Hoàng Phủ Ngọc Tường mấy hôm nay cứ đưa những bài viết phân bua rằng Tết Mâụ Thân ông không ở Huế, nên đừng gán ép những chuyện giết người chôn sống những nạn nhân tết Mậu Thân 1968 cho ông. Riêng tôi, tết Mậu Thân xảy ra lúc tôi được 9 tuổi nên tôi cũng được coi là chứng nhận Mậu Thân và hy vọng những lời kể sau đây sẽ là những lời trung thực của một chứng nhân.
Ba tôi lúc ấy là sĩ quan thuộc Liên Đoàn 20 Công Binh chiến đấu đóng tại Pleiku, Ông về Huế để cùng gia đình ăn Tết và coi như kẹt lại luôn. Khi trận Mậu Thân xảy ra gia đình tôi đang ở vùng An cựu tản cư lên nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế. Tổn thất nhân mạng đầu tiên mà gia đình tôi phải gánh chịu là ông anh trai lớn hơn tôi 2 tuổi bị một trái đạn pháo xé nát vùng bụng khi ở trong khuôn viên nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế. Tới giờ phút này gia đình tôi cũng không biết trái đạn pháo đó là do phía nào bắn (Mỹ, Cộng Hoà hay Cộng sản ?). Mẹ tôi chôn vội anh tôi trong khuôn viên nhà thờ và cải táng xác anh tôi sau tết.
Vào trong nhà thờ một thời gian thì bọn Cộng sản tràn vào nhà thờ. Chúng thông báo cho biết những quân nhân công chức thuộc chế độ Cộng Hoà phải ra trình diện chúng phía ngoài nhà thờ. Khi những nạn nhân ra trình diện, chúng cho trói tay phía sau lưng. Những người dân tản cư đưa thân nhân ra trình diện, khi quay lại vào trong nhà thờ thì vừa đi vừa khóc. Mẹ tôi cũng tính đưa ba tôi ra ngoài trình diện nhưng khi thấy cảnh tượng khóc lóc thì quyết định không đưa ba tôi ra nữa mà bảo ba tôi nằm xuống rồi lấy mùng mền tản cư đắp phủ lên người. Thế là ba tôi thoát nhưng rồi sau 75 lại vướng vòng tù tội cải tạo và mất tại trại cải tạo Suối Máu năm 1977.
Trong dòng họ thì có 2 ông dượng (chồng của 2 bà dì), một ông cậu ( anh ruột của mẹ ) bị bắt đi và sau đó bị thủ tiêu mất tích không tìm thấy xác. Chuyện bắt bớ này là do bọn Việt Cộng địa phương chỉ điểm. Nói như thế để thấy tội ác của bọn Việt Cộng nằm vùng trong biến cố Mậu Thân. Còn lệnh giết những nạn nhân Mậu Thân thì không biết từ bọn Việt Cộng điạ phương hay lệnh tàn sát đến từ Hà Nội. Vì số nạn nhân bị giết lên tới hàng ngàn người nên khó tin là bon Việt Cộng địa phương đơn phương hành động mà không có lệnh của cấp cao hơn từ Hà nội. Sau này bọn chỉ huy Việt Cộng điạ phương chỉ đưa ra lời thú tội mập mờ về thảm sát Mậu Thân. Có lẽ bọn cộng sản Hà nội cũng hài lòng với kiểu thú tội của bọn Việt Cộng địa phương vì như thế là gỡ bỏ trách nhiệm giết người của Hà Nội nên giữ thái độ im lặng, không phản đối cũng không tán đồng.
Lúc trận chiến Mậu Thân xảy ra thì Tổng thống Thiệu về quê vợ Mỹ Tho ăn tết. Có nghĩa là ông Thiệu tin tưởng vào lời hứa hưu chiến tết Mậu Thân của Cộng Sản . Ông khuyên mọi người “Đừng nghe những gì Cộng sản nói mà hãy nhìn những gì Cộng sản làm“ mà chính ông lại tin vào lời hứa hưu chiến của Cộng sản trong tết Mậu Thân !! Có nghĩa là ông cũng ngây thơ như bao nhiêu người khác khi tin vào lời hứa của Cộng sản. Bao nhiêu người ca tụng ông như một chính khách giỏi giang, nhìn xa thấy rộng là coi như không hiểu gì hết. Ông là một thứ chính khách tồi, ngu xuẩn, tham nhũng ăn hại đái nát. Xin đừng bao giờ tổ chức những buổi lễ tưởng niệm ông nữa mà hãy dành danh dự đó cho Tổng thống Trần văn Hương , một người lãnh đạo khí tiết liêm sĩ có lòng tự trọng và liêm sĩ.
Năm mươi năm đã trôi qua , hình ảnh còn đọng lại trong trí óc non nớt của tôi là bầu trời Huế xám đục một màu tang dù trời không mưa. Cái không khí tang tóc phủ toàn thành phố Huế trong suốt một tháng Cộng sản chiếm giữ và gây chết chóc cho người dân Huế . Sau này khi những hố chôn người được khai quật lên, người ta sắp những đầu lâu của những nạn nhân cao như núi. Hình ảnh này sao quá giống với những núi đầu lâu của những nạn nhân chế độ diệt chủng Pol Pot ở Kampuchea. Cộng sản Miên cũng như Cộng sản Việt đều giống nhau ở chỗ giết dân hàng loạt. Sau 1975 Cộng sản Việt Nam cho một nữ đạo diễn tên Lê phương Lan dựng lại phim Mậu Thận, gán ép cho những nạn nhân bị phía Mỹ và Việt Nam Cộng Hòa giết. Thật tội nghiệp cho sự gian trá của chúng vì người dân Huế biết rõ ai là thủ phạm chuyện giết người kinh tởm này.
Một lời khuyên chân thành đến hai tên đồ tể Hoàng Phủ Ngọc Tường và Nguyễn Đắc Xuân là hãy chấm dứt những phát biểu dối trá về chuyện thảm sát Mậu Thân. Chuyện chúng cần làm là phải tổ chức một lễ cầu siêu lớn cho những nạn nhân Mậu Thân, may ra những thân nhân của những nạn nhân đó sẽ tha thứ cho tội ác giết người của chúng. Hoàng Phủ Ngọc Tường cứ tìm cách chứng minh ông không có mặt ở Huế trong tết Mậu Thân. Có nghĩa là ông không dính dáng vào tội ác Mậu Thân. Thế thì lời tuyên bố rằng những nạn nhân Mậu Thân là những con rắn độc mà nhân dân Huế phải giết đi thì sao ? Ông là Phật tử, ông có biết chữ “ Khẩu nghiệp “ mà nhà Phật nói không? Ông phải trả giá cho những lời nói độc ác tàn nhẫn khi nói về những nạn nhân bị thảm sát ở Huế.
Một nhân vật quan trong vụ thảm sát Mậu Thân là Tiến sĩ Lê văn Hảo. Ông Hảo đứng vào hàng ngũ lãnh đạo bọn Việt Cộng ở Huế. Sau 1975, nhân một chuyến đi sang Pháp làm việc , ông quyết định ở lai tỵ nạn chính trị và lên tiếng tố cáo những sai trái của Việt cọng trong vụ Mậu Thân với đài RFA. Ông cho biệt ông chỉ thuộc loại “cảm tình viên”. Trước tết Mậu Thân , Việt cộng kêu ông đi họp và dí súng đẩy ông vào bưng luôn chứ ông Hảo không tự nguyện tham gia chiến dịch Mậu Thân.
Sau những lời trần tình của ông Hảo có ý bất lợi cho phe Việt Cộng, Việt Cộng gửi tên đồ tể Nguyễn đắc Xuận sang Pháp để “ chữa cháy “ cho những phát biểu ‘ tai hại “ của Lê văn Hảo. Xuân lân la tìm gặp lại người bạn cũ Lê văn Hảo và đưa ra những lời phát biểu có tính cách làm giảm sự thiệt hại do Hảo gây ra. Hảo giờ này đã qua đời , ông ôm hận bị Việt Cộng lừa tham gia chiến dịch Mậu Thân. Nguyễn đắc Xuân thường tự xưng là nhà văn hoá nhưng thật ra anh ta là một cán bộ Cộng sản , lúc nào cũng bênh vực cho Đảng dù Đảng làm sai và gây tội ác với nhân dân.
Sau năm 1968, vì đau buồn có người con trai bị chết là anh đầu của tôi. Mẹ tôi quyết định bỏ Huế vào Pleiku sống với ba tôi. Tôi đi theo mẹ và chưa bao giờ có cơ hội trở lại Huế. Những ký ức về trận Mậu Thân Huế tôi ghi lại khá rõ ràng vì có liên quan đến anh tôi, ba tôi, cùng hai ông dượng và một ông cậu bị thảm sát.
Năm nay , năm kỷ niệm thứ 50 biến cố Mậu Thân, Cộng sản vẫn trơ tráo tổ chức “ chiến thắng “ Mậu Thân dù chúng thua thê thảm ở Huế và trên những tỉnh thành khác cuả miền Nam. Hẹn có một ngày dân Huế sẽ công khai tổ chức cầu siêu cho những nạn nhân bị tàn sát trong trận Mậu Thân .
Những kẻ gây ra tội ác rồi cũng sẽ có ngày đền tội để những nạn nhân sẽ ngậm cười nơi chín suối. Những kẻ làm ác rồi cũng phải chết một cái chết đau đớn như tên đồ tể Pol Pot đã phải chết một cái chết đau đớn như những nạn nhân của y (y bị đàn em giết). Trời đất lồng lộng nhưng không có gì lọt qua cả. Đó là chân lý vĩnh hằng của cuộc đời này.
Los Angeles, một ngày u ám giữa tháng 2 năm 2018 đầu xuân Mậu Tuất 2018
TRẦN VIẾT ĐẠI HƯNG
Muốn đọc những bài viết khác cuả Trần viết Đaị Hưng thì vào
1) www.geocities.ws/tranvietdaihung
2) Vào www.hung-viet.org, đánh bốn chữ TRAN VIET DAI HUNG vào ô trống rồi bấm vào phía sau.
Gửi ý kiến của bạn