽ nào đành quên?

Đành quên mối nhục bại vong?

Sống đời mất nước đành lòng hay sao?

Nhớ xưa Câu Tiễn Việt Vương,

Nằm gai nếm mật, quyết nương cơ trời.

Luyện tâm quyết chí phục hồi

1390. Dành lại đất Việt một thời vẻ vang.

Chúng ta giòng giốngViệt Nam

Lẽ nào đánh mất tâm can thuở nào

Ta phải dựng một cao trào,

Kêu gọi dân chúng đồng bào đứng lên.

Đồng bào quốc nội vùng lên,

Hải ngoại yểm trợ quyết tâm lật nhào

Quyết tâm đánh đổ bạo quyền

Chế độ Cộng Sản chuyên quyền hại dân.

1400. Chúng đem Tổ Quốc bán dần

Cho quân kẻ cướp bao lần mưu toan.

Chúng là một lũ việt gian

Buôn dân bán nước, lầm than quê nhà.

Bao nhiêu xuơng máu dân ta.

Đắp bồi Đất Nước, xây nhà Việt Nam.

Đến tay Cộng Sản tham tàn,

Chúng đem bán hết, phá tan cơ đồ.

Chúng là bè lũ Cáo Hồ,

Một bầy bán nước, tội đồ quốc dân

1410. Tội của chúng tội trăm phần.

Lịch sử, Dân tộc, đèn thần xét soi,

Vạch trần tội chúng dân coi,

Để dân kết tội tên bồi gian manh.

Suốt đời giả dối đấu tranh,

Dập vùi Đất Nước, tan tành Quê Hương.

Thấm thoát năm bảy năm (57) trường,

Chuyện dài Việt Cộng còn vương muôn đời...

Bây giờ chỉ một điều thôi:

Quét sạch Cộng Sản, Nước thời mới an.

1420. Dân ta dựng lại Cờ Vàng,

Tung bay khắp nẻo xóm làng Việt Nam,

Mới mong xây đắp giang san

Việt Nam hạnh phúc, hoàn toàn tự do

Không còn ngày tháng âu lo,

Việt Nam cất tiếng hô to với đời

Việt Nam hết nhục ngay thôi,

Không còn Cộng Sản, ta thời ấm no

Vững tâm dựng lại Cơ Đồ

Việt Nam tự chủ không nhờ cậy ai.

1430. Quyết tâm tự túc tự tài,

Có sao sài vậy, chẳng ai làm gì,

Con đường Nhân Bản ta đi,

Thênh thang tự chủ, uy nghi Lạc Hồng

Từ nay Nước Việt hanh thông,

Việt Nam giòng giống Tiên Rồng là ta

Ta xây nước Việt của ta,

TỰ DO DÂN CHỦ nhà nhà Ấm No. /.
(Hoàn tất ngày 6/4/03).

Khi Hồ già đến viếng đền Kiếp Bạc, hắn đã vịnh một bài

thơ với lời lẽ hỗn láo như sau:

‘’Bác anh hùng tôi cũng anh hùng,

Tôi Bác cùng chung nghiệp kiếm cung.

Bác thắng quân Nguyên thanh kiếm bạc

Tôi xua giặc Pháp ngọn cờ hồng.

Bác đưa một nước qua nô lệ,

Tôi dẫn năm châu đến đại đồng.

Bác có linh thiêng cười một tiếng,

Mừng tôi cách mạng đã thành công.’’

Hồ già quả quá ngông cuồng hỗn láo, nên tôi có

Họa vận lại một bài như sau, để thay lời kết tập thơ này:

Láo khoét, cu li dám tưởng hùng,

Huênh hoang, lừa mị việc đao cung.

BBẠ CH ĐẰNG, HƯNG ĐẠ O danh muôn thuở,

TỔ QUỐC, Chính Mi nhuộm máu hồng.

HẠNH PHÚC, toàn dân trong cấm cố,

TỰ DO, cả nước bị cùm đồng.

Suốt đời tự hiến thân trâu chó,

Thờ phụng Tàu Nga, lại muốn công?
Phần chú thích Mặt Thật:

(1)Trong những năm sau thế chiến thứ hai, dưới áp lực

quốc tế, phong trào các nước đế quốc, lần lượt trả lại chủ

quyền cho các quốc gia thuộc địa, như Ấn Độ, Phi luật Tân

Mã lai Á. Nam dương...mặc dù các nước này đều chịu trải qua một thời gian chuyển tiếp. Nếu không có già Hồ thì đất nước ta chắc chắn sẽ không bị lọt vào tay tụi Công Sản, để rồi phải chịu hơn nửa thế kỷ lầm than, nghèo nàn tan nát như ngày nay. Rồi còn chưa biết đến bao giờ mới quét sạch được bọn CS này để mang lại Tự Do No Ấm cho nhân dân...

(2)Sáng ngày 9/3/45, quân đội Nhật đánh úp đế quốc Pháp

tại đông dương. Sau 24 giờ bộ máy cai trị cũ của đế quốc sụp đổ, Nhật đưa ra chiêu bài’’Châu Á của người Á‘’, đã được dân hai xứ ủng hộ và hướng về lá cờ Mặt trời Đỏ. Do đó nội các của Thủ Tướng Trần Trọng Kim ra đời do hậu thuẫn của Nhật. Nội các này đã được lòng dân, nhất là giới trẻ. Lợi dụng sự non trẻ của chính phủ này, Mặt Trận Việt Minh do Nguyễn Ái Quốc cầm đầu, âm thầm hoạt động và tuyên truyền ầm ĩ với khẩu hiệu’’Đánh Nhật đuổi Pháp’’, cùng lúc ám sát một số mật thám Pháp, gây ra cảnh rối loạn, do đó dân chúng lại bắt đầu đánh dấu hỏi về cái độc lập mà Nhật vừa trao cho họ, trước sự lủng củng giữa chính phủ T.T. Kim và đại bản doanh Thiên Hoàng. Sau hai trái bom nguyên tử của Hoa Kỳ nổ ở Trường Kỳ và Quảng Đảo, Nhật phải đầu hàng Đồng Minh vô điều kiện vào ngày 13/8/45. Lúc này tại Bắc Việt, mặt trận VM do HC Minh và Võ Nguyên Giáp lãnh đạo. Là lãnh tụ Đông dương CS đảng lãnh đạo với nhiều xảo thuật cách mạng, đã đi bước trước tổ chức các cuộc biểu tình cổ động quần chúng từ ngày 15/8 đến ngày 19/8/45 thì nắm được hậu thuẫn của các tầng lớp dân chúng. Ngày 25/8/45, vua Bảo Đại thoái vị, chính phủ Trần Trọng Kim bị giải tán và một chính phủ Lâm Thời do ông Hồ Chí Minh làm chủ tịch và ra mắt quốc dân ngày 2/9/45.Thế là Việt Minh đã cướp được chánh quyền. (Theo Việt sử toàn thư của Phạm văn Sơn trang 703-707).

( 3) Ngay sau khi nắm được chánh quyền, ra mắt quốc dân, ngày 2/9/45. HCM, một mặt bắt tay với Pháp để tiêu diệt lãnh tụ các đảng phái quốc gia, đồng thời củng cố lực lượng khiến Pháp đem quân vào Bắc Việt một cách hợp pháp đóng chiếm các vị trí then chốt.Việt Minh mở tuần lễ vàng, thu biết bao nhiêu của nhân dân, rồi dùng số vàng này để hối lộ quân Tàu như Tướng LƯ HÁN, Tiêu Văn và Hoàng Cương, để họ kéo quân vào bên kia biên giới. (Việt sử toàn thư của Phạm văn Sơn, trang711) .Từ tháng chạp năm 46 trở đi,Việt Minh áp dụng du kích chiến để chống lại với quân Pháp, trên toàn cõi Việt Nam bằng các cuộc đột kích, phục kích. Đánh xong là rút hết vào mật khu.Trước khi rút VM cho phá hủy tất cả các căn cứ tại các nơi có dân chúng sống. Đó là chiến thuật ‘’Tiêu thổ kháng chiến, vườn không nhà trống’’, khiến nhân dân ta khổ sở vô cùng. Chỗ nào VM dùng làm mặt trận, trở nên không còn gì.

(4)Sau năm 54, Việt Cộng (VC) đã ‘’cải cách ruộng đất’’bằng cách tiêu diệt giai cấp điạ chủ 5% trên tổng số dân số Bắc Việt(14triệu)và cướp đoạt hết ruộng nương và tài sản của họ cũng như của những người giàu có tại thành thị. Thiết lập thiên đường CS là cứu cánh sau cùng của XHCN, đảng CS trước hết phải thực hiện hai cuộc cách mạng là:’’cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân và cách mạng XHCN’’. Do đó sau khi cướp được độc quyền chính trị, kể từ 46-54, chúng thực hiện giai đoạn hai là ‘’Đấu tranh giai cấp, và CCRĐ’’, để tận diệt bọn ‘’trí phú địa hào’’mà chúng coi là thối nát, và tịch thu toàn bộ tài sản của họ mà chúng nói là do bóc lột của dân nghèo. Đó là cái chiến lược diệt chủng cực kỳ thâm độc và tàn ác của CS. (Việt sử khảo luận của Hoàng Cơ Thuỵ, trg 2011-2013, và 2306 - 2310 quyển 9 ).

(5)Sau vu CCRĐ gây nên một sự bất mãn lan rộng trên toàn miền Bắc, Hồ Chí Minh trốn trách nhiệm, ra lệnh cho Võ Ngưyên Giáp vờ lên tiếng xin lỗi, để mà mắt quốc tế. Chuyện này ai cũng rõ.

(6)Ngay sau khi ký kết sơ ước 6/3/46, VM liền dốc toàn lực tiêu diệt Việt Nam Quốc Dân Đảng (VNQDĐ) hết sức tàn nhẫn ở khắp mọi nơi và chỉ điểm cho Pháp bắt các lãnh tụ VNQDĐ và các đảng phái quốc gia khác, khiến 2 Ông Nguyễn Hải Thần và Nguyẽn Thái Học phải chạy sang Trung Hoa (VSTTcủa Phạm văn Sơn trg708). Sau bán cuộc khởi nghĩa của Nguyễn Thái Học cho Pháp. (Sự Tích Con Yêu Râu Xanh trg152, của Việt Thường). HCM đã bán cụ Phan bội Châu cho Pháp lấy 150.000 đồng, lúc bấy giờ.

(7)Với mục đích đánh lừa dư luận quốc tế, sau khi cướp được chính quyền. Ngày 2/9/45, HCM đã tuyên bố tai Ba Đình bản hiến pháp của nước VNDCCH gần giống nguyên văn bản hiến pháp của Hoa Kỳ.

(8+9) Hồ chủ trì hội nghị 15 khóa 2 tháng 1/59, quyết định xâm lược vũ trang miền NAM Việt Nam. Nhằm bành trướng đế quốc Đỏ, CS quốc Tế do Nga Tàu chỉ huy, đã chỉ thị cho Cáo Hồ, bất cứ giá nào cung phải xâm chiếm miền Nam VN, với danh nghĩa’’Chống ngoại xâm dành độc lập’’cho đất nước. Nga Tàu đã viện trợ vũ khí tối đa cho VC. Ngoài ra theo tin tiết lộ mới đây, suốt thời gian VC đem quân xâm lấn miền Nam, thì tại miền Bắc hậu phương luôn luôn có hơn 300 ngàn quân Trung Cộng lo bảo vệ hậu phương miền Bắc để bọn tiền tuyến tiến vào đường mòn HCM yên tâm đánh trận.

(10)Nghị định 23/1999/NĐ/CP ngày 15/4/1999 của Hànội về chế độ gài người, đối với’’Quân nhân, cán bộ được đảng gài lại Miền Nam sau hiệp định Genève năm 1954’’.Trong khi đó, lợi dụng nền tự do non trẻ của miền Nam, sau khi tập kết ra Bắc, chúng gài lại những cán bộ nằm vùng như Nguyễn hữu Thọ, Nguyễn thị Định...để sau đó xúi dân nổi lên chống phá, gây bất ổn, để chính quyền miền Nam lo bình định. Chúng lấy lý do đó nói miền Nam không có tự do dân chủ, không có nhân quyền, để chúng xúi nhân dân nổi lên đòi dân chủ đòi nhân quyền, rồi thành lập ra ‘’Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam’’năm 1960. Thực chất mặt Trận này là một bộ phận ngoại vi của đảng CSVN. Chúng hoạt động chống phá, gài mìn xe đò, đắp mô ngăn chận các trục giao thông, gây bất ổn cho dân chúng, khi miền Bắc chưa đüa quân vào kịp.

(10) Vụ tổng nổi dậy tết Mậu Thân. Sau khi được Mỹ bật đèn xanh, lợi dụng thời gian hưu chiến tết, VC đưa quân ào ạt vào. Trong khi dân chúng và Chính Quyền(CQ) miền Nam lo chuẩn bị đón giao thừa thì chúng đồng loạt pháo kích khắp các tỉnh trên toàn lãnh thổ miền Nam, trước khi bộ đội của chúng xuất hiện. Chúng tưởng với yếu tố bất ngờ và sự ‘’nghỉ tết’’của quân dân và CQ miền Nam trong dịp hưu chiến, chúng sẽ toàn thắng và chiếm được miền Nam một cách dễ dàng. Có một vài nơi chúng chiém được một thời gian ngắn, đặc biệt là Huế, chúng đã giữ được 23 ngày, sau đó bị quân ta đánh bật ra.Trong thời gian chúng tạm chiếm Huế, với sự chỉ điểm của bọn tay sai nằm vùng, bọn ăn cơm quốc gia thờ ma VC như Hoàng Phủ Ngọc Tường. Nhờ bọn này, CSBV đã bắt đem đi thủ tiêu và chôn sống trong các mồ chôn tập thể gần 5000 người vô tội. trong số này có 4 nhân viên Y Tế người Đức đang làm công tác nhân đạo tại miền Nam.Thật là kinh hoàng! 

(11)Với sự làm ngơ cùa người Mỹ và sự bất ngờ của dịp hưu chiến tết. Lão Hồ đinh ninh nắm chắc phần thắng trong tay, vì vậy sau 2 đợt tổng tấn công tết Mậu Thân, với sự tổn thất nặng nề về nhân sự và võ khí. Lão Hồ uất quá khiến lão ngã bịnh nặng kéo dài cả hàng năm, và sau cùng ngày 2/9/69 lão lăn ra chết theo quan thày vào ngay ngày quốc khánh của chúng.Vậy mà bọn đàn em đã giấu nhẹm ngày chết của lão, cho đến bây giờ, chúng cũng không xác định là lão chết ngày nào.

(12) Trước khi chết, lão đã di chúc lại là phải thiêu xác cho lão, nhưng đàn em đã không làm theo, mà lại còn lợi dụng xác chết của lão để duy trì và tiếp tục lừa mị thế giới, bằng cách cậy nhờ Liên Sô ướp xác và xây lăng cho lão nằm cho mọi người dòm ngó. Chúng đâu có biết đó là một điều bêu xấu, chết rồi mà còn bị hành hạ cái xác không được yên. Theo phong tục Á Châu, đó là một điều tối kỵ. Trong bao nhiêu năm nay nhân dân ta đã phải oằn lưng ra trả phí tổn cho việc ướp xác, xây lăng và trông nom cái xác sình đó. Kỹ thuật này VN đâu có làm được, vì vậy lão chết rồi mà vẫn còn làm khổ dân ta! Phải giật xập và xóa sạch cái dấu tích tội ác này thì chắc chắn dân Việt ta mới sánh vai cùng thế giới được!

(13+14) Biết rõ sự quan trọng của vị trí chiến lược của miền Nam VN, trong tiến trình nhuộm đỏ vùng ĐNÁ của CSQT, nên để đánh chiếm cho bằng được miền Nam VN theo như chỉ thị của quan thày Nga Hoa của chúng, Hà nội đã dùng một phần lớn ngân sách quốc gia để tổ chức ‘’thế giới vận’’. Chúng tung cán bộ dân vận ra ngoại quốc để mua chuộc và lôi kéo các phần tử phản chiến, nhất là trong các mặt truyền thông, báo chí, văn hóa: Việc nữ minh tinh màn bạc Hollywood Jane Fonda, nhà báo chụp hình tướng Loan bắn tên VC khủng bố ở Sàigòn hoặc tại Paris bên Pháp có tổ chức ‘’Sinh viên hải ngoại yêu nước’’ đã một thời làm tay sai choVC bằng cách đánh bóng và tuyên truyền cho chế độ Hà nội.

 (15) Sau khi cưỡng chiếm được miền Nam, chúng huênh hoang tuyên bố là ‘’cách mạng’’luôn luôn khoan hồng và không bao giờ trả thù. Ngay ngày hôm sau ngày 1/5, ở Sàigòn, chúng đã ra lệnh cho các quân nhân và công chức các ngành, phải trình diện tại các ban’’nội chính’’, để kê khai lý lịch, mà chúng gọi là ‘’đăng ký’’. Lúc đầu chúng kêu gọi các anh em trong quân đội từ cấp chuẩn uý trở xuống và nhân viên các cấp hành chánh trình diện học tập tại địa phương 3 ngày rồi được cấp giấy chứng nhận, cho về làm ăn rồi đến khoảng giữa tháng 6/75, chúng kêu gọi những sĩ quan và công chức phải đi trình diện ‘’học tập’’. Sĩ quan cấp uý và viên chức hành chánh cấp thấp phải mang theo quần áo, đồ dùng đồ ăn 10 ngày. Còn cấp tá và bên hành chánh từ cấp chánh văn phòng trở lên phải mang theo đủ đồ 30 ngày. Chúng lừa lọc ở chỗ 3 ngày, 10 ngày và 30 ngày. Ai cũng thấy nhân viên cấp thấp và từ chuẩn uý trở xuống chỉ có 3 ngày là được về ‘’làm ăn’’nên tuyệt đại đa số ai cũng hí hửng nghĩ là đi ‘’học tập’’cho lẹ cho đủ số ngày ấn định còn về mà lo làm ăn. Ai cũng nghĩ hết chiến tranh rồi, bây giờ mọi người phải nỗ lực làm việc để xây dựng đất nước cho mau, cho kịp với thế giới! Thậm chí còn dành nhau đi ngày đầu, vì nghĩ rằng đi trước sẽ về trước. Bởi vì quen sự suy nghĩ như hồi chính quyền miền Nam nói một là một, chứ đâu biết nói một đàng làm một nẻo như VC. Sự trung thực phải trả một giá quá đắt!

(16)Trong khi đó, ở nhà chúng đến hàng ngày, rồi học tập kêu gọi vợ con cha mẹ của những nguời đi ‘’học tập cải tạo’’là phải đi ‘’vùng kinh tế mới’’để lao động xây dựng thì chồng, cha, anh hay con mới chóng ‘’được về’’. Lại là một sự lừa dối nữa, Ai mà chẳng muốn cho người thân của mình mau chóng được về! Thế là các gia đình của họ lại ùn ùn kéo nhau đi ‘’kinh tế mới’’để lao động xây đụng‘’Xã hội chủ nghĩa’’ vì ‘’lao động là vinh quang’’mà! Thế là các cán bộ đảng viên đảng ta tha hồ đến chiếm cứ các tư gia của họ dù họ không bằng lòng cũng không được vì ‘’nhà nước quản ní’’ cho.Từ nhà lầu, nhà gạch ở thành phố lên những vùng giữa rừng sâu hay nước đọng sình lầy để cầy cấy, làm rẫy đào mương đáp đập, làm những ‘’nghề’’mà họ chưa từng thấy hay từng làm. Nhiều người chịu không nổi đã phải bỏ xác tại chỗ, hoặc có gan trốn trở về đòi lại nhà cũ của mình thì bị đưổi đi một cách thẳng thừng, với lý do rất giản dị là’’đã cắt hộ khẩu’’, không có ‘’hộ khẩu’’ở thành phố thì không thể ở thành phố được! Chỉ có những con vượn ở rừng mới về mới có ‘’hộ khẩu’’ở thành phố. Biết bao nhiêu người phải sống tại trước vỉa hè nhà của chính nhà mình! VC dùng chính sách’’hộ khẩu’’ để ‘’nắm’’ chặt người dân.

(17)khẩu là đầu người, là một người trong gia đình.

Công là 1000m2, giao cho cá nhân canh tác. Còn đi làm tập thể theo tổ và đội thì phải đạt chỉ tiêu một ngày, mỗi người mới được chấm1 công = 10 điểm có giá trị bằng nửa hay một ký lúa tùy theo từng HTX. Nhưng ít khi được lãnh hết bằng lúa, chỉ được lãnh bằng, các thứ khác lúa như ngô khoai, sắn tức khoai mì hay bo bo tức cao lương, các thứ dùng để nuôi gia súc. Những năm 78, 79 dân không có thực phẩm gia súc mà ăn.Chúng tôi tù ‘’cải tạo’’ những năm này không biết đến hột cơm là gì chỉ toàn khoai mì chạy mủ tức để lâu bị thâm đen, mỗi bữa mỗi người được một khúc bằng nắm tay, vậy mà cũng không có mà ăn. Chúng tôi phải’’cải thiện’’ Tức là tự tìm kiếm cái gì khác mà ăn, như đọt non cây khoai mì, đọt non cây chùm bao hay nhãn lồng hay tất cả những rễ cây lá gì không độc đều được bọn tù chúng tôi chiếu cố hết, ngay cả cái vỏ dâỳ màu hồng hồng của củ mì chúng tôi cũng không vứt đi được. Vỏ này đem rửa sạch phơi khô rồi nướng lên như nướng bánh tráng, ăn cũng dòn như bánh tráng vậy.

(18).Đời sống tập thể trong tù hay trong HTX đều tuỳ thuộc vào tiếng kẻng: kẻng báo thức năm giờ sáng, kẻng 7giờ đi làm, kẻng 11giờ nghỉ trưa, kẻng 01giờ làm buổi chiều. Tại các HTX sản xuất nông nghiệp, chúng khoanh vùng thành những vùng của HTX là vùng đất tốt dễ làm. Còn các ụ cao, gò mối hay các bụi tre gai đều được các xã viên tranh nhau khai thác triệt để vì vậy muốn làm được những chỗ này, phải ‘’tranh thủ’’giờ trước giờ báo thức và những giờ nghỉ, thành thử giờ nghỉ chỉ có cán bộ nghỉ chứ xã viên còn phải nai lưng ra mà làm không làm thì con cái phải thiếu hụt nhiều. Đến khi những đất này trở thành thuần thục thì lại phải giao cho HTX, thế là các cán bộ lại được khen là tăng diện tích canh tác...

(19+20) Song song với HTX sản xuất, tại các địa phương xã, còn có một HTX mua bán. HTX này có nhiệm vụ thu mua nông phẩm của các xã viên, và bán lại cho họ những nhu yếu phẩm. Thu mua thì có theo giá cả của nhà nước ấn định, còn bán lại các nhu yếu phẩm thì phải theo các ưu tiên theo các cấp từ cán bộ cấp uỷ, cán bộ cấp HTX, cán bộ cấp đội sau cùng mới tới xã viên thì hàng đã hết .Có khi cả năm nhiều xã viên không mua được một mét vải thô để may quần. Mặc dù trong sổ mua hàng có ghi sẵn mỗi xã viên mỗi năm được mua 3 thước vaỉ may quần. Các món hàng khi được thông báo đến xã viên thì hàng đã chẳng còn.

(21)VC dùng chính sách ‘’hộ khẩu’’ để cai trị dân. Người dân muốn đi đâu một đêm đều phải khai. Từ chỗ đi thì phải khai’’tạm vắng’’, đến nơi phải khai ‘’tạm trú’’ngay, tại nơi mới tới, thậm chí con gái mới lấy chồng, phải cắt hộ khẩu tại nhà cha mẹ ruột, rồi phải khai tạm trú tại nhà chồng chờ có giấy hôn thú mới được khai thường trú tại nhà chồng. Đến khi về nhà mình để thăm cha mẹ ruột của mình cũng lại phải khai tạm trú ngay trên nhà mình! Mọi người dân không có quyền tự do đi lại.

(22) Gia đình VC gọi là ‘’hộ’’, sổ gia đình gọi là‘’sổ hộ khẩu’’

Bất cứ ai không có tên trong tờ hộ khẩu đều là sống bất hợp pháp, ngoài vòng pháp luật hết. Nếu không có tên, thì dù đó có là nhà của mình, mình cũng không được sống trong đó.

(23)Những người không có tên trong hộ khẩu là những người đầu tiên bị nghi ngờ khi bất cứ có cuộc kiểm tra nào, đều bị bắt hết chờ xác minh sau.Trong thời gian bị bắt chờ xác minh, thì bị nhốt ban đêm, còn ban ngày thì phải đi làm tạp dịch, mà chúng gọi cho đẹp đẽ là’’lao động xã hội chủ nghĩa’’.Vì thế hễ ai nhúc nhích chúng đều biết hết. Chúng gọi là ‘’nắm tốt’’ dân số .

(25)Tên đại tá VC Võ Đông Giang, lúc làm’’đảo chúa’’đảo Phú Quốc coi tù bọn tôi, Hồi tụi tôi mới bị đưa ra đảo này, hắn cho tập trung lại để nghe hắn nói chuyện.Trong bài diễn văn dài lòng thòng giống y như bất cứ một bài diễn văn nào cửa bất cứ một nhân vật nào của nhà nước nào là ‘’Sau chiến dịch thần thánh hồ chí minh, quân dân ta đại thắng, đã đánh đuổi được hai đế quốc to đầu xỏ, cả nước ta thống nhất. Cách mạng khoan hồng, không giết các anh, chỉ tập trung các anh lại để bảo vệ các anh sợ dân chúng giết các anh...Các anh là những người lầm đường, chân các anh đã đạp phân, cách mạng đem các anh đến đây để rửa chân cho các anh, để các anh lao động tốt để xây dựng xã hội văn minh mới...Nhiều lắm, bài diễn văn tràng giang đại hải.Trong đoạn nói về đất nước ta là một đất nước giàu mạnh, đất nước ta cái gì cũng có. Nhất ‘’nà’’ỏ ngoài Bắc chúng ta có nhiều mỏ ‘’nắm’’như mỏ sắt mỏ đồng, cả mỏ vàng nữa và nhất ‘’nà’’mỏ dầu ‘’nửa’’đấy, mà người miền Nam gọi’’nà’’dầu hôi đấy, nhiều ‘’nắm’’, các anh biết không, dân ta tha hồ dùng, muốn dùng cứ dùng tự ‘’ro’’, cứ lấy ống hút lên mà dùng không dùng cứ việc lấy bát úp ‘’nại nà’’xong thôi. Khi nghe đến đây anh em chúng tôi không nhịn cười được nữa, cả đám đều cười ồ lên. Hắn thấy vậy tỏ vẻ ngạc nhiên, không biết tại sao chúng tôi cười, sau cùng hắn còn nói’’tôi lói thật đấy’’.Thật là tội nghiệp!

(26)Những năm đầu muốn mua vải các xã viên ngoài sổ mua hàng còn cần phải có tem phiếu, nghĩa là những con tem có ghi loại và số lượng vải được mua trong một năm.

(27)Cuộc sống người dân luôn luôn bị đe dọa, chúng dùng công an trị, công an luôn luôn rình rập khắp nơi, lúc nào cũng bắt người ta một cách dễ dàng, không cần lý do. Chúng muốn bắt ai thì bắt. Hai người đứng gần nhau nói chuyện thầm thì, có vẻ bí mật là chúng bắt liền, thanh thử đời sống người dân lúc nào cũng phập phồng lo sợ, không biết lúc nào mình bị bắt đây, nhưng hễ có tiền là xong hết, có tiền khó cũng thành dễ, thành thử tệ nạn khắp nơi.

(28)Củ nần là củ cùa một loại giây leo có gai cả ở lá nữa, củ cũng khá to như củ khoai mài hay khoai mỡ mà ta thường nấu canh, củ nần cũng vậy nhưng nhớt hơn, và lại có độc tính. Muốn ăn được ta phải ngâm liên tiếp 12 ngày đêm, thay nước đều hàng ngày, rồi xắt mỏng phơi khô. Khi ăn thì xôi lên cho chín mà ăn. Nhưng ăn nhiều khi cũng bị ói mửa. Những năm 78-79 nhiều vùng dân phải thức khuya dậy sớm ngoài giờ lao động tranh nhau đi đào về phơi khô để dành.

(29)Theo báo chí trong nước, những năm đầu thời kỳ đổi mới, ở khu Giảng Võ Hànội, gần phố hàng Ngang mới tự lập một chợ người, bán hàng ‘’lao động’’, nghĩa là những người khỏe mạnh tập trung tại đây mỗi sáng để chờ những người có tiền nếu cần làm việc gì thì đến hỏi giá cả rồi thuê đêm đi về nhà mình muốn sai làm gì tùy thích. Giống như một hình thức nô lệ thời trung cổ vậy.

 (30) cái vò giống như cái lu dùng để đựng gạo.

(31)VC gọi Công An là bạn dân.

(32)Khi mới cưỡng chiếm được miền Nam, VC phát động phong trào bắt toàn dân phải hoàn toàn tự nguyện vào làm ăn tập thể, gọi chung là tập đoàn rồi thi đua lao động nâng cao thành tích lên ‘’bác’’ để ‘’tiến nhanh tiến mạnh’’lên ‘’Xã Hội chủ Nghĩa’’.

(33)Vào làm ăn tập thể, chúng tập trung tất cả ‘’sức kéo’’tức tất cả trâu bò và xe bò xe trâu của dân lại để HTX quản lý đến mùa, chúng cắt đặt theo lịch trình của chúng theo từng đội, rồi đội mới chia cho toán đi cày theo lịch trình của HTX. Vì vậy rất trễ vụ mùa đưa đến thất mùa luôn luôn, Sau chúng khoán cho từng ‘’hộ’’nhưng vẫn làm ăn tập thể, vì vậy những nhà có phương tiện sản xuất thì tuơng đối có thu hoạch được đôi chút, còn những gia đình’’ vô sản chuyên chính’’ thì cứ thiếu nợ. Thiếu nợ chồng chất. Thiếu nợ thì chúng trừ công điểm, cuối mùa chẳng có ăn và đương nhiên chẳng có đóng.Vì vậy mình tự làm trâu, bò mà kéo cày mới kịp vụ mùa, năm nào đủ đóng cho HTX thì rất mừng .Chính tôi nhiều khi không mượn được bò của ông nhạc thì đã phải làm bò kéo cày cho vợ tôi đi cày suốt những năm làm ăn tập thể ở HTX/HK 1 do ông Kính làm chủ nhiệm HTX (Kính trước kia là trung sĩ I quân y của ĐĐ tôi, sau này mới biết tên này bị bọn nó móc nối, thường cung cấp thuốc men của đơn vị cho tụi du kích địa phương này. Đây là dịp cho hắn trả thù tôi và anh em trong đơn vị cũ để lập công với thày của chúng)

Vì làm ăn tập thể, để tiến nhanh tiến mạnh lên xã hội ‘’Xã hội chủ nghĩa’’ do bọn cai trị u mê ‘’quản lý’’nên trên thế giới có 164 nước nghèo thì VN đứng hàng thứ 161, chỉ hơn được có 3 nước. VN là một nước nghèo nhất trong những nước nghèo nhất. Thống kê của LHQ vào năm1983, VN có thu nhập tính trên đầu người là 101 mỹ kim một năm, trong khi Đài Loan là 3000, Nam Hàn 1178, Miên 100, Chad 88, Lào 85, Phi 772và Thái Lan 828 mỹ kim.( theo CSTĐV /1 của Nguyễn văn Canh, trang 33)( Mai Chí Thọ’’Initial victorious results and remaining limitations in the criticism and self-criticism campaign’’ Saigòn giải phóng, 26 Aug, 86, pp.1,2;’’Conference held to preliminary recapitulate a number of initial results in correcting defiencies and criticism cycle’’Saigon GP 26 August 86, pp.1,4 (CSTĐV tr79).

(35)Điển hình là nhóm công nhân Việt Nam trên đảo Samoa, bị chủ người Đại Hàn bóc lột bắt làm thêm nhièu giờ và cả ngày chủ nhật mà không được trả thêm tiền công, lại còn nợ lại công nhân mấy tháng tiền công nữa. Công nhân cử người đại diện lên đòi liền bị chủ sai tay chân bộ hạ đánh đập tàn nhẫn, có một chị bị mù cả mắt, và một chị bị đánh chết rồi thả trôi sông đó là cô Tuyết, bị thả sông mãi mấy ngày sau mới tìm được xác. Nhóm chủ nhân bị ra tòa tai Hoa kỳ và bồi thường thiệt hại cho nạn nhân. Tòa lãnh sự CSVN không hề đá động tới.

Mỗi năm nhà nước VC xuất cảng từ 45 đến 50 ngàn lao động sang nước ngoài để lao động trả nợ cho Đảng một phần ba, một phần ba đóng hụi chết cho nhà nước, họ chỉ được lãnh có 1/3 số lương mà mình đã làm. (Phan Thanh Dam:’’Speak the truth, speak frankly and give up the habit of feeling lies’’, Nhân dân, 23 Gian 87, page 3. Contributing Opinions to the party congress column: Those who must be protected’’Saigòn Giai Phóng 17 july.86 p.1

Tran dinh Van:’’The truth is strength’’ Saigon Giai phóng, 23, March 86, p 2.Contributing Opinions, 31 July 86. Also Đoan van and others: ’’Disciplining degenerate and deviant cadres’’, Nhân dân, 22 Jan, 87, p3. (CSTĐV trg 78).

(36+37)Vì cuộc sống của tuyệt đại đa số nhân dân nông dân cũng như thành thị quá quá nghèo khổ. Người dân chỉ chờ cơ hội là thoát ra để mong kiếm được chút tiền để mình và gia đình phần nào đỡ khổ.Vì thế rất nhiều tổ chức lừa gạt và ngay cả chính quyền cũng tổ chức đưa người đi làm ở nước ngoài, chỉ tiêu hàng năm từ 15 đến 40 ngàn. Có nhiều tổ chức môi giới kết hôn với người nước ngoài trá hình để đưa bao nhiêu con gái vì quá nghèo mà đành nhắm mắt đưa chân

Tại Việt Nam cũng tổ chức cưới hỏi đàng hoàng lắm, khi về đến nước họ chỉ độ vài tháng đến nửa năm là cùng sau đó chán chê chúng bán qua cho ổ mại dâm rồi chúng lại tiếp tục, cứ như vậy thành thử biết bao gái Việt cứ tưởng lấy chồng ngoại quốc, nhiều gia đình hý hửng nhận tiền của con gửi về, có biết đâu con mình đang lặn hụp trong bùn nhơ tại xứ người. Đầu năm 2002, báo chí trong nước đưa tin, một xứ cũng nghèo nàn, cũng chậm tiến như nước mình, là nước Cam bốt cũng mới tống xuất về nước hơn sáu chục ngàn gái mãi dâm lậu. Đi đâu không đi lại sang Cam bốt, một xứ quá thấp kém so với miền Nam trước năm 1975.Vậy mà gái VN lại lấy đó làm nơi tìm sự sung sướng dung thân. Thật nhục quá! Mafia đỏ hợp tác với Mafia đen để bóp chết dân lành.

Theo các con số của một giới chức Việt Nam đưa ra, trong vòng 7 năm qua, đã có 36,000 phụ nữ ở tp HCM kết duyên với người ngọai quốc gồm 50 quốc gia, đứng đầu là Đài Loan

Riêng ở Đài Loan có đã có 43 ngàn cô dâu Viẹt Nam.

(38)Có nhiều tổ chức chuyên tuyển gái tơ vị thành niên để cung cấp cho người ngoại quốc cũng dưới danh nghiã cưới hỏi đàng hoàng, để rồi sau vài tháng chuyền nhau có khi chỉ trong cùng một gia đình. Sau đó cũng bán cho các nhà chứa.

(39 +40) Già chẳng tha như 2 bà Trương thị Mỹ, Đinh thị Cẩn là hai người giúp việc, bác cũng không tha. Trẻ chẳng thương như cô bé 17 tuổi chuyên đưa cơm cho bác ở Pắc Pó, Cô Nông thị Xuân, mẹ của Nguyễn tất Trung do Vũ Kỳ nuôi.Trong hồ sơ lưu trữ của Ban Chấp Hành của đảng CS Nga có lưu tờ giấy hôn thú của Hồ kết hôn với Nguyễn thị Minh Khai. Nguyễn thị minh Khai cũng đã bị Hồ phá trinh lúc mới có 21 tuổi. Trước ngày qua Nga, Hồ cũng có một người vợ Pháp, đã có con với bà này, người con tên là Louis Daguière (Sự tích con yêu râu xanh, tr 27,28,29,30 +135 của Việt Thường) Bây giờ cứ thử DNA của Nông đức Mạnh, Nguyễn tất Trung và cả cô con gái của Nguyễn thi minh Khai và Hồ thì biết ngay thôi mà! Đảng CS Hànội dám không ?

(41)CS cho rằng con người là do loài vượn tiến hóa lên. Chắc chỉ tụi nó mới từ vượn tiến lên mà thôi.

(42+43+44+45+46)Theo báo chí trong nước đưa tin, trên dòng sông Đáy, có khoảng chừng 80 gia đình sống lênh đênh trên những chiếc thuyền con nên không thể sống riêng lẻ được. Họ liền tụ họp lại và liên kết những chiếc thuyền đó lại với nhau thành một cái duy nhất vũng chắc và họ chuyên sống bằng nghề bán máu để sinh nhai! Tại các BV muốn bán được máu, trước tiên phải là máu tốt, không bệnh tật nhiễm trùng không bệnh thần kinh...v...v...Ngoài ra còn phải có tay chân trong bệnh viện, phải có người sắp chỗ sắp vòng.Tất cả những thứ đó đều là dịch vụ nghĩa là phải mất tiền, nghĩa là phải trả bằng máu cả!!

 Mỗi một vòng thời gian là một tháng thì bán được 2lít rưỡi, với số tiền là 450 ngàn với đầy đủ các chi phí.Vì vậy bán máu xong không dám ăn uống ngon để tẩm bổ cho mau lại sức. Khổ nhất là những người bị xếp vào loại ‘’máu lậu’’, là máu của những người mắc bệnh. Thực tế máu này không thể bán. Nhưng cũng bán được với điều kiện cái gì cũng phải mua ‘’mua’’. Trẻ em 10 tuổi mới được quyền bán máu.

(47)Tất cả những ngươi sống bất hợp pháp ngoài vòng pháp luật, không có CMND, không hộ khẩu, không nghề nghiệp, xì ke chích choác...v...v...

(48+49) Nhà nước thỉnh thoảng tổ chức các chiến dịch ‘’chống tham nhũng’’do các cán bộ đảng viên đều do đảng thành lập ra một Uỷ Ban để chống tham nhũng, Những kẻ nào bị tố thì phải chạy, nghĩa là lo lót tiền bạc cho những uỷ viên trong uỷ ban. Ủy viên thường thường là những cán bộ cao cấp. Các ủy viên làm việc có ‘’Thời gian’’. Những ủy viên này thường phải ’’mua’’chỗ.Vì vậy nhà nước mới độc quyền ‘’chống tham nhũng’’Phạm quế Dương đòi thành lập hội đồng giúp nhà nước chống tham nhũng bao giờ mới được chấp thuận, bể mánh hết sao. Đó là một cách làm giàu hợp pháp cho các đảng viên cao cấp. Điều này đã trở thành chính sách ngầm trong nội bộ đảng. Điều này cũng là một cách moi và tập trung hết tiền của nhân dân trong nước vào tay các đảng viên, vì thế dân càng lúc càng nghèo cán bộ càng lâu càng giàu! Muốn chống tham nhũng hữu hiệu nhất, rất dễ dàng chỉ bằng cách lật đổ đảng CSVN và tổ chức bàu cử tự do để thành lập chế độ đa nguyên đa đảng tại Việt Nam.

(50+51+53) Tổng Bí Thư Đỗ Mười đã từng tuyên bố’’tham nhũng cũng chỉ là việc bình thường tại các nước tây phương. ’’ Việt Nam có tham nhũng cũng đâu có lạ! Đứng trước dư luận, kêu ca của quốc nội và quốc tế, CS Hànội bắt buộc lâu lâu phải thí một vài con chốt quèn, đưa ra tòa gọi là có bằng chứng diệt tham nhũng. Biết bao nhiêu vụ bị tố có thụ lý nhưng chỉ đưa ra tòa rất ít. Chẳng hạn trong số báo ra ngày 22/11/2002, tờ Lao Động tại Hànội cho hay, dù chưa hết năm ‘’Các cơ quan chức năng đã thụ lý197686 vụ án tham nhũng nhưng trong đó chỉ có 280 vụ với 669 bị cáo được đưa ra xét xử về tội tham những’’.

Con số phơi ra trên tờ Lao Động số báo kể trên cho thấy, thực tế diễn ra về hành động chống tham nhũng (xử án 280 vụ) và tham nhũng (197,686 vụ) là những con số’’chửi nhau’’ một trời một vực. Thanh tra nhà nước CSVN hồi tháng 4 các công trình xây dựng đã bị quan chức các cấp chia nhau rút ruột tàn nhẫn mà ’’thất thoát đến 80% không phải là hiếm’’.

Báo Thanh Niên ngày 10-10-02 cũng cho hay ’’Một số dự án có số vốn vay ưu đãi, viện trợ của nước ngoài(ODA) có tình trạng lãng phí rất lớn’’. Để có cơ hội tham nhũng, các quan chức CSVN nghĩ ra các trò đầu tư bừa bãi, hối hả vì tiền viện trợ, vay ưu đãi để đầu tư nhiền quá không kịp tháo khoán để xử dụng. Như công trình xây dựng cầu Văn Thánh, công trình này với tổng số vốn đầu tư hơn 4 tỉ, đã được mua đi bán lại nhiều lần qua nhiều chủ đầu tư trung gian, cộng với việc bớt xén vật tư, vật liệu là lý do chính để chất lượng công trình bị lún...nhiều hạng mục khác bị xuống cấp nhanh chóng khi vừa đua vào xử dụng’’ (Theo hãng tinVASC Orient ngày 13-10-2002). Hãng tin này còn nói’’Người buôn cơ chế kiếm bạc tỉ dễ như trở bàn tay’’. Trong cuộc họp quốc hội CSVN ngày 13-11-02, bản báo cáo của ủy ban Kinh Tế và Ngân Sách Nhà Nước cho hay, những dự án đầu tư được coi là ’’thực hiện tốt’’thì tỉ lệ thất thoát tiền bạc cũng phải từ 5% đến 20%. Đó là chỉ nói về mặt’’thi công’’thôi, còn nếu’’tính cả mặt thiệt hại trong sai sót qui hoạch, chủ trương đầu tư, phê duyệt thiết kế và dự toán, bố trí vốn đầu tư, chất lượng công trình thì thất thoát còn lớn hơn rát nhiều’’.

Hồi đầu năm,Tổng Thanh Tra nhà nước CSVN, ước lượng tham nhũng trong 2001 đã rút ruột của nhà nước, chỉ trong các chương trình xây dựng mà thôi, khoảng hơn 01 tỉ mĩ kim.

(Trích báo NG Việt Chủ nhật, số 6196 ngày 24-11-02.) 

 (52)Theo một tờ báo tiết lộ, và chương trình phát thanh Sống Trên Nước Mỹ phát đi, thì tài sản của 18 tên chóp bu của đảng CSVN, tên nào cũng hàng tỉ Mỹ kim.Tệ nhất là tên Phạm Thanh Vân, chính ủy Quân Đội cũng đã 12 triệu.Tên Nông đức Mạnh, TBT tuy mới lên đay mà đã có tới 135 triệu rồi, tên Lê Khả Phiêu 170 triệu. Còn những tên ở lâu như TĐ Lương 1130 triệu, PV Khải 1200triệu, NG T DŨNG 1140triệu, NG M CẦM 1150 triệu, tướng T .V TRA 1360 triệu+3 tấn vàng. Tr.T.SANG 1124 triệu...còn nhiều lắm. Thử hỏi nếu không tham nhũng thì tiền ở đâu ra.

(54)Sau khi chiếm được phân nửa đất nước, Hồ theo chỉ thị của quan thày Nga Tàu bắt đầu chình sách vô sản hóa và bần cùng hóa toàn dân, bằng cách khích động dân chúng nổi lên chống lại các địa chủ ở nông thôn, phú hào và trí thức ở thành phố, đấu tố và tịch thu tài sản cùng ruộng nương của nhũng thành phần này. Đã có khoảng 5% tức khoảng 14 triệu người đã bị thi hành, bị tiêu diệt sau năm1954. 

(55)Tam vô: vô gia đình, vô tôn giáo, vô tổ quốc. Người CS coi nhau như gia đình, họ tôn thờ các lãnh tụ như các vị thần linh, và xã hội chủ nghĩa, xã hội CS là tổ quốc.

(56)CS chủ trương:’’Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý và nhân dân làm chủ’’.

(57)tất cả mọi thứ đều là nhân dân, như quân đội nhân dân, CA nhân dân, Ủy ban nhân dân, tòa án nhân dân, nhưng chỉ có Ngân hàng thì nhà nước. Nhân dân không được giữ tiền.

(58)Thuở mới ban đầu, để chống với quân Pháp, CS đã áp dụng chiến thuật du kích chiến với khẩu hiệu ‘’tiêu thổ kháng chiến, vườn không nhà trống’’, chúng dựa vào nhân dân để xuất kỳ bất ý tấn công địch, sau đó tàn phá hết trước khi rút lui, không để lại một dấu vết nào. Đó là chiến thuật gây tan nát và đau thương cho dân lành nhiều nhất.

(59)CS cố tình lợi dụng xương máu, tài sản của con dân Việt Nam và đất nước Việt Nam làm nơi xây dựng cái chủ thuyết không tưởng của chúng. Chúng biết cái chủ thuyết chúng theo là không thể thực hành được nhưng chúng vẫn cố thực hiện, vì càng thực hiện cá nhân các tầng lớp lãnh đạo cao cấp được hưởng lợi lộc càng cao, và đảng viên các cấp đều có nhiều bổng lộc, tuỳ theo cấp bậc. Chúng không bao giờ nghĩ đến xương máu và tài sản của nhân dân, miễn sao chúng đạt được mục đích của chúng thì thôi. Mục đích của chúng là xây đắp vững chắc cho đế quốc đỏ Liên Sô. Chúng muốn nhuộm đỏ cả thế giới.

(60) Cũng vì muốn nắm giữ độc quyền cai trị đất nước và lúc nào cũng muốn tỏ rõ sự trung thành với đế quốc đỏ. Hồ già luôn luôn tìm cách hại tất cả các nhân vật chân chính quốc gia, nặng lòng với đất nước đã đành, như bán đứng cụ Phan Bội Châu lấy 1500 đồng tiêu sài, các nhân vật trong VNQDĐ, Hồ còn nhờ tay Pháp tiêu diệt những đồng chí đối thủ của hắn, như hai vợ chồng Lê Hồng Phong,Trần Phú, Phùng chí Kiên và Hà huy Tập...

(61)Tất cả những gì liên quan đến tiền bạc thì Nhà nước giữ, còn những thứ khác ‘’nhân dân’’.

(62) Suốt bao nhiêu năm nắm chính quyền, nhất là 27 năm không còn chiến tranh mà đất nước vẫn nghèo nhất thế giới và nhân dân vẫn chậm tiến nhất. Như vậy mà đảng vẫn tiếp tục huyênh hoang giữ mãi độc quyền yêu nước và độc thế trị dân. Đảng không bao giờ để ý đến đời sống của người dân như thế nào ?

(63)Toàn quốc có hơn 1500 tờ báo, hoàn toàn do đảng nắm giữ, không hề có một cơ quan ngôn luận nào của tư nhân độc lập. Tất cả các bài viết chỉ để đánh bóng cho đảng mà thôi. Chỉ cần một chút chạm đến đảng hay nhà nước thôi cũng bị ngưng chức và rút thẻ nhà báo liền, nặng một chút là bị bắt ngay.

(64)Tố Hữu trong thời gian Cải cách ruộng đất, mới chỉ là dự khuyết trung ương, giữ chức vụ phụ tá cho Trừơng Chinh, lo về văn hóa văn nghệ. Đến thời kỳ Nhân Văn Giai Phẩm, Tố Hữu được tin cậy nhờ hại biết bao người cầm bút, được giữ chức trưởng ban văn hóa văn nghệ trung ương, đầy quyền sinh sát trong tay, có một bầy đà em văn nô như bọn Cù huy Cận, Xuân Diệu Chế Lan Viên, Nguyễn đình Thi...

(65)Trong các bản Hiến Pháp từ bản năm 46 đến 92, bản nào cũng có ghi rõ, mọi công dân đều có quyền tự do thờ phượng hay không thờ phượng theo tín ngưỡng của mình. Tuy nhiên throng thực tế thì hoàn toàn trái lại.

(66)Sáng sớm ngày17 tháng 5 năm 2001, một tên Tướng cướp Công An cùng bầy lâu la hơn 600 tên. Chúng dùng bao bố, bất thần chụp vào đầu Cha Lý, bắt Cha đem đi, trong lúc Cha đang sửa soạn làm lễ buổi sáng. Đối với một vị Linh Mục không một chút gì trong tay mà cái gọi là Chính Quyền phải huy động đến cả tiểu đoàn CA vũ khí đầy đủ lại do một tên Tướng chỉ huy, thì đủ biết chính quyền VC sợ Cha Lý đến mức nào! 

(67)Trước sự đàn áp dã man đối với tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo, và nhất là chúng hành hạ cụ Lê Quang Liêm, Hội Trưởng ban trị sự trung ương PGHH, nên cụ bà Nguyễn Thị THU, ủy viên trong ban trị sự, đã tự thiêu để cảnh cáo nhà cầm quyền CSVN, nhưng chúng vẫn không coi ra gì lại còn cho người đến trộm xác của cụ bà đem đi mất, lại còn tung tin bôi xấu bà. Đúng là một lũ hèn hạ! 

(68)Tất cả mọi sự di chuyển, đối với mọi người đều phải khai báo: Đi thì phải khai tạm vắng, đến thì phải khai tạm trú, trong vòng 24 giờ đồng hồ. Đây là một hình thức khủng bố tinh thần. Mọi người nơm nớp lúc nào cũng lo sợ mình là người bất hợp pháp.

(69+70)Bọn chính quyền VC đều ký tất cả các công ước quốc tế nhưng ký xong chúng không bao giờ thi hành, chúng cứ làm ngơ coi như không biết, mặc dù chúng biết chúng vi phạm rõ ràng.

(71)Một chính quyền mà chỉ thi hành bằng nghị quyết, đa số nghị quyết thường trái với hiến pháp. Một nước lạc hậu mới cai tri bằng nghị quyết.

(72)Trước bao nhiêu việc bắt giam giữ các nhà tranh đấu cho tự do tôn giáo, và nhân quyền ở trong nước đã từ lâu như tù giam cha LÝ, tù không án đại lão Hào Thượng Thích Huyền Quang, Quảng Độ, BS Nguyễn đan Quế, LS Lê chí Quang, BS Phạm Hồng Sơn, ông Nguễn Khắc Toàn...việc này cả thế giới đều biết và lên tiếng phản đối rầm rầm vậy mà tên Thủ Tướng, nó phải là tên vô liêm sỉ đến độ nào mới dám tuyên bố công khai là VN không hề có một tù lương tâm nào

(73)Hồ chí Minh là tên hiệu của cụ Hồ Ngọc Lãm lãnh tụ Mặt trận Việt Minh, tên tắt của tổ chức Việt Nam Độc Lập Đồng Minh hội ra đời từ năm 1936. Cụ Hồ Ngọc Lãm là một nhà cách mạng yêu nước chân chính, rất có uy tín lúc bấy giờ. Thế chiến thứ hai xảy ra, đế quốc đỏ của Liên sô lép vế, phải tạm ngưng hoạt động, Hồ lang thang bên tàu rồi làm gián điệp cho Mao, theo dõi quân Tưởng. Rồi lại làm tay sai cho Trương Phát Khuê là tướng của Tưởng để báo cáo tình hình của người Việt ở Tàu, phục vụ cho kế hoạch’’Hoa quân nhập Việt’’. Bị tố giác là Cộng sản-tay sai của thực dân đỏ nên Hồ bị Trương Phát Khuê bắt bỏ tù. Sau nhờ cụ Hồ Ngọc Lãm và cụ Nguyễn Hải Thần bảo lãnh ,mới được thả. Hồ vội xin gia nhập tổ chức VNĐLĐM, rồi nhập nhằng xin về vùng biên giới hoa Việt hoạt động tại hang pắc pó.

(74)Giáo Sư Lê Hữu Mục đã chứng minh ‘’Ngục Trung Nhật ký’’ không phải do Hồ chí Minh viết, và Hồ chí Minh lấy tên là Trần dân Tiên viết quyển sách ca tụng HCM.

(75)Theo báo chí trong nước thì Trương văn Cam tự Năm Cam là trùm Mafia đã chạy 3000 đô với Phạm sĩ Chiến là phó biện lý tòa án tối cao thành hồ, trong một vụ làm ăn. 

(76)Đảng chỉ nói nhân dân vô sản, làm cách mạng vô sản nhân dân, vô sản chuyên chính, nghĩa là làm cho mọi người dân trở thành vô sản hết. Đảng đâu bao giờ nói là đảng vô sản đâu. Người ta nói Dân Giàu Nước mới Mạnh, còn Đảng nói Nước Giàu Dân Mạnh.Mà nước là ai, nước là Đảng vì yêu Đảng là yêu nước, trung với Đảng như vậy Đảng là nước. Như vậy phải làm đủ mọi cách để Đảng giàu, tức là mọi người dân có nhiệm vụ phải làm cho Đảng giàu. Bao nhiêu tiền taì nguyên trong nước, ngay cả lãnh thổ của đất nước cũng không bằng Đảng!

(77)Tất cả mọi thứ nhu cầu của dân Đảng đều cấm hết, mà gọi là nhu cầu thì đều cần thiết, cần thiết mà bị cấm thì phải làm lén làm chui, nghĩa là không được nhà nước cho phép.
Trần Chương Lương
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn