BÀI ĐỌC NHIỀU NHẤT
(Xem: 73354)
(Xem: 62245)
(Xem: 39432)
(Xem: 31177)
SỐ LƯỢT XEM TRANG
0

Những thiên tài…bốc phét

23 Tháng Chín 201312:00 SA(Xem: 1196)
Những thiên tài…bốc phét
51Vote
40Vote
30Vote
20Vote
10Vote
51
Ở ngay trung tâm Sàigòn, khu vực ngã 6 cộng hòa, có một ông thày tự xưng một cách văn vẻ là Lộc Trời. Từ sau năm 1975, mặc cho thiên hạ đại lọan, nguời lên núi đi tù, kẻ xuống biển vượt biên, nhà giàu vô tổ hợp, nhà nghèo đi kinh tế mới, riêng ông cứ ung dung ngồi xếp bàn tròn, xóc xóc ba đồng chinh bằng đồng ( không phải bằng “tôn” như câu hát dân gian) , bấm ngón tay tý sửu dần mẹo, miệng lầm rầm giáp ất bính đinh…rồi sau khi thí chủ đặt quẻ theo giá ấn định là một tờ cụ Hồ sốt rét trở lên (tức 50 ngàn Việt Nam đồng), ông mới thao thao phán những là năm mười lăm tuổi, quý bà đã thất mối tình đầu, kịp tới năm muời bẩy lại thất cái tuyết trinh cho thằng Sở Khanh, rồi năm hai mươi hai mới đứng số theo cái cách là “tiền dâm hậu thú mới ra vợ chồng”, dạ thưa tôi đoán thế có đúng không ạ, nếu đúng thì quý bà cho biết để tôi đoán tiếp…
Cứ như thế là ông Lộc Trời ban phát cho thiên hạ vung vít nhũng niềm tin sáng ngời ở …“bên kia bờ ảo vọng”.

 

Hồi đó, trong giới “vượt biên”, từ ‘ông chủ đầu’ đứng ra tổ chức ” đóng tàu”, các ông “tay em” chuyên chạy móc nối “mua bãi”, đút tiền cho công an, tới bà con bán nhà bán cửa cầm cố đồ đạc lấy dăm bảy cây vàng góp vào canh bạc “hoặc là con nuôi cá hoặc là má nuôi con”…hầu hết những ai truớc khi bước chân xuống thuyền nước mắt như mưa để vượt biển lớn trên nhũng con tàu vỏ trứng, cũng đều tìm tới ông Lộc Trời để mua…một tia hy vọng.

 

Thế rồi, cuộc “bỏ phiếu bằng đôi chân” làm dân Bắc Kỳ 54 đi rỗng cả Sàigon, ông Lộc Trời tưởng thất lộc đến nơi, ngờ đâu dân Bắc Kỳ 75 tràn đầy thành phố, tiếng lành đồn xa, nghe tiếng cũng tìm tới thày xin đặt quẻ.

 



Sài Gòn - 1991


Nào là ông hải quan tính đánh quả "xe nghĩa địa" với mấy ông viễn dương, bà thành ủy lo Đại hội kỳ này có còn lọt được vào mắt xanh của mấy anh cấp trên để mà cơ cấu vào Ban chấp hành, nào là ông ba tàu Chợ Lớn lo chuyện “chung ngựa với đức ông” bỏ tiền ra liên doanh với nhà nước, ông Mười Hải , Giám đốc Sở nhà đất, đút túi 10 kí vàng lo thanh tra…


 

Tất tật những ai “có một nỗi lo” ( I have a worrier, not a dream) đều tìm tới ông Lộc Trời mua một niềm an ủi. Cái nghề xin “âm dương” của ông Lộc Trời nổi tiếng tới mức những danh sĩ nổi tiếng ngoài Hànội cũng phải tìm tới nhờ thày coi quẻ.

 

Trong số đó có nhạc sĩ Hồng Đăng,Tổng thư ký Hội nhạc sĩ Việt Nam,vốn ham tử vi hơn cả sáng tác nhạc, có nhà hoạt động dân chủ Dương Thu Huơng cụ thân sinh ốm nặng ngoài Hànội nhưng lại nấn ná ở Sàigòn vì đang dở dang công việc đa nguyên.

 

Ông Lộc Trời bấm ngay cho bà Huơng một quẻ, sau khi ca ngợi bà là bậc nguyên thủ quốc gia , ông cam đoan rằng cụ thân sinh có đi về nước Tây Trúc thì cũng phải hết sang năm.

 

Ngờ đâu không đầy tuần lễ sau, bà Dương Thu Hương còn đang mải bàn về “ vô sản chuyên chính”, ”dân chủ tập trung”, bỗng nghe hung tin thân phụ từ trần, bà đành lật đật mua vé máy bay, không kịp tới đập tráp ông Lộc Trời đoán bậy cho dù bà đã hậu hĩnh “bo” cho thày những hai tờ bác Hồ xanh.

 

Tuy nhiên đó chỉ là nhũng trục trặc kỹ thuật đuợc dấu kín, cửa hàng “âm dương” của ông Lộc Trời ngày càng phát triển tới mức ông in cả các vidít có số điện thoại để mở rộng ngành nghề phục vụ cả bà con Việt kiều về nước kiếm vợ hoặc kiếm tiền qua nhũng lời dụ khị của ba ông Giám đốc nhà nước mới có con dấu mà chưa có đô la.

 

Vậy nhưng sang thời kinh tế thị trường, chả có ai giữ mãi được độc quyền nghề nghiệp. Thế là các cửa hàng “âm dương” mọc ra như nấm, nào bà Ba Tý ở hẻm Trương Công Định, cô Sáu Bo ở khu ổ chuột ga Hòa Hưng, chị Mười Ngàn ở đường Bạch Đằng (tuy tiền quẻ của chị lấy tròn hai chục)..vân vân và vân vân….

 

Đổi mới công nghệ “âm dương”, có một thày từ Hànội vào. Theo lời tự giới thiệu, thày vốn là kiến trúc sư vẽ lăng cụ Hồ,vì chán chuyện thời thế, thày bỏ vào Sàigòn không mang kính đen, không gieo quẻ bằng ba đồng xu, thày bỏ vốn ban đầu sắm… máy cátxét, máy nhắn tin để hành nghề . Sở dĩ phải hiện đại hóa như thế là vì thầy “âm dương” theo công nghệ mới : ai cần, cứ nhắn ngày sinh tháng đẻ vào máy nhắn tin, thày sẽ đoán số vào… băng cátxét rồi gửi cho thân chủ để nhận về ..nửa triệu đồng một quẻ có đầy đủ hậu vận, tiền vận và nhũng lời khuyên sát sườn, nhất cho những thân chủ đang rắp ranh đánh quả tù mù.

 

Người đỡ đầu cho thày tung hoành ngang dọc ở Sàigòn chính là một nhân vật huyền thoại : đồng chí Long Mỡ, vốn là hạm nổi tiếng ở Liên xô (cũ), phất lên nhờ mở nhà hàng và buôn đủ thứ.

 

 Có lần hứng lên thày hỏi :

 

 “ Vậy thì cái nghề của tớ sang “Liên xô” liệu có sống được không ?”

 

 Đồng chí Long Mỡ ợ một cái, rồi mới phán :

 

 “ Sống được, nhưng phải đổi mới công nghệ hơn nữa kia…”

 

 Thày tử vi lè lưỡi lắc đầu, thôi ta cứ về ta tắm ao ta thôi, cứ “âm dương” ở cái xứ Sàigòn này là đủ sống rồi. Đồng chí Long Mỡ lại phán một câu chăc nịch :

 

 “”Ông không làm thì sẽ có thằng khác làm…”

 

 Quả nhiên sau đó báo Thanh Niên đưa tin : 

 

 “Nữ tiến sĩ khoa học Trần Kim B., cán bộ giảng dạy khoa tiếng Nga trường ĐH Sư phạm ngoại ngữ Hà Nội vừa được Viện Hàn Lâm khoa học tự nhiên Liên bang Nga bầu là Viện sĩ Hàn lâm trong lĩnh vực khoa học xã hội và nhân văn..”

 

 Ô hô,Viện hàn lâm khoa học tự nhiên lại đứng ra bầu Viện sĩ lĩnh vực khoa học xã hội và nhân văn thì quả là đá lộn sân quá đáng , khác gì bầu ông Clinton làm Viện sỹ Viện khoa học về thể dục thể thao.

 

 Vậy nhưng bà nữ tiến sĩ đuợc bầu vì công trạng gì đây ? Báo Thanh Niên đăng tiếp:

 

  “… Tại Matxcova, Hội đồng khoa học của Viện Hàn lâm khoa học tự nhiên Liên bang Nga gồm 23 vị đã nghe công trình khoa học của Tiến sĩ Trần Kim B. về đề tài ”Văn bản như một hiện tượng ngôn ngữ qua lăng kính triết học ngôn ngữ thuyết âm dương

 He he, hẳn thày Lộc Trời và bà con hành nghề “âm dương” tại Saigòn phải tôn vinh chị B. làm “tiên sư” vì đã dám nghĩ dám làm “đổi mới công nghệ” “âm dương” không phải để móc túi mấy anh Mít Sàigòn mà chính là bịp mấy anh Ivan ở mãi bên nước bạn Nga La Tư.

 

Trời ơi, thái cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng , tứ tượng sinh bát quái, bát quái lại sinh ra ...thái cực …. đến Mít ta ngồi nghe cũng phải ù tai chứ đừng nói gì mấy anh tây già thích đánh chén dưa chuột muối với rượu vôtka hơn là sa vào bát trận đồ chị B. giăng ra. Thế là quả nhiên :

 

. Đề tài khoa học của chị đã được Hội đồng khoa học đánh giá như một phương hướng mới trong việc nghiên cứu ngôn ngữ học đại cương và văn hoá học, đặc biệt là ngôn ngữ Nga”

 

 Ối giời ơi, tài bốc phét của chị B. đúng là đáng tầm cỡ liên lục địa.Là bởi vì mấy năm qua, chị nghiên cứu “âm dương” tại các chợ là chính.Việc nghiên cứu ở trong phòng đã có ông thày cũ có cái tên rất chi là tử vi là Thiên Can nghiên cứu cho, để rồi chị lại “ dương âm” ra cho thày.Thày vốn là người có máu mê “tử vi”, thường gieo quẻ bói cho bạn bè và thừa biết người Nga chả hiểu “bát quái” là cái mô tê gì , thế là hai thày trò “đánh quả” âm dương giật bằng tiến sĩ “viện sĩ “ ngon ơ, đầy đủ “mũ mãng” trở về Tổ quốc.

Vậy nhưng chị B. có thực là Viện sỹ không ?

 

 Sự thực ,viện sĩ hàn lâm ở Nga là học vị tột đỉnh trong khoa học. Năm 1998 cả nước Nga chỉ bầu thêm được 4 viện sĩ hàn lâm Viện HLKH Nga, nhiều nhà khoa học cả cuộc đời mơ cũng không được bầu làm Viện sĩ. Viện sĩ hàn lâm KH Nga được xã hội và Nhà nước tôn trọng, có chế độ đãi ngộ cao có tiếng nói với chính quyền.

 

Còn cái thứ “viện sỹ” của thày trò đánh quả ‘âm dương’ kia thực ra chỉ là “viện sĩ rởm”. Nguyên do là trong tiếng Nga có từ "Academy" tức là viện, trường, cơ quan nghiên cứu, chủng viện...Ví dụ Nhạc viện, Viện bà mẹ và trẻ em, Viện vệ sinh môi trường, Viện giúp người mù,Viện hoá đạo, thậm chí ..Viện câm điếc, Viện bảo vệ chó.. cũng có thể dùng từAcademy.CónhữngAcademynhư thế được lập ra như một câu lạc bộ, một tổ chức xã hội của những người cùng ngành để sinh hoạt , vui chơi, giao tiếp. Thày trò “âm dương” chỉ là thứ “member” của các Academy ấy thôi, tức là Hội viên Câu lạc bộ, ấy vậy mà báo Thanh Niên nống lên thành Viện sĩ Viện hàn lâm khoa học Liên bang Nga thì thật là bốc phét tầm cỡ…liên lục điạ vậy.

 

Tuy nhiên, các “đại gia bốc phét” trên đây ở ta vẫn thuộc loại “thường thường bậc trung”, nếu kiếm được vài lọ “thuốc liều” nữa sẽ xin giới thiệu tiếp các “đại gia” khác…bốc phét cỡ thiên tài.

 

Nhật Tuấn

09/2011

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn