
Mẹ già tựa cửa đứng trông
Đàn con xa xứ, những mong ngày về
SAC
Quê huơng mình nay đã tàn cuộc chiến
Bom đạn không còn dày xéo quê hương
Con đường ngày xưa bị mìn đã lắp
Chiếc cầu phá gãy nay đã liền đường.
Nhưng mái tranh nghèo còn vương khói tỏa
Thương bà mẹ già trông ngóng tin con
Từ tháng tư chúng ra đi biền biệt
Ba mươi tám năm, mong đợi mõi mòn.
Thửa ruộng sau hè không còn bom đạn
Trông mãi đàn con, sao lại chưa về
Nay lưng đã còng, mẹ đâu cán đán
Tay rung gối mỏi, mắt mẹ lại nhòe.
Cứ mỗi chiều về, tựa cửa đứng trông
Đàn con xa xứ, buồn ngập cả lòng
Mong một ngày về, không xa xôi lắm
Để mẹ bên nhà, khỏi phải chờ mong.
Nhớ ngày Hiền Mẫu tháng 5-2013
Song An Châu
Gửi ý kiến của bạn