BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73352)
(Xem: 62244)
(Xem: 39430)
(Xem: 31176)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Phạm Hồng Sơn được tự do!

27 Tháng Bảy 200912:00 SA(Xem: 975)
Phạm Hồng Sơn được tự do!
54Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
54
”…Cuộc đấu tranh này là trận cuối cùng để nền dân chủ Pháp trị đào mồ chôn thể chế độc tài đảng trị tại Việt Nam và những phần lãnh thổ còn lại trên trái đất…”

Hoan hô Phạm Hồng Sơn! Hoan hô Phạm Hồng Sơn!

Chúng ta hãy hô to lên, những chiến sĩ đang đấu tranh cho nền dân chủ và tự do của nhân dân, để tiếng hô của chúng ta cộng hưởng cùng tiếng hô của hàng triệu con tim yêu chuộng tự do và công lý, đặng chào đón một cách chim báo bão của tự do sổ lồng, trở lại hàng ngũ sau 4 năm bị giam cầm.

Chúng ta hãy hô vang! Hãy hô vang! để nhà cầm quyền đảng trị độc tài Việt Nam biết nhìn nhận rằng họ đã thua; đã thua khi phải trả tự do cho nhà đấu tranh dân chủ trẻ tuổi Phạm Hồng Sơn; đã thua chính Phạm Hồng Sơn; đã thua chúng ta; đã thua cộng đồng nhân loại văn minh trên quả đất này! Bởi vì, trách nhiệm của chúng ta, lương tâm của nhân loại đã đạt đến cái ngưỡng không để một dân tộc nào bị áp bức mà không được cứu giúp, cá thể nào trong cộng đồng bị tước tự do một cách vô cớ mà không được bảo vệ.
Hơn 4 năm trước, toà án toàn trị cộng sản đã dùng luật rừng kết tội nhà đấu tranh cho dân chủ Phạm Hồng Sơn. Những kẻ kết tội anh không biết có đủ trí khôn để mà hiểu rằng với thể chế chính trị phản dân, hại nước, đi ngược lại trào lưu chung của nhân loại văn minh, thì hà cớ gì trong lớp trí thức trẻ không xuất hiện những Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ Bình, Nguyễn Khắc Toàn, Đỗ Nam Hải, Nguyễn Phương Anh, Hoàng Lan và Nguyễn Tiến Trung...? Với việc kết tội những trí thức trên đây, chế độ cộng sản làm sao có thể lừa mị được nhân loại rằng ở Việt Nam có nhân quyền? Khi kết tội Phạm Hồng Sơn và những nhà dân chủ khác, chính quyền cộng sản đã tự kết tội mình trước nhân loại tiến bộ và toà án của lịch sử dân tộc.

Việc nhà đấu tranh dân chủ trẻ tuổi Phạm Hồng Sơn được trả tự do không chứng minh rằng chế độ độc tài đảng trị đã có phần nào thay đổi cảm quan chính trị (nếu có một phần như vậy họ đã trả tự do cho cả cựu phóng viên tạp chí cộng sản Nguyễn Vũ Bình và những tù nhân chính trị khác), mà duy nhất chứng minh lực lượng đấu tranh cho tự do, nhân quyền của nhân dân Việt Nam ở trong nước, ở nước ngoài và toàn thế giới đã thắng một bước.

Hơn một thế kỷ rồi, những tín đồ đỏ đã ăn cướp bài hành khúc cách mạng tư sản Pháp để hô hào giai cấp vô sản toàn cầu dùng bạo lực cướp chính quyền nhằm xây cất một thứ chủ nghĩa phi nhân, không tưởng. Kết cục, những nơi nào cách mạng đỏ thành công thì nơi đó chính quyền không nằm trong tay giai cấp vô sản mà nằm trong tay hoặc là một cá nhân độc tài, hoặc là một tập đoàn độc tài, gây đau khổ cho một phần nhân loại, phản lại chính cả quyền lợi của giai cấp vô sản. Nhân đây tôi đề nghị các nhạc sĩ, các văn nghệ sĩ và những ai tham gia phong trào dân chủ nói chung hãy nghĩ đến một ca khúc cho phong trào. Trong khi chưa có ca khúc nói trên, Tôi đề nghị tạm dùng một ca từ của bài này để hát lên rằng: “đấu tranh này là trận cuối cùng”. Vâng! Cuộc đấu tranh này là trận cuối cùng để nền dân chủ Pháp trị đào mồ chôn thể chế độc tài đảng trị tại Việt Nam và những phần lãnh thổ còn lại trên trái đất.

Hải Phòng, ngày 29 tháng 8 năm 2006
Vũ Cao Quận
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn