Lũ ơi tao ghét mày lũ ơi
Bí nát miền trung bầu phương trời nát dạ
Bắt em tao nuốt mây trời đỡ đói
Bắt mẹ tao còng lưng hứng sương đầu lưỡi chát mèm
Bắt chị tao tơi bời áo gió cởi
Bắt cha tao bạc tóc leo trèo
Bắt anh tao đá cứng chân bó gối
Lũ ơi tao hận mày lũ ơi
Vui sướng gì trò lên ghềnh xuống bể
Hoan lạc gì vòng tay ghì khắc khổ
Mày nỡ lòng nào quấn siết ruột thịt tao
Máu đỏ da vàng Việt Nam tao đó
Ngậm nắng phơi mưa từ độ Âu Cơ vỡ ối ươm loài
Bao nhiêu lần mày nhớ không lũ
Hạt lúa cắn năm xẻ bảy thành chữ S bây giờ
Em tao dại khờ
Mẹ tao còm cõi
Chị tao thanh xuân chưa kịp gọi
Cha tao nhăn đời ấm trà chát vội
Anh tao chống chèo lấy sớm nuôi trưa
Mày hung tàn quá lũ ơi
Mày khốn nạn quá lũ ơi
Vệt bầm phù sa sau gót chân mày có phần cho dân đen tao không
( Gióng hoài thai từ một gót chân ướm tội )
Có không ?
Mẹ tao lại tặc lưỡi ngó trời
Cha tao dột dưới mái người ẩm thấp
Anh chị em tao gieo cuộc đời trên cánh đồng úng ngập
Tao thù mày lũ ơi
-Tao sinh ra từ Rừng
Tao yêu mẹ tao như mày yêu giống nòi mày vậy
Cứ ngồi đó mà nguyền rủa
Cứ nằm đó mà thối rửa
Tao đến cùng bầy quạ không có trong lịch sử Việt Nam mày !
10/2010
TS
Theo Web Nguyễn Trọng Tạo
Gửi ý kiến của bạn