BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73222)
(Xem: 62211)
(Xem: 39389)
(Xem: 31147)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Súng lại nổ, người lại chết ở trường đại học Virginia Tech

27 Tháng Mười Hai 201112:00 SA(Xem: 913)
Súng lại nổ, người lại chết ở trường đại học Virginia Tech
50Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
00
Vào tháng 4 năm 2007, tại trường Virginia Tech một vụ thảm sát bằng súng do một sinh viên Nam Hàn loạn trí tên Seung – Hui Cho giết chết 32 sinh viên và giáo sư trong trường và sau đó quay súng tư sát . Đây là vụ thảm sát bằng súng do một tay súng gây ra có nhiều người chết nhiều nhất trong lịch sử Hoa Kỳ.

Bốn năm sau, vào tháng 12 năm 2011, lịch sử lại lập lại, cũng tại trường Virginia Tech này, một hung thủ người da trắng tên Ross T. Ashley, đã dùng một khẩu súng bán tự động, giết một cảnh sát viên trong trường tên Deriek W. Crouse rồi sau đó hung thủ đi ra bãi đậu xe và dùng súng tự sát.

Có điều để nói ở đây là 2 khẩu súng dùng bởi hai hung thủ trong hai năm 2007 và 2011 đều được mua hợp pháp ở tiệm bán súng trong vùng.

Sau vụ thảm sát năm 2007 ở trường Virginia Tech, tôi có viết một bài về chuyện súng đạn nói lên sự ngu xuẩn của chính phủ Mỹ khi bán súng tự do cho dân chúng để rồi có những tên điên khủng dùng súng gây chết chóc kinh hoàng cho những người dân Mỹ vô tội. ( xin mời vào www.nsvietnam.com, bấm vào tên Trần viết Đại Hưng nằm bên trái rồi bấm vào bài số 96) Cơn mê sảng súng đạn ở Mỹ còn kéo dài đến bao giờ ). Bốn năm trôi qua mà chính phủ Mỹ không làm gì để ngăn chặn chuyện bán súng cho dân chúng nên máu lại tiếp tục chảy, người tiếp tục chết tại trường Đại học Virginia Tech một cách oan uổng và phi lý.

Ở nước Anh và Úc trước đây cũng có chuyện bán súng tự do cho dân chúng mua nhưng rồi khi có những tên điên khùng bệnh hoạn, mua súng đi giết người hàng loạt thì những vị dân cử ở Anh và Úc ngồi lại và đưa ra luật cấm bán súng ngay sau đó. Xứ Anh và Úc từ đó sống trong an bình, không còn người dân chết oan uổng vì súng đạn nữa.

Những vị dân cử của Mỹ cũng ý thức được chuyện nguy hiểm khi luật pháp cho phép bán súng cho dân chúng để rồi có những tên điên khùng mua súng về rồi đi giết người hàng loạt như hai tên hung thủ dùng súng giết người ở trường Đại học Virginia Tech nói trên. Tại sao họ không làm ngay một luật cấm bán súng như các vị dân cử ở Anh và Úc đã làm? Dĩ nhiên là có lý do sâu xa và thầm kín khiến các vị dân cử ở Mỹ không ra được một luật cấm bán súng hầu đem lại đời sống thanh bình cho đời sống xã hội Mỹ . Để rồi họ phải đành ngồi nhìn cảnh súng nổ, đạn rơi người chết hàng ngày mà bó tay không làm nổi một luật cấm bán súng. Tại sao họ bất lực hèn yếu như vậy ?

Lý do sâu xa họ không làm nổi một luật cấm bán súng, không dám đương dầu với bọn lái súng trên đất Mỹ vì bọn lái súng này có thể có khả năng truất phế ghế dân cử của họ nếu họ dám đặt vấn đề cấm bán súng cho dân Mỹ . Cơ cấu chính quyền Mỹ có những kẻ hở để những bọn gian ác như bọn lái súng dùng tiền hô hoán vận động quần chúng dùng lá phiếu truất phế những vị dân cử ( dân biếu , nghị sĩ và ngay cả tổng thống ) dám đặt vấn đề cấm bán súng. Đó là nguyên nhân sâu xa khiến nhưng vị dân cử Mỹ sợ bọn lái súng nên rụt rè không dám thảo luận và biểu quyết luật cấm bán súng.

Câu chuyện sau đây cho thấy quyền hạn to lớn của bọn gian ác trong xã hội Mỹ đã khuynh dảo guồng máy chính quyền Mỹ như thế nào. Bà chánh án Tối cao pháp viện California trước đây là bà Rose Bird là một quan tòa tốt, đấu tranh hết lòng cho lẽ phải và công lý. Bà chống lại chuyện xử tử tội nhân và đã nhiều lần bỏ phiếu bác chuyện xử tử tội nhân (tổng cộng có cả thảy 61 lần bà bác đơn xử tử tội nhân. )

Bọn hiếu sát giết người dĩ nhiên không ưa bà về chuyện bà bài bác chuyện xử tử tội phạm nên chúng mở những chiến dịch rầm rộ, hô hào quần chúng bỏ phiếu truất phế bà ra khỏi chức vụ chủ tịch tối cao pháp viện California. Bà trở thành chánh án Tối cao pháp viện California năm 1977 do sự dề cử của Thống đốc dân chủ Jerry Brown và phải rời khỏi chức vụ năm 1986 sau khi bị bọn gian bôi bẩn đánh phá và lôi kéo cử tri bất tín nhiệm bà trong cuộc tái cử của bà.

Ở Mỹ quan tòa cũng được bầu lại nhiệm kỳ mới bởi lá phiếu cử tri . Bọn gian biết chuyện này nên dùng con đường vận động bầu cử để truất phế bà vì chúng không hài lòng với chủ trương chống xử tử của bà. Một chánh án Tối cao pháp viện tiểu bang mà cũng bị bọn gian đẩy ra khỏi chức vụ vì có những điều không làm hài lòng bọn gian ác, hiếu sát muốn giết người thì cũng đủ thấy quyền lực chúng to lớn như thế nào. Và vì thế đám dân cử Mỹ luôn e dè sợ sệt bọn lái súng cũng là một bọn gian ác có quyền thế cũng là điều dễ hiểu thôi.

Thử hỏi bọn hiếu sát chủ trương duy trì án tử hình ở nước Mỹ thì tỷ lệ tội phạm có giảm hơn so với những quốc gia không có án tử hình như Canada và Âu châu không? Câu trả lời là không. Cho nên cái suy nghĩ duy lý cứng ngắt cho rằng cần phải xử tử phạm nhân để làm cho tội ác giảm là một suy nghĩ sai lầm đã được thực tế chứng minh. Cho nên chuyện bọn hiếu sát tìm cách bứng bà chủ tịch Tối cao pháp viện California Rose Bird ra khỏi chức vụ là một chuyện làm hồ đồ, vô giáo dục . Đáng buồn luật lệ nước Mỹ không hợp lý đã làm cho bọn gian hiếu sát làm mưa làm gió theo ý chúng và không coi cơ cấu luật pháp của Mỹ ra cái gì cả. Thẩm phán tối cao pháp viện mà chúng còn đẩy ra khỏi chức vụ thì chuyện gì mà chúng không làm được khi chúng không thích.

Luật cấm bán súng không đi đến đâu vì những người làm luật phe Cộng Hòa có truyền thống chống chuyện kiểm soát súng và phe Dân Chủ, vốn bị “ cháy “ về vấn đề này trong môi trường chính trị, đã không thúc dục đạo luật cấm bán súng được ban hành.

Riêng Tổng thống Obama thì từ lúc nhậm chức tổng thống vào tháng 1 năm 2009 , ông đã ngại ngùng tránh né không có ý kiến gì về những đạo luật cấm súng gắt gao hơn dù có sự yêu cầu của những thành phần hội viên cấp tiến rộng rãi trong phe nhóm của ông.

Bọn lái súng lúc nào cũng đưa ra tu chính án thứ 2 của Hiến Pháp Mỹ như một lá bùa để cổ võ cho chuyện bán súng tự do. Đàng lý ra, chúng phải biết rằng, luật lệ gì rồi cũng phải thay đổi theo thời gian chứ không thể bất di bất dịch hoài được. Thí dụ điển hình nhất để nói cho chúng biết là trước đây quân đội Hoa kỳ cấm quân nhân đồng tính phục vụ và quân đội sẽ đuổi những người đồng tính ra khỏi quân đội ngay khi phát hiện. Nhưng nay thì luật thay đổi, người quân nhân có thể phục vụ trong quân đội Mỹ mà không bị phiền phức gì cả. Rõ ràng là luật lệ thay đổi theo thời gian

Tu chính án thứ 2 cho phép dân Mỹ mua súng hợp pháp ra đời vào ngày 15 tháng 12 năm 1791. Nhưng qua hơn 200 năm bán súng tự do, máu dân Mỹ chảy thành sông, xương chất thành núi vì súng nổ , đạn bay thì ngày nay đặt vấn đề cấm bán súng đạn cũng là chuyện hợp lý thôi. Hoàn cảnh nước Mỹ khi tu chính án thứ 2 ra đời và hoàn cảnh nước Mỹ ngày nay khác nhau xa. Xã hội sẽ thanh bình hơn nếu súng ở trong tay nhân viên công lực chứ không ờ trong tay dân thường. Mỗi năm số dân Mỹ chết vì súng đạn lên tới chừng 10000 người và đó là chuyên không nên để cho xảy ra. Biết đến bao giờ nhưing người dân cử Mỹ mới đủ can đảm bất chấp sự chống đối của bọn lái súng để soạn thảo một đạo luật cấm bán súng thì xã hội Mỹ sẽ thanh bình yên ổn dài lâu, không cón cảnh máu đổ thịt rơi vì súng đạn nữa. Những vị dân cử phải nhớ rằng trên 300 triệu dân Mỹ bầu họ lên để phục vụ cho quần chúng và đất nước Mỹ . Họ không có lý do gì để phải khiếp sợ bọn lái súng gian ác cả. Họ phải nói cho dân Mỹ biết khi họ làm những chuyện chính đáng, ích quốc lợi dân như làm luật cấm bán súng thì dân chúng nên ủng hộ họ. Không để cho bọn lái súng thọc gậy bánh xe, hạ bệ những vị dân cử có lòng với nước, với dân.

Những người dân cử Mỹ phải thay đổi luật lệ guồng máy hành chánh để bọn lái súng khônng còn tự tung tự tác hạ bệ những người dân cử mà chúng không thích bằng cách bỏ tiền ra vận động lôi kéo quần chúng hạ bệ những vị dân cử chủ trương làm luật cấm bán súng. Nước Anh và Úc đã làm được thì tại sao một nước dân chủ hùng mạnh như nước Mỹ lại không làm được.

Vấn đề là phải có ý chí và sự khéo léo vận động quần chúng hỗ trợ luật cấm bán súng một mai đây sẽ ra đời trước sự căm tức và trả thù của bọn lái súng. Nếu không làm được điều này thì cho dù nước Mỹ có giàu có bao nhiêu thì vẫn là một nước đần độn về trí tuệ, bạc nhược về ý chí và đời sống nhân dân Mỹ không thanh bình , yên ổn dược vì tệ nạn súng đạn.

Nước Mỹ nhất định sẽ vượt qua được tệ nạn súng đạn để xứng đáng là miền đất hứa và mãi mãi là siêu cường số một của thế giới.

Los Angeles. một chiều se lạnh êm đềm cuối tháng 12 năm 2011
TRẦN VIẾT ĐẠI HƯNG
email : dalatogo@yahoo.com

(Muốn đọc tất cả những bài viết của Trần viết Đại Hưng, xin vào http://www.nsvietnam.com/ rồi bấm vào tên Trần viết Đại Hưng nằm bên trái. Hay vào www.hung-viet.org rồi bấm vào hàng chữ Nhân vật- Tác giả nằm bên trái phía tên , rối bấm vào tên Trần viết Đại Hưng)
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn