Bây giờ tui xin đố quý vị: Làm cách nào mà VN ta lại trúng cử vô cái hội nớ? Tui thì tui nghĩ như ri.

Nhơn quyền cũng bao gồm quyền được ăn. Cái quyền ni chiếm tỉ trọng 30%. Quý vị có thấy ở VN ta có đồng chí quan chức nào bảo người dân phải nhịn đói đến chết không? Thậm chí, ai bị đói thì nhà nước còn mang đến cho mà ăn. Bị lụt lội chẳng hạn nhé, ít nhứt cũng có mỳ tôm cầm hơi. Cơn bão “Hay Ăn” to rứa, dữ rứa, làm ở Phi chết hàng ngàn người mà VN ta có ai bị chết, nhất là chết đói đâu?
Như rứa, Sống và Ăn, hai cái quyền cơ bản nhứt đã chiếm tỉ trọng vị chi 90% rồi nhé! Còn lại, ba cái “quyền tự do” chi chi còn cần làm quái chi nữa. Ai cần thì cần, dân ta cóc cần. Có cần thì cũng chỉ cần “tự do dưới sự lãnh đạo của Đảng” là đủ. Tự do quá trớn như gia súc thả rông, không ai chăn dắt, biết nơi nào có thức ăn mà tìm!
Những cái lý (hay luận điểm) trên của Đảng ta làm chi có ai bắt bẻ được? Rõ ràng, đó là thế mạnh để VN ta đòi phải có một ghế ở Hội Nhơn Quyền.
Thứ nhì, Đảng ta làm ngoại giao cực giỏi! Tui có thể hình dung ra ri. Mỗi lần có thượng khách nước ngoài, nhà nước ta tỏ ra hiếu khách đến mức tận tình, cho người hầu hạ không còn điểm gì đáng chê, và tặng những món quà thật hậu hĩnh. (Ở các nước có lắm đảng thì cóc làm được rứa; đem tiền thuế của dân ra mà xài vô tội vạ có mà bị đảng khác nó vạch mặt ra, đâu được! Ở ta thì chiều khách kiểu chi là bí mật quốc dza, chỉ có các đồng chí lãnh đạo biết, làm chó chi nhau!) Đến khi đàm phán, chủ nhà nêu ra yêu cầu đối tác phải đồng ý và vận động để VN ta được vô Hội Nhơn Quyền, đối tác đã thấy nể, khó từ chối.
“Nhưng mà này”, trưởng đoàn đối tác hạ thấp giọng, có vẻ hơi ngượng. “Ba cái vụ bắt “bờ lốc gơ” với đạp vào mõm người biểu tình khó biện minh quá…”
“À à…”, chủ nhà cũng hạ giọng. “Đúng là có vài cái vụ ấy thật. Nhưng các đồng chí (lẽ ra là “các ngài”, nhưng đôi khi lãnh đạo ta giả vờ quên, gọi rứa cho thân mật), các đồng chí thấy đó, báo chí cứ thổi phồng lên. Tất nhiên tui biết rằng trong giới lãnh đạo nước tui cũng còn vài thế lực bảo thủ, còn nặng tay với những người chống đối. Nhưng các đồng chí cứ thuận cho chúng tui vô Hội Nhơn Quyền đi, thì cái thế của lực lượng cách tân ở VN mới mạnh được, mới áp đảo được cánh kia. Mà rồi với vị thế đó, cánh tui càng có cớ để cải thiện nhơn quyền ở VN chớ sao! Ngoài ra, chúng ta cùng ghét Mỹ, có vô thì mới phối hợp chống anh ta được. Các đồng chí cũng đừng ngại nước khác cười vì ủng hộ VN: họ cũng đã ưng thuận cả rồi mà… vân vân và vân vân…”
MICHAEL LANG
Theo Lề Trái
Gửi ý kiến của bạn