BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73219)
(Xem: 62210)
(Xem: 39388)
(Xem: 31147)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0
18 Tháng Tư 2018(Xem: 4238)
Ở thời đại tôi và trên quê hương tôi đã có những chuyến đi đã trùm lấp định nghĩa vô định và thống khổ mà tôi không sợ lộng ngôn bảo rằng đó là những chuyến đi định nghĩa làm người. Rồi sẽ có hồi ký của một tù nhân viết chính xác về chuyến đi Sài gòn-Hànội được chào mừng bằng những trận mưa máu đá củ đậu, củ khoai……..Những kẻ chịu đựng hình phạt của thù hận một cách can đảm và kiên nhẫn, khinh thường hình phạt của thù hận, bước qua nó mà đi mà tồn tại để tặng nhân loại một định nghĩa làm người, nhân loại đã không nhìn thấy hình ảnh tuyệt vời của những kẻ ấy ở những cuốn sách viết về họ, nói về họ…
31 Tháng Bảy 2017(Xem: 5359)
Anh hơn tôi ba tuổi, rất cởi mở, sau đó gặp nhau luôn, anh lại hay rủ tôi đi hớt tóc, khi nào đi hớt tóc, Duyên Anh cũng rủ tôi, thường là ở khu nhà hàng bán các món Bắc chính truyền như Quốc Hương, Ngọc Hương đường Gia Long. Các tiệm này nổi tiếng với bánh cuốn Thanh Trì (bánh cuốn tráng tay chỉ với hành mỡ, không thèm ăn giò chả làm gì), sau đó uống cà phê phin sữa thật đặc, đặc quánh, và phải do ông chủ tiệm tự tay pha và cầm thìa khuấy lia lịa cho cà phê bốc hơi vang lừng, nổi bọt tới miệng cốc, rồi mới trao cho khách.
24 Tháng Tư 2017(Xem: 5550)
Giọt nước mắt nhục nhằn trên xiềng gông chung thân Giọt nước mắt đợi chờ mòn nỗi đá ôm con Giọt nước mắt thê lương Giọt nước mắt quê hương nghe buốt răng sâu, cây thù lá hờn… Giọt nước mắt chẩy dài theo thuyền nhân lênh đênh Giọt nước mắt nghẹn ngào biển ướp muối khô tim Giọt nước mắt oan khiên
20 Tháng Tư 2017(Xem: 4559)
“Truyện ‘Danh ná’ tôi khởi viết ngay sau khi Trung Cộng tấn chiếm đảo Hoàng Sa, và Hoàng Sa, thuở đó còn thuộc quyền kiểm soát của Việt Nam Cộng Hòa. Thuở đó, Hà Nội đã cúi gầm mặt, im hơi lặng tiếng trước cuộc xâm lăng bỉ ổi này. Chương thứ nhất của “Danh ná” đã đăng trên Tạp chí Tuổi Ngọc.”
10 Tháng Tư 2017(Xem: 3921)
Tôi muốn trở về, muốn mãi mãi bé bỏng, muốn được mẹ tôi nọc ra, quất vài chục roi vào mông rồi nghe mẹ tôi khóc thương tôi suốt đêm để sáng sau đền trận đòn bằng đĩa bánh cuốn nhiều giò nhất. Tôi muốn trở về, muốn nghe bố tôi bênh tôi bằng câu nói ấm áp : "Tôi, ngày xưa, còn hư gấp mười nó". Nhưng làm sao trở về ? Làm sao trở về mái nhà xưa ? Con đường từ Bắc vô Nam không dài đối với bố tôi mà thật dài, dài mười bảy năm thương nhớ, dễ chừng, dài suốt cả đời thương nhớ của tôi.
03 Tháng Tư 2017(Xem: 16702)
Xe qua Cầu Đất, tôi vẫn nghĩ tới cái đầu tầu rỉ sét. Biết bao trái tim người Việt Nam đã rỉ sét trong chiến tranh. Thù hận, tang tóc, cằn cỗi. Con tầu phải qua ga Cầu Đất. Con người phải yêu thương. Người ta sinh ra đời đâu để chịu đau khổ. Chúng ta đau khổ nhiều rồi. Tôi muốn, nhân danh cái đầu tầu rỉ sét buồn thảm ở ga Cầu Đất, nói với những kẻ ham chơi trò giết chóc, phá hoại một điều duy nhất: Thôi đi chứ, người anh em, trò chơi của các anh vô tích sự quá. Hãy giã từ vũ khí cho những chuyến tầu ăm ắp tình người qua lại, mỗi ngày mỗi đêm, trên đất nước này.
14 Tháng Hai 2017(Xem: 5496)
“Ông thấy tôi khi vào đời chưa nổi tiếng, chưa là cái gì cả, chỉ mới viết được có vài bài phóng sự gây tiếng vang, thế là linh mục Trần Du (nhật báo Hoà Bình ) vội “đội” tôi lên. Rồi khi tôi “đánh” vài thằng tướng tá, chính khách tham nhũng và hèn, thì chúng nó “cúp đuôi” lại. Còn các bậc đàn anh mà tôi tin tưởng và quý trọng, hoá ra toàn là phường đạo đức giả hết. Thế thì làm sao tôi không khinh chúng nó, tôi không lộng?”
06 Tháng Hai 2017(Xem: 4116)
Hết lòng cảm ơn người đã để lại những áng văn tha thiết chói chang nắng mặt trời, để những con người nhà quê thấp kém như chúng tôi được sưởi ấm lòng trong nhiều mùa đông dài u ám. Không quan tâm đến những điều mà có hay không vẫn còn là phỏng đoán về nỗi đau của ông. Xin kính đến ông, nhà văn yêu mến nhất cuộc đời tôi những lời thiết tha tự đáy lòng. Cám ơn về tất cả những điều ông đã để lại cho hậu thế. Cám ơn về lòng yêu thương lớp trẻ của ông. Cám ơn về sức sống mãnh liệt của ông đã làm gương cho chúng tôi.
06 Tháng Hai 2017(Xem: 3726)
Chúng ta đều biết, Cộng Sản Việt Nam rất thâm hiểm, họ biết không một nhà văn Việt Nam nào, trong nước cũng như hải ngoại, trước và sau 1975, chống cộng mãnh liệt và có hiệu quả như Duyên Anh. Cho nên, trước khi, vì một số vận động và trao đổi quốc tế, phải trả tự do cho anh, họ đã bày trò dựng nên những tin bẩn thỉu, rỉ tai, mớm lời cho một số người ghen ghét Duyên Anh, trong tù cũng như ở bên ngoài. Mục đích của cộng sản là triệt hạ uy tín chống cộng của Duyên Anh, để khi thả anh ra, chữ nghĩa của anh không còn hiệu lực nữa. Cộng Sản Hà nội quỷ quyệt ở chỗ họ dùng bọn nằm vùng miệng lưỡi xảo trá, rỉ tai bôi lọ.... Họ mượn tay chính những người ở trong hàng ngũ quốc gia tấn công Duyên Anh. Và điều đáng buồn là một số người trong chúng ta đã mắc mưu cộng sản. Kẻ thù chính của chúng ta là cộng sản Hà nội, chúng ta không đánh; lại nhè anh em trong nhà mà đánh dập đánh vùi, đánh không nương tay.
03 Tháng Hai 2017(Xem: 4962)
Duyên Anh ra đi, để lại một văn nghiệp đồ sộ, ít người sánh kịp. Tư tưởng nhân bản trong các tác phẩm của anh, lòng tha thiết yêu mến quê hương Việt Nam của anh, vẫn tiếp tục gây ảnh hưởng trên những người trẻ, dù lúc Duyên Anh nổi tiếng trên văn đàn thuở trước 75, họ mới còn là những em học sinh tiểu học, chưa bao giờ đọc sách của anh, chưa bao giờ gặp anh, và chỉ mới đọc văn Duyên Anh khi ra hải ngoại.
03 Tháng Hai 2017(Xem: 3854)
Tôi không đủ chữ nghĩa để thêm nữa, thực là như thế, trên vai tôi còn có nhiều đại thụ, và chính anh DA cũng là một đại thụ phủ bóng trên tôi. Mọi người nhắc tới tôi như một cặp đôi sóng tên nhau trên báo TN một thời. Thế thôi. Một thời sau lại khác, khi bỏ xứ mà đi, anh có nhiều bạn hơn, nhiều rượu và nhiều tiếng chửi thề hơn, nhiều ê chề vả nhiều trăn trở dằn vặt hơn.
02 Tháng Hai 2017(Xem: 3505)
"...Anh đã thật sự giã từ cuộc đời thơ mộng và đang vất vả leo dốc vật chất. Mọi người đều có một lần biệt ly bùi ngùi đó. Chỉ bất hạnh khi sợi khói tương tư vướng vào mắt, người ta không nhớ nổi kỷ niệm đầu đời... Anh mơ hồ nghe tiếng gió êm đềm mười sáu năm qua luồn vào tâm tưởng . Anh đứng im lặng giữa chiến khu kỷ niệm..."
01 Tháng Hai 2017(Xem: 2540)
Khi mà bác CHƯƠNG đang còn thỉnh thoảng ra vào tòa báo Xây DỰNG ngay bên cạnh cafê THĂNG LONG với cha LÃM thì tôi lúc ấy chỉ là một học sinh trung học. Thuở đó đọc truyện của bác ấy đôi lúc tôi thấy mình thấp thoáng đâu đó trong nhiều hình ảnh mà với cái khả năng thiên phú bác ấy đã làm cho bao nhiêu thiếu niên đương thời tha hồ thả những con diều tâm hồn bay cao vô tận, mà tôi là một.
01 Tháng Hai 2017(Xem: 4049)
Tôi thật sự cay đắng. Biết bao người kinh nghiệm chính trường chính trị, dày cộm chủ thuyết học thuyết, uyên bác văn học văn chương sao lại không rõ chính kiến của một con người như DA đã trải tâm huyết qua hàng ngàn trang giấy như thế. Những kẻ đã tan hàng còn bị dí theo xua cho tan tác dẫm đạp lên nhau nghi kỵ nhau chụp mũ nhau vò nát nhau…thử hỏi, hỏi gì nữa đây.
01 Tháng Hai 2017(Xem: 3616)
Nhớ lại thời gian trước 1975, tuổi trẻ Việt Nam "ghiền" truyện Duyên Anh. "Ghiền" ngang ngữa những bộ truyện kiếm hiệp lúc bấy giờ. Bất cứ truyện nào của nhà văn Duyên Anh sắp xuất bản đều được độc giả trẻ háo hức, nôn nóng bưng về để trong tủ sách gia đình
18 Tháng Giêng 2017(Xem: 3142)
Đã đến cái thời của những Nguyễn Thanh Trịnh, Đinh Tiến Luyện, Từ Kế Tường và của một số bạn ngọc mà tôi chưa tiện nêu tên tuổi họ, ngợi ca tuổi trẻ và tình yêu của chính tên tuổi họ. Tiếng nói của tôi không còn êm ái nữa. Đã nhiều gai góc. Tôi không thể đi tiếp con đường tôi đã đi ròng rã mười lăm năm. Phải bỏ nó hoặc, còn muốn đi, phải kiếm con đường khác, con đường mới có một mình ta đi
10 Tháng Mười 2016(Xem: 3327)
Nhạc Duyên Anh - Tiếng hát Quốc Anh
02 Tháng Tám 2013(Xem: 2428)
Nói về ông thì thật không biết phải dùng ngôn từ nào, tuy nhiên là những thế hệ kế thừa người viết cũng cố gắng tìm những văn từ trong kho tàng văn hóa Việt Nam để miêu tả tuy nhiên cũng tự biết không là gì so với sự nghiệp của ông: Cố Nhà văn Duyên Anh. ...
14 Tháng Chín 2023(Xem: 310)
Người nào dám làm những việc hay, có lợi ích cho dân tộc, cho đất nước, mà người khác không dám làm, thì người đó – đối với tôi – là anh hùng. Lúc sinh thời, Duyên Anh một mình sừng sững, không cầu cạnh, không phe phái, không dựa vào thế lực của bất cứ ai, không sợ ai, để làm điều anh muốn làm, nói, viết lên những điều anh muốn nói, bất chấp hiễm nguy. Anh ấy rất xứng đáng được tôn xưng là Anh Hùng Văn Hóa lắm chứ. Giản dị chỉ có thế.
02 Tháng Tư 2023(Xem: 225)
Người xưa dạy: Biết mà không nói là bất nhân. Nói mà không nói hết là bất nghĩa. Tôi nghĩ là Thương Sinh đã nói đến nơi đến chốn. Những bài viết trong tờ Con Ong, giống như các loại “phiếm luận” của Chu Tử, Sức Mấy, Kiều Phong,... tố cáo những lố lăng, thối nát tham nhũng của các nhân vật của giai đoạn nhiễu nhương có làm cho các “ông/bà lớn” dè dặt đi nhiều. Tôi không biết lúc đó giới trẻ nghĩ như thế nào về Thương Sinh. Tôi không đề cập với họ. Vì mong muốn chính họ tự nhận định và phán xét về người về việc, thay vì bị ảnh hưởng ý kiến riêng tư của tôi trong việc đồng ý với luận điệu của Thương Sinh.