51Vote
40Vote
30Vote
23Vote
10Vote
2.84
LTG. Tình cờ đọc hai bài thơ hay của Đỗ Trung Quân và Lý Thụy Nguyên về chuyện của hai thế hệ (thiển nghĩ Lý Thụy Nguyên/NTL cũng là người trong nước), tôi, một người hải ngoại xin đáp lại bằng một bài con cóc của mình. Xin ghi lại dưới đây hai bài thơ tâm huyết của hai người, được biết thuộc hai thế hệ tuổi đời chênh nhau đến gần nửa thế kỷ. Cả hai bài trên đã xuất hiện trên Facebook. Xin quý vị đọc từ dưới lên trên.Bài thơ thứ nhất “Hãy tiết kiệm thứ còn lại duy nhất” của nhà thơ Đỗ Trung Quân viết như một lời nhắn nhủ tuổi trẻ khi ông thấy cảnh các Fan tuổi teen cuồng nhiệt của K-pop đón một nhóm nhạc pop hoành tráng đến Việt Nam ở phi trường hôm 28/11 vừa qua. Bài thứ hai là “Nước mắt mà là thứ còn lại duy nhất – thì chúng ta chẳng còn gì.” 
NKTA (trái) và Nhà thơ Đỗ Trung Quân trong Công viên Golden Gate Park, San Francisco
Vì Ai Gây Dựng Cho Nên Nỗi Này?Thái Anh Đọc (2 bài) thơ các anh sao lòng đau quặn thắt
Có phải nước Việt độc lập rồi
Hà cớ gì thằng Mỹ-Việt này phải hoang mang?
Có đúng chúng tôi, người hải ngoại vong bản,
tìm bơ thừa sữa cặn
Các anh làm đếch gì cầu cạnh một lũ ra đi!
***
Có phải thế giới đại đồng là gương của Bác?
Bốn bể là nhà, người Việt nay đã sang sông
Làm con dân thiên hạ, chuyện nước non bao đồng
Công lao của các anh bộ đội
Vượt trường sơn giải thoát lấy sơn hà
Khỏi tay Mỹ và Ngụy?
Xin các anh cũng đừng quên người miền Nam Việt Cộng
Lỡ dại
Cùng Đảng ta tóm lấy quê nhà
Sửa sang hay tàn phá
Là công các anh đấy tôi chẳng dự phần!
Tôi là dân Mẽo chưa xong
Lo gì chuyện hy sinh các anh lầm hiến dâng cho Đảng!
***
Thuở “giải phóng” đầu chít khăn tang
Nhỏ lệ bàng hoàng tôi coi như nước mất nhà tan
Cơn ác mộng hãi hùng nay đã thành sự thật
“Hoà giải hoà hợp” tanh bành thôi
Thanh bình rồi
Sao cả nước vẫn đi hoang?
Sao đầy dẫy những nhà giam học tập
Tù tội gì sao hãm hại anh em?
Nam Bắc một nhà các anh đừng hôi của
Nhà chúng em rồi cũng thuộc các anh thôi!
Sổ đỏ sổ đen lòng người bạc thếch
Người nhận họ, kẻ nhận hàng
Nhiều người trắng tay vì xã hội đại đồng nay đã đến!
***
Cả triệu người xô nhau xuống biển làm mồi cho hải tặc kình ngư
Thôi đành mộng tưởng tang thương
Chính thể miền Nam tiêu tán rồi
Cộng sản mại bản phải từ đây Thiên đường?
Hay vẫn “mưa sa trên màu cờ đỏ”?
***
Cột đèn điện đứng trơ vơ
Nay làm bạn với cái loa bắt đầy phường xóm
Chứng nhân đó cho 1 cuộc đổi đời
Nó
biết đi nên vượt biên lưu vong nơi hải ngoại
Người ‘sống còn’ ở lại, “chết cũng dở, sống cũng dở”
“Phải đâu thơ”!
Tuổi trẻ chúng tôi tồi dở phải du sinh
Chẳng ‘hiến thân’ cho chính nghĩa hoang đường
Cũng chẳng vì Dân chủ Cộng hoà mà nồi da sáo thịt!
Ngày miền Nam thất thủ
Đến nay hơn phần tư thế kỷ
Đã trọn trăm năm ngày Bác xuống tàu (1)
Từ ‘cứu nước’ đến bán nước chủ nghĩa này có hiến trọn giang san
Cho Đảng hay tom góp xương máu của dân làm tài sản
Củng cố ngai vàng Bộ Chính trị
Hay hiến dâng cho phương Bắc?
Đến bao giờ Việt Nam thành thuộc địa của Tàu
Thành Bắc thuộc lần cuối cùng
Các bác X có màng không?
Hay vẫn bình chân như vại
Ngồi tại ngai vàng thái thú, thích hèn với giặc ác với dân?
Trong khi các anh làm gì đó ngoài chuyện rơi nước mắt?
Than khóc làm gì cho thối ruột thối gan!
Mưu cầu hạnh phúc như tôi và trẻ Việt nước ngoài
Vài trăm năm nữa như người Do Thái trở về
Quê nhà Việt Nam có Tàu hóa chưa?
NKTATheo Đàn Chim Việt_________________________________________
(1) Latouche Tréville năm 1911 chứ không phải Tàu cộng.