BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73236)
(Xem: 62214)
(Xem: 39393)
(Xem: 31148)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Ngổn ngang vui buồn...

28 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 928)
Ngổn ngang vui buồn...
51Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
51
Trong những ngày này,ngổn ngang vui buồn tôi bỗng tự hỏi

- Tại sao người Việt không bài Tây ,bài Mỹ mà bài Tàu đến thế.từ trong tiềm thức?

Cả ngàn năm Bắc thuộc.người Tàu [ Trung Quốc] chỉ có đồng hóa mà không bao giờ khai hóa..người Tàu đốt sách từ thời Tô Định.xóa bỏ phong tục tập quán ,bắt theo phong tục của họ.gọi dân tộc phía Nam Thái Bình Dương tất thảy là “Nam Man” mọi rợ cả.

-người Việt nói riêng chống lại không phải văn hóa Trung Quốc mà là chống lại sự ngạo mạn của trung quốc.coi dân tộc khác là man di tất thảy.chính sách,cái nhìn đó chưa từng khác đi đến tận hôm nay

Trung Quốc không khai hóa.kẻ khai hóa chúng ta lại là kẻ thực dân chúng ta.người Pháp vẫn dạy học ,mở trường.phong trào Đông Du không từ Trung Quốc.chống lại người Pháp không ai khác chính là những người hấp thu nền Tây học: Phan Chu Trinh,Võ An Ninh,Nguyễn Ái Quốc,Phạm văn Đồng,Trường Chinh,Võ Nguyên Giáp….

Viễn Đông bác cổ.Mỹ Thuật Đông Dương v v…từ người Pháp.những ngôi trường của cái nôi của trí thức Việt nam.ông Năm Yersin.nhà bác học,ngườikhám phá,hình thành Đà Lạt.người mà người dân Nha Trang nói riêng .người Việt nói chung yêu mến,biết ơn đến mức thần thoại hóa : khi sóng thần tràn vào,ông Năm chỉ cần chỉ một ngón tay là đẩy lui thảm họa.[ truyền khẩu dân gian]

Khai hóa ,mang chữ và văn minh đến cho người Việt để chính người Việt hiểu ra mình là kẻ bị trị.cầm súng đứng lên đánh đuổi chính kẻ khai hóa lẫn kẻ thực dân nước mình.chỉ có thể là người Pháp.không bao giờ là Trung Quốc- kẻ chỉ muốn đồng hóa,ngu dân.học hành ,thi cử ,đỗ đạt kiểu Trung Quốc mục đích cuối cùng chỉ để làm quan.không phải để hiểu thân phận kẻ bị trị.

Tôi nhớ Ca Khúc Da Vàng một thời bị qui kết đủ thứ quan điểm.nhưng hãy lắng nghe ca từ của nó “ người nô lệ da vàng…ngủ quên…ngủ quên trong căn nhà nhỏ…đèn thắp thì mờ…ngủ quên…quên nước quên non…ngủ quên…quên đã bao năm…”

Khi ý thức mình là nô lệ.

Cũng chính là thái độ của một người đã nhận thức…

…Mình không muốn, không thể làm nô lệ nữa…

Ý thức tự do khởi phát một đất nước độc lập hình thành.

Tôi hiểu vì sao tôi không bao giờ ngửi được mùi [ chính sách ] Trung Quốc hôm nay...

Copy từ Facebook của Đỗ Trung Quân.

Theo Blog Mẹ Nấm
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn