Cuộc thảo luận về việc Ls. Cù Huy Hà Vũ có thể được Mỹ can thiệp để VC cho qua Mỹ chữa bệnh đang được nhiều người tham gia.
Vì đây là một trường hợp điển hình trong nhiều trường hợp tương tự, nên xin phép có phần ý kiến của cá nhân tôi, - một người lính già của Việt Nam Cộng Hòa, tị nạn cộng sản, tại Hoa Kỳ.
Tôi phân biệt hai phần của một vấn đề, để xác định thái độ :
I.- CĂM THÙ cộng sản
II.- CHỐNG CỘNG để hỗ trợ cuộc đấu tranh lật đổ bạo quyền cộng sản.
Có người chỉ chọn một trong hai; Có người chọn cả hai, tùy vị trí, khả năng, và ước muốn của mỗi người.
Phần này xin đề cập đến :
I.- CĂM THÙ CỘNG SẢN :
Tôi cũng thế. Không những căm thù đối với tập đoàn CS hiện nay mà tôi căm thù và nhiều lần lên tiếng tố cáo toàn bộ tập đoàn CSVN khởi đi từ tên “ Ác Quỷ” Hồ chí Minh. Tôi không gọi y là ác thú, vì ác thú chỉ giết khi “đói” , -một nhu cầu sinh tồn tự nhiên. Ác quỷ là loài khát máu, luôn hô hào GIẾT, GIẾT NỮA “ không ngừng, hết miền Bắc đến miền Nam, dù “có phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn”; Ác quỷ dâm ô đến vô cùng tận, hết gái miền Thượng, miền kinh, thiếu nhi miền Bắc, còn thèm thuồng đòi cả “ Vú sữa miền Nam…” Vì thế, đây là tên trùm cộng sản khát máu bán nước , hại dân số một, được đào tạo từ những trường đảng dạy khủng bố chuyên nghiệp của Liên Xô, của Trung cộng … . Đề cập đến tội ác CSVN mà không khởi đầu từ căn nguyên của nó, chỉ nói từ 4/1975 , là một thiếu sót lớn lao, và dễ bị lung lạc bởi những “ xảo biện “ chính trị của bọn VẸM ( như đất nước ta còn nghèo, là một nước nhỏ ….)
Sau gần bảy (7) năm tù, sau đó là quản chế, mãi đến 1984 mới vượt biên được sang tị nạn tại Mỹ, tôi chia xẻ đầy đủ những đòn thù mà CSVN dành cho Quân Dân Cán Chính Việt Nam Cộng Hòa. Cướp sạch, vét sạch ( kiểm kê tài sản, đổi tiền , đuổi đi kinh tế mới . . . ), nhà tù mọc lên như nấm, từ Bắc chí Nam, , bắn giết vô tội vạ, dạy con mắng chủi cha mẹ , cổ vũ một thứ văn hóa vô luân, vô đạo, vô thần . . . kể sao cho hết. Không căm thù sao được ? Ai không biết ghét cái ÁC, không căm thù cái ÁC , không có tư cách nói tới chữ THIỆN, vì đã không Ác thì cũng không có Thiện !
Đó là quan điểm cá nhân. Tôi , cũng như nhiều người khac, không bao giờ có thể QUÊN tội ác của cộng sản. Tố cáo tội ác của chúng, liên tục, dài dài,,, cũng cần thiết, để luôn nhắc nhở, vì nhiều người vẫn có tính hay QUÊN. Sự căm thù cộng sản là một điều chính đáng. Nhưng nếu muốn đi xa hơn, chúng ta nên làm gì ? Người tị nạn CS ở hải ngoại đang có một đời sống tự do, ở các nước văn minh nhất thế giới. Ai có nặng lòng với đất nước, mới tham gia cuộc đấu tranh chống cộng, để hỗ trợ cho quê nhà thoát khỏi ách cộng sản. Nhưng làm thế nào để thực hiện điều đó ?
II.- CHỐNG CỘNG ĐỂ LẬT ĐỔ CỘNG SẢN
Khi đã nói đến chữ CHỐNG là nói đến một phương thức tích cực để tiêu diệt đối phương. Trong hiện tình, ai là người ở hải ngoại, lực lượng nào có thể đơn phương lật đổ được chế độ CSVN hiện nay ? Xin thẳng thắn lên tiếng để bà con biết. Từ căn bản này, chúng ta mới có thể tiếp tục cuộc thảo luận. Nếu không có ai vỗ ngực, xưng danh làm được việc đó, thì rõ ràng : KHÔNG CÓ AI CẢ, ngoại trừ chín mươi (90) triệu dân Việt Nam, ngay tại quê nhà. Trong chín mươi triệu dân đó, có : ( theo ngôn từ CS ) : Quân đội, cán bộ , nhà văn, nhà báo, đảng viên mọi cấp, mọi ngành , kể cả CÔNG AN …những nhà trí thức bị lầm lẫn bởi cộng sản …Đó là những thành phần CỘNG SẢN , nhưng có khả năng lay chuyển cả chế độ bằng mọi phương cách , mọi mức độ …ngay từ trong ruột, từ nhỏ đến lớn,khởi đi bằng từng bước chiến thuật chính trị khôn ngoan, cẩn trọng cần thiết để bảo toàn lực lương, và quật khởi khi tình hình chín muồi. Họ biết rõ CS hơn ai hết. Họ biết từng người, từng ngõ ngách, từng lực lượng, ai theo Nga, ai theo Tàu, ai vì Tổ Quốc. Tiếng nói của họ có trọng lượng, có tác động mạnh mẽ đến nhiều thành phần quần chúng đã biết họ và tin tưởng họ. Họ có cả súng đạn trong tay.
Ở hải ngoại, ai có thể có KHẢ NĂNG hữu hiệu hơn ?
Chắc không hi vọng.
Vì thế , theo quan điểm cá nhân tôi, việc mà người hải ngoại nên làm nhất là HỖ TRỢ TINH THẦN ( nếu có thêm vật chất cũng tốt ) cho phong trào đấu tranh ở trong nước, khuyến khích khi họ còn ở trong nước , trợ giúp họ khi bị đẩy ra nước ngoài ( khi được các nước tự do can thiệp ), để lại cùng chung sức vào công cuộc HỖ TRỢ cho quê nhà.Hãy là chỗ tựa , một hậu cứ an toàn khi cần thiết. Đừng làm nản lòng những người tranh đấu đang kỳ vọng vào chúng ta. Làm sao một vài cá nhân có thể lung lạc, nhuôm đỏ được khối người tị nạn CS ở hải ngoại này, dù đó là đặc công CS ? Bộ mình ngu lắm sao ? Tại sao lại sợ một hay hai khuôn mặt nổi như thế ( mà lại không sợ những tên đội lốt Quốc Gia âm thầm làm tay sai cho CS, phá nát cộng đồng chúng ta) ?
Trong hiện tình đất nước, trong tình trạng mập mờ Quốc cộng , cách nhận diện nhau tốt nhất là :Ai đang phục vụ cho Quyền Lợi Dân Tộc, cho nền độc lập, sự sống còn , phát triển,và hưng thịnh của Đất Nước. Đó là lá cờ chính nghĩa. Tất cả đều hướng vào đó, Anh ở chỗ của anh. Tôi ở chỗ của tôi. Chẳng cần ai nhập vào với ai, để tránh mọi sự nghi ngờ. Anh có cung cách và phương tiện của anh. Tôi có cung cách và phương tiện của tôi. Cứ thế mà tiến bước đi về mục tiêu chung. Hi vọng chúng ta sẽ gặp nhau ở đó, khi quê hương không còn ách thống trị của một thứ chủ nghĩa KHỦNG BỐ ĐỂ CAI TRỊ và BÁN NƯỚC.
Với kinh nghiệm của một người lính già, không bao giờ chúng tôi QUÊN CANH CHỪNG, theo dõi mọi động thái, mọi lời phát biểu của anh, đề phòng anh quay ngược mũi súng, bắn vào đơn vị tôi; Tôi cũng không quên canh chừng những tên đội lốt Quốc Gia để tiếp tay cho CS, đâm sau lưng chúng tôi.
Tóm lại, cả hai phần, không có phần nào sai. Phần một hỗ trợ và thúc đẩy cho phần hai. Có sai chăng, theo ý tôi, là khi anh căm thù cộng sản mà lại chặn bước tiến của những người đang góp sức vào công cuộc đấu tranh LẬT ĐỔ CHẾ ĐỘ cộng sản tại quê nhà.
NLG-73 Lê Phú Nhuận
Houston 09 MAR. 2014.