BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73213)
(Xem: 62209)
(Xem: 39386)
(Xem: 31146)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Quét Sạch Chúng Đi

03 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 1201)
Quét Sạch Chúng Đi
52Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
52
Theo tin báo trong nước, Sở Giáo Dục & Đào Tạo Hà Nội vừa thông báo, bắt đầu từ học kỳ 2 năm học này, tất cả học sinh từ lớp 1 đến lớp 11 sẽ được học nếp sống thanh lịch, văn minh dựa theo bộ tài liệu mà Sở vừa biên soạn.

Bản tin này nói lên điều gì? Và nó có liên quan đến những chê trách phê bình của dư luận trước những tác phong của người dân Hà Nội trong những năm gần đây hay không? Có phải đến bây giờ khi không còn thi hành được chính sách ngăn sông cấm chợ nữa, giới lãnh đạo CSVN biến thái mới thấy được cái kết quả của xây dựng con người xã hội chủ nghĩa của “bác và đảng” trong môi trường bế quan toả cảng đã đưa tới những tai họa lớn lao cho nếp sống dân tộc như thế nào cho nên mới vội vàng chữa cháy?

Hỏi tức là trả lời. Cái chính sách ngu dân, đấu tranh giai cấp hơn nửa thế kỷ bắt đầu từ thập niên 50 đã thay đổi toàn bộ cốt cách của nhiều thế hệ Việt Nam. Nó đã xóa sạch đi sự chất phác của người nông dân Việt nam, sự hiếu khách kiểu cách của người dân trung lưu hiểu biết thành thị mà CS gọi là tiểu tư sản, để thay vào đó là sự hung dữ, thô bạo của giai cấp mới vô sản, vô học được tuyên xưng là thành phần tiền phong của chế độ, nhưng thực ra chỉ là những công cụ bạo lực được dùng để bảo vệ chế độ gồm một nhóm lãnh đạo quỷ quyệt, đứng đầu là Hồ chí Minh.

Sức mạnh bạo lực dựa trên căm thù giai cấp áp dụng một cách không khoan nhượng trong mục tiêu gọi là xây dựng chuyên chính vô sản này đã trấn áp tất cả mọi thành phần không phải là công nông. Tất cả, muốn tồn tại thì phải yên lặng, nói trắng thành đen, và tàn nhẫn. Cái tác phong tư thái này đã khiến cho con người lớn lên trong môi trường đó trở thành vô cảm. Chỉ cần một cơn giận, một lời khích bác là có thể đánh đập hay giết người một cách vô lý. Không cần lý do chính đáng, mạng sống của một con người bất cứ lúc nào, bất kể nơi đâu cũng có thể bị lấy đi một cách thản nhiên, vô tư, bởi những người mà đa số là những thanh niên rất trẻ.

Đọc những câu chuyện trên báo Việt Nam mà thấy rùng minh. Một cụ già đi ngang thấy một tốp thanh niên tụ tập chuẩn bị đi đánh người, cụ can ngăn thì bị những thanh niên này đánh cho tới chết. Sinh viên vì muốn cưóp tài sản, đã cắt đầu người yêu và lóc các ngón tay xác chết để phi tang dấu tích, rồi cho thả đầu và các đầu lóng tay trôi sông. Cô gái xinh đẹp sau khi trải qua đêm với người yêu, đã dùng dao đâm người tình liên tục cho đến chết vì ghen tuông. Người cha hay say sưa về nhà đánh vợ con, đã bị con truyền điện giật cho tới chết. Em chặt đầu anh vì bị anh đánh. Bà chủ quán thịt rừng rút guốc đánh và chửi rửa tục tằn người phóng viên nước ngoài đã đến thâu phim quán hàng của bà ta. Người dân đi xem hội chợ hoa Nhật Bản triển lãm đã vít cành bẽ gẫy những bông hoa xinh đẹp, phá nát vườn hoa Anh Đào. Dân chúng Hà Nội đi xem chợ hoa ngày Tết đã bê các cây cảnh trưng bầy đem về nhà. Qua các clip video gần đây tung lên mạng, người ta chứng kiến các nữ sinh đánh nhau một cách dữ dội, hung bạo: nắm tóc, tát vào mặt, lên gối, thọi vào ngực, đạp lên đầu, lột áo, bắt đối phương quỳ lậy, vân vân… Sự hung dữ này của gái Hà nội đã được uốn nắn lại để mô tả trong bài viết quảng cáo Hà nội nhân dịp đại lễ ngàn năm Thăng Long của cô xướng ngôn viên Hồng Hạnh đài PHTH Hà Nội 2 là “đằm thắm, nhẹ nhàng nhưng lại vừa có gì đó mãnh liệt,” "êm dịu và mỏng mềm như ngọn lửa, vừa nấu chín cơm vừa có thể đốt cháy rừng". Những hiện tượng nữ sinh hung bạo này không phải là lẻ tẻ. Bởi vì khảo sát hiện tượng nữ sinh đánh nhau tại Hà Nội, PGS.TS. Hoàng Bá Thịnh, Chủ nhiệm Bộ môn Giới và Gia đình, Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn – ĐHQG Hà Nội đã cho thấy rằng có tới 64% các nữ sinh Hà Nội thừa nhận đã từng đánh nhau với các bạn khác.

Hồ Chí Minh cho đàn em giết vợ mình, giết người ơn, hại đồng chí để thiết lâp chuyên chính vô sản. Đảng CSVN thời toàn trị làm chư hầu cho Liên Xô Trung quốc. Lãnh đạo CS biến thái bây giờ dâng biên giới miền Bắc và các đảo biển Đông cho Tầu, còn các cán bộ quyền lực điạ phương xẻ từng mảnh đất mảnh rừng hiến cho tài phiệt ngoại quốc, nhân danh đầu tư khai thác. “Bác và Đảng” đã như thế, thì những con người mới xã hội chủ nghĩa được thúc đẩy sống và học tập theo gương đạo đức và tư tưởng bác Hồ dưới sự lãnh đạo của đảng làm sao khác được?

Với thực trạng như vậy thì làm sao có thể gọi là “tiếp cận để thay đổi”, “để canh tân” như mấy nhà chính trị thời cơ chạy hiệu? Những hô hào kiến nghị đóng góp ý kiến cho lãnh đạo, tức là những thành phần chủ chốt điều hành cái guồng máy thống trị bệnh hoạn đó - phải chăng chỉ là để biểu lộ sự chấp nhận uy quyền của cơ chế? Người đầu óc bình thường chỉ còn thấy có một giải pháp, là quét sạch chúng đi !

Thụy Ái
Ngày 3 tháng 11 năm 2010
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn