Rừng KonTum, đã đi qua cơn sốt
một: "mùa hè đỏ lửa" cháy chiến trường
khổ thân em di tản khắp bốn phương
có quay lại tìm ngôi nhà đổ nát.
"...lính mà em..."* - chết văng đâu mất xác
thân cây rên vết bỏng nằm ngổn ngang
vệt nắng chiều ủ rũ cảnh điêu tàn
hồi chuông đổ gọi hồn oan lây lất
mưa đầu mùa có xóa đi tiếng nấc
người vợ ngồi ôm bà mẹ khóc con
vành khăn tang lơ lửng mảnh trăng non
sương gõ nhịp nghèn nghẹn lời thương nhớ.
đường đau đớn ôm vết thương loang lở
cây hai bên ngong ngóng ánh đèn vàng
vắng em rồi, hàng phượng đứng thở than
gió biếng thổi - nôn nao tà áo trắng!
dòng Dakbla tựa người cha thầm lặng
cuộn ân tình lưu luyến - mẹ núi cao
bờ sông rền tiếng đạn mắt chao dao
nước trong vắt im lìm không dám thở.
sông vẫn chảy như con tim nặng nợ
giữa lòng người ôm ấp cõi nhân sinh
cơn mưa nguồn nâng dòng nước thêm xinh
cuốn trôi hết một quãng thời lửa khói.
mưa - nước thánh - rửa vết thương lở lói
trên da em, trên thập giá muộn phiền
chúa gục đầu ngao ngán một bầy chiên
cùng nguồn cội vẽ mặt mày đấm đá.
cùng một giòng... bắn giết - cười ha hả
giày quê hương, quên bén nghĩa đồng bào
giọt mưa rơi tắm gội những trăng sao
mầm nẩy nở, đóa hoa rừng tươi nụ
em quay gót rũ mây mưa che phủ
cho mùa hè dìu dịu vết thương đau
đứng trên cầu từng phút ngóng trông nhau
mau về nhé - cho rừng xanh màu lá!
Trang Y Hạ
Kontum, 1972
*Xin mượn tựa bài thơ "Lính Mà Em"
của chị thi sĩ Lý Thụy Ý.
Gửi ý kiến của bạn