BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73312)
(Xem: 62231)
(Xem: 39417)
(Xem: 31164)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Ông quan tòa nhân đức

05 Tháng Chín 200712:00 SA(Xem: 1045)
Ông quan tòa nhân đức
52Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
52
 Lời Giới Thiệu:

Như tất cả chúng ta ai cũng biết, cái gọi là "tòa án nhân dân" của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam chẳng qua chỉ là một trò hề. Vụ xử linh mục Nguyễn Văn Lý vừa rồi, tháng 5 năm 2007 là một ví dụ điển hình. Linh mục Lý đã bị công an bịt miệng ngay trước tòa, không được nói. Và xui xẻo cho bọn việt cộng, hình ảnh này đã lọt vào ống kính của phóng viên ngoại quốc, được phổ biến đi khắp nơi trên khắp thế giới.

Bối cảnh câu chuyện các bạn sắp đọc dưới đây xảy ra vào khoảng năm 1985 tại tỉnh Phú Khánh, Việt Nam. Lúc bấy giờ việt cộng chưa ngụy trang hệ thống pháp lý của chúng, cho nên chánh án, chúng gọi là "chủ tọa phiên tòa"; luật sư, chúng gọi là "bào chữa viên"; biện lý, chúng gọi là "kiểm sát viên"; mõ tòa, chúng gọi là "chấp hành viên"; lục sự, chúng gọi là "thư ký phiên tòa". Vả chăng, cán bộ ngành tư pháp của việt cộng, vào thời điểm 1985, đa số đều dốt nát. Tên nào khá lắm là tốt nghiệp trường trung cấp pháp lý và trong cả nước không hề có đại học luật. Vì thế cho nên không có tên nào dám xưng danh mình là "luật sư". Thậm chí cho đến bây giờ, thời điểm năm 2007, việt cộng đã có đại học luật nhưng bọn chúng vẫn đào tạo sinh viên theo kiểu "định hướng xã hội chủ nghĩa", bắt sinh viên phải học "triết học" (!) Mác Lê Nin, chớ không dạy cho sinh viên những kiến thức luật pháp theo tiêu chuẩn quốc tế mà nhiều nước trên thế giới đang áp dụng. Nói ngắn gọn, hệ thống tòa án của việt cộng là loại tòa án bù nhìn. Tất cả đều do hệ thống đảng mafia việt cộng đứng ở bên ngoài, thò bàn tay nhám nhúa vào chỉ đạo. Tên chánh án chỉ là một con vẹt hay con khỉ đột ngồi xử án cho có hình thức.

Đến thời điểm bây giờ, năm 2007, việt cộng đã khôn khéo hơn, đã biết dùng những danh từ như "luật sư", "chánh án", để che mắt thế giới. Tuy nhiên bản chất hệ thống pháp lý của chúng vẫn xây dựng trên căn bản LUẬT RỪNG, như thời kỳ tòa án nhân dân trong thời cải cách ruộng đất, cách đây 60 năm!

Đã gọi là luật rừng nghĩa là xử lếu láo, có lợi cho đảng và có hại cho người dân. Vậy mà tại sao nhân vật trong truyện là anh Y Ba Muôi, người thượng, dân tộc Ra Đê, thuộc loại dân ngu khu đen, khố rách áo ôm lại ca ngợi ông quan tòa là "nhân đức"?

Xin mời quý bạn theo dõi truyện ngắn dưới đây sẽ rõ.



Tòa án nhân dân tại đường Phan Bội Châu, thị xã Nha Trang sáng nay đông nghẹt người. Bên trong tòa án chật ních người . Phía ngoài sân, ngoài đường, thiên hạ cũng đứng đông đen chờ nghe tòa xử qua hai chiếc loa phóng thanh treo ở bên ngoài. Nghe nói sáng nay tòa xử một vụ hiếp dâm gì đó, ly kỳ, hấp dẫn lắm. Dạo này số người thất nghiệp khá nhiều nên mỗi khi nghe có tòa xử án, họ bu lại để nghe cho qua ngày đoạn tháng.

Đúng chín giờ sáng, phiên tòa bắt đầu. Ngồi chính giữa vành móng ngựa là một người đàn ông, trạc 50, gầy gò, má hóp, đôi môi thâm xì như dái ngựa. Ông ta ăn mặc rất bình dân, xuyềnh xoàng: chiếc áo sơ mi trắng cụt tay đã ngả màu cháo lòng, bỏ ngoài quần; chiếc quần bộ đội màu xanh rêu, bạc phếch, và đôi giày săng đan bằng nhựa dẻo màu trắng đục, chế tạo tại Hà Nội. Phía trước mặt ông, một tấm bảng giấy nhỏ hình chữ nhật, có ghi mấy chữ "Chủ tọa phiên tòa", mà người xem hiểu nôm na là ông chánh án. Phía bên tay phải ông chánh án là một người đàn ông còn trẻ, chống tay lên cằm, nhìn lơ đãng lên trần nhà. Phía trước mặt ông là một tấm bảng giấy, có ghi mấy chữ "Hội thẩm nhân dân". Kế tiếp, là một người đàn ông mặc sắc phục, đầu đội mũ lưỡi trai, có phù hiệu, viền đỏ; trên ve áo có đeo quân hàm của ngành kiểm sát, đeo kiếng râm đen, ngồi bãnh choẹ, dựa ngửa trên ghế, trông rất oai vệ. Phía trước mặt ông ta là một tấm bảng giấy có ghi mấy chữ "Kiểm sát viên" mà người xem hiểu là ông biện lý hay thẩm phán công tố.

Phía bên tay trái ông chủ toạ cũng là một hội thẩm nhân dân, và kế bên là một thiếu nữ mặc áo sơ mi trắng, đang ngồi hí hoáy ghi chép. Trước mặt cô ta là tấm bảng giấy ghi mấy chữ "Thư ký phiên tòa" mà trước năm 1975 người ta thường gọi là lục sự.

Ngay phía trước vành móng ngựa, nơi góc bên phải phòng xử án là một chiếc bàn con, nơi ấy một người đàn ông đã luống tuổi và một thanh niên còn rất trẻ đang ngồi hút thuốc. Phía trước mặt người đàn ông là tấm bảng giấy với dòng chữ "Bào chữa viên", và người thanh niên là tấm bảng có ghi chữ "Chấp hành viên".

Vì là tòa án nhân dân của việt cộng cho nên từ hình thức đến nội dung đều khác với tòa án của chế độ cũ. Tuy nhiên người xem cũng hiểu được "chủ tọa phiên tòa" tức là chánh án; "kiểm sát viên" là biện lý; "bào chữa viên" là luật sư; và "chấp hành viên" là mõ tòa.

Sau khi thổi phù phù vào chiếc micro và ho húng hắng vài tiếng cho thấm giọng, ông chủ toạ phiên tòa bắt đầu khai mạc:

- Kính thưa các đồng chí đại diện tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh, thưa các đồng chí đại diện các sở ban ngành, thưa toàn thể bà con.... Hôm nay tòa án nhân dân tỉnh Phú Khánh xét xử vụ án hiếp dâm xảy ra cách đây 32 tháng tại bến cá cầu Xóm Bóng Nha Trang. Xét thấy đây là một hành vi có nguy hại đến an ninh xã hội và vi phạm nghiêm trọng đến chính sách bảo vệ các gia đình liệt sĩ của đảng và nhà nước, cho nên tòa án nhân dân tỉnh đã quyết định trực tiếp xét xử vụ này để làm gương cho những phần tử xấu. Sau đây, tôi xin giới thiệu đồng chí Nguyễn Đức Sơn, phó viện trưởng viện kiểm sát nhân dân tỉnh sẽ đọc bản cáo trạng....

Hàng ngàn cặp mắt trong phòng xử án đổ dồn về phía đồng chí Sơn. Nhận thức được tầm quan trọng của mình, ông ta sửa lại tư thế ngồi, đưa tay sửa nhẹ chiếc mũ lưỡi trai và ấn nhẹ vào chiếc kính râm như muốn nhắc mọi người chú ý vào nó, sau đó ông ta dõng dạc đọc:

- Ngày 19 tháng 8 năm 1985, bị cáo Y Ba Muôi, sinh ngày không rõ, tháng không rõ, năm 1958 tại Khánh Vĩnh, tỉnh Phú Khánh, người dân tộc Ra Đê, theo đạo tin lành, nghề nghiệp lái ghe chở hàng mướn, lúc 7 giờ tối đã cùng với người bạn tên là Huỳnh Văn Sáu, nghề nghiệp cũng lái ghe chở hàng mướn, tới nhà bạn bè để nhậu. Sau khi nhậu say sưa tới 2 giờ sáng, Y Ba Muôi đã quá say nên nhờ người bạn đưa về ghe nhà của bị cáo, neo ở bờ sông, để nghỉ mệt, sáng mai đi làm tiếp. Người bạn tên là Lê Phương đã chở bị cáo về bằng xe đạp. Khi đến bờ sông, bị cáo tự xuống xe, leo lên ghe, chui vào ngủ. Đêm hôm đó, anh Huỳnh Văn Sáu ở nhà người bạn nhậu tới 3 giờ sáng mới chấm dứt, rồi ngủ đêm tại đó.

Ngày hôm sau, anh Sáu về ghe nhà thì hay tin vợ anh là Nguyễn Thị Chót đã bị tên Y Ba Muôi lợi dụng lúc anh đi vắng, đã chui vào ghe của anh và hiếp dâm vợ của anh.

Hai vợ chồng anh Sáu đã làm đơn thưa tên Y Ba Muôi lên chính quyền các cấp.

Khi bị công an điều tra, tên Muôi đã khai rằng vì say rượu nên hắn đã đi lộn vào ghe của anh Sáu, chớ không cố ý, bởi vì hai chiếc ghe neo ở bờ sông, cách nhau chỉ chừng 20 mét. Và khi chui vào ghe, vô mùng ngủ, vì trời tối thui nên tên Muôi đã tưởng vợ anh Sáu là vợ của Y, đồng thời chị Chót cũng lầm tưởng chồng chị đi nhậu say về ghe ngủ.

Theo lời khai của chị Chót, lúc gần sáng, tên Muôi bắt đầu thực hiện hành vi giao cấu với chị. Lúc ấy nhờ linh tính có chuyện chẳng lành, chị vội đốt đèn lên, thấy người lạ, chị la lên kêu cứu, nhưng tên Muôi đã bịt miệng chị và dùng sức mạnh đè chị xuống, hiếp dâm tại chỗ. Sau khi thỏa mãn xong thú tính, tên Muôi chạy ra khỏi ghe, về nhà cha vợ hắn ở Khánh Vĩnh, cách Nha Trang 60 cây số để trốn tránh, còn chị Chót thì chạy lên phường báo công an.

Qua các bản điều tra của công an thì vợ của tên Y Ba Muôi tên là Pơ Lang, cũng người dân tộc Ra Đê, đã xác nhận rằng đêm 19 tháng 8 tức rạng 20 tháng 8, tên Muôi không có về ghe nhà và chị đã ngủ tại ghe một mình.

Cũng theo điều tra của công an, các đương sự Nguyễn Văn Ca, Nguyễn Văn Nhân, Lê Ngọc Thưởng, Lê Phương, mà trong đó đương sự Nguyễn Văn Ca là chủ nhà số.... đường Lê Hồng Phong, phường Tân Lập, đều nhất trí xác nhận đêm 19-8 tức rạng 20-8, anh Huỳnh Văn Sáu đã ngủ lại tại nhà anh Ca cho tới 3 giờ trưa ngày hôm sau mới thức dậy.

Qua đúc kết các bản chấp cung của công an, sau nhiều lần điều tra xét hỏi, tên Y Ba Muôi cuối cùng đã nhận tội là đã lợi dụng đêm tối và men rượu để thực hiện ý đồ hiếp dâm vợ bạn mà hắn đã thèm muốn từ lâu. Chính vì thèm muốn nên hắn đã âm mưu bày ra chuyện nhậu nhẹt, rủ anh Sáu đi nhậu, chuốc rượu cho anh ta say gục tại bàn, còn hắn vẫn còn tỉnh táo nhưng giả bộ say, đi về ghe anh Sáu để thực hiện chuyện đồi bại. Hậu quả nghiêm trọng của hành vi tội phạm này là chị Chót đã phải mang thai ngoài ý muốn và đã phải đi phá thai.
Xét thấy đây là một hành vi xâm phạm đạo đức nghiêm trọng, có ảnh hưởng đến an ninh quốc gia và làm nhơ nhớp thuần phong mỹ tục của dân tộc Việt Nam, chiếu theo điều luật số ..... của bộ luật hình sự nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam vừa mới được ban hành, thay mặt Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Phú Khánh, tôi, phó viện trưởng Nguyễn Đức Sơn quyết định truy tố bị cáo Y Ba Muôi, 27 tuổi, theo đạo tin lành, thuộc dân tộc Ra Đê ra tòa vì phạm tội hiếp dâm.

Riêng đối với kẻ đồng phạm là Lê Phương, thuộc thành phần ngụy quân của chế độ cũ, người đã chở bị cáo Y Ba Muôi về ghe nhà bằng xe đạp, chiếu theo điều .... của bộ luật hình sự, đã phạm tội vô ý tiếp tay cho bị cáo gây nên tội trạng, cho nên vẫn phải chịu trách nhiệm hình sự trong vụ việc này.

Tôi đề nghị tòa xử phạt thật nặng bị cáo Y Ba Muôi để làm gương cho quần chúng và phạt tù treo và cưỡng bức cải tạo lao động đối với Lê Phương để rút kinh nghiệm cho quần chúng sau này.

Sau đây tôi xin nhường lời cho chủ toạ phiên tòa ....
 

Bằng giọng nghiêm trang, oai vệ, chủ tọa phiên tòa nói lớn:

- Yêu cầu bị cáo Y Ba Muôi ra trình diện trước tòa!

Gã đàn ông tóc quăn, người đen cháy như củ tam thất, sắc mặt nhợt nhạt, đầy vẻ lo lắng, được hai công an kè ra trước vành móng ngựa, đứng đối diện chỗ ông chủ toạ phiên tòa đang ngồi. Hai bàn tay gã bấu chặt vào thanh lan can phía trước, đầu cúi gầm nhìn xuống đất. Chủ toạ phiên tòa bắt đầu cuộc chất vấn:

- Bị cáo Y Ba Muôi, hãy trả lời rõ ràng những câu hỏi của tòa, cái nào có thì nói có, không thì nói không, tuyệt đối không được trả lời dài dòng. Bây giờ nghe tòa hỏi: đêm 19 tháng tám, anh có đi uống rượu không?

Y Ba Muôi khẽ ngước nhìn ông chủ tọa, trả lời bằng giọng lơ lớ:

- Thưa tòa, anh Sáu rủ tôi đi chớ tôi không muốn đi.

Ông chủ toạ đập tay lên bàn, nói gắt gỏng:

- Tôi nhắc lại một lần nữa: anh chỉ được trả lời "có" hoặc "không" mà thôi. Nếu anh còn vi phạm, tòa sẽ có biện pháp xử lý anh! Nghe lại câu hỏi: đêm 19 tháng 8, anh có đi uống rượu không?

Bị cáo run run:

- Thưa có ....

Chủ tọa:

- Uống rượu từ 7 giờ tối tới 2 giờ sáng phải không?

- Dạ phải.

- Anh uống rượu tại nhà anh Nguyễn Văn Ca, số .... đường Lê Hồng Phong, phường Tân Lập, cùng với các anh Huỳnh Văn Sáu, Nguyễn Văn Nhân, Lê Ngọc Thưởng và Lê Phương phải không?

- Dạ phải

- Sau đó anh Lê Phương chở anh về ghe của anh Sáu phải không?

- Dạ phải

- Sau đó anh ngủ với vợ của anh Sáu phải không?

- Dạ phải

- Sau đó anh đã hiếp dâm chị Nguyễn Thị Chót, vợ của anh Sáu phải không?

- Dạ, không phải

Chủ toạ hỏi vặn:

- Tại sao tại ban điều tra xét hỏi anh đã nhận tội hiếp dâm, bây giờ lại chối?

Bị cáo tái mặt, nói ngập ngừng:

- Dạ ... dạ ... tại vì họ .....

Chủ toạ vỗ bàn:

- Chính anh đã ký vào biên bản chấp cung, tại sao bây giờ lại chối? Chấp hành viên, đem biên bản ra đây!

Người mõ tòa nhanh nhẹn đem xấp giấy đưa cho ông chủ toạ. Cầm xấp giấy đưa lại cho bị cáo, ông chủ toạ hỏi:

- Có phải chữ ký của anh không?

- Dạ phải

Chủ toạ nghiêm sắc mặt:

- Anh đã ký biên bản nhận tội, tại sao bây giờ lại chối?

- Dạ .... dạ ....

Chủ tọa gằn giọng:

- Bây giờ nghe kỹ tòa hỏi: anh có hiếp dâm chị Nguyễn Thị Chót không?

- Dạ .... không!

Chủ toạ tức giận, hét lớn:

- Không hiếp dâm vậy chớ anh làm gì?

- Dạ, tôi chỉ ngủ thôi chớ không có hiếp dâm!

Tất cả người xem trong phòng xử án đồng loạt cười ồ. Chủ toạ cũng bật cười rồi hỏi tiếp:

- Anh cố ý đi vào ghe nhà anh Sáu phải không?

- Dạ không, tôi đi lộn ghe.

- Lúc đó anh có say rượu không?

- Dạ, có.

- Lúc đó anh có biết anh đi lộn ghe hay không?

- Dạ, không.

- Lúc đó anh có biết anh đang ngủ với vợ anh Sáu không?

- Dạ, không.

- Lúc gần sáng anh có hành vi giao cấu với người đàn bà phải không?

Bị cáo ngơ ngác, tỏ vẻ không hiểu, hỏi lại tòa:

- Thưa tòa, giao cấu là gì?

Chủ toạ nhăn mặt, gắt giọng:

- Lúc gần sáng anh có giao hợp với người đàn bà phải không?

Bị cáo vẫn ngơ ngác, mặt nghệt ra. Mọi người lại cười ồ lên. Chủ toạ lúng túng, cố giải thích:

- Giao hợp tức là .... giao hoan đó! Có không?

Bị cáo nói lắp bắp:

- Thưa tòa, tôi không hiểu!

Mọi người trong phòng xử án lại cười ồ lên dữ dội. Có nhiều tiếng huýt sáo. Ông chủ toạ mặt đỏ gay, tức giận hét lớn:

- Đồ ngu như bò! Giao hoan tức là .... ĐỤ đó. Có không?

Đến lúc này bị cáo mới vỡ lẽ ra. Anh ta gật đầu liền:

- Dạ, có.

Cả phòng xử án lại bùng vỡ ra những tràng cười sặc sụa. Mọi người bàn tán loạn xà ngầu, gần như một cái chợ vỡ. Chủ tọa la lớn:

- Yêu cầu yên lặng, trật tự. Lực lượng an ninh khẩn trương làm việc!

Đợi cho bầu không khí lắng dịu, chủ toạ hỏi tiếp:

- Anh có dùng sức mạnh đè, lột quần áo của người đàn bà không?

Bị cáo:

- Dạ không?

Chủ toạ nhíu mày, khó chịu:

- Anh có dùng sức mạnh để cưỡng bức người đàn bà phải giao cấu với anh không?

- Dạ, không?

Ông chủ toạ thở dài, lắc đầu tuyên bố:

- Về cơ bản, bị cáo đã nhận tội. Về những lời khai không thống nhất của bị cáo, tòa sẽ nghị án sau. Bây giờ cho phép bị cáo được nói lời cuối cùng trước tòa.

Bị cáo rụt rè nói:

- Thưa tòa, anh Sáu rủ tôi đi nhậu chớ tôi không có muốn đi. Tại vì say rượu cho nên tôi mới vô lộn ghe. Tôi tưởng bà đó là vợ tôi nên cứ ngủ tới gần sáng .... rồi bà đó .... cởi quần tôi trước, chớ lúc đó tôi say rượu, yếu lắm, không có sức mạnh! Lúc giao hoan xong, bà đó la lên. Tôi mới dòm kỹ, té ra không phải là con vợ của tôi, cho nên tôi bỏ chạy! Thưa tòa, bà đó .... hiếp dâm tôi chớ tôi không có hiếp dâm bà đó! Tôi bị oan!

Mọi người ôm bụng cười ngặt nghẽo. Không ngờ thời buổi này lại có lắm chuyện oái oăm đến như vậy! Tiếp theo, ông chủ toạ chất vấn các bị can và các nhân chứng. Thủ tục được tiến hành nhanh gọn lẹ, không đầy 30 phút. Chủ tọa tuyên bố:

- Bây giờ tòa cho phép bào chữa viên ra bào chữa cho bị cáo.

Người đàn ông luống tuổi ra đứng trước micro đặt phía trước vành móng ngựa, cầm xấp giấy đọc:

- Kính thưa quý tòa, được tòa cho phép, với tư cách là bào chữa viên, tôi xin có những lời biện hộ như sau:

Một là, bị cáo Y Ba Muôi không có ý định đi nhậu. Bạn của anh ta là Huỳnh Văn Sáu đã rủ anh, như vậy anh không có ý định hoặc chủ mưu phạm tội.

Hai là, bị cáo Y Ba Muôi trở về ghe nhà trong trạng thái say xỉn. Ghe của bị cáo neo cách ghe của anh Sáu chỉ khoảng 20 mét. Tinh thần không được sáng suốt, lại thêm trời tối, không có đèn đường, do hoàn cảnh khách quan đưa đẩy, khiến cho bị cáo đã vào lộn ghe của anh Sáu. Đây là hành vi ngẫu nhiên, hoàn toàn không cố ý.

Ba là, khi ở trong ghe, vì trời tối, bị cáo đã không biết người đàn bà trong ghe là chị Nguyễn Thị Chót, vợ của anh Huỳnh Văn Sáu.

Bốn là, vì trời tối, chị Chót cũng không biết người đàn ông chui vào ghe đang say xỉn là anh Y Ba Muôi. Chị cứ tưởng đó là anh Sáu, chồng của chị, sau khi nhậu say xỉn, trở về ghe nhà.

Năm là, vì không biết, vì tưởng lầm, cho nên mặc nhiên cả hai người đều chấp nhận lẫn nhau là vợ chồng, cho đến khi gần sáng, chị Chót mới phát hiện ra sự tình lầm lẫn.

Sáu là, vì tưởng lầm cho nên mới dẫn đến sự đồng tình giao cấu trong vô thức. Như vậy hành động giao cấu của bị cáo đối với "vợ" của anh ta là chị Chót, trong đêm 19 tháng 8 là hoàn toàn hợp pháp.

Bảy là, vì say rượu nên thể trạng của bị cáo không đủ khoẻ để dùng sức mạnh cơ bắp cưỡng hiếp người đàn bà. Như vậy không thể ghép tội bị cáo là hiếp dâm.

Tám là, khi gần sáng, người đàn bà đã chủ động khêu gợi tình dục bằng cách cởi quần bị cáo trước, sau đó dẫn đến hành động giao cấu. Như vậy cũng không thể ghép tội bị cáo là hiếp dâm.

Chín là, sau khi hành động giao cấu chấm dứt, người đàn bà có linh tính nhầm lẫn, đã đốt đèn lên, phát hiện ra người lạ và đã kêu cứu. Ý thức được sự nhầm lẫn của mình, bị cáo đã bỏ chạy. Như vậy, bị cáo là người có ý thức và có tinh thần trách nhiệm về luật pháp.

Mười là, qua những lý giải nêu trên, để kết luận, tôi cho rằng bị cáo đã ngủ và giao cấu với "vợ" của mình trong đêm 19-8, rạng 20-8. Bị cáo không có hiếp dâm bà Nguyễn Thị Chót.

Tuy nhiên, dù là hành vi tội phạm vô thức gây ra bởi hoàn cảnh éo le, người đàn bà đã phải chịu một sự thiệt hại cả về thể xác lẫn tinh thần, đó là việc mang thai ngoài ý muốn, rồi phải phá thai.

Do đó, tôi đề nghị quý tòa hãy xét cho bị cáo được giảm nhẹ trách nhiệm hình sự, được hưởng sự khoan hồng, CHỈ BỊ TÙ TREO mà không bị tù giam để chánh quyền có điều kiện tiếp tục theo dõi, giáo dục bị cáo trở thành người công dân tốt của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Xin quý tòa hãy chiếu cố cho bị cáo vì bị cáo là người thượng, dân tộc Ra Đê, thuộc diện chính sách của đảng và nhà nước: ưu tiên nâng đỡ những người thuộc sắc tộc ít người về mọi mặt.

Cám ơn sự chú ý lắng nghe của quý tòa.

Chủ tọa:

- Đến đây tòa tuyên bố tạm dừng để vào phòng nghị án.

**********************************************

Trong phòng nghị án, ông chủ toạ ngồi bật ngửa trên ghế, phì phèo điếu thuốc. Kiểm sát viên, hai hội thẩm nhân dân đều có mặt đầy đủ. Chủ tọa vào đề ngay:

- Vụ án này khá phức tạp. Ta cần hội ý kỹ. Các đồng chí cho ý kiến về mức án phạt như thế nào ....

Tuy nói "các đồng chí" nhưng ông chủ toạ lại nhìn thẳng vào ông kiểm sát đang ngồi đối diện. Kiểm sát viên cầm quyển bộ luật hình sự, vừa lật ra vừa nói:

- Theo ý tôi thì phải phạt thằng này thật nặng để làm gương. Dù nó kêu oan nhưng nó đã ký vào biên bản chấp cung, hơn nữa những bằng chứng do công an cung cấp đều chống lại nó. Điều ..... của bộ luật hình sự quy định khung án phạt tội hiếp dâm là tù giam từ 5 đến 15 năm. Nếu hành vi phạm tội gây hậu quả nghiêm trọng và vi phạm có hệ thống, có tổ chức thì khung án có thể tăng lên đến 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình!

Chủ tọa dè dặt:

- Qua lời kêu oan của nó và qua lời phát biểu của bào chữa viên, ta cũng phải xem xét kỹ trường hợp của nó. Tại sao lúc ở trại tạm giam nó đã nhận tội, bây giờ nó lại phản cung? À, ngoài tội hiếp dâm, bộ luật hình sự còn quy định tội gì tương tự hay không?

Kiểm sát viên lại lật quyển bộ luật hình sự, tìm tòi, rồi nói:

- Điều .... quy định tội cưỡng dâm từ 3 năm đến 10 năm tù giam. Nếu hậu quả nghiêm trọng, vi phạm có hệ thống, có tổ chức, có thể nâng lên từ 15 đến 20 năm tù giam!

Chủ toạ lại hỏi:

- Ý kiến các đồng chí ra sao?

Kiểm sát viên thăm dò:

- Nếu thấy tội hiếp dâm nặng quá thì ta thử xem xét tội cưỡng dâm xem sao?

Chủ tọa lại lắc đầu:

- Hiếp dâm là dùng sức mạnh cơ bắp hoặc dùng vũ khí để buộc người khác phái phải thực hiện thao tác giao cấu ngoài ý muốn; còn cưỡng dâm là dùng thế lực, ảnh hưởng hoặc sự đe dọa để buộc người khác phái phải thực hiện thao tác giao cấu ngoài ý muốn .... Thằng mọi này không rơi vào hai trường hợp nói trên, thế mới rắc rối!

Kiểm sát viên có vẻ tự ái:

- Nếu như thế thì hóa ra nó vô tội à? Công an đã giam nó gần hai năm để điều tra xét hỏi, rồi viện kiểm sát giám định vụ án mất tám tháng để làm hồ sơ truy tố, giờ đây, tuyên bố nó vô tội thì còn ra thể thống gì nữa! Phải giữ gìn uy tín của đảng và nhà nước nữa chứ!!!

Chủ toạ nhếch mép cười nham hiểm:

- Nói vậy thôi, tôi đã dự kiến đâu vào đấy cả rồi, anh đừng lo. Trước đây, khi chưa có bộ luật hình sự, ta tha hồ SÁNG TẠO, muốn xét xử như thế nào cũng được, nhưng bây giờ ta phải thận trọng, lơ mơ nó kiện cho bỏ mẹ!

Kiểm sát viên thắc mắc:

- Hôm mới ban hành bộ luật hình sự, năm 1985, các ông ở trung ương đã tuyên bố đây là bộ luật khoa học và tiến bộ nhất trên thế giới, bởi vì nó bao gồm cả thảy 198 tội, trong đó có tất cả các loại tội, đã và đang xảy ra ở Việt Nam. Bộ luật cũng liệt kê những tội, hiện giờ chưa xảy ra nhưng dự kiến trong tương lai sẽ xảy ra, chẳng hạn như tội diệt chủng, tội hủy diệt môi trường, tội việt kiều hồi hương làm gián điệp, tội những phần tử xấu xúi dục nhân dân biểu tình, chống phá cách mạng .... Vậy trường hợp thằng Ra Đê này, ta xét nó vào trường hợp nào?

Chủ tọa cười hề hề một cách đắc chí:

- Bởi thế ta mới phải hội ý. Thôi, bây giờ như thế này: rõ ràng ta không thể kết tội nó là hiếp dâm hay cưỡng dâm được. Thế nhưng, tôi vẫn có thể kết án thằng này ba năm tù giam về tội .... TRỘM DÂM!!!

Kiểm sát viên và hai hội thẩm nhân dân ngồi nghệt mặt ra, không hiểu. Trước đây họ chỉ từng xử các vụ tham ô, trộm cắp tài sản xã hội chủ nghĩa hoặc tài sản của người dân chứ chưa bao giờ nghe nói đến tội "TRỘM DÂM" bao giờ.... Như đọc được ý nghĩ của các đồng chí, ông chủ toạ giải thích:

- Thế này nhé, các đồng chí đã từng tham gia xét xử các vụ án mua dâm và bán dâm rồi chứ gì? Hễ bất cứ cái gì mua được và bán được thì tất nhiên nó là hàng hóa, đúng không nào. Ông tổ Các Mác đã dạy như thế! Như vậy "dâm" cũng là một loại hàng hóa. Đã là hàng hóa thì tất nhiên sẽ có bị mất trộm, giống như mất trộm xe đạp, xe Honda hoặc ti vi, cát xét vậy thôi. Thế cho nên, ta có thể ghép tội thằng Ra Đê này là .... trộm dâm, bởi vì nó đã "LẤY CÁI DÂM" đem đi ngoài sự đồng ý của bà Chót!!! Các đồng chí có nhất trí với tôi về điểm này hay không?

Vừa nói xong, ông chủ tọa đưa mắt nhìn hai hội thẩm nhân dân như để tìm một sự hưởng ứng mà ông biết chắc là sẽ có. Từ nãy giờ chưa phát biểu được câu nào, bây giờ là cơ hội tốt cho ông hội thẩm nhân dân nêu ý kiến một cách rất dứt khoát:

- Dạ đúng, em hoàn toàn nhất trí với đồng chí chủ tọa!

Ông còn lại cũng vội phát biểu ý kiến:

- Đồng chí lý luận rất là lô dích. Em hoàn toàn nhất trí cao!

Kiểm sát viên cũng gật đầu tán thưởng, đồng thời ông thấy có bổn phận phải khen ông chủ tọa một câu cho phải đạo:

- Đúng đấy, đồng chí xét xử như thế thật nà ninh động và sáng tạo!

Ông chủ tọa cũng tự khen mình:

- Luật lệ của đảng và nhà nước là một việc, còn nhiệm vụ của cán bộ là phải biết động não, biết dựa vào đấy để linh động, sáng tạo!

Tự khen mình xong, ông bỗng sửa giọng, nói một cách trịnh trọng:

- Vụ án này tuy nhỏ nhưng quan trọng bởi vì chị Nguyễn Thị Chót là con em GIA ĐÌNH LIỆT SĨ, CÓ CÔNG VỚI CÁCH MẠNG! Chính vì vậy nên tỉnh ủy đã đặc biệt quan tâm và có những chỉ đạo sâu sát. Hôm trước, đồng chí Tám Lác, giám đốc sở tư pháp kiêm ủy viên ban thường vụ tỉnh ủy và đồng chí Tư Nứng, trưởng ban khoa giáo tỉnh ủy đã cho mời tôi lên để trao đổi và đả thông, quán triệt tư tưởng. Nói chung, dưới sự chỉ đạo của tỉnh ủy, chúng ta cần phải quán triệt tinh thần của nghị quyết số ..... của hội nghị trung ương đảng lần thứ ....., đó là phải làm tốt công tác bảo vệ các gia đình thuộc diện chính sách của nhà nước, chẳng hạn như các gia đình thương binh, liệt sĩ, có công với cách mạng! Có như vậy mới động viên được tinh thần của nhân dân và làm cho họ hồ hởi, phấn khởi, tin tưởng vào cách mạng, tuyệt đối trung thành với đảng! Đó là lý do vì sao, tên mọi Ra Đê bị công an điều tra xét hỏi liên tục hai năm để ta kịp thời phát hiện ra những âm mưu của bọn phản động xúi dục hắn ..... phá hoại kinh tế của nhà nước ta!!! Trộm dâm cũng là một hình thức phá hoại kinh tế, làm thiệt hại đến tài sản của chị Chót, thuộc thành phần gia đình liệt sĩ, có công với cách mạng!!! Các đồng chí có nhất trí với tôi không nào?

Nói xong, ông xoa hai tay, thỏa mãn:

- Thôi, ta chốt vấn đề ở đây. Xem nào, điều .... thuộc bộ luật hình sự, quy định tội trộm cắp tài sản của công dân, khung án phạt từ 6 tháng đến 6 năm tù giam. Nếu gây ra hậu quả nghiêm trọng, vi phạm một cách có hệ thống, có tổ chức thì khung án có thể được nâng lên từ 10 đến 20 năm tù giam! Riêng trường hợp thằng Ra Đê này đã bị tạm giam 32 tháng, vậy ta kết án nó 36 tháng tù giam cho chẵn ba năm! Như thế ta được một công đôi chuyện: vừa bảo vệ uy tín cho công an, vừa bảo vệ danh dự cho người Việt mình, và quan trọng nhất là thực hiện tốt sự chỉ đạo của tỉnh ủy, theo đúng tinh thần của nghị quyết trung ương, đó là bảo vệ các gia đình liệt sĩ, có công với cách mạng! Thế nhé, các đồng chí còn thắc mắc gì không?

**********************
Sau khi ban xử án đã an vị, toàn thể mọi người trong phòng xử án đều im phăng phắc, hồi hộp theo dõi kết quả, ông chủ toạ mới long trọng tuyên bố:

- Sau khi nghị án xong, chiếu theo điều .... số của bộ luật hình sự nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, tôi, Nguyễn Hữu Đức, phó chánh án tòa án nhân dân tỉnh Phú Khánh, chủ tọa phiên tòa hôm nay, long trọng tuyên án:

Một, bị cáo Y Ba Muôi, 27 tuổi, người dân tộc Ra Đê, theo đạo tin lành, CAN TỘI TRỘM DÂM của chị Nguyễn Thị Chót, công dân của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Tòa xử phạt bị cáo Y Ba Muôi BA NĂM TÙ GIAM. Thời gian thi hành án sẽ được trừ vào thời gian bị tạm giam. Sau khi mãn án tù, bị cáo phải được địa phương tiếp tục theo dõi, giáo dục và thử thách trong vòng sáu tháng. Ngoài ra, bị cáo Y Ba Muôi phải bồi thường "TÀI SẢN BỊ TRỘM" cho nguyên đơn Nguyễn Thị Chót, con em gia đình liệt sĩ, có công với cách mạng, một số tiền là sáu mươi ngàn đồng * và bị phạt một tháng đi lao động cải tạo tại địa phương.

Hai, bị cáo Lê Phương, 26 tuổi, dân tộc Kinh, thuộc thành phần ngụy quân của chế độ cũ, can tội vô ý tiếp tay cho tội phạm. Tòa xử phạt Lê Phương ba tháng tù treo, một tháng lao động tại địa phương và mười ngàn đồng tiền phạt.

Ba, bị cáo Y Ba Muôi và bị cáo Lê Phương phải nộp án phí cho mỗi người một số tiền là năm ngàn đồng.

Bốn, các bị cáo có tên nêu trên có trách nhiệm phải thi hành án lệnh của tòa án kể từ ngày hôm nay, ngày.... tháng.... năm 1988.

Năm, các cơ quan hữu quan và chánh quyền địa phương có trách nhiệm chiếu án lệnh này để thi hành.

**********************

Sau bốn tháng ở tù để thi hành án, vào một ngày đẹp trời, anh Y Ba Muôi đã được trả tự do. Ba mươi hai tháng bị nhốt trong trại tạm giam, bốn tháng ngồi tù là vừa chẵn ba mươi sáu tháng, đúng ba năm. Anh mừng quá trời quá đất. Không ngờ ông quan tòa lại nhân đức đến như vậy! Lúc bị ra tòa, anh thấy thằng cha bào chữa viên đề nghị phạt anh TÙ TREO làm anh sợ muốn vãi đái ra quần. Bào chữa viên giúp đỡ nhân dân gì đâu mà ác nhơn ác đức quá trời quá đất!

Lúc bị tạm giam, anh đã bị công an tra tấn, trói túm rụm bốn vó, TREO tòn teng giữa phòng như chiếc đòn bánh tét, rồi chúng thi nhau đánh đập anh đến vãi đái vãi cứt ra quần, đánh đập triền miên từ ngày này sang ngày khác. Mặc dầu anh đã thề là nếu nói láo, anh sẽ ăn lá ngón * hoặc anh sẵn sàng thề độc trước cây Kơ Nia * thế nhưng công an một mực không tin. Chúng bắt anh phải nhận tội hiếp dâm chị Nguyễn Thị Chót, một phụ nữ thuộc gia đình liệt sĩ, có công với cách mạng, nếu không chúng sẽ đánh cho tới chết. Bị đánh đau quá, hơn nữa sợ bị chết thì không có ai nuôi vợ con, cuối cùng anh đã phải nhận một cái tội mà chưa bao giờ anh có ý định vi phạm. Trước khi bị đưa ra tòa, anh còn bị đe dọa, nếu tố cáo công an đánh đập khi lấy cung, thì anh sẽ bị tiếp tục TREO lên trần nhà và sẽ bị tra tấn ác liệt hơn nữa!!!

Anh BỊ TREO có mấy tuần lễ mà bây giờ tứ chi bị bại xụi hết rồi, đi đứng chập chững yếu xìu như đứa con nít. May quá, số mình hên, được gặp ông quan tòa thiệt là nhân đức. Ổng phạt mình BA NĂM TÙ GIAM, hàng ngày cứ nằm một chỗ, có người cơm bưng nước rót. Cắc cớ ổng mà phạt mình BA NĂM TÙ TREO như thằng cha bào chữa viên đề nghị thì chắc chắn là mình bỏ xác trong tù luôn, khỏi còn mong ngày về thấy mặt vợ con!!!

Anh cứ nhủ thầm: ông quan tòa thiệt là nhơn đức. Hèn chi ổng mang tên là Nguyễn Hữu Đức cũng là phải! Mai mốt có dịp về thăm buôn làng ở Khánh Vĩnh, anh sẽ kể chuyện này cho mọi người nghe.

Ông quan tòa thiệt là nhơn đức quá!!!

Hết

Trần Thanh - Edited, September 2007
Chú thích:

* Thời điểm năm 1988, lương, tiêu chuẩn và quyền lợi của một công nhân hạng bét ở Việt Nam là:

1. Tiêu chuẩn hàng tháng, được mua theo giá bao cấp của nhà nước: 16 ký gạo mốc, 5 lạng thịt, 10 gói thuốc lá Hoa Mai và 1/24 cái lốp xe đạp (hai năm mới được phân phối một cái lốp xe! )

2. Tiêu chuẩn miễn phí:

a. Một tháng được phát 10 bao cao su ngừa thai. Ai không có nhu cầu dùng hoặc dùng không nổi thì thổi lên làm bong bóng cho trẻ em chơi!

b. Được nghe đọc báo Nhân Dân qua loa phóng thanh hàng ngày, khỏi tốn tiền mua báo hoặc xem ti vi. Những giọng đọc của các nữ xướng ngôn viên ngoài bắc nghe the thé, chua loét như cứt mèo, như những mũi tên đâm nhoi nhói vào tai người nghe, nhưng nếu ai bịt tai thì .... liệu hồn! Vả chăng tiêu chuẩn miễn phí mà không nghe thì cũng .... uổng!!!

3. Quyền lợi về tinh thần:

Một tháng được đi họp khoảng 12 giờ, gồm đủ loại họp hành ở trên đời, chủ yếu là "HÀNH", tra tấn về tinh thần, tuy nhiên người công nhân được lợi là được nghỉ ngơi về thể xác! Các loại họp bắt buộc như sau: Họp đảng, họp đoàn thanh niên, họp công đoàn, họp phụ nữ, họp rút kinh nghiệm công tác, họp bình bầu lao động tiên tiến hàng tháng, họp để học tập nghị quyết của đảng, họp để nêu quyết tâm phấn đấu hoàn thành vượt chỉ tiêu của nhà nước giao ...V...V...

4. Lương tháng: khoảng từ 10 đến 15 ngàn, tùy theo ngành phục vụ.

5. Tiêu chuẩn hưu trí: "được" mua công trái xây dựng tổ quốc. Phòng tài vụ tự động trừ vào lương tháng của công nhân, không cần sự đồng ý của đương sự. Lãi xuất là 2% trong 10 năm!!! Khi về hưu, người công nhân sẽ được nhà nước trả lại cả vốn lẫn lời!!! Trung bình, mỗi một năm, một người công nhân "được" trừ một tháng lương để mua công trái!!! Đa số công nhân đều chết yểu trước 60 tuổi cho nên họ chỉ còn nước lãnh tiền bồi hoàn công trái ở dưới âm phủ!!!

6. Tiêu chuẩn hàng năm:

Mỗi năm được 10 ngày phép và hai bộ quần áo bảo hộ lao động. Đa số công nhân đem thảy hai bộ quần áo bảo hộ lao động ra chợ trời để kiếm mấy ký gạo, còn giấy phép năm thì đem bán lại cho những ai có nhu cầu đi ra bắc.

* Lá ngón: Một loại lá độc, ăn vào sẽ chết ngay. Người thượng thề ăn lá ngón để chứng tỏ sự thành thật của họ.

* Cây Kơ Nia: Loại cây lớn, cao to như cây đa đầu làng ở ngoài bắc. Người thượng xem cây Kơ Nia là loại cây linh thiêng, có thần linh trú ngụ. Khi cần thề thốt điều gì, người thượng rủ nhau ra cây Kơ Nia để thề. Nam nữ yêu nhau cũng thường ra gốc cây Kơ Nia để thề non hẹn biển. Bọn việt gian cộng sản láu cá, điếm đàng: mỗi khi dụ được một người thượng nào, cần kết nạp đảng, chúng thường tổ chức lễ tuyên thệ kết nạp đảng dưới gốc cây Kơ Nia!!!

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn