BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73326)
(Xem: 62237)
(Xem: 39424)
(Xem: 31171)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Tại sao cái ngành công nghiệp nặng Việt Nam không sao mà phát triển được nổi?

10 Tháng Giêng 20176:41 SA(Xem: 2023)
Tại sao cái ngành công nghiệp nặng Việt Nam không sao mà phát triển được nổi?
57Vote
40Vote
30Vote
23Vote
14Vote
3.214
Đã có một số người trả lời với tôi rằng công nghiệp nặng của nước ta, không phát triển được bằng nước Nhật, đấy là bởi vì người dân Việt Nam của chúng ta ngu dốt hơn rất nhiều so với người dân nước Nhật, cho nên công nghiệp nặng không phát triển được. Câu trả lời đó hoàn toàn là sai bởi vì với những lý do như sau ở nước nào thì cũng có người dốt và người giỏi sống hòa chộn lẫn lộn với nhau. Hơn 90 triệu người dân Việt Nam chúng ta người dốt cũng có, thế nhưng người tài không phải là thiếu. Câu trả lời chính xác đó phải là ở trong đất nước Việt Nam của chúng ta chỉ vì không có cái ngày bầu cử tổng thống tự do đa đảng 4 năm một lần. cho nên công nghiệp nặng không thể nào mà phát triển được nổi. Tại sao lại như thế? Chúng ta phải cùng nhau suy nghĩ kỹ càng rằng để muốn có một bộ máy chính trị được độc tài, và được lâu dài ăn bám nhân dân, thế thì bộ máy độc tài ở nơi đâu cũng phải tìm cách giữ, mà muốn giữ được độc tài thì điều đầu tiên là các cơ quan tuyên truyền như đài, báo, ti vi, phải tìm cách lừa đảo nhân dân thật khéo để cho dân tin. Điều thứ hai đó là bộ máy chính trị phải cồng kềnh gia tăng lên về số lượng nhân sự để lấy số đông thì mới áp đảo và giữ nổi được độc tài. Song rồi bộ máy phải ưu đãi cho chất lượng cuộc sống của công nhân viên chức từ cấp xã cho đến trung ương luôn luôn là sung sướng hơn dân thường rất nhiều. Mức lương luôn luôn là cao bằng hoặc cao hơn rất nhiều so với công nhân và nông dân lao động, nếu vẫn không đủ sống thì cùng nhau tham nhũng hoặc đi ăn cướp của dân.

Tất cả những ý đó đều phải ăn bám và bóc lột vào sức lao động của nhân dân và từ đó nó đã làm cho giá trị tháng lương và giá trị chất xám của công nhân ở trên thị trường lao động trên cả nước rẻ như bùn. Giai cấp nông dân thì chồng cây gì và nuôi con gì cũng không có lời lãi cao vì lời lãi đã chui hết vào bộ máy chính trị độc tài ăn bám khổng lồ rồi. Các ông chủ sản xuất ra các hàng hóa công nghiệp nặng khi mà làm ăn không có lời lãi được là bao nhiêu, cho nên không thể nào mà phát triển được nổi. Công nhân lao động khi chất xám mà rẻ như bùn thì không thể nào mà sáng chế ra được cái gì hết. Công ty sản xuất ô tô kia nếu như sản xuất ở tại nước Nhật thì được, chứ nếu cho sang Việt Nam chúng ta thì không thể nào mà sản xuất được.

duongvannam
Ba (3) triệu người dân Việt Nam chúng ta chạy tỵ nạn ra khắp mọi nơi trên thế giới, đã có rất nhiều các nhà khoa học đi làm thuê cho các hãng công nghiệp nặng, thế nhưng nếu cho về làm việc ở tại trong nước Việt Nam thì phải chịu chết không làm gì được. Ở các nước văn minh chỉ vì họ có bầu cử tự do đa đảng cho nên người dân nước họ có quyền lựa chọn lãnh đạo bầu toàn những người có tài biết làm kinh tế tư sản, làm giàu trước rồi, song dân mới bầu lên cho làm chính trị sau. Khi làm chính trị còn cho dân thêm chứ không thèm lấy cái gì của dân. Chỉ có như thế thì chất xám mới đắt, công nghiệp nặng mới phát triển được nổi. Tôi xin lấy một ví dụ như sau để chứng minh cho cái kiểu khi giữ độc tài nó ảnh hưởng xấu như thế nào đến phát triển ngành công nghiệp nặng. Nếu như rút gọn cả một xã hội bằng 10 người cho dễ hiểu khi du đẩy 1 chiếc xe cải tiến chở đầy hàng hoá, vẫn phải có một người đứng ra làm lãnh đạo. Đối với người Nhật thì bởi vì nước họ có cơ chế bầu cử tự do dân chủ đa đảng, cho nên 10 người được quyền tự do lựa chọn, thì chắc chắn rằng 10 người sẽ bầu cử chọn lựa lấy 1 người thật thà hiền lành, tốt bụng, chịu khó, khoẻ mạnh, thương người nhất hội,  chứ không bao giờ lại chọn cái thằng ác ôn tài đểu, lười biếng.

Đã gọi là tốt bụng chịu khó thì chắc chắn rằng người đó cũng phải chống tay vào nỗ lực cùng du đẩy chiếc xe kia. Vừa làm tổ chức lãnh đạo lại vừa cùng nhau đẩy xe, 10 người cùng nhau du cả 10. Đồng sức cộng hưởng lực, cho dù xe có phải leo dốc rất cao xe vẫn chạy băng băng nhẹ nhàng cho cả 10 người không ai kêu ca, hay phàn nàn gì cả. Đối với Việt Nam chúng ta thì chỉ vì độc tài mà 10 người không có quyền tự do lựa chọn ai lên làm lãnh đạo, cho nên 1 thằng đầu gấu nhất hội dùng thủ thuật, lừa bịp dùng vũ lực tự nói mình là tốt đẹp nhất, và chọn thêm 4 thằng nữa để tam hợp cộng tác cùng với nhau cho nó mạnh để giữ chặt độc tài. Chỉ vì độc tài cho nên 5 thằng đã không chịu du đẩy, mà lại còn cưỡi lên trên chiếc xe cho nó sướng, và dùng vũ lực bắt 5 thằng ở dưới phải đẩy chiếc xe. Khi chiếc xe trở hàng hoá đã quá nặng rồi lại thêm 5 thằng nữa cưỡi lên trên càng nặng thêm. Ở bên dưới thì bởi vì chỉ còn có 5 thằng du thôi cho nên đẩy xe rất vất vả, giục nhau du đẩy nỗ lực mà xe vẫn chạy quá chậm chạp, thế nhưng 5 thằng cưỡi bên trên bởi vì phải tìm mọi miu kế dùng các thủ đoạn vũ lực quát tháo cho nên đau hết cả đầu, khản hết cả cổ để bắt ép 5 thằng ở dưới phải du đẩy chiếc xe. Thế là cũng chẳng có sung sướng gì hết cũng mệt người mệt óc vô cùng. Năm (5) thằng ở bên dưới bởi vì phải du quá vất vả quá khổ sở, cho nên dần dần sẽ có thằng tìm mọi cách để chạy chọt, luồn lót, đút lót, nịnh hót, danh ma các kiểu để được biên chế thêm vào chỗ 5 thằng cưỡi ở bên trên cho nên số lượng người du đẩy sẽ giảm dần đi, số lượng người cưỡi sẽ tăng dần lên từ đó tốc độ xe sẽ chạy chậm dần dần....

Ông Trọng , ông Phúc , và ông Quang ơi, nếu các ông đọc được cái ví dụ của tôi ở trên đây , thế thì tôi tin chắc chắn rằng các ông có thừa trình độ để biết được ra rằng, cái xe cải tiến độc tài của đất nước Việt Nam chúng t , nếu như 5 người cưỡi mà tự biết cách cứ giữ nguyên mãi mãi tỷ lệ là 5 người cưỡi và 5 người du không gia tăng thêm số lượng người cưỡi nữa, bắt trước độc tài cộng sản Trung Quốc, ghế chủ tịch kiêm luôn cả bí thư, thế thì 5 người du ở bên dưới còn có thể cố gắng mà nín chịu để tiếp diễn kéo dài cái thời gian du xe được. Thế nhưng người du không bao giờ có chuyện được du xe nhẹ nhàng và cái xe kia không bao giờ có chuyện chạy nhanh giống như là cái xe của nước Nhật được đâu. Bởi vì cái xe của nước Nhật là 10 người du cả 10 cơ mà. Các ông có thừa trình độ để hiểu được ra rằng càng ngày cái số lượng người cưỡi sẽ gia tăng lên dần dần theo năm tháng. Nó cũng giống như là cái khối ung thư có thể lúc này nó không gia tăng tế bào, thế nhưng lúc khác nó lại gia tăng thêm tế bào ăn bám lên và tới một giới hạn nào đó người du sẽ ít đi đến mức độ không du được nổi xe nữa. Xe sẽ không chạy được nữa, những người du sẽ tìm kế để đuổi bằng được những cái người cưỡi kia xuống.

Thế là các ông là những người cưỡi, lại phải đau đầu để nghĩ ra một miu kế gì đó , để lừa đảo hoặc bắt ép những người du kia phải cố gắng mà du. Mặc dù các ông cũng rất muốn tìm ra một kế gì đó để cho người du nó nhẹ nhàng, thế nhưng các ông cũng thừa hiểu được rằng, người cưỡi mà tăng thì người du không thể nào mà nhẹ nhàng được. Nếu các ông chấp nhận từ bỏ độc tài thì 10 người sẽ bắt buộc phải cùng nhau du cả 10, lực du sẽ nhẹ nhàng lắm các ông à. Lúc đấy thì chỉ có những thằng thất đức nó mới bảo rằng các ông là ngu xuẩn. Đang được cưỡi sung sướng như thế mà lại dại dột đi từ bỏ độc tài để rồi lại phải đi lao động cho nó khổ ra. Thế nhưng đại đa số nhân dân Việt Nam sẽ luôn luôn suy nghĩ tốt đẹp về các ông đấy  và dân sẽ cho rằng các ông tiến bộ tự giác từ bỏ độc tài thế mới là những người có đạo đức tốt.

Và chắc chắn rằng dân sẽ cho các ông là những người rất khôn, vì cái trí khôn này là cái trí khôn chung của cả nước. Bởi vì các ông đã dám chấp nhận từ bỏ cái trí khôn lỏi ích kỷ cá nhân, từ bỏ cái tài danh ma và đểu cáng, để cho một chí khôn lớn quốc gia. Các ông cứ thử bắt trước ông Góc ba Chốp ở Liên Xô sem sao, khi tự giác từ bỏ độc tài thì toàn dân sẽ hết lòng ca ngợi các ông đấy. Tiếng thơm của các ông sẽ được lịch sử lưu danh đến muôn đời, các ông sẽ được tận mắt chứng kiến toàn dân Việt Nam chúng ta lao động ở trong một nước có tự do về chính trị cho nên có tháng lương đắt vào bậc nhất ở trên thế giới. Lúc đấy thì người Mỹ cũng còn phải mơ ước làm thế nào để được sang đất nước Việt Nam của chúng ta làm thuê. Thế thì các ông có cảm thấy hạnh phúc và sung sướng hay không, khi không có một người dân Việt Nam nào phải đi xuất khẩu lao động nô lệ tình dục ở nước nào hết.

Các ông có hạnh phúc hay không khi được chứng kiến cảnh nước mình có một nền dân chủ văn minh và tiến bộ vào bậc nhất ở trên thế giới. Khi có dân chủ rồi thì chắc chắn các ông sẽ không bao giờ phải quá cần thiết và quá thích thú để mà phải dùng mọi thủ đoạn để làm chính trị bằng mọi giá. Khi có dân chủ rồi thì làm cái gì nó cũng sẽ có thu nhập cao  và càng lao động nặng nhọc thì càng có nhiều tiền. Lúc đó cho dù các ông có phải làm kinh tế thì các ông cũng sẽ rất dễ dàng chấp nhận mà thôi. Còn nếu các ông mà cứ cố tình giữ chặt độc tài, đến một giới hạn nào đó thôi khi toàn dân sẽ không có ai chịu đựng được nổi nữa, dân mà tức giận thì rất có thể số phận của các ông sẽ lại phải giống như Sát Đam Gút Xen (Saddam Hussein) hay đại tá Ca Ra Phi (Khadafi) đấy. Dân mà lật thuyền thì tiếng của các ông chỉ còn có tiếng thối được lưu danh tới muôn đời mà thôi..

Dương Văn Nam
Nguồn: facebook.com/groups (Viet Conservative & Classical Liberal)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn