Mục tiêu bỏ tù Nguyễn Viết Dũng bằng được còn thể hiện ở cách thức tổ chức và điều khiển phiên tòa. Chủ tọa phiên tòa liên tục cảnh cáo luật sư Lê Văn Luân chỉ vì ông có các "lỗi":
- Yêu cầu bác sỹ thẩm định, xem xét tại chỗ sức khỏe của Nguyễn Viết Dũng phải công khai chứ không thể báo kín với chủ tọa;
- Nói chủ tọa công khai không đầy đủ lời khai của các nhân chứng mà chỉ dừng lại ở việc "mặc áo đen", nếu thế thì ở đây (trong phiên tòa) nhiều người cũng bị tội;
- Đưa ra các bức ảnh chứng minh Nguyễn Viết Dũng đã tham gia tuần hành như thế nào để bác bỏ lời khai của những nhân chứng buộc tội.
Cuối cùng thì chủ tọa Trần Thị Thúy Hồng lộng hành đuổi luật sư Luân cho dễ xử. Ba luật sư còn lại: Võ An Đôn, Trần Thu Nam, Nguyễn Khả Thành đã đồng loạt bỏ ra ngoài để phản đối và vì biết rằng có cãi cho thân chủ của họ cũng chỉ vô ích vì án đã được định đoạt từ trước.
Một phiên tòa không chấp nhận nhân chứng gỡ tội, không có luật sư gỡ tội, bị cáo kêu không đủ sức khỏe xin hoãn xử, ấy thế mà vẫn tiếp tục diễn ra và kết án được. Thật là trơ trẽn và bôi bác hết chỗ nói.
Nghe nói thẩm phán Trần Thị Thuý Hồng được vinh danh "người tốt, việc tốt" tiêu biểu năm 2012 của Hà Nội. Thẩm phán này từng chủ tọa phiên toà vụ Vũ trường New Century năm 2009, tuyên chủ vũ trường này được miễn trách nhiệm hình sự.
Vâng, nền tư pháp của Việt Nam vốn là như vậy. Truy tố hay không, kết án ở mức nào lại còn tùy thích. Cáo trạng thì gần như sao nguyên kết luận điều tra, bản án lại gần như sao nguyên cáo trạng. Thế mà cũng bày đặt ra công an, kiểm sát, tòa án. Sống trong xã hội Việt Nam đầy những bất an, chẳng biết đằng nào mà lần. Có những vụ án rất kỳ quặc: Người đi tù vì bảo HS, TS của Việt Nam, người đi tù vì quay phim người thi hành công vụ, người đi tù vì mặc áo giống quân lực Việt Nam Cộng hòa, người đi tù vì 2 xe dàn hàng 3, người đi tù vì cho mượn máy ảnh, người đi tù vì cứu người bị tai nạn, … thậm chí có người đi tù đơn giản là tòa thích thế.
Vậy mà cũng mở ra phiên xét xử, nào Hội đồng xét xử, nào công tố, nào luật sư bào chữa… ra vẻ khách quan, thận trọng ra vẻ để đảm bảo đúng người đúng tội, không bỏ lọt tội phạm. Tất cả chỉ là trò diễn. Vậy mà mới trước đó hai ngày, ông Nguyễn Sơn, Phó Chánh án TANDTC nói sẽ có sự tăng cường phối hợp giữa Tòa án và luật sư để hoạt động bảo vệ công lý, bảo vệ quyền con người, quyền công dân đạt hiệu quả tốt nhất.
Những người tham gia xét xử Nguyễn Viết Dũng đều biết rõ hành vi của em không phải là gây rối trật tự công cộng. Ai cũng biết rõ những người bảo vệ cây xanh ngày 12/4/2015 tuần hành trong trật tự. Việc vận động người này người khác xuống đường không phải là hành vi phạm pháp vì quyền biểu tình đã được Hiến pháp qui định. Chẳng thế mà hai người tự nhận đã tổ chức cuộc tuần hành đến "tự thú" thì Hội đồng xét xử lờ đi. Cả một hệ thống tư pháp: công an, tòa án, viện kiểm sát toa rập để kết án Nguyễn Viết Dũng 15 tháng tù giam . Có lẽ đây chưa phải là đỉnh điểm về việc kết án tùy tiện.

Tôi không hiểu những kẻ nhân danh pháp luật, ngồi vào ghế hội đồng xét xử, công tố và cả cơ quan điều tra CA Hoàn Kiếm nghĩ gì, có cắn rứt lương tâm không khi họ đồng tình làm một việc trái với đạo lý.
Bảo là cũng vì đồng lương ư? Đồng lương cũng là quan trọng. Nhưng danh dự con người sự thanh thản trong lương tâm còn quan trọng hơn gấp vạn lần. Nếu làm thẩm phán, kiểm sát viên, công an mà buộc phải làm những việc thất đức thì nên bỏ nghề đi. Hình như họ không hiểu về luật nhân quả.
Không biết khi hấp hối, họ có ân hận gì không.
Vẫn còn cơ hội cho họ sửa chữa sai lầm, vì chắn chắn Nguyễn Viết Dũng và gia đình sẽ kháng cáo.
15/12/2015