Trung Quốc mang lực lượng quân đội mạnh đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa và nhóm đảo Garma trong quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Hơn 130 người lính Việt Nam bảo vệ chủ quyền biển đảo của Việt Nam ở Hoàng Sa và nhóm đảo Garma bị lính Trung Quốc bắn chết, xác vùi đáy biển.
Ngay sau khi đánh chiếm được quần đảo Hoàng Sa và nhóm đảo Garma trong quần đảo Trường Sa của Việt Nam, Trung Quốc liền hối hả mang xi măng, gạch đá, sắt thép ra Hoàng Sa và nhóm đảo Garma, rầm rộ xây dựng phi pháp những sân bay, hầm ngầm, lô cốt, công sự, trận địa pháo, trại lính, bến tàu, cầu cảng, biến những bãi cát san hô trần trụi của Việt Nam thành những căn cứ quân sự hiện đại của Trung Quốc, để cho Trung Quốc từ chỗ không có một tấc đất cắm dùi ở biển Đông trở thành nước có căn cứ quân sự lớn nhất, mạnh nhất, chốt chặn giữa các ngả đường giao lưu hàng hải quốc tế ở biển Đông, khống chế, uy hiếp cả Đông Nam Á.
2. CON NGƯỜI
ĐIẾU CÀY NGUYỄN VĂN HẢI:
Trước nỗi đau Hoàng Sa, Garma mang hồn thiêng, xương máu cha ông, mang dấu ấn, vóc dáng người Việt đi mở cõi, dựng nước bị Trung Quốc cướp mất, trái tim yêu nước Điếu Cày Nguyễn Văn Hải thét lên:
- Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam!
- Đả đảo Trung Quốc xâm lược!
PHÙNG QUANG THANH:
Là Bộ trưởng quốc phòng được hưởng lương bổng, đãi ngộ hậu hĩ của dân, được ơn mưa móc sâu dày của nước để đánh giặc giữ nước nhưng ông Phùng Quang Thanh dửng dưng trước việc biển đảo của tổ tiên, của lịch sử Việt Nam bị Trung Quốc đánh chiếm, bình thản chấp nhận sự mất mát đó, coi kẻ cướp biển cướp đảo, bắn giết đồng đội, bắn giết người dân Việt Nam là bạn.
Ngày kẻ xâm lược khánh thành sân bay quân sự trên đảo Phú Lâm trong quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, ông Thanh dẫn đầu một lô một lốc 13 tướng lĩnh quân đội Việt Nam vui mừng sang gặp đám tướng lĩnh của đội quân xâm lược như để chào mừng, để hợp pháp hóa sân bay xâm lược xây dựng phi pháp trên hòn đảo của lịch sử Việt Nam. Ông nói về kẻ xâm lược với lòng cảm kích, biết ơn: Chúng tôi sang thăm và làm việc thì bạn đón tiếp rất nhiệt tình, trọng thị, chu đáo và rất hữu nghị. Ông Thanh còn coi kẻ xâm lược xây cất căn cứ quân sự phi pháp trên những hòn đảo mang ý chí mở cõi dựng nước của cha ông người Việt là bình thường, là đương nhiên:
- Chúng tôi có trao đổi là bây giờ phải giữ nguyên hiện trạng trên biển Đông . . . Khi trao đổi với bạn, nói chung bạn ghi nhận ý kiến của phía Việt Nam . . . Còn hiện nay trên biển, nói thật là các bên đều có xây dựng. Đài Loan cũng xây dựng. Philippines cũng tiến hành xây dựng đường băng. Malaysia có xây dựng. Việt Nam cũng có hoạt động xây dựng. Đó là tôn tạo, nâng cấp, mở rộng và tạo điều kiện thuận lợi cho nhân dân, cho các lực lượng đóng quân trên đảo để đảm bảo an toàn trong mùa mưa bão, đảm bảo điều kiện sinh hoạt trên đảo. Tuy nhiên nguồn lực của ta còn có hạn nên việc xây dựng quy mô chưa lớn như Trung Quốc.
Với câu nói này, ông Bộ trưởng Quốc phòng đã thực sự đầu hàng giặc, dửng dưng chấp nhận đất đai của tổ tiên đã là đất của giặc, coi máu xương của cha ông mở cõi, coi máu xương của hơn 130 người lính Việt Nam hi sinh giữ chủ quyền thiêng liêng của tổ tiên biển đảo chỉ là nước lã!
3. SỐ PHẬN CON NGƯỜI
ĐIẾU CÀY NGUYỄN VĂN HẢI.
Nồng nhiệt yêu nước, quyết liệt chống Trung Quốc xâm lược, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải bị nhà nước cộng sản Việt Nam kết tội chống nhà nước, lật đổ chính quyền, bị án 12 năm tù rồi từ nhà tù người trai Việt với trái tim nồng nàn yêu nước bị đưa thẳng ra sân bay, tống khứ ra nước ngoài!
PHÙNG QUANG THANH
Đầu hàng giặc, coi kẻ cướp đất cướp biển Việt Nam, bắn giết dân Việt Nam là bạn, ông Phùng Quang Thanh đã nói và làm đúng ý nguyện mà đảng của ông rắp tâm theo đuổi và ông đã củng cố được vững vàng ngôi vị cai trị nước cùng hơn chục ông vua tập thể của triều đại cộng sản Việt Nam.
4. SỐ PHẬN ĐẤT NƯỚC
Những người dân yêu nước lần lượt bị tống vào ngục tù rồi trở thành món hàng sống để nhà nước vô nhân đạo, chà đạp lên phẩm giá con người mang ra cò kè mua bán, đổi chác với thế giới văn minh nhằm vớt vát chút lợi ích chính trị và kinh tế để nhà nước độc tài cố tồn tại trong đơn độc, lạc lõng giữa thế giới dân chủ văn minh.
Những khí phách và tâm hồn Việt Nam nồng nàn yêu nước lần lượt bị xua đuổi đi khỏi đất nước. Còn người đầu hàng giặc thì vững vàng trên ngai vàng cai trị đất nước. Tình cảnh bi thảm đến mức như vậy làm sao không mất nước!
Bi thảm hơn cả thời triều đình nhà Nguyễn mục nát, hủ lậu, ươn hèn trước sức mạnh xâm lược của phương Tây. Hủ lậu, ươn hèn nhưng ngày đó còn có những ông vua Hàm Nghi, Duy Tân và những bầy tôi như Tôn Thất Thuyết biết đặt sự sống còn của đất nước lên trên sự còn mất của ngai vàng nhà Nguyễn. Ngày nay Phùng Quang Thanh và những ông vua tập thể đã mang cả đất đai biển trời của tổ tiên, mang cả tính mạng của muôn dân ra đánh đổi lấy sự bảo kê của kẻ xâm lược cho sự tồn tại của ngai vàng cộng sản.
Ôi đất nước ruột thịt của bao thế hệ người Việt đổ máu, mồ hôi, nước mắt tạo dựng lên nay đang mất dần. Mất dải đất biên cương mà Nguyễn Trãi đã đứng tần ngần nhìn theo bóng cha. Mất những dải cát san hô ngoài biển Đông mà bao thế hệ cha ông bỏ mình trong bão táp để đưa những dải cát đó vào lịch sử, vào bản đồ Việt Nam. Mất cả quyền đi lại, quyền làm việc của người Việt ở ngay trên đất nước Việt Nam. Nhiều vùng đất rộng lớn và hiểm yếu của Việt Nam ở cao nguyên phía Tây, ở dọc bờ biển phía Đông đã thuộc quyền làm chủ của người Trung Quốc. Ở đó người Việt Nam phải ngậm ngùi cay đắng đứng nhìn hàng rào có tấm bảng ghi chữ Trung Quốc ở trên, chữ Việt Nam ở dưới: Cấm người Việt Nam! Ở đó người lao động Việt Nam bị từ chối để những ông chủ Trung Quốc dành chỗ cho hàng ngàn lao động cơ bắp từ Trung Quốc tràn sang. Ở đó nhà nước cộng sản Việt Nam đã lấy tiền thuế của dân nuôi cả tiểu đoàn cảnh sát đặc nhiệm bảo vệ quyền làm chủ đất đai Việt Nam của những ông chủ Trung Quốc!
Ôi đất nước của những trang sử dựng nước hào hùng nay lại phải chịu cảnh Bắc thuộc lầm than tủi nhục!
Xưa Hai Bà Trưng cùng toàn dân mang tính mạng của mình ra giữ nước mà không thành đành cam chịu là những người nô lệ đầu tiên của gần ngàn năm Bắc thuộc. Đó là lần Bắc thuộc cưỡng bức.
Nay những người Việt Nam yêu nước sẵn sàng hi sinh bảo vệ đất nước thì bị chính nhà nước Việt Nam đàn áp, lần lượt bị tống vào ngục tù rồi bị tống khứ ra khỏi đất nước, phải sống vật vờ lưu vong xứ người với nỗi đau xa người thân yêu ruột thit, xa xứ sở cội nguồn. Còn những người tiếm quyền nhân dân quản lí đất nước, những ông vua tập thể thì sang tận Thành Đô đất giặc, xin được Bắc thuộc để giữ được ngai vàng cộng sản. Cuộc Bắc thuộc tự nguyện của triều đại cộng sản!
Phạm Đình Trọng
Nguồn Đàn Chim Việt
Gửi ý kiến của bạn