Trung tá Vóc, Thiếu tá Tô, Đại úy Dũng, Thị Bích – Thượng úy phòng PA - 38 công an tỉnh Thanh Hóa đến nhà tôi, gọi tôi lên trụ sở công an phường Tân Sơn – thành phố Thanh Hoá - tỉnh Thanh Hoá, trong trụ sở công an này họ đã thẩm vấn tôi lien tục nội dung như sau :
Vóc nói: Chúng tôi cơ quan an ninh tỉnh gọi anh lên đây để hỏi anh một số vấn đề cần thiết mà chúng tôi cần được làm rõ cụ thể về số đơn thư của tôi. Vì trước đó tôi có đưa ngay tập đơn đề ngày 26/1/2008 gửi các ông:
- Nguyễn Minh Triết – Chủ tịch Nước CHXHCN VN
- Nguyễn Phú Trọng - Chủ tịch Quốc hội ( Như trên)
- Lê Hồng Anh – Bộ trưởng Bộ công an
- Nguyễn Tấn Dũng – thủ tướng chính phủ nước CHXHCN VN
(Tôi có biên bản của ngành bưu điện kèm theo), nhưng họ không xem đơn tố cáo của tôi gửi 4 ông trên.
Nội dung đơn tôi tố cáo Hoàng Ngọc Nhất – cựu giám đốc công an tỉnh Thanh Hoá đã tổ chức ăn cướp công xương máu công lao của tôi nhiều năm tham gia phục vụ cơ quan tình báo công an Tỉnh Thanh Hóa nay không những không được hưởng công, mà chúng còn vu khống cho tôi và một số sỹ quan tình báo đều là tham gia tổ chức phản động, chống CSVN.
Tên Thứ trưởng công an lưu manh Hoàng Ngọc Nhất biến công của tôi được cơ quan tình báo cài vào tổ chức gọi là “phản động” chống CSVN để thu thập tài liệu tin tức phục vụ cho âm mưu đàn áp của chúng với nhân dân thành 2 năm 4 tháng nằm tù. Sau đó chúng còn trắng trợn bắt giam tôi vào tù gọi cải tạo tư tưởng chống đối ĐCSVN. Nội dung này được Nguyễn Văn Tình – cựu thượng tướng thứ trưởng Bộ công an ra sức bao che để ra quyết định QĐ/53 ngày 14/01/2000 đồng ý như tên Hoàng Ngọc Nhất đã kết luận. Sự việc rõ ràng như ban ngày là bản thân tôi không được trả công, được đền ơn đáp nghĩa do công sức, xương máu, trí tuệ của tôi, mà trái lại tôi còn bị bè lũ Nhất + Tính vu khống dựng ra vụ án “Giết người, cướp của” ở làng Tạnh Xá, xã Đông Vệ - tỉnh Thanh Hoá để hãm hại tôi, bắt giam trái phép tôi đưa đi nhục hình 15 tháng tại trại giam Cầu Cao – thuộc tỉnh Thanh Hóa để nhằm thủ tiêu tôi và bịt đầu mối vụ án cái gọi là đảng “Phản động chân lý”. Vì những đóng góp do long yêu nước mù quáng của tôi vào CSVN nên năm 1967 tôi mới được Ban chuyên án ghi công.
Với 2 vụ án tày trời trên bọn Hoàng Ngọc Nhất + Nguyễn Văn Tính đã thực hiện vu khống tội cho tôi và ăn cướp xương máu của tôi.
Tôi từ một cán bộ làm công tác khoa học của ngành cơ khí nông nghiệp tỉnh lại là một cán bộ trong biên chế chính thức của Nhà nước, được đào tạo cùng khóa học với anh Lê Huy Ngọ sau này nguyên là Phó ban tổ chức TW Đảng CSVN (anh Ngọ vẫn còn sống đó tại Hà nội), còn khi ấy tôi công tác ở Ty nông nghiệp Thanh Hóa.
Trước đây gia đình tôi có cuộc sống ổn định, hạnh phúc. Tôi có chế độ lương bổng cao. Trên thực tế từ tháng 1/1960 đến 12/1966, và từ 1/1967 đến 8/1982 họ đào tạo tôi làm công tác đào tạo phục vụ cho cơ quan tình báo 15 năm. Trong đó có 2 năm 4 tháng nằm tù phục vụ Chuyên án bằng 22 năm liên tục công tác. Vậy mà chỉ vì quyền lợi bẩn thỉu của tỉnh ủy đảng cộng sản Thanh Hoá, họ đang tâm cắt hết chế độ của tôi, rồi khai báo vớ vẩn, báo cáo láo lên Bộ công an ở Trung ương CSVN và kết luận tôi bằng hai tội danh:
Cảnh sống khốn khổ của một dân oan thương binh CSVN phải về Hà Nội khiếu kiện để đòi quyền lợi của mình đang ngủ trưa sau khi ông ta đi nhặt rác để kiếm sống qua ngày đòi Công lý, Nhân quyền cho bản thân. Còn đằng sau là dinh thự sang trọng của một quan chức CSVN trong phường Thuỵ Khuê bên cạnh Hồ Tây - Hà nội
“ Phản động + giết người cướp của”. Tôi và cả gia đình đau khổ vô cùng, vợ tôi cũng bị cắt chế độ và cho nghỉ việc, buộc bà vợ tôi phải gánh con đi ăn mày, ăn xin khắp cả tỉnh Thanh Hoá và chúng còn lưu manh gán cho tội là vợ thằng phản động đến nỗi cả tỉnh Thanh Hóa ai cũng biết rõ nỗi đau đớn này của vợ con tôi.
Tôi làm đơn kêu cứu 26 năm trời địa phương đến trung ương, nhưng họ đều khất lần, lẩn tránh không giải quyết mà còn tìm cách bịt miệng trả thù tôi. Họ vu khống cả cho cả tòa án tỉnh. Năm 1969, tôi bị bắt giam 16 tháng vì cái gọi là tội phản động được tòa án CSVN xét tha ( trên thực tế không có tòa án nào xử án tôi cả)
- Họ vu khống tôi mấy tội như giết người, cướp của được Viện KSND miễn truy tố ( trên thực tế tôi không hề bị Viện kiểm sát nhân dân (KSND) tỉnh Thanh Hoá không hề truy tố về tội giết người nầo cả ). Như vậy tên giám đốc công an tỉnh Hoàng Ngọc Nhất đã vu khống cho cả Viện KSND tỉnh tội vu khống, bịa đặt. Vậy bè lũ Nhất + Tính đã phạm tội theo điều 122 của Bộ luật Hình Sự nước CHXHCN VN (BLHS), thì tại sao chúng không truy tố, trong khi đó chúng lại bắt giam người vô tội và chúng đã dùng nhiều biện pháp nhục hình suốt 15 tháng ròng rã trong xàlim. Người trực tiếp gây tội nhục hình tôi có văn bản ghi nhận tội ác của chúng đối với tôi là tên giám đốc công an tỉnh. Đó chính là trung tá Nghĩa ký văn bản do tên Hoàng Ngọc Nhất chỉ đạo vậy tên tội phạm này có còn chối cãi được không?
Hai vụ án tày đình chà đạp nhân quyền do bè lũ Nhất + Tính dựng án hãm hại tôi + gia đình tôi làm khuynh gia bại sản đã 26 năm qua không kể sao cho hết.
Hai tên cán bộ cao cấp của ngành công an là Nhất + Tính kết án oan cho tôi lại được them tên Nguyễn Tài Quán - Vụ trưởng Vụ 1A thuộc uỷ vab kiểm tra trung ương đảng (UBKT – TW ĐCSVN) kết luận y án. Vậy tên Quán là tên tội phạm thứ ba cố ý bao che. Tôi gửi đơn lên TBT Nông Đức Mạnh, Nông Đại Đức chuyển về Văn phòng TW để giải quyết. Văn phòng TW lại chuyển về bà Nguyễn Thị Doan. UBKT – TW do ông Nguyễn Quốc Hùng – Phó Chủ nhiệm uỷ ban kiểm tra (UBKT TW) trả lời tôi như sau : “Việc của ông chị Doan – Phó Chủ nhiệm thường trực UBKT – TW đang giải quyết ”, nhưng thực tế rồi có giải quyết đâu.
Nay bà Doan lên làm Phó chủ tịch nước phớt lờ việc của tôi, việc dân không cứu xét vậy mà bà Doan vẫn lên chức to nhất nước thế thì dân còn biết kêu đâu. Thật là bất công vô lý quá mức !
- Suốt 25 năm rồi 26 năm, tôi biết đường đi kiện chạy phải vào ngõ cụt. Tôi phải bán nhà mặt phố lấy tiền đi hầu kiện đến kiệt sức không được giải quyết, họ bần cùng hoá và cũng chẳng hỏi gia đình tôi đến một câu.
Năm 2000 tên Tống Khay Lung – Trưởng phòng ma túy công an tỉnh Thanh Hóa còn đầu độc con trai tôi là Võ Văn Chương bằng cách đưa con trai vào làm đặc tình viên ma túy để làm cò mồi bắt các tên buôn ma túy cho bọn chúng. Đây là âm mưu thâm độc của công an Thanh Hoá để cản trở tôi khiếu kiện tố cáo bọn chúng. Chiến công bắt được ma tuý thì bọn chúng hưởng. Còn con tôi sa vào cảnh nghiện ngập, nó bắt con tôi đi cai nghiện, thực tế là bắt đi tù 2 năm, làm cho gia đình tôi thất điên, bát đảo. Con trai tôi phá phách gia đình rồi về gây sự định giết tôi để lấy tiền hút hít, tôi phải bỏ nhà, bỏ việc kiện cáo bè lũ Nhất + Tính + Quán. Hiện con trai và con dâu đều bị mắc bệnh HIV đó là cái án tử hình do công an tỉnh Thanh Hóa gây án cho gia đình tôi. Con trai tôi chỉ còn bộ da bọc xương ở giai đoạn cuối, trước sự đau khổ của gia đình tôi do tên giám đốc công an tỉnh Thanh Hóa - Hoàng Ngọc Nhất + Nguyễn Văn Tình – Thứ trưởng Bộ công an gây ra đã hơn 1/4 thế kỷ qua. Tôi đi kêu cứu lên trên thì họ càng đẩy tôi vào ngõ cụt vì họ chỉ đùn đẩy vòng vo mà không tập trung giải quyết, họ cố tình bao che tội cho nhau. Trong nỗi đau đớn này tôi được Giáo sư Hoàng Minh Chính – Tổng thư ký Đảng dân chủ 21 và ông Trần Khuê dìu dắt, và sau nữa là anh Trần Anh Kim cựu trung tá quân đội CSVN quê ở tỉnh Thái Bình cũng là một dân oan đã bị CSVN bỏ tù 2 năm do đấu tranh chống tham nhũng trong đơn vị quân đội mà nay anh là Ủy viên BCH TW Đảng dân chủ 21 phụ trách dân oan đã gọi điện khuyên tôi :
Ảnh chụp kỷ niệm tại thủ đô Hà nội ngày 21/3/2008 gồm ông Võ Văn Nghệ, Lê Thanh Tùng, Hoàng Trung Kiên và sinh viên Nguyễn Tiến Nam quê tỉnh Yên Bái và cũng là một cảm tình viên của Đảng Dân Chủ Việt Nam sắp tới sẽ ra Tuyên bố nhập vào Phong trào đấu tranh đòi Dân chủ Tự do cho nước nhà…
“Thôi anh cứ kiện cáo làm gì ? Bọn CSVN này chúng là kẻ cướp, có tổ chức từ trên xuống dưới, nó chẳng dám giải quyết cho ông đâu mà đòi cho tốn công tốn sức khổ cái thân già…”
Khi Cụ Hoàng Minh chính còn đang sống tôi vẫn thường xuyên gặp Cụ và cả anh Nguyễn Khắc Toàn nữa thì đều được họ nói rõ : “ Dân oan và cả nhân dân Việt Nam chỉ còn con đường đấu tranh đòi dân chủ hóa đất nước, tố cáo tội ác của bọn chúng gửi lên thế giới toàn cầu, nhờ toàn cầu giải quyết bọn chúng mới chịu. Nếu không thì chúng cứ làm ngơ, khất lần thôi….”
- Thấm nhuần đường lối giáo dục và cương lĩnh của Đảng dân chủ 21, nên tháng 11/2006 BCH TW Đảng Dân chủ 21 đã chính thức kết nạp tôi là đảng viên của Đảng này tại Hà Nội. Tổ chức yêu cầu tôi phải viết nhiều bài phóng sự tố cáo tội ác của tên giám đốc công an tỉnh Thanh Hóa, sau này tên tội phạm công an Nguyễn Ngọc Nhất và Tính đã lên thứ trưởng và các tay chân của Nhất là Nguyễn Văn Tính, Nguyễn Tài Quán trong UBKTTW ĐCSVN. Thành ra tôi lien tục viết các đơn từ như nội dung các bản tố cáo :
Kêu cứu bài 6 + 7 + 8 + 9….
Khi các bài báo phóng sự của tôi tố cáo chế độ độc tài do Nông Đức Mạnh cầm đầu lãnh đạo gửi lên mạng Internet toàn cầu thì các tin tức, bài của tôi đã đi khắp các nước Châu Âu, Á Châu, các đài phát thanh như Đài tiếng nói Hoa Kỳ, Chân trời mới, thì tên và hình ảnh của bản thân tôi được các Châu biết đến, thì đồng thời cơ quan an ninh đã nắm hết tin và bài viết của tôi.
- Số người có tên kể trên như các tên : Vóc + Tô + Dũng + Bình họ lại gọi tôi lên công an phường từ ngày 17/2/2008 đến ngày 20/2/2008. Trong 4 ngày làm việc họ hỏi cung và kết tội tôi là tham gia tổ chức chống đối “đảng, nhà nước và cách mạng của CSVN ”. Rồi chúng ép buộc bắt tôi phải viết đơn xin ra khỏi Đảng dân chủ 21 và chấm dứt không cho tôi quan hệ với tổ chức Đảng Dân chủ 21 nữa.
- Tôi nói với chúng hôm bị thẩm vấn là tôi sinh hoạt với Đảng dân chủ Việt Nam 21, tôi được cấp lương hàng tháng để sinh hoạt đảm bảo đời sống đã bị tên giám đốc công an tỉnh Thanh Hóa ăn cướp 26 năm qua, vì thế tôi không còn chỗ dựa nên vào Đảng này tôi có được hậu thuẫn mọi mặt. Nếu tôi tiếp tục viết bài tố cáo tội ác của bè lũ ăn cướp là tên giám đốc công an tỉnh + Nguyễn Văn Tính, thượng tướng thứ trưởng Bộ công an tôi còn được nhận tiền thưởng, tiền nhuận bút cuộc sống càng ổn định. Vì vậy 4 sỹ quan An ninh có tên kể trên đã bắt tôi viết cam kết từ nay không được viết bài đưa lên mạng toàn cầu để vạch mặt tội ác của bọn này nữa ra ánh sang công luận. Ngoài ra, họ còn hỏi tôi tài liệu đó ông để ở đâu ?
Tôi trả lời : Tất cả các tài liệu đó tôi để tại nhà con gái tôi ở Hà Nội.
Lập tức ngày 22/2/2008 các tên Vóc + Tô + và một số công an, lái xe áp giải tôi ra Hà Nội đến tại nhà con gái tôi bên Đức Giang quận Long Biên để yêu cầu tôi đem các tài liệu như :
1. Cương lĩnh của Đảng dân chủ 21 của BCH TW Đảng Dân chủ 21 do Giáo sư Hoàng Minh Chính soạn thảo. Thư ký tòa soạn báo Dân Chủ giao cho tôi đem về địa phương phổ biến cho nhân dân mở mang dân trí nhưng chưa kịp phân phối gì. Và nhiều Tập san báo tự do dân chủ 21 hàng tháng phát hành đều giao cho tôi nghiên cứu…
- Khi xe ô tô công an tỉnh Thanh Hóa chở tôi ra Hà Nội đậu trước nhà em gái tôi. Chúng đã bắt tôi tự mở cửa tủ để lấy hết 3 bịch tài liệu báo chí dân chủ, nhân quyền giao cho chúng. Trong suy nghĩ của tôi là muốn anh em công an ở quê tôi cũng được đọc và mở mang ra, như vậy tôi nhằm để tuyên truyền dân chủ cho chúng. Sau đó họ quăng lên xe và trở tôi về đồn công an phường Đức Giang lục soát và đã thu của tôi:
1. Cương lĩnh của Đảng dân chủ 21
2. Hai bản mẫu ngày kết nạp tôi vào Đảng dân chủ 21
Hiện nay họ tiếp tục bao vây tôi nhiều mặt, hoàn cảnh của tôi và gia đình hiện nay luôn nơm nớp lo sợ vì công an theo dõi ngày đêm. Xin được bà con trong nước, hải ngoại và dư luận Thế giới cứu giúp gia đình tôi.
Trên đây là bản tố cáo những hành vi trấn áp người đi khiếu kiện của công an tỉnh Thanh Hóa mà không hề xem xét đơn tôi tố cáo tội ác của tên giám đốc công an tỉnh và thứ trưởng Bộ công an đã ăn cướp của tôi và hủy hoại gia đình tôi trong khi tôi là người vô tội. Tôi cũng tố cáo kịch liệt ĐCSVN đã chỉ đạo công an tỉnh Thanh Hoá đã rav tay đàn áp khủng bố tôi khốc liệt chỉ vì tôi đã là đảng viên chính thức của đảng Dân chủ Việt Nam 21. Thật là bất công phi lý hết sức tưởng tượng ở đất nước Việt Nam này !!!
Ngày 20/3/2008
Võ Văn Nghệ - Vườn hoa Mai Xuân Thưởng – Hà Nội
Điện thoại di động để lien lạc với tôi là số vẫn như cũ….