Người ta đã cột vào cổ tôi cái danh phận của một thằng an ninh tình báo đặc biệt của cộng sản! Người ta đã yêu cầu các cơ sở âu châu , phải ém nhẹm các thư từ , tài liệu do tôi gởi từ nhà tù để đến một số các địa chỉ (trong đó có các địa chỉ ở Hàlan ) và nhanh nhất phải gơỉ các tài liệu ấy về trung ương đảng VT, thay vì đem phổ biến ra công luận và các cơ quan nhân quyền quốc tế ! Ngươì ta đã chỉ thị cho các cơ sỡ ấy hoàn toàn im lặng trong cuộc nổi loạn của tù chính trị A20 tháng 10 năm 1994 và chính trung ương của họ , vơí quyền lực truyền thông thống trị hải ngoai trong tay , đã im lặng trước sự kêu cứu thảm thiết của hơn trăm tù chính trị gào thét đòi “Nhân Quyền Cho Việt Nam” , “Tự do cho Việt nam” . Ngươì ta loại trừ cả tên PhạmvănThành ra khỏi danh sách Tù Nhân Chính Trị VN (do MT/VT phổ biến với các cơ quan quốc tế , những bản danh sách này chỉ là một trò diễu dở vì danh sách hổ lốn do chính cs cung cấp , gồm 2/3 là tù hình sự ).Việc tháo tên Phạm Văn Thành ra khỏi danh sách đã bị chính cơ sỡ trưởng Việt tân tại Vương quốc Bỉ chính thức phản đối năm 1994 !
Ngươì ta ấy là ai. Đó là Nguyễn Ngọc Bảo, Ủy viên trung Ương Viêt Tân đặc trách Âu châu, chính danh phát ngôn với cơ sở Hàlan và với trực tiếp đảng viên Đặng Văn Bằng, một đảng viên đặc biệt phụ trách một mảng kinh tài quan trọng của VT Hoàng cơ Định trên lãnh thổ Tiệp giai đoạn 1991/1996 .
Năm 1999 tháng 7 tại Sanjose , tôi đã chính thức đăng đàn trước khoảng năm ngàn cử tọa để đòi hỏi phải có sự rõ ràng trong chuyện chết sống của Tướng Hoàng Cơ Minh. Một câu chuyện đã tàn phá toàn bộ mảng niềm tin của cộng đồng người vượt biển tự do hải ngoại, vào bất kỳ tổ chức kháng cộng nào trong những thập niên ấy!
Câu chuyện đã cũ, viết lại ở đây sẽ có ngươì bảo rằng tên Thành lèm bèm toàn chuyện xưa như … trái mít. Tội ác Cải Cách Ruộng Đất của Hồ Chí Minh và tập đoàn cộng sản cũng xảy ra lâu rồi, nhưng ngày nay càng được phanh phui. Vậy không có lý do gì phải bỏ qua tội ác của Mặt Trận Hoàng Cơ Minh.
Không có trái mít thì không có hột mít , không có cây mít . Đây là điều tự nhiên mà đứa trẻ nào cũng hiểu (và cần phải hiểu nếu đó là một đứa trẻ có cái đầu biết làm việc độc lập).
Nguyên nhân nào đã đưa đến cung cách hành xử tàn nhẫn và ngu muội đến như vậy ? Ngươì ta ở trong bối cảnh tù đầy, đã không còn liên hệ gì với tổ chức nữa, cung cấp một bản tin động trời để cảnh báo tổ chức rằng «HCM đã chết thật rồi! Cái thằng đang còn sống là cái thằng mạo danh! Đừng nghe thằng mạo danh ấy nữa mà tiền mất tật mạng …. » ! «Các cuộc xâm nhập về TIẾP NHẬN các cơ sở của các Ủy Ban Kháng Quản các cấp quân huyện … chỉ là trò lường gạt, đám về ở từ Thái qua Cam Bốt đã bị bắt ở Bactambang hết ráo rồi! Vào tù mọi thằng VT bị bắt đều đã bị ép phải viết ra những báo cáo phát triển dối láo để hải ngoại tự sướng, nhún nhảy làm trò khỉ trên tờ báo Kháng Chiến để khi dân biết ra, niềm tin vào các lực lượng kháng chiến sẽ biến thành mớ lòng heo dài ngày không ướp muối ! “.
Các anh đã không nghe vì sao? Vì sự thông minh của những cái đầu khoa bảng hay vì sự «chỉ đạo xuyên suốt» từ Hội Đồng Kháng Chiến Toàn Quốc do ma Minh lãnh đạo ? Hay do đường dây đặc biệt của Lê Phú Sơn, người đã gây phân hóa nội bộ thượng tầng chiến khu 1986 đưa đến hai án tử hình cho bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều và ngươì lãnh đạo MT Dân tộc Tự Quyết Trần Tự Nhiên ?
Hoàng cơ Định, ông biết gì về chuyện này? Ông chịu trách nhiẹm thế nào về chuyện này?
Lý Thái Hùng/Bùi Minh Đoàn? Ông đủ dũng khí để đứng ra công luận thảo luận về những bản án tử hình các anh em Phục quốc quân hay không? Vì sao họ đã chết? Vỉ sao họ phải tử hình? VT đã có một hành vi nào báo tử cho gia đình họ không?
Tôi chỉ nêu ra đây một số trường hợp cụ thể, hiện có khá nhiều người ở hải ngoai và VN biết được và sẵn sàng làm nhân chứng , nếu các ông đủ đởm lược công khai một hội thảo với công luận.
Trần tự Nhiên , nhân sĩ lãnh đạo một bộ phận MT dân tộc tự quyết Quốc nội.
Nguyễn hữu Nhiều , bác sĩ lãnh đạo một bộ phận MT Dân tộc tự quyết Quốc nội.
Lê Hồng Sơn
Đặng Thanh Phong
Lê Hồng (cưu tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 5 Nhảy Dù )
Phạm Chiến Công
Châu Tài.
Võ Sĩ Hùng (về từ Pháp ).
Chọn lựa con đường chiến đấu, rất nhiều đảng viên VT đã muốn trốn thoát khỏi căn cứ giai đoan 1984/1989! Vì sao? Ai đã đi tuyển mộ họ vào khu chiến? Ông Nguyẽn Văn Lộc hiện vẫn còn đang sống nhăn, ông cảm giác gì khi biết tin hàng loạt đảng viên VT đã phản bội dễ dàng ngay khi bị bắt tại Bactambang và đều đã làm các báo cáo phát triển cơ sở quốc nội theo theo sự chỉ đạo của an ninh cộng sản? Thời gian dù đã 20 năm, nhưng nhân chứng vẫn còn sống khá nhiều, để công luận thấy ra bản chất hành vi tuyển mộ của các ông. Người đi vào VN trong giai đoạn ấy không khác gì hành động «Kinh Kha vác kiếm sang Tần»… nhưng các ông đã đào luyện được những gì cho họ? Tư tưởng trang bị được đến đâu? Khả năng an ninh tối thiểu ở mức độ nào?
Tôi đã gặp họ, hầu hết. Đã lắng nghe họ, từ những tâm sự lúc khởi nguồn nhập cuộc cho đến khi bị bắt, bị tra tấn, bị viết báo cáo dối láo… và tôi bật ngửa về khả năng của họ! Về vốn liếng mà VT trang bị cho họ! Trong họ, nhiều người đã đi về VN với một ý tưởng coi đấy là cơ hội trốn thoát khỏi căn cứ tàn bạo của Việt Tân tại Ubon! Vậy mục tiêu dựng khu chiến của các ông là gì?
Các ông là một dạng tội đồ. Đã phung phí nhân mạng của đại cuộc. Các ông gởỉ những người như vậy về VN để làm gì? Tin tức nào từ VN đã làm cho các ông tin tưởng rằng các “Ủy Ban Kháng Quản” đã được thành lập và hoạt động rất tốt để các ông ào ạt gởỉ người về “tiếp quản” ? Khả năng phối kiểm an ninh của các ông được đến đâu để đến nỗi tướng Hoàng cơ Minh chết đã chục năm, các ông vẫn TIN, vẫn NGHE chĩ thị của ông ta? Hàng năm vẫn in thư chúc tết của “chủ tịch Hội Đồng Kháng Chiến Toàn Quốc, Hoàng Cơ Minh “gởỉ đồng bào hải ngoại! Các ông là ngươì hay các ông là ma? Và ai sẽ có quyền hạch hỏi những việc làm ấy của các ông? Vết nhơ nhuốc ấy các ông nghĩ rằng tự nhiên nó sẽ trôi vào quên lãng ư? Vậy còn cái gía mà việc lường gạt ấy đã gây ra, làm tan tác bầy hầy một cộng đồng đoàn kết lẫy lừng của giai đoạn 1983… thì ai sẽ phải hứng chịu? Ai sẽ phải chịu trách nhiệm?
Chính hành động ấy đã làm chậm lại hàng mấy chục năm trường cho một mặt trận Diên Hồng hải ngoai! Trách nhiệm ấy , Việt Tân hôm nay phải chịu hoàn toàn !
Chớ đùa bỡn tiếp tục! Hãy biết khiêm tốn lắng nghe những nhân chứng để nhìn ra những sai sót của mình .
Chúng tôi khuyến khích các ông làm những cuộc vận động dân chủ nhân quyền cho VN ở các nghị viện quốc tế. Đó gần như là một hành động trả nợ đối vơí những người đã nằm xuống mà cũng là hành động hối chuộc tội lỗi mình đối vơí đại cuộc .
Chúng tôi khuyến khích việc các ông chia sẽ tiền bạc vơí những anh em dân chủ ở nội địa (dù chỉ là muối bỏ biển so vơí thu nhập hàng tháng của các ông, đến từ số vốn người dân hải ngoai đóng góp), hãy dùng đảng viên của các vị ở hải ngoai để làm những việc ấy, thay vì dựa vào NHỮNG CƠ SỞ TRONG NƯỚC CỦA VIỆT TÂN .
Đối với tôi , tôi giữ nguyên ý tưởng của tôi đã phát biểu công khai với các ông và với công luận trước đây 13 năm , rằng CƠ SỞ VIỆT TÂN QUỐC NỘI , 80% là an ninh cs trá hình.
Khả năng của các ông đương nhiên không thể lựa lọc đâu là 20% nhân lực chính tâm và đâu là 80% là bọn gỉa hình !!!
Đó là thành qủa của các ông đến từ hai cuộc xâm nhập xây dựng cơ sở quốc nội, 1986 với đường Bactambang và 1991/1993 với đường Đông âu .
Đối với mạng lưới an ninh cộng sản, các ông vẫn chỉ là hạng đồng ấu trong ván bài xâm nhập. Họ cần các vị. Họ đánh bóng các vị để mong các vị trở thành những bánh mật ngọt cho đàn ong đang khát nước hương! Chuyện này, lịch sử đảng csvn đã rất thừa, đáng tiếc là các ông kiêu căng không chịu nhìn xuống những bài học lịch sử, từ Tâm Tâm Xã Hương Cảng, từ VN quốc dân đảng cho đến VN Cách Mạng Đồng Minh Hội, đến Phong trào Công giáo của Giám Mục Lê Hữu Từ và đến ngay cả các bài học của các lực lượng khách cự ở miền Nam sau 1975. Các ông không chịu học, nên say sưa dâng người cho guồng máy đối phương …
Người của các ông cũng chính là người của đại cuộc, là vốn liếng của toàn dân, đó là lý do tôi lại lên tiếng chính thức sau 13 năm ròng rã bị các ông tận tình miệt thị. Trách các ông ư? Cá nhân tôi đã kinh qua nhiều cuộc khổ nạn, hành động miệt thị bôi bẩn của các ông không thấm tháp gì so với đau khổ tôi đã nếm trải . Không đáng để phải nói rằng tôi đang tranh hơn , cãi cọ … với các ông. Tôi là một nhân chứng. Tôi cần làm tròn bổn phận nhân chứng của tôi , khi thấy hành vi của các ông còn xâm phạm vào kho vốn nhân lực của đại cuộc. Động lực khiến tôi phải viết đơn sơ rạch ròi là vậy. Công luận có tai mắt để phán xét và tôi tin ở sự sáng suốt của những người đang quan sát vì đại cuộc .
Đây là lời nói thẳng thắn dành cho các ông như Hoàng Cơ Định, Lý Thái Hùng/Bùi Đoàn, Nguyễn Kim Hườn, Nguyễn văn Lộc , Trần Xuân Ninh và Hoàng Nhựt Ngô Chí Dũng. Những người trách nhiệm trực tiếp đến nhân lực chiến khu Ubon kéo dài đến những hệ lụy hôm nay.
Nhũng tên tuổi khác, đối vơí tôi chỉ là hạng nhãi nhép. Không cần phải đôi co lý luận rườm rà tốn thời giờ chung .
Cũng y như lần công bố trước. Tôi xác định địa chỉ cụ thể và sẵn sàng đón đợi mọi sự bất thường đến tử bất cứ đâu .
Phạm văn Thành
Đoàn viên thoát ly 1984/1988
Phó chủ tịch UB Đông Tiến Âu Châu dưới quyền chủ tịch Cao Văn Muôn .
MTQGTNGPVN / Tiền thân VT .
*
Địa chỉ cư trú .
8 Quai de la Marne
77450 Conde Saint Libiaire. France .
Gửi ý kiến của bạn